古诗词

惜昔行赠杨仲亨

杨基

嗟我忆昔来临濠,亲友相送妻孥号。jiē wǒ yì xī lái lín háo,qīn yǒu xiāng sòng qī nú hào。
牵衣上船江雨急,辟历半夜翻洪涛。qiān yī shàng chuán jiāng yǔ jí,pì lì bàn yè fān hóng tāo。
濠州里长我所识,怜我一月风波劳。háo zhōu lǐ zhǎng wǒ suǒ shí,lián wǒ yī yuè fēng bō láo。
呼儿扫榻妾置酒,买鱼炊饭羞溪毛。hū ér sǎo tà qiè zhì jiǔ,mǎi yú chuī fàn xiū xī máo。
酒酣话旧各涕泣,邻里怪问声嘈嘈。jiǔ hān huà jiù gè tì qì,lín lǐ guài wèn shēng cáo cáo。
明朝府帖促盖屋,旋飖瓦砾除蓬蒿。míng cháo fǔ tiē cù gài wū,xuán yáo wǎ lì chú péng hāo。
大竹为楹小榱桷,覆以菅草并索寔。dà zhú wèi yíng xiǎo cuī jué,fù yǐ jiān cǎo bìng suǒ shí。
君时亦自长干来,为我远致书与袍。jūn shí yì zì zhǎng gàn lái,wèi wǒ yuǎn zhì shū yǔ páo。
密行细字读未了,苦语渫渫如蚕缫。mì xíng xì zì dú wèi le,kǔ yǔ xiè xiè rú cán sāo。
收书再拜问所历,灯影照夜吴音操。shōu shū zài bài wèn suǒ lì,dēng yǐng zhào yè wú yīn cāo。
异乡寂寞遇知己,欢喜岂止馈百牢。yì xiāng jì mò yù zhī jǐ,huān xǐ qǐ zhǐ kuì bǎi láo。
藤牵萝绕互依附,濡沫相润脂和膏。téng qiān luó rào hù yī fù,rú mò xiāng rùn zhī hé gāo。
薰风昼眠竹几静,落叶夜掩柴门高。xūn fēng zhòu mián zhú jǐ jìng,luò yè yè yǎn chái mén gāo。
黄须为汲东井水,翠袖或送西家醪。huáng xū wèi jí dōng jǐng shuǐ,cuì xiù huò sòng xī jiā láo。
中书大官捧檄下,霜鹘脱旋鹰解绦。zhōng shū dà guān pěng xí xià,shuāng gǔ tuō xuán yīng jiě tāo。
君前挽鞘我后策,陟险攀峻随猿猱。jūn qián wǎn qiào wǒ hòu cè,zhì xiǎn pān jùn suí yuán náo。
饥肠午渴掬涧饮,甘滑不啻青葡萄。jī cháng wǔ kě jū jiàn yǐn,gān huá bù chì qīng pú táo。
到家仓卒席未暖,复此赴汴同轻舠。dào jiā cāng zú xí wèi nuǎn,fù cǐ fù biàn tóng qīng dāo。
崖高水涩石溜急,时复着力撑长篙。yá gāo shuǐ sè shí liū jí,shí fù zhe lì chēng zhǎng gāo。
予生有弟皆异域,漂泊幸与君逢遭。yǔ shēng yǒu dì jiē yì yù,piāo pō xìng yǔ jūn féng zāo。
君才自是伯者佐,比拟管乐卑萧曹。jūn cái zì shì bó zhě zuǒ,bǐ nǐ guǎn lè bēi xiāo cáo。
方期补劓拯焚溺,讵肯析利穷秋毫。fāng qī bǔ yì zhěng fén nì,jù kěn xī lì qióng qiū háo。
比来县邑久芜废,亦有桑柘柤梨桃。bǐ lái xiàn yì jiǔ wú fèi,yì yǒu sāng zhè zhā lí táo。
遗民可鸠业可复,应屈君辈挥牛刀。yí mín kě jiū yè kě fù,yīng qū jūn bèi huī niú dāo。
他时解绶归故里,相期结居吴江皋。tā shí jiě shòu guī gù lǐ,xiāng qī jié jū wú jiāng gāo。
杨基

杨基

杨基(1326~1378)元末明初诗人。字孟载,号眉庵。原籍嘉州(今四川乐山),大父仕江左,遂家吴中(今浙江湖州),“吴中四杰”之一。元末,曾入张士诚幕府,为丞相府记室,后辞去。明初为荥阳知县,累官至山西按察使,后被谗夺官,罚服劳役。死于工所。杨基诗风清俊纤巧,其中五言律诗《岳阳楼》境界开阔,时人称杨基为“五言射雕手”。少时曾著《论鉴》十万余言。又于杨维桢席上赋《铁笛》诗,当时维桢已成名流,对杨基倍加称赏:“吾意诗境荒矣,今当让子一头地。”杨基与高启、张羽、徐贲为诗友,时人称为“吴中四杰”。 杨基的作品>>

猜您喜欢

赋得萍赠陈久中

杨基

浮踪散寒星,一夕生无数。fú zōng sàn hán xīng,yī xī shēng wú shù。
鱼跳翠乍开,沤过青还聚。yú tiào cuì zhà kāi,ōu guò qīng hái jù。
微风和影去,急雨连根露。wēi fēng hé yǐng qù,jí yǔ lián gēn lù。
惆怅别君时,杨花满衣絮。chóu chàng bié jūn shí,yáng huā mǎn yī xù。

季迪病目医令止酒因作此劝之

杨基

病目须饮酒,饮酒调微疴。bìng mù xū yǐn jiǔ,yǐn jiǔ diào wēi kē。
气血郁不舒,赖此酒力和。qì xuè yù bù shū,lài cǐ jiǔ lì hé。
所以雷公方,制药用酒多。suǒ yǐ léi gōng fāng,zhì yào yòng jiǔ duō。
活血必酒洗,散郁须酒磨。huó xuè bì jiǔ xǐ,sàn yù xū jiǔ mó。
制药既用酒,饮酒良匪他。zhì yào jì yòng jiǔ,yǐn jiǔ liáng fěi tā。
酒可引经络,酒能驱病魔。jiǔ kě yǐn jīng luò,jiǔ néng qū bìng mó。
病目不饮酒,此盖医者讹。bìng mù bù yǐn jiǔ,cǐ gài yī zhě é。
李白好痛饮,不闻目有痤。lǐ bái hǎo tòng yǐn,bù wén mù yǒu cuó。
子夏与丘明,不为饮酒过。zi xià yǔ qiū míng,bù wèi yǐn jiǔ guò。
饮酒既无害,不饮如俗何。yǐn jiǔ jì wú hài,bù yǐn rú sú hé。
清晨呼东家,买置数斗醝。qīng chén hū dōng jiā,mǎi zhì shù dòu cuō。
烂醉瞑目坐,满目春风酡。làn zuì míng mù zuò,mǎn mù chūn fēng tuó。
陶然物我忘,梦见孔与轲。táo rán wù wǒ wàng,mèng jiàn kǒng yǔ kē。
此药岂不佳,而乃止酒那。cǐ yào qǐ bù jiā,ér nǎi zhǐ jiǔ nà。
我今劝君饮,君意无媕婀。wǒ jīn quàn jūn yǐn,jūn yì wú ān ē。
庸医或见责,请示眉庵歌。yōng yī huò jiàn zé,qǐng shì méi ān gē。

赠毛生

杨基

丈夫遇知己,胜如得美官。zhàng fū yù zhī jǐ,shèng rú dé měi guān。
栖栖无聊中,握手意便欢。qī qī wú liáo zhōng,wò shǒu yì biàn huān。
古来豪杰人,所就非一端。gǔ lái háo jié rén,suǒ jiù fēi yī duān。
狂言与危行,初若不可干。kuáng yán yǔ wēi xíng,chū ruò bù kě gàn。
从容两阵间,一语九庙安。cóng róng liǎng zhèn jiān,yī yǔ jiǔ miào ān。
狐貉不外饰,而足御大寒。hú háo bù wài shì,ér zú yù dà hán。
嗟嗟陇西李,愿识荆州韩。jiē jiē lǒng xī lǐ,yuàn shí jīng zhōu hán。

长洲春

杨基

縠波流暖云,花光艳绿蘋。hú bō liú nuǎn yún,huā guāng yàn lǜ píng。
津头洗红女,蝴蝶上罗裙。jīn tóu xǐ hóng nǚ,hú dié shàng luó qún。
罗裙秋水上,明珰摇白桨。luó qún qiū shuǐ shàng,míng dāng yáo bái jiǎng。
飞下双鸳鸯,溘溘潮水响。fēi xià shuāng yuān yāng,kè kè cháo shuǐ xiǎng。

横塘晚

杨基

川气夕氤氲,愁云凝晚绿。chuān qì xī yīn yūn,chóu yún níng wǎn lǜ。
兰舟荡秋水,东向横塘宿。lán zhōu dàng qiū shuǐ,dōng xiàng héng táng sù。
横塘花正开,红桃间竹栽。héng táng huā zhèng kāi,hóng táo jiān zhú zāi。
谁家织白苎,机声度水来。shuí jiā zhī bái zhù,jī shēng dù shuǐ lái。

梧宫夜

杨基

桐阶白露下,湿萤光炯炯。tóng jiē bái lù xià,shī yíng guāng jiǒng jiǒng。
铜盘烧蜡黄,秋衾梦魂冷。tóng pán shāo là huáng,qiū qīn mèng hún lěng。
粉泪铅华滴,云鬓秋蝉整。fěn lèi qiān huá dī,yún bìn qiū chán zhěng。
何处玉銮声,芙蓉笑孤影。hé chù yù luán shēng,fú róng xiào gū yǐng。

枫陵秋

杨基

枫树落清晓,野烟结愁阴。fēng shù luò qīng xiǎo,yě yān jié chóu yīn。
声传烧竹火,人语沧波深。shēng chuán shāo zhú huǒ,rén yǔ cāng bō shēn。
凫飞秋水黑,蛩吟凉露白。fú fēi qiū shuǐ hēi,qióng yín liáng lù bái。
江月参差光,芙蓉照芳魄。jiāng yuè cān chà guāng,fú róng zhào fāng pò。

越来溪

杨基

远岫如蛾眉,紫菱盖绿漪。yuǎn xiù rú é méi,zǐ líng gài lǜ yī。
小娃木兰桨,采菱溪上归。xiǎo wá mù lán jiǎng,cǎi líng xī shàng guī。
溪风摇白芷,撩乱绩花起。xī fēng yáo bái zhǐ,liāo luàn jì huā qǐ。
疑是越兵来,旌旗照秋水。yí shì yuè bīng lái,jīng qí zhào qiū shuǐ。

沧浪波

杨基

入苑绿泱泱,縠纹融暖光。rù yuàn lǜ yāng yāng,hú wén róng nuǎn guāng。
东风吹白浪,照见赤龙堂。dōng fēng chuī bái làng,zhào jiàn chì lóng táng。
龙堂负贝阙,阴火春波热。lóng táng fù bèi quē,yīn huǒ chūn bō rè。
鲛人卖髯绡,夜夜唱明月。jiāo rén mài rán xiāo,yè yè chàng míng yuè。

绮川游

杨基

川水东北流,川花照青楼。chuān shuǐ dōng běi liú,chuān huā zhào qīng lóu。
龙船载凤吹,日来川上游。lóng chuán zài fèng chuī,rì lái chuān shàng yóu。
沙明属玉止,苕香翡翠留。shā míng shǔ yù zhǐ,sháo xiāng fěi cuì liú。
渔郎蒲叶底,网得双吴钩。yú láng pú yè dǐ,wǎng dé shuāng wú gōu。

茂苑思

杨基

辇路秋蓬满,野香团绿湿。niǎn lù qiū péng mǎn,yě xiāng tuán lǜ shī。
嫔娥粉黛愁,嫣花铅露泣。pín é fěn dài chóu,yān huā qiān lù qì。
莺声旧时好,玉砌秋归早。yīng shēng jiù shí hǎo,yù qì qiū guī zǎo。
东家胡蝶飞,烟姿满芳草。dōng jiā hú dié fēi,yān zī mǎn fāng cǎo。

食烧笋留题陈惟寅竹间

杨基

春雷一声万簪玉,参差乱迸莓苔绿。chūn léi yī shēng wàn zān yù,cān chà luàn bèng méi tái lǜ。
斩来扫叶当径烧,何异燃萁煮秋菽。zhǎn lái sǎo yè dāng jìng shāo,hé yì rán qí zhǔ qiū shū。
登盘查牙玉版肥,焦尾碎剥苍龙皮。dēng pán chá yá yù bǎn féi,jiāo wěi suì bō cāng lóng pí。
山人大嚼无以报,写作林间烧笋诗。shān rén dà jué wú yǐ bào,xiě zuò lín jiān shāo sǔn shī。

咏七姊妹花

杨基

红罗斗结同心小,七蕊参差弄春晓。hóng luó dòu jié tóng xīn xiǎo,qī ruǐ cān chà nòng chūn xiǎo。
尽是东风儿女魂,蛾眉一样青螺扫。jǐn shì dōng fēng ér nǚ hún,é méi yī yàng qīng luó sǎo。
三姊娉婷四妹娇,绿窗虚度可怜宵。sān zǐ pīng tíng sì mèi jiāo,lǜ chuāng xū dù kě lián xiāo。
八姨秦国休相妒,肠断江东大小乔。bā yí qín guó xiū xiāng dù,cháng duàn jiāng dōng dà xiǎo qiáo。

清溪渔隐

杨基

清溪秋来水如练,历历鱼虾皆可见。qīng xī qiū lái shuǐ rú liàn,lì lì yú xiā jiē kě jiàn。
绿蓑酒醒雁初飞,风急芦花吹满面。lǜ suō jiǔ xǐng yàn chū fēi,fēng jí lú huā chuī mǎn miàn。
溪南一带是青山,逢着垂杨便可湾。xī nán yī dài shì qīng shān,féng zhe chuí yáng biàn kě wān。
谩道白鸥闲似我,渔舟更比白鸥闲。mán dào bái ōu xián shì wǒ,yú zhōu gèng bǐ bái ōu xián。

闻蝉

杨基

眉庵四十未闻道,偶于世事无所好。méi ān sì shí wèi wén dào,ǒu yú shì shì wú suǒ hǎo。
寻常惟看东家竹,屈指十年今不到。xún cháng wéi kàn dōng jiā zhú,qū zhǐ shí nián jīn bù dào。
微躯之外无长物,寒暑一裘兼一帽。wēi qū zhī wài wú zhǎng wù,hán shǔ yī qiú jiān yī mào。
妻孥屡叹升斗绝,不独无烟亦无灶。qī nú lǚ tàn shēng dòu jué,bù dú wú yān yì wú zào。
身轻自笑可驾鹤,眼明岂止堪窥豹。shēn qīng zì xiào kě jià hè,yǎn míng qǐ zhǐ kān kuī bào。
人情世故看烂熟,皎不如污恭胜傲。rén qíng shì gù kàn làn shú,jiǎo bù rú wū gōng shèng ào。
有瑕可指未为辱,无善足称方入妙。yǒu xiá kě zhǐ wèi wèi rǔ,wú shàn zú chēng fāng rù miào。
此意于今觉更深,静倚南风听蝉噪。cǐ yì yú jīn jué gèng shēn,jìng yǐ nán fēng tīng chán zào。