古诗词

喝火令

周寿昌

绿软苔梳鬓,红酣豆点唇。lǜ ruǎn tái shū bìn,hóng hān dòu diǎn chún。
一帘风雨荡吟魂。yī lián fēng yǔ dàng yín hún。
待把桃花作酿,和醉咽将春。dài bǎ táo huā zuò niàng,hé zuì yàn jiāng chūn。
酒重愁无力,衫轻泪有痕。jiǔ zhòng chóu wú lì,shān qīng lèi yǒu hén。
一春情绪费温存。yī chūn qíng xù fèi wēn cún。
便到灯时,无奈得清晨。biàn dào dēng shí,wú nài dé qīng chén。
便到清晨时候,怎地得黄昏。biàn dào qīng chén shí hòu,zěn dì dé huáng hūn。

周寿昌

清湖南长沙人,字应甫,一字荇农,晚号自庵。道光二十五年进士,授编修,擢至侍讲。太平军攻湘时尝劾赛尚阿、和春作战不力,称敢言。后随办京畿防务,不畏上官,敢据实开释无辜。官至内阁学士兼礼部侍郎。光绪初罢官居京师,专注著述。诗文书画均为时所重。心力所瘁,则在两《汉书》,有《汉书注校补》、《后汉书注补正》、《三国志注證遗》、《思益堂集》等。 周寿昌的作品>>

猜您喜欢

齐天乐·小对竹轩坐雨

周寿昌

如年长日连番雨,萧萧变成秋影。rú nián zhǎng rì lián fān yǔ,xiāo xiāo biàn chéng qiū yǐng。
鹊虑巢倾,蝶怜粉湿,不止为花愁损。què lǜ cháo qīng,dié lián fěn shī,bù zhǐ wèi huā chóu sǔn。
西风更紧。xī fēng gèng jǐn。
望荒碛沙沉,远山烟暝。wàng huāng qì shā chén,yuǎn shān yān míng。
何必江深,开轩丛竹翠云冷。hé bì jiāng shēn,kāi xuān cóng zhú cuì yún lěng。
闲门正少客过,况泥洳辙阻,谁寻幽径。xián mén zhèng shǎo kè guò,kuàng ní rù zhé zǔ,shuí xún yōu jìng。
永忆江湖,惯淹岁月,听雨听风难准。yǒng yì jiāng hú,guàn yān suì yuè,tīng yǔ tīng fēng nán zhǔn。
前宵梦醒。qián xiāo mèng xǐng。
俨篷背声繁,船唇柝警。yǎn péng bèi shēng fán,chuán chún tuò jǐng。
独泛潇湘,筱烟栖客艇。dú fàn xiāo xiāng,xiǎo yān qī kè tǐng。

江城梅花引·苦雨夜坐

周寿昌

虚檐过雨响泉流。xū yán guò yǔ xiǎng quán liú。
屋如舟,冷如秋。wū rú zhōu,lěng rú qiū。
连日危栏,独倚望云浮。lián rì wēi lán,dú yǐ wàng yún fú。
月又不来天似墨,空阶滴,一声声,都是愁。yuè yòu bù lái tiān shì mò,kōng jiē dī,yī shēng shēng,dōu shì chóu。
新愁旧愁愁未休,到眉头,到心头。xīn chóu jiù chóu chóu wèi xiū,dào méi tóu,dào xīn tóu。
强欲推愁愁不去,雨更句留。qiáng yù tuī chóu chóu bù qù,yǔ gèng jù liú。
剪烛西窗,兀坐数更筹。jiǎn zhú xī chuāng,wù zuò shù gèng chóu。
闲事关心呼小婢,明早看、嫩芭蕉打碎不。xián shì guān xīn hū xiǎo bì,míng zǎo kàn nèn bā jiāo dǎ suì bù。

念奴娇·张蕙甫比部李叔和舍人江亭招饮

周寿昌

郊园过雨,觅江淹遗构,正堪销夏。jiāo yuán guò yǔ,mì jiāng yān yí gòu,zhèng kān xiāo xià。
老辈林亭留片石,何必琳宫珠厦。lǎo bèi lín tíng liú piàn shí,hé bì lín gōng zhū shà。
小毂行舟,丛芦卷浪,绝胜风帆挂。xiǎo gǔ xíng zhōu,cóng lú juǎn làng,jué shèng fēng fān guà。
西山新霁,染将晴翠如画。xī shān xīn jì,rǎn jiāng qíng cuì rú huà。
触念衡岳湘流,故乡游历处,倍应清暇。chù niàn héng yuè xiāng liú,gù xiāng yóu lì chù,bèi yīng qīng xiá。
只此寻常几茅屋,点缀尽成幽雅。zhǐ cǐ xún cháng jǐ máo wū,diǎn zhuì jǐn chéng yōu yǎ。
酒罢狂歌,夕阳留客,未肯催西下。jiǔ bà kuáng gē,xī yáng liú kè,wèi kěn cuī xī xià。
吟鞭徐返,软红又逐归马。yín biān xú fǎn,ruǎn hóng yòu zhú guī mǎ。

慢卷绸编亡弟筱楼诗草,属侄婿王益吾祭酒订正

周寿昌

雁浦凄霜,鸽原泣月,已矣重泉闭。yàn pǔ qī shuāng,gē yuán qì yuè,yǐ yǐ zhòng quán bì。
值露晓窗清,雨夜灯残,遗稿遍翻,吟魂待慰。zhí lù xiǎo chuāng qīng,yǔ yè dēng cán,yí gǎo biàn fān,yín hún dài wèi。
想到千秋,虚名饭颗,寂寞终无味。xiǎng dào qiān qiū,xū míng fàn kē,jì mò zhōng wú wèi。
便剩梧桐半死,棠华孤放何为。biàn shèng wú tóng bàn sǐ,táng huá gū fàng hé wèi。
生生世世,谈休易、空作来因计。shēng shēng shì shì,tán xiū yì kōng zuò lái yīn jì。
更不忍搜他,残章断句,几多墨迹,涂污细碎。gèng bù rěn sōu tā,cán zhāng duàn jù,jǐ duō mò jì,tú wū xì suì。
纵傍池塘,赋成春草,梦也难成睡。zòng bàng chí táng,fù chéng chūn cǎo,mèng yě nán chéng shuì。
怕更吟,看付与、微云秦七佳婿。pà gèng yín,kàn fù yǔ wēi yún qín qī jiā xù。

夜坐摊书不寐赋此却笑

周寿昌

霜月夜已寂,丹黄心未疲。shuāng yuè yè yǐ jì,dān huáng xīn wèi pí。
读惊邻寝梦,吟续旧游诗。dú jīng lín qǐn mèng,yín xù jiù yóu shī。
柝误荒鸡补,镫昏黠鼠窥。tuò wù huāng jī bǔ,dèng hūn xiá shǔ kuī。
手书还兀坐,自觉老夫痴。shǒu shū hái wù zuò,zì jué lǎo fū chī。

金陵春暮

周寿昌

铁瓮城西耸丽谯,秣陵东望路迢迢。tiě wèng chéng xī sǒng lì qiáo,mò líng dōng wàng lù tiáo tiáo。
苍茫云树逢三月,歌舞河山递六朝。cāng máng yún shù féng sān yuè,gē wǔ hé shān dì liù cháo。
细雨湿花朱雀桁,晚风低柳白门桥。xì yǔ shī huā zhū què héng,wǎn fēng dī liǔ bái mén qiáo。
乡心未逐春波长,江上孤篷夜听潮。xiāng xīn wèi zhú chūn bō zhǎng,jiāng shàng gū péng yè tīng cháo。

拂水山庄

周寿昌

几树残阳故国春,沧桑回首劫灰新。jǐ shù cán yáng gù guó chūn,cāng sāng huí shǒu jié huī xīn。
褚渊旧日原名士,危素兴朝自老臣。chǔ yuān jiù rì yuán míng shì,wēi sù xīng cháo zì lǎo chén。
末路艰难同有死,清流朋党愧斯人。mò lù jiān nán tóng yǒu sǐ,qīng liú péng dǎng kuì sī rén。
绛云莫更寻遗址,欲遣西风荡庾尘。jiàng yún mò gèng xún yí zhǐ,yù qiǎn xī fēng dàng yǔ chén。

偶书

周寿昌

嵇康疏懒步兵狂,束缚从来与世忘。jī kāng shū lǎn bù bīng kuáng,shù fù cóng lái yǔ shì wàng。
四十年中百忧患,三千界里一毫芒。sì shí nián zhōng bǎi yōu huàn,sān qiān jiè lǐ yī háo máng。
角凭蜗寄分蛮触,腹任蝉饥谢蛣蜣。jiǎo píng wō jì fēn mán chù,fù rèn chán jī xiè qī qiāng。
饱饭读书吾计得,不须秋水悟濠梁。bǎo fàn dú shū wú jì dé,bù xū qiū shuǐ wù háo liáng。

书张江陵传后

周寿昌

相公礼数绝班联,生是升霄死坠渊。xiāng gōng lǐ shù jué bān lián,shēng shì shēng xiāo sǐ zhuì yuān。
博陆祸萌骖乘日,元成恩断仆碑年。bó lù huò méng cān chéng rì,yuán chéng ēn duàn pū bēi nián。
曾无梁窭池台盛,并异京攸父子权。céng wú liáng jù chí tái shèng,bìng yì jīng yōu fù zi quán。
弱主衰朝中外肃,千秋谁似济时贤。ruò zhǔ shuāi cháo zhōng wài sù,qiān qiū shuí shì jì shí xián。

书张江陵传后

周寿昌

最怜庄烈一朝臣,五十人无此一人。zuì lián zhuāng liè yī cháo chén,wǔ shí rén wú cǐ yī rén。
法禁貂珰严内侍,令驰羽檄靖边尘。fǎ jìn diāo dāng yán nèi shì,lìng chí yǔ xí jìng biān chén。
微嫌俭逊公孙被,未许人污丙相茵。wēi xián jiǎn xùn gōng sūn bèi,wèi xǔ rén wū bǐng xiāng yīn。
尚有文孙死奇烈,荆山桂岭两嶙峋。shàng yǒu wén sūn sǐ qí liè,jīng shān guì lǐng liǎng lín xún。

澹忘

周寿昌

力遣牢愁付澹忘,垂帘枯坐静焚香。lì qiǎn láo chóu fù dàn wàng,chuí lián kū zuò jìng fén xiāng。
官间屡集惟书估,老倦常游是睡乡。guān jiān lǚ jí wéi shū gū,lǎo juàn cháng yóu shì shuì xiāng。
室有吟声贫亦乐,秋多晴日昼仍长。shì yǒu yín shēng pín yì lè,qiū duō qíng rì zhòu réng zhǎng。
遗文更欲传家武,泣语诸孙好护藏。yí wén gèng yù chuán jiā wǔ,qì yǔ zhū sūn hǎo hù cáng。

镫下校书毕即书其后

周寿昌

昼夜丹黄漏未终,肚怀犹作少年雄。zhòu yè dān huáng lòu wèi zhōng,dù huái yóu zuò shǎo nián xióng。
书烦人写惭麟士,诗逐年增似放翁。shū fán rén xiě cán lín shì,shī zhú nián zēng shì fàng wēng。
竹径有阴微翳月,纸窗无隙暗生风。zhú jìng yǒu yīn wēi yì yuè,zhǐ chuāng wú xì àn shēng fēng。
文章报国终何济,便到渊云未是工。wén zhāng bào guó zhōng hé jì,biàn dào yuān yún wèi shì gōng。

秋夜独坐

周寿昌

横胸五岳耸嵯峨,自剔残镫倚醉歌。héng xiōng wǔ yuè sǒng cuó é,zì tī cán dèng yǐ zuì gē。
阶下寒蛩楼上雁,十年消受此声多。jiē xià hán qióng lóu shàng yàn,shí nián xiāo shòu cǐ shēng duō。

山行杂咏

周寿昌

山萸子熟趁风落,荞麦花开如雪飞。shān yú zi shú chèn fēng luò,qiáo mài huā kāi rú xuě fēi。
入林路曲不知返,高下乱峰青四围。rù lín lù qū bù zhī fǎn,gāo xià luàn fēng qīng sì wéi。

秋泊

周寿昌

渺渺烟波叠叠愁,飘然一叶荡中流。miǎo miǎo yān bō dié dié chóu,piāo rán yī yè dàng zhōng liú。
湘江老得秋如许,不许芦花不白头。xiāng jiāng lǎo dé qiū rú xǔ,bù xǔ lú huā bù bái tóu。
33123