古诗词

送广东夏廉宪

丘浚

当宁念远氓,涂炭日以极。dāng níng niàn yuǎn máng,tú tàn rì yǐ jí。
诏柬在廷臣,往振风纪职。zhào jiǎn zài tíng chén,wǎng zhèn fēng jì zhí。
佥曰御史某,秉德刚且直。qiān yuē yù shǐ mǒu,bǐng dé gāng qiě zhí。
属耳按江右,风声甚辉赫。shǔ ěr àn jiāng yòu,fēng shēng shén huī hè。
兵政既以举,吏弊亦以革。bīng zhèng jì yǐ jǔ,lì bì yì yǐ gé。
谣言闻远近,公论推第一。yáo yán wén yuǎn jìn,gōng lùn tuī dì yī。
无如斯人可,拜手答明敕。wú rú sī rén kě,bài shǒu dá míng chì。
天子曰命哉,超授三品秩。tiān zi yuē mìng zāi,chāo shòu sān pǐn zhì。
天语重丁宁,纶命光舄奕。tiān yǔ zhòng dīng níng,lún mìng guāng xì yì。
百僚无间言,相见咸唶唶。bǎi liáo wú jiān yán,xiāng jiàn xián zé zé。
而我岭南人,喜幸倍千百。ér wǒ lǐng nán rén,xǐ xìng bèi qiān bǎi。
预为乡人喜,从此得苏息。yù wèi xiāng rén xǐ,cóng cǐ dé sū xī。
特恩许乘传,陛辞行有日。tè ēn xǔ chéng chuán,bì cí xíng yǒu rì。
走也官禁近,早有半面识。zǒu yě guān jìn jìn,zǎo yǒu bàn miàn shí。
中心久有怀,临分忍缄默。zhōng xīn jiǔ yǒu huái,lín fēn rěn jiān mò。
聊为陈本末,幸与垂采择。liáo wèi chén běn mò,xìng yǔ chuí cǎi zé。
惟兹东广地,富丽自古昔。wéi zī dōng guǎng dì,fù lì zì gǔ xī。
秦初巳内附,汉后益广斥。qín chū sì nèi fù,hàn hòu yì guǎng chì。
东西数千里,十郡六十邑。dōng xī shù qiān lǐ,shí jùn liù shí yì。
卫所错其间,小大五十七。wèi suǒ cuò qí jiān,xiǎo dà wǔ shí qī。
忆昔全盛时,承平久宁谧。yì xī quán shèng shí,chéng píng jiǔ níng mì。
家家有盖藏,人人各安适。jiā jiā yǒu gài cáng,rén rén gè ān shì。
土著少流徙,世业足资给。tǔ zhù shǎo liú xǐ,shì yè zú zī gěi。
士族尚诗礼,农家务耕织。shì zú shàng shī lǐ,nóng jiā wù gēng zhī。
先期输赋税,俯首供力役。xiān qī shū fù shuì,fǔ shǒu gōng lì yì。
民不受棰楚,兵不识锋镝。mín bù shòu chuí chǔ,bīng bù shí fēng dī。
行旅不赍粮,远出不待吉。xíng lǚ bù jī liáng,yuǎn chū bù dài jí。
昏夜绝剽窃,歉岁无行乞。hūn yè jué piāo qiè,qiàn suì wú xíng qǐ。
况复天气暄,地利多所获。kuàng fù tiān qì xuān,dì lì duō suǒ huò。
三冬著苎衣,五月收新植。sān dōng zhù zhù yī,wǔ yuè shōu xīn zhí。
山畬少污莱,水田有潮汐。shān shē shǎo wū lái,shuǐ tián yǒu cháo xī。
舟游泛沧茫,火种烧屴崱。zhōu yóu fàn cāng máng,huǒ zhǒng shāo lì zè。
晓包趁墟饭,晴著登山屐。xiǎo bāo chèn xū fàn,qíng zhù dēng shān jī。
海错富蚌蚬,家畜剩豚鴄。hǎi cuò fù bàng xiǎn,jiā chù shèng tún pǐ。
文木生山林,珍货来番舶。wén mù shēng shān lín,zhēn huò lái fān bó。
荔奴然火树,橘柚垂金实。lì nú rán huǒ shù,jú yòu chuí jīn shí。
间右食素封,田圃盛嘉植。jiān yòu shí sù fēng,tián pǔ shèng jiā zhí。
爱身宁破产,终讼羞珥笔。ài shēn níng pò chǎn,zhōng sòng xiū ěr bǐ。
遐迩总安恬,公私举丰殖。xiá ěr zǒng ān tián,gōng sī jǔ fēng zhí。
溯彼廿年前,长吏恣胸臆。sù bǐ niàn nián qián,zhǎng lì zì xiōng yì。
厚利动其中,甘言诱其侧。hòu lì dòng qí zhōng,gān yán yòu qí cè。
欺彼民柔愚,藐兹地遐僻。qī bǐ mín róu yú,miǎo zī dì xiá pì。
遂决礼义防,大肆搏噬力。suì jué lǐ yì fáng,dà sì bó shì lì。
把臂褫其衣,抉口夺之食。bǎ bì chǐ qí yī,jué kǒu duó zhī shí。
溪壑填不满,气燄扑难熄。xī hè tián bù mǎn,qì yàn pū nán xī。
上下相师成,前后递沿袭。shàng xià xiāng shī chéng,qián hòu dì yán xí。
岂云无鹰鹯,方自为蟊螣。qǐ yún wú yīng zhān,fāng zì wèi máo tè。
天门远万里,无地诉冤抑。tiān mén yuǎn wàn lǐ,wú dì sù yuān yì。
致令仁厚性,化作凶险质。zhì lìng rén hòu xìng,huà zuò xiōng xiǎn zhì。
弄兵潢池中,延息苟旦夕。nòng bīng huáng chí zhōng,yán xī gǒu dàn xī。
外邪寻即除,中虚遂成疾。wài xié xún jí chú,zhōng xū suì chéng jí。
蠢兹洞中猺,窥伺乘间隙。chǔn zī dòng zhōng yáo,kuī cì chéng jiān xì。
始惟掠近地,稍稍出复匿。shǐ wéi lüè jìn dì,shāo shāo chū fù nì。
迹彼素脆懦,顿异戎与貊。jì bǐ sù cuì nuò,dùn yì róng yǔ mò。
制伏本非艰,而我狃安逸。zhì fú běn fēi jiān,ér wǒ niǔ ān yì。
武冑耻言兵,文吏讳申贼。wǔ zhòu chǐ yán bīng,wén lì huì shēn zéi。
纵虎出薄林,延鬼入居宅。zòng hǔ chū báo lín,yán guǐ rù jū zhái。
路有横草虞,关无一夫扼。lù yǒu héng cǎo yú,guān wú yī fū è。
长驱卷村落,乘夜盗城壁。zhǎng qū juǎn cūn luò,chéng yè dào chéng bì。
岂彼智有馀,乃我法不立。qǐ bǐ zhì yǒu yú,nǎi wǒ fǎ bù lì。
岁岁转猖披,边境遭轥轹。suì suì zhuǎn chāng pī,biān jìng zāo lìn lì。
胁从日渐多,徒类日增益。xié cóng rì jiàn duō,tú lèi rì zēng yì。
居民就流散,人烟渺萧瑟。jū mín jiù liú sàn,rén yān miǎo xiāo sè。
巳身不自恤,何暇问家室。sì shēn bù zì xù,hé xiá wèn jiā shì。
田芜乏犊耕,井渫无人汲。tián wú fá dú gēng,jǐng xiè wú rén jí。
万家春草青,一望秋地赤。wàn jiā chūn cǎo qīng,yī wàng qiū dì chì。
禾麻种殆绝,鸡犬声亦寂。hé má zhǒng dài jué,jī quǎn shēng yì jì。
昏雨鬼火青,凉月死骨白。hūn yǔ guǐ huǒ qīng,liáng yuè sǐ gǔ bái。
内地幸苟免,因之困供亿。nèi dì xìng gǒu miǎn,yīn zhī kùn gōng yì。
相扇咸弗靖,濡沬聊戢戢。xiāng shàn xián fú jìng,rú mèi liáo jí jí。
方今尧舜朝,大臣总皋稷。fāng jīn yáo shùn cháo,dà chén zǒng gāo jì。
万国俱时雍,一方独艰阨。wàn guó jù shí yōng,yī fāng dú jiān è。
九重赫然怒,遣将捣其?。jiǔ zhòng hè rán nù,qiǎn jiāng dǎo qí zhé。
天道信好还,王师本无敌。tiān dào xìn hǎo hái,wáng shī běn wú dí。
鼎鱼姑假喘,穴蚁难藏迹。dǐng yú gū jiǎ chuǎn,xué yǐ nán cáng jì。
行当见扫平,腥秽永荡涤。xíng dāng jiàn sǎo píng,xīng huì yǒng dàng dí。
却愁火燃冈,罔辨玉与石。què chóu huǒ rán gāng,wǎng biàn yù yǔ shí。
差尔岭徼人,罹此殊可惜。chà ěr lǐng jiǎo rén,lí cǐ shū kě xī。
贾父来每晚,谢令去不亟。jiǎ fù lái měi wǎn,xiè lìng qù bù jí。
由来非一朝,往者何嗟及。yóu lái fēi yī cháo,wǎng zhě hé jiē jí。
幸兹天日开,光景方昭熠。xìng zī tiān rì kāi,guāng jǐng fāng zhāo yì。
草木回生意,山川增秀色。cǎo mù huí shēng yì,shān chuān zēng xiù sè。
福星离紫垣,甘雨随舟轼。fú xīng lí zǐ yuán,gān yǔ suí zhōu shì。
指日下须江,持节镇南国。zhǐ rì xià xū jiāng,chí jié zhèn nán guó。
先声一以闻,父老欢以泣。xiān shēng yī yǐ wén,fù lǎo huān yǐ qì。
迎拜古道旁,应以手加额。yíng bài gǔ dào páng,yīng yǐ shǒu jiā é。
愿言明使君,代天布仁德。yuàn yán míng shǐ jūn,dài tiān bù rén dé。
为我招残魂,为我肉枯骼。wèi wǒ zhāo cán hún,wèi wǒ ròu kū gé。
为我作保障,为我剪荆棘。wèi wǒ zuò bǎo zhàng,wèi wǒ jiǎn jīng jí。
为我开喉吻,为我插羽翼。wèi wǒ kāi hóu wěn,wèi wǒ chā yǔ yì。
医我眼前疮,除我腹中?。yī wǒ yǎn qián chuāng,chú wǒ fù zhōng。
我寒衣以裘,我饥食以粒。wǒ hán yī yǐ qiú,wǒ jī shí yǐ lì。
生者受我廛,死者与我椑。shēng zhě shòu wǒ chán,sǐ zhě yǔ wǒ bēi。
一夫或失所,孰非使君责。yī fū huò shī suǒ,shú fēi shǐ jūn zé。
使君今巳行,行行去须急。shǐ jūn jīn sì xíng,xíng xíng qù xū jí。
齐民正倒悬,异类尚反仄。qí mín zhèng dào xuán,yì lèi shàng fǎn zè。
如病望医师,如旱望雨泽。rú bìng wàng yī shī,rú hàn wàng yǔ zé。
寄声报吾人,此公古难得。jì shēng bào wú rén,cǐ gōng gǔ nán dé。
瘴海行将清,贪泉不能惑。zhàng hǎi xíng jiāng qīng,tān quán bù néng huò。
伫看凋弊区,复作全盛域。zhù kàn diāo bì qū,fù zuò quán shèng yù。
丘浚

丘浚

丘浚(1418~1495)明代著名政治家、理学家、史学家、经济学家和文学家,海南四大才子之一。字仲深,号深庵、玉峰、别号海山老人,琼州琼台(今属海南)人。景泰五年进士,历官经筵讲官、侍讲、侍讲学士、翰林学士、国子临祭酒、礼部侍郎、尚书、纂修《宪宗实录》总裁官、文渊阁大学士、户部尚书兼武英殿大学士等职。丘浚学问渊博,熟悉当代掌故,晚年右眼失明仍披览不辍,研究领域涉政治、经济、文学、医学等,著述甚丰,同海瑞合称为“海南双壁”。 丘浚的作品>>

猜您喜欢

送画竹屈生

丘浚

东风吹散漕河冰,旋买吴船载酒行。dōng fēng chuī sàn cáo hé bīng,xuán mǎi wú chuán zài jiǔ xíng。
野树依依连故国,云山点点引归程。yě shù yī yī lián gù guó,yún shān diǎn diǎn yǐn guī chéng。
郢中谁和阳春曲,吴下多传子夜声。yǐng zhōng shuí hé yáng chūn qū,wú xià duō chuán zi yè shēng。
白首奉常无恙在,袜才应巳付乡生。bái shǒu fèng cháng wú yàng zài,wà cái yīng sì fù xiāng shēng。

谒文丞相庙用老杜蜀相韵

丘浚

泮宫西畔偶来寻,香火祠前气肃森。pàn gōng xī pàn ǒu lái xún,xiāng huǒ cí qián qì sù sēn。
柴市阴霾存积恨,崖门惊浪鼓哀音。chái shì yīn mái cún jī hèn,yá mén jīng làng gǔ āi yīn。
更无地滴包胥泪,只有天知豫让心。gèng wú dì dī bāo xū lèi,zhǐ yǒu tiān zhī yù ràng xīn。
我为纲常连下拜,清风飒飒袭衣襟。wǒ wèi gāng cháng lián xià bài,qīng fēng sà sà xí yī jīn。

岁丙申六月伏中雨中待朝偶成

丘浚

二十年前入禁闱,朝朝侍立看朝仪。èr shí nián qián rù jìn wéi,cháo cháo shì lì kàn cháo yí。
头颅种种疑非我,世道悠悠责付谁。tóu lú zhǒng zhǒng yí fēi wǒ,shì dào yōu yōu zé fù shuí。
人到衰年情顿减,天将阴雨骨先知。rén dào shuāi nián qíng dùn jiǎn,tiān jiāng yīn yǔ gǔ xiān zhī。
可怜岁月闲中过,年少功名异所期。kě lián suì yuè xián zhōng guò,nián shǎo gōng míng yì suǒ qī。

九日次友韵

丘浚

重阳无酒堪惆怅,况是东篱未有花。zhòng yáng wú jiǔ kān chóu chàng,kuàng shì dōng lí wèi yǒu huā。
草木变衰人感物,关河迢递客思家。cǎo mù biàn shuāi rén gǎn wù,guān hé tiáo dì kè sī jiā。
秋容不断天无际,晚景无多日易斜。qiū róng bù duàn tiān wú jì,wǎn jǐng wú duō rì yì xié。
白发故人今我在,相逢不用惜年华。bái fā gù rén jīn wǒ zài,xiāng féng bù yòng xī nián huá。

岁己亥正月十日大祀郊奉旨分献中镇

丘浚

圣皇秩祀莅郊坛,分献今年得霍山。shèng huáng zhì sì lì jiāo tán,fēn xiàn jīn nián dé huò shān。
奠璧礼行金阙下,燔柴烟起彩云间。diàn bì lǐ xíng jīn quē xià,fán chái yān qǐ cǎi yún jiān。
清风飒飒随神至,瑞雪飘飘拥驾还。qīng fēng sà sà suí shén zhì,ruì xuě piāo piāo yōng jià hái。
明日庆成应赐宴,奉天殿上侍龙颜。míng rì qìng chéng yīng cì yàn,fèng tiān diàn shàng shì lóng yán。

送顾廷瑞赴袁州太守

丘浚

交朋落落苦无多,临老其如又别何。jiāo péng luò luò kǔ wú duō,lín lǎo qí rú yòu bié hé。
宾馆自应长寂寞,诗坛谁与共吟哦。bīn guǎn zì yīng zhǎng jì mò,shī tán shuí yǔ gòng yín ó。
江湖独往情难忍,冰雪相看鬓总皤。jiāng hú dú wǎng qíng nán rěn,bīng xuě xiāng kàn bìn zǒng pó。
伫听嘉声来阙下,玉河还拟并鸣珂。zhù tīng jiā shēng lái quē xià,yù hé hái nǐ bìng míng kē。

梦起偶书

丘浚

秋来归梦到家园,景物分明在眼前。qiū lái guī mèng dào jiā yuán,jǐng wù fēn míng zài yǎn qián。
树挂碧丝榕盖密,篱攒青刺竹城坚。shù guà bì sī róng gài mì,lí zǎn qīng cì zhú chéng jiān。
林梢飘叶重堆径,涧水分流乱落田。lín shāo piāo yè zhòng duī jìng,jiàn shuǐ fēn liú luàn luò tián。
乞得身闲便归去,看鱼听鸟过残年。qǐ dé shēn xián biàn guī qù,kàn yú tīng niǎo guò cán nián。

送人游岭南

丘浚

君行是我来时路,赠别因思旧所游。jūn xíng shì wǒ lái shí lù,zèng bié yīn sī jiù suǒ yóu。
绿柳春风巢翡翠,碧芜寒雨叫钩辀。lǜ liǔ chūn fēng cháo fěi cuì,bì wú hán yǔ jiào gōu zhōu。
三冬气暖人挥扇,八月天清蜃结楼。sān dōng qì nuǎn rén huī shàn,bā yuè tiān qīng shèn jié lóu。
风度祠前拜唐相,为言早晚便归休。fēng dù cí qián bài táng xiāng,wèi yán zǎo wǎn biàn guī xiū。

送张养正都宪巡抚宣府

丘浚

清朝边钥付儒臣,坐倚韬钤护北门。qīng cháo biān yào fù rú chén,zuò yǐ tāo qián hù běi mén。
帅阃得人重有范,将门生子果如孙。shuài kǔn dé rén zhòng yǒu fàn,jiāng mén shēng zi guǒ rú sūn。
乌台宪度新威振,鸾掖文章旧价存。wū tái xiàn dù xīn wēi zhèn,luán yē wén zhāng jiù jià cún。
共喜禁中颇牧出,临分无惜醉芳尊。gòng xǐ jìn zhōng pǒ mù chū,lín fēn wú xī zuì fāng zūn。

杨叔瓛哀挽

丘浚

弱冠相逢今白头,别来又是十馀秋。ruò guān xiāng féng jīn bái tóu,bié lái yòu shì shí yú qiū。
他年舟过期重会,前日书来未及酬。tā nián zhōu guò qī zhòng huì,qián rì shū lái wèi jí chóu。
无命遽成终古诀,有才可惜半生休。wú mìng jù chéng zhōng gǔ jué,yǒu cái kě xī bàn shēng xiū。
朝来忽得江南讣,老泪临风不觉流。cháo lái hū dé jiāng nán fù,lǎo lèi lín fēng bù jué liú。

送董尚矩庶子颁诏朝鲜

丘浚

天王出震纪新元,又值高皇建极年。tiān wáng chū zhèn jì xīn yuán,yòu zhí gāo huáng jiàn jí nián。
诏使远从天上下,纶音遥向海东宣。zhào shǐ yuǎn cóng tiān shàng xià,lún yīn yáo xiàng hǎi dōng xuān。
四方专对诗三百,两月经行路五千。sì fāng zhuān duì shī sān bǎi,liǎng yuè jīng xíng lù wǔ qiān。
好为天朝全大体,篇章珍重莫轻传。hǎo wèi tiān cháo quán dà tǐ,piān zhāng zhēn zhòng mò qīng chuán。

思归偶书

丘浚

欧公思颖终归颖,老我怀乡不得归。ōu gōng sī yǐng zhōng guī yǐng,lǎo wǒ huái xiāng bù dé guī。
剩水残山傒我久,老妻稚子竟谁依。shèng shuǐ cán shān xī wǒ jiǔ,lǎo qī zhì zi jìng shuí yī。
在阴独鹤鸣无和,向晚栖禽倦尚飞。zài yīn dú hè míng wú hé,xiàng wǎn qī qín juàn shàng fēi。
手植故园松与竹,绿阴盈亩碧成围。shǒu zhí gù yuán sōng yǔ zhú,lǜ yīn yíng mǔ bì chéng wéi。

游山寺寺僧携卷求诗因次人韵

丘浚

暇日来游祇树林,焚香话久落花深。xiá rì lái yóu qí shù lín,fén xiāng huà jiǔ luò huā shēn。
竹光日透成金界,鸟语风传杂梵音。zhú guāng rì tòu chéng jīn jiè,niǎo yǔ fēng chuán zá fàn yīn。
草绣岭头成绀发,月沉潭底印禅心。cǎo xiù lǐng tóu chéng gàn fā,yuè chén tán dǐ yìn chán xīn。
老僧携卷求诗句,乘兴挥毫试一吟。lǎo sēng xié juǎn qiú shī jù,chéng xīng huī háo shì yī yín。

朝退偶书

丘浚

一生辛苦事经纶,待得时来志巳湮。yī shēng xīn kǔ shì jīng lún,dài dé shí lái zhì sì yān。
乾鹊结巢宁为巳,春蚕作茧自缠身。qián què jié cháo níng wèi sì,chūn cán zuò jiǎn zì chán shēn。
相逢谩说明朝话,自分甘为此世人。xiāng féng mán shuō míng cháo huà,zì fēn gān wèi cǐ shì rén。
强曳病躯循壁走,老来无复旧精神。qiáng yè bìng qū xún bì zǒu,lǎo lái wú fù jiù jīng shén。

客有谈及家林者偶成

丘浚

八月秋高露气凉,悲时感物倍思乡。bā yuè qiū gāo lù qì liáng,bēi shí gǎn wù bèi sī xiāng。
白头倦值文渊阁,清梦频归学士庄。bái tóu juàn zhí wén yuān gé,qīng mèng pín guī xué shì zhuāng。
椰壳脂凝将减水,榔胎子出正分房。yē ké zhī níng jiāng jiǎn shuǐ,láng tāi zi chū zhèng fēn fáng。
尚方珍馔经尝遍,却忆家林野味长。shàng fāng zhēn zhuàn jīng cháng biàn,què yì jiā lín yě wèi zhǎng。