古诗词

题沈启南所藏郭忠恕雪霁江行图真迹

李东阳

洛阳老狂眼双白,挥豪醉呼声裂帛。luò yáng lǎo kuáng yǎn shuāng bái,huī háo zuì hū shēng liè bó。
手持造化夺天工,顷刻云烟变朝夕。shǒu chí zào huà duó tiān gōng,qǐng kè yún yān biàn cháo xī。
有时点染入毫忽,决眦未须论寸尺。yǒu shí diǎn rǎn rù háo hū,jué zì wèi xū lùn cùn chǐ。
平看侧睨部位匀,叠见层分了无隔。píng kàn cè nì bù wèi yún,dié jiàn céng fēn le wú gé。
更闻篆法书绝伦,二物殊科乃同格。gèng wén zhuàn fǎ shū jué lún,èr wù shū kē nǎi tóng gé。
前身合是颜平原,骨蜕空山两无迹。qián shēn hé shì yán píng yuán,gǔ tuì kōng shān liǎng wú jì。
君看雪霁江行图,杳若张帆向空碧。jūn kàn xuě jì jiāng xíng tú,yǎo ruò zhāng fān xiàng kōng bì。
沙明水净天地阔,远树平川晴历历。shā míng shuǐ jìng tiān dì kuò,yuǎn shù píng chuān qíng lì lì。
两舟供载百物具,细者铢藏巨山积。liǎng zhōu gōng zài bǎi wù jù,xì zhě zhū cáng jù shān jī。
老稚相看宛有情,佣工仆夫皆受职。lǎo zhì xiāng kàn wǎn yǒu qíng,yōng gōng pū fū jiē shòu zhí。
世间画手自有数,此狂一去难再得。shì jiān huà shǒu zì yǒu shù,cǐ kuáng yī qù nán zài dé。
宣和旧物出内局,书题瘦箸印方石。xuān hé jiù wù chū nèi jú,shū tí shòu zhù yìn fāng shí。
风尘澒洞河洛空,流落江南岁三百。fēng chén hòng dòng hé luò kōng,liú luò jiāng nán suì sān bǎi。
天球河图庙不守,微物犹关世因革。tiān qiú hé tú miào bù shǒu,wēi wù yóu guān shì yīn gé。
富家珍袭何足论,终作贫儿一朝食。fù jiā zhēn xí hé zú lùn,zhōng zuò pín ér yī cháo shí。
姑苏沈郎亦好奇,袖里黄金轻一掷。gū sū shěn láng yì hǎo qí,xiù lǐ huáng jīn qīng yī zhì。
定知仙笔可通神,恐有六丁随霹雳。dìng zhī xiān bǐ kě tōng shén,kǒng yǒu liù dīng suí pī lì。
桓玄窃取吾所笑,一月为君频拂拭。huán xuán qiè qǔ wú suǒ xiào,yī yuè wèi jūn pín fú shì。
还君颇觉未忘情,摹本为予君莫惜。hái jūn pǒ jué wèi wàng qíng,mó běn wèi yǔ jūn mò xī。
李东阳

李东阳

李东阳(1447年-1516年),字宾之,号西涯,谥文正,明朝中叶重臣,文学家,书法家,茶陵诗派的核心人物。湖广长沙府茶陵州(今湖南茶陵)人,寄籍京师(今北京市)。天顺八年进士,授编修,累迁侍讲学士,充东宫讲官,弘治八年以礼部侍郎兼文渊阁大学士,直内阁,预机务。立朝五十年,柄国十八载,清节不渝。文章典雅流丽,工篆隶书。有《怀麓堂集》、《怀麓堂诗话》、《燕对录》。 李东阳的作品>>

猜您喜欢

团墩秋月

李东阳

庾亮楼前月正明,谢公墩上雨初晴。yǔ liàng lóu qián yuè zhèng míng,xiè gōng dūn shàng yǔ chū qíng。
清光照我双吟鬓,此夜怀人万里情。qīng guāng zhào wǒ shuāng yín bìn,cǐ yè huái rén wàn lǐ qíng。
隔竹流萤看不见,绕枝羁鸟宿还惊。gé zhú liú yíng kàn bù jiàn,rào zhī jī niǎo sù hái jīng。
天涯一望乡心切,肠断秋山笛里声。tiān yá yī wàng xiāng xīn qiè,cháng duàn qiū shān dí lǐ shēng。

梅涧

李东阳

僻地沙寒水更清,老梅偏向涧边横。pì dì shā hán shuǐ gèng qīng,lǎo méi piān xiàng jiàn biān héng。
风吹落瓣仍低陨,石压傍枝却倒生。fēng chuī luò bàn réng dī yǔn,shí yā bàng zhī què dào shēng。
野鹤对人轻欲舞,蹇驴冲雪瘦能行。yě hè duì rén qīng yù wǔ,jiǎn lǘ chōng xuě shòu néng xíng。
山翁只在山中老,看尽春光不入城。shān wēng zhǐ zài shān zhōng lǎo,kàn jǐn chūn guāng bù rù chéng。

题敷五菊屏

李东阳

先生深卧菊花丛,曲几围屏杳窕通。xiān shēng shēn wò jú huā cóng,qū jǐ wéi píng yǎo tiǎo tōng。
本为红尘辞俗眼,岂因多病怯秋风。běn wèi hóng chén cí sú yǎn,qǐ yīn duō bìng qiè qiū fēng。
交情尽付炎凉外,身计聊凭吏隐中。jiāo qíng jǐn fù yán liáng wài,shēn jì liáo píng lì yǐn zhōng。
相过不嫌憔悴质,只应风味与君同。xiāng guò bù xián qiáo cuì zhì,zhǐ yīng fēng wèi yǔ jūn tóng。

体斋西轩观玉簪花偶作

李东阳

小园纡步玉堂阴,堂下花开白玉簪。xiǎo yuán yū bù yù táng yīn,táng xià huā kāi bái yù zān。
浥露余香犹带湿,出泥幽意敢辞深。yì lù yú xiāng yóu dài shī,chū ní yōu yì gǎn cí shēn。
冰霜自与孤高色,风雨长怀采掇心。bīng shuāng zì yǔ gū gāo sè,fēng yǔ zhǎng huái cǎi duō xīn。
醉后相思不相见,月庭如水正难寻。zuì hòu xiāng sī bù xiāng jiàn,yuè tíng rú shuǐ zhèng nán xún。

风雨种竹

李东阳

石栏沙路雨声干,为欠萧萧一两竿。shí lán shā lù yǔ shēng gàn,wèi qiàn xiāo xiāo yī liǎng gān。
深带土膏从地底,暝移茅屋过江干。shēn dài tǔ gāo cóng dì dǐ,míng yí máo wū guò jiāng gàn。
方于辰日依时种,影待晴天拂翠看。fāng yú chén rì yī shí zhǒng,yǐng dài qíng tiān fú cuì kàn。
试倚蓬窗听疏密,布袍沾尽不知寒。shì yǐ péng chuāng tīng shū mì,bù páo zhān jǐn bù zhī hán。

夜窗听雨

李东阳

潇潇残雨入深更,半洒疏窗半拂楹。xiāo xiāo cán yǔ rù shēn gèng,bàn sǎ shū chuāng bàn fú yíng。
芳草池塘应有梦,落花庭院不胜情。fāng cǎo chí táng yīng yǒu mèng,luò huā tíng yuàn bù shèng qíng。
听疑野寺昏钟远,望忆江船夜火明。tīng yí yě sì hūn zhōng yuǎn,wàng yì jiāng chuán yè huǒ míng。
明日晓晴须出郭,葛衣藜杖一时轻。míng rì xiǎo qíng xū chū guō,gé yī lí zhàng yī shí qīng。

柳岸垂纶

李东阳

钓鱼矶上晚风多,拂拂垂杨渺渺波。diào yú jī shàng wǎn fēng duō,fú fú chuí yáng miǎo miǎo bō。
行过酒家来别岸,坐移林影下前坡。xíng guò jiǔ jiā lái bié àn,zuò yí lín yǐng xià qián pō。
聊将短日供长线,又见新条绾旧蓑。liáo jiāng duǎn rì gōng zhǎng xiàn,yòu jiàn xīn tiáo wǎn jiù suō。
老去只应家在此,不须盘石更垂萝。lǎo qù zhǐ yīng jiā zài cǐ,bù xū pán shí gèng chuí luó。

糁径杨花

李东阳

漠漠杨花带远天,舞如轻雪糁如毡。mò mò yáng huā dài yuǎn tiān,wǔ rú qīng xuě sǎn rú zhān。
行当僻处随人到,风向多时着意偏。xíng dāng pì chù suí rén dào,fēng xiàng duō shí zhe yì piān。
地湿似沾前夜雨,日斜犹扬隔溪烟。dì shī shì zhān qián yè yǔ,rì xié yóu yáng gé xī yān。
春光到此真须惜,莫爱床头沽酒钱。chūn guāng dào cǐ zhēn xū xī,mò ài chuáng tóu gū jiǔ qián。

自笑

李东阳

鼓角声寒不出楼,一灯无语照春愁。gǔ jiǎo shēng hán bù chū lóu,yī dēng wú yǔ zhào chūn chóu。
苍茫却醒并州梦,寥落真停汉水舟。cāng máng què xǐng bìng zhōu mèng,liáo luò zhēn tíng hàn shuǐ zhōu。
事偶随人翻自笑,吏非知己戒轻投。shì ǒu suí rén fān zì xiào,lì fēi zhī jǐ jiè qīng tóu。
闭门只合昏昏醉,强饮无过一盏休。bì mén zhǐ hé hūn hūn zuì,qiáng yǐn wú guò yī zhǎn xiū。

卜居一首东南屏

李东阳

目下园亭秋气阴,故人相见暂开襟。mù xià yuán tíng qiū qì yīn,gù rén xiāng jiàn zàn kāi jīn。
买田阳羡苏公计,客舍并州贾岛心。mǎi tián yáng xiàn sū gōng jì,kè shě bìng zhōu jiǎ dǎo xīn。
老至尚夸诗力健,病回犹怯酒杯深。lǎo zhì shàng kuā shī lì jiàn,bìng huí yóu qiè jiǔ bēi shēn。
归来谩作镫前话,却喜妻儿是赏音。guī lái mán zuò dèng qián huà,què xǐ qī ér shì shǎng yīn。

幽怀四首

李东阳

雨深门巷半苍苔,十日幽怀郁未开。yǔ shēn mén xiàng bàn cāng tái,shí rì yōu huái yù wèi kāi。
刚道官闲忙又惜,偶教身健病还来。gāng dào guān xián máng yòu xī,ǒu jiào shēn jiàn bìng hái lái。
酒杯尚籍驱除力,诗债惭非应答才。jiǔ bēi shàng jí qū chú lì,shī zhài cán fēi yīng dá cái。
犹有旧堂堪系马,水边鸥鹭莫惊猜。yóu yǒu jiù táng kān xì mǎ,shuǐ biān ōu lù mò jīng cāi。

幽怀四首

李东阳

坐看幽意满青苔,雨径烟扉湿不开。zuò kàn yōu yì mǎn qīng tái,yǔ jìng yān fēi shī bù kāi。
药裹半封尘未扫,棋声欲定鸟还来。yào guǒ bàn fēng chén wèi sǎo,qí shēng yù dìng niǎo hái lái。
为园每课山僮业,弄笔先怜稚子才。wèi yuán měi kè shān tóng yè,nòng bǐ xiān lián zhì zi cái。
我瘦不缘诗思苦,骚人相见勿频猜。wǒ shòu bù yuán shī sī kǔ,sāo rén xiāng jiàn wù pín cāi。

幽怀四首

李东阳

墙根老树碧生苔,门卷疏帘一半开。qiáng gēn lǎo shù bì shēng tái,mén juǎn shū lián yī bàn kāi。
岩影乍晴云欲散,雷声忽动雨还来。yán yǐng zhà qíng yún yù sàn,léi shēng hū dòng yǔ hái lái。
长堤隔水疑无路,瘦马冲泥念不才。zhǎng dī gé shuǐ yí wú lù,shòu mǎ chōng ní niàn bù cái。
朝往暮归缘底事,只须形影自相猜。cháo wǎng mù guī yuán dǐ shì,zhǐ xū xíng yǐng zì xiāng cāi。

幽怀四首

李东阳

懒携行杖踏莓苔,寂寂残樽对雨开。lǎn xié xíng zhàng tà méi tái,jì jì cán zūn duì yǔ kāi。
开口只应心独语,闭门休问客谁来。kāi kǒu zhǐ yīng xīn dú yǔ,bì mén xiū wèn kè shuí lái。
幽居有道堪藏拙,巧宦逢时亦自才。yōu jū yǒu dào kān cáng zhuō,qiǎo huàn féng shí yì zì cái。
试问白头冠盖地,几人相见绝嫌猜。shì wèn bái tóu guān gài dì,jǐ rén xiāng jiàn jué xián cāi。

九日盆菊盛开将出郭有作

李东阳

买得长安担上秋,南山只在屋西头。mǎi dé zhǎng ān dān shàng qiū,nán shān zhǐ zài wū xī tóu。
花开正好逢佳节,身病那堪复远游。huā kāi zhèng hǎo féng jiā jié,shēn bìng nà kān fù yuǎn yóu。
昨夜月明空对酒,晚来风急怕登楼。zuó yè yuè míng kōng duì jiǔ,wǎn lái fēng jí pà dēng lóu。
多情重有镫前约,为报花神作意留。duō qíng zhòng yǒu dèng qián yuē,wèi bào huā shén zuò yì liú。