古诗词

舟入蔡河怀徐幼文

杨基

天然清真去雕饰,王嫱西施洗铅黛。tiān rán qīng zhēn qù diāo shì,wáng qiáng xī shī xǐ qiān dài。
漱芳隽腴再三读,项上之脔左手蟹。shù fāng juàn yú zài sān dú,xiàng shàng zhī luán zuǒ shǒu xiè。
技痒砺秣互掎角,十捷一二八九败。jì yǎng lì mò hù jǐ jiǎo,shí jié yī èr bā jiǔ bài。
余实羡君敏且博,君亦怜余强而迈。yú shí xiàn jūn mǐn qiě bó,jūn yì lián yú qiáng ér mài。
英雄敢夸君与我,强弱不止楚敌蔡。yīng xióng gǎn kuā jūn yǔ wǒ,qiáng ruò bù zhǐ chǔ dí cài。
孟潴豪士渤海高,时复峙足如鼎鼐。mèng zhū háo shì bó hǎi gāo,shí fù zhì zú rú dǐng nài。
高才于我十倍我,尚叹追君力不逮。gāo cái yú wǒ shí bèi wǒ,shàng tàn zhuī jūn lì bù dǎi。
纵横千字戚生笔,迭宕百韵余公莱。zòng héng qiān zì qī shēng bǐ,dié dàng bǎi yùn yú gōng lái。
僧房秋迥钵声长,雪屋香销烛痕在。sēng fáng qiū jiǒng bō shēng zhǎng,xuě wū xiāng xiāo zhú hén zài。
清游未竟夕漏终,落月残星悲一慨。qīng yóu wèi jìng xī lòu zhōng,luò yuè cán xīng bēi yī kǎi。
激烈正醉金陵酒,漂泊共泛濠梁载。jī liè zhèng zuì jīn líng jiǔ,piāo pō gòng fàn háo liáng zài。
城荒地僻生计拙,时脱春衫倩人卖。chéng huāng dì pì shēng jì zhuō,shí tuō chūn shān qiàn rén mài。
破楼夜雨邻钟急,委巷秋风茅屋坏。pò lóu yè yǔ lín zhōng jí,wěi xiàng qiū fēng máo wū huài。
斯时愁绝正难禁,君独相看劝余耐。sī shí chóu jué zhèng nán jìn,jūn dú xiāng kàn quàn yú nài。
别来奔走向西洛,面色痿黧病新差。bié lái bēn zǒu xiàng xī luò,miàn sè wěi lí bìng xīn chà。
章台握手须臾立,胸臆梗塞若有碍。zhāng tái wò shǒu xū yú lì,xiōng yì gěng sāi ruò yǒu ài。
平生耻作儿女悲,此别戚戚若有慨。píng shēng chǐ zuò ér nǚ bēi,cǐ bié qī qī ruò yǒu kǎi。
今朝过蔡将入陈,渐见舟舻舣滩濑。jīn cháo guò cài jiāng rù chén,jiàn jiàn zhōu lú yǐ tān lài。
平漪细石鱼跳渚,斜日低烟雁横塞。píng yī xì shí yú tiào zhǔ,xié rì dī yān yàn héng sāi。
相思无奈客中愁,聊述长歌歌一再。xiāng sī wú nài kè zhōng chóu,liáo shù zhǎng gē gē yī zài。
杨基

杨基

杨基(1326~1378)元末明初诗人。字孟载,号眉庵。原籍嘉州(今四川乐山),大父仕江左,遂家吴中(今浙江湖州),“吴中四杰”之一。元末,曾入张士诚幕府,为丞相府记室,后辞去。明初为荥阳知县,累官至山西按察使,后被谗夺官,罚服劳役。死于工所。杨基诗风清俊纤巧,其中五言律诗《岳阳楼》境界开阔,时人称杨基为“五言射雕手”。少时曾著《论鉴》十万余言。又于杨维桢席上赋《铁笛》诗,当时维桢已成名流,对杨基倍加称赏:“吾意诗境荒矣,今当让子一头地。”杨基与高启、张羽、徐贲为诗友,时人称为“吴中四杰”。 杨基的作品>>

猜您喜欢

句曲秋日郊居杂兴十首

杨基

欲往竟无适,意行仍独还。yù wǎng jìng wú shì,yì xíng réng dú hái。
猿声黄叶寺,牛背夕阳山。yuán shēng huáng yè sì,niú bèi xī yáng shān。
书弃将成业,身投未老闲。shū qì jiāng chéng yè,shēn tóu wèi lǎo xián。
相逢莫嘲诮,才与不才间。xiāng féng mò cháo qiào,cái yǔ bù cái jiān。

句曲秋日郊居杂兴十首

杨基

偶随黄蝶去,岸帻树边桥。ǒu suí huáng dié qù,àn zé shù biān qiáo。
卯酒红初散,朝霞白渐消。mǎo jiǔ hóng chū sàn,cháo xiá bái jiàn xiāo。
沙平留雁迹,水落见鱼苗。shā píng liú yàn jì,shuǐ luò jiàn yú miáo。
却爱箕山老,从容弃一瓢。què ài jī shān lǎo,cóng róng qì yī piáo。

句曲秋日郊居杂兴十首

杨基

落叶拥柴扉,村深客过稀。luò yè yōng chái fēi,cūn shēn kè guò xī。
晓车分谷去,晚笛饭牛归。xiǎo chē fēn gǔ qù,wǎn dí fàn niú guī。
渔负雨蓑立,鸟衔霜果飞。yú fù yǔ suō lì,niǎo xián shuāng guǒ fēi。
此中真小隐,予亦久忘机。cǐ zhōng zhēn xiǎo yǐn,yǔ yì jiǔ wàng jī。

送句容刘少府回扬州

杨基

家具一车轻,囊书与短檠。jiā jù yī chē qīng,náng shū yǔ duǎn qíng。
吏多难别意,人有去官情。lì duō nán bié yì,rén yǒu qù guān qíng。
帆影江沉寺,箫声月到城。fān yǐng jiāng chén sì,xiāo shēng yuè dào chéng。
竹西寻旧业,烟雨绿芜生。zhú xī xún jiù yè,yān yǔ lǜ wú shēng。

沙河舟中

杨基

旅怀归正急,春色到非遥。lǚ huái guī zhèng jí,chūn sè dào fēi yáo。
草际风初泛,兰心雪未消。cǎo jì fēng chū fàn,lán xīn xuě wèi xiāo。
鹭明欺白发,鸥快避轻桡。lù míng qī bái fā,ōu kuài bì qīng ráo。
得遂归田计,殊恩感圣朝。dé suì guī tián jì,shū ēn gǎn shèng cháo。

瓜洲逢丘克庄

杨基

江水靓如空,江华冷未红。jiāng shuǐ jìng rú kōng,jiāng huá lěng wèi hóng。
怜予犹客里,羡汝已乡中。lián yǔ yóu kè lǐ,xiàn rǔ yǐ xiāng zhōng。
白苎青衫雨,乌纱短帽风。bái zhù qīng shān yǔ,wū shā duǎn mào fēng。
不须摇艇子,垂钓五湖东。bù xū yáo tǐng zi,chuí diào wǔ hú dōng。

至钟离发书寄婉素

杨基

漂泊嗟吾远,支吾赖汝贤。piāo pō jiē wú yuǎn,zhī wú lài rǔ xián。
老亲思馔肉,痴女忆衣绵。lǎo qīn sī zhuàn ròu,chī nǚ yì yī mián。
刀尺砧声里,灯花笑影边。dāo chǐ zhēn shēng lǐ,dēng huā xiào yǐng biān。
聊将千里梦,持送到金川。liáo jiāng qiān lǐ mèng,chí sòng dào jīn chuān。

舟中闻促织

杨基

促织来何处,哀吟近短篷。cù zhī lái hé chù,āi yín jìn duǎn péng。
不堪为客里,况复是舟中。bù kān wèi kè lǐ,kuàng fù shì zhōu zhōng。
残梦寒衾月,孤灯夜枕风。cán mèng hán qīn yuè,gū dēng yè zhěn fēng。
此时肠欲断,恨不耳双聋。cǐ shí cháng yù duàn,hèn bù ěr shuāng lóng。

哭陈仲野都事没任所

杨基

舆绋暗风沙,丹旌映晚霞。yú fú àn fēng shā,dān jīng yìng wǎn xiá。
吏人营殡殓,童仆着衰麻。lì rén yíng bìn liàn,tóng pū zhe shuāi má。
袭荫无遗嗣,招魂有外家。xí yīn wú yí sì,zhāo hún yǒu wài jiā。
重来恐迷处,记取路三叉。zhòng lái kǒng mí chù,jì qǔ lù sān chā。

立夏前一日有赋

杨基

渐老绿阴天,无家怯杜鹃。jiàn lǎo lǜ yīn tiān,wú jiā qiè dù juān。
东风有今夜,芳草又明年。dōng fēng yǒu jīn yè,fāng cǎo yòu míng nián。
蚕熟新丝后,茶香煮酒前。cán shú xīn sī hòu,chá xiāng zhǔ jiǔ qián。
都将南浦恨,聊寄北窗眠。dōu jiāng nán pǔ hèn,liáo jì běi chuāng mián。

东湖晚眺

杨基

沤没岸如无,凉多柳易枯。ōu méi àn rú wú,liáng duō liǔ yì kū。
巫归神庙静,兵语驿亭孤。wū guī shén miào jìng,bīng yǔ yì tíng gū。
日落霞明渚,虹收雨暗湖。rì luò xiá míng zhǔ,hóng shōu yǔ àn hú。
此时篷底坐,天尽是东吴。cǐ shí péng dǐ zuò,tiān jǐn shì dōng wú。

岳阳楼

杨基

春色醉巴陵,阑干落洞庭。chūn sè zuì bā líng,lán gàn luò dòng tíng。
水吞三楚白,山接九疑青。shuǐ tūn sān chǔ bái,shān jiē jiǔ yí qīng。
空阔鱼龙舞,娉婷帝子灵。kōng kuò yú lóng wǔ,pīng tíng dì zi líng。
何人夜吹笛,风急雨冥冥。hé rén yè chuī dí,fēng jí yǔ míng míng。

入永州

杨基

石气阴才雾,岚霏暖欲霞。shí qì yīn cái wù,lán fēi nuǎn yù xiá。
憩床腥畏虎,饮涧毒防蛇。qì chuáng xīng wèi hǔ,yǐn jiàn dú fáng shé。
红叶秋崖树,青萝晚洞花。hóng yè qiū yá shù,qīng luó wǎn dòng huā。
江山盘屈外,遥认两三家。jiāng shān pán qū wài,yáo rèn liǎng sān jiā。

沙河至采石二首

杨基

河曲帆频转,波高梦屡惊。hé qū fān pín zhuǎn,bō gāo mèng lǚ jīng。
学人狐拜月,照骨鬼吹灯。xué rén hú bài yuè,zhào gǔ guǐ chuī dēng。
断甓沉沙嘴,残碑露石棱。duàn pì chén shā zuǐ,cán bēi lù shí léng。
不知何县邑,芳草没荒塍。bù zhī hé xiàn yì,fāng cǎo méi huāng chéng。

沙河至采石二首

杨基

舟中逾一月,驿路及三千。zhōu zhōng yú yī yuè,yì lù jí sān qiān。
老泪青衫上,新愁白发前。lǎo lèi qīng shān shàng,xīn chóu bái fā qián。
蛩声秋岸雨,鸿影暮河烟。qióng shēng qiū àn yǔ,hóng yǐng mù hé yān。
不有西征客,谁同此夜眠。bù yǒu xī zhēng kè,shuí tóng cǐ yè mián。
2561234567»