古诗词

别子钦刘同年

李昌祺

庐陵汉名县,黉舍当城南。lú líng hàn míng xiàn,hóng shě dāng chéng nán。
粤从宋庆历,杰构何潭潭。yuè cóng sòng qìng lì,jié gòu hé tán tán。
穹碑泐学记,欧子亲题衔。qióng bēi lè xué jì,ōu zi qīn tí xián。
所以富才彦,挺然皆梓杉。suǒ yǐ fù cái yàn,tǐng rán jiē zǐ shān。
游歌我昔忝,遗经事穷探。yóu gē wǒ xī tiǎn,yí jīng shì qióng tàn。
英俊非不多,畏敬逾四三。yīng jùn fēi bù duō,wèi jìng yú sì sān。
子谟与德让,奋起师易庵。zi mó yǔ dé ràng,fèn qǐ shī yì ān。
晨夕久薰炙,化雨深濡涵。chén xī jiǔ xūn zhì,huà yǔ shēn rú hán。
王门职辅导,胄监峨弁簪。wáng mén zhí fǔ dǎo,zhòu jiān é biàn zān。
引之绝温润,钦止精研覃。yǐn zhī jué wēn rùn,qīn zhǐ jīng yán tán。
之宜暨仲举,问学青于蓝。zhī yí jì zhòng jǔ,wèn xué qīng yú lán。
惜未及贵寿,早终四子咸。xī wèi jí guì shòu,zǎo zhōng sì zi xián。
笃实若陈李,磊落俱奇男。dǔ shí ruò chén lǐ,lěi luò jù qí nán。
雄藩佐邦伯,经筵进封函。xióng fān zuǒ bāng bó,jīng yán jìn fēng hán。
就中最杰特,子钦文不凡。jiù zhōng zuì jié tè,zi qīn wén bù fán。
壁经世授受,道腴恣沉酣。bì jīng shì shòu shòu,dào yú zì chén hān。
聱牙古盘诰,同异互订参。áo yá gǔ pán gào,tóng yì hù dìng cān。
他人悉窘步,君独行眈眈。tā rén xī jiǒng bù,jūn dú xíng dān dān。
翰林俊声著,粉署刑名谙。hàn lín jùn shēng zhù,fěn shǔ xíng míng ān。
冰檗岂论苦,澹泊夙能甘。bīng bò qǐ lùn kǔ,dàn pō sù néng gān。
擿奸若风厉,谳狱同春含。tī jiān ruò fēng lì,yàn yù tóng chūn hán。
譬之龙泉剑,光焰不可缄。pì zhī lóng quán jiàn,guāng yàn bù kě jiān。
契阔五六载,相思隔烟岚。qì kuò wǔ liù zài,xiāng sī gé yān lán。
追怀旧游地,几度联归骖。zhuī huái jiù yóu dì,jǐ dù lián guī cān。
兹焉幸一会,壮志仍岩岩。zī yān xìng yī huì,zhuàng zhì réng yán yán。
胸襟豁湖海,论议森戈锬。xiōng jīn huō hú hǎi,lùn yì sēn gē tán。
藩臬诸钜公,招邀列罂墰。fān niè zhū jù gōng,zhāo yāo liè yīng tán。
肥牲刺羊豕,佳味罗蛤蚶。féi shēng cì yáng shǐ,jiā wèi luó há hān。
鲙鲜旋烹鲫,醢美细脔䳺。kuài xiān xuán pēng jì,hǎi měi xì luán yàn。
玉棋圆叠蔗,金丸满堆柑。yù qí yuán dié zhè,jīn wán mǎn duī gān。
蔬茹剪霜韭,竹萌掘冬䈄。shū rú jiǎn shuāng jiǔ,zhú méng jué dōng hán。
酒渴漱茗饮,齿寒嚼菹蘫。jiǔ kě shù míng yǐn,chǐ hán jué jū hàn。
叨陪接几席,答问吐乡谈。dāo péi jiē jǐ xí,dá wèn tǔ xiāng tán。
清言霏玉雪,倾听我所贪。qīng yán fēi yù xuě,qīng tīng wǒ suǒ tān。
亹亹续弗绝,有如吐丝蚕。wěi wěi xù fú jué,yǒu rú tǔ sī cán。
握手万里外,绸缪乐且湛。wò shǒu wàn lǐ wài,chóu móu lè qiě zhàn。
胡为又分袂,行李僮仆担。hú wèi yòu fēn mèi,xíng lǐ tóng pū dān。
于时一阳复,两鬓风毿毿。yú shí yī yáng fù,liǎng bìn fēng sān sān。
东坡昔跋涉,渡海再迁儋。dōng pō xī bá shè,dù hǎi zài qiān dān。
未久即见召,还朝貌逾傪。wèi jiǔ jí jiàn zhào,hái cháo mào yú cān。
寂寥数百载,继武惟子堪。jì liáo shù bǎi zài,jì wǔ wéi zi kān。
岁寒见松柏,大厦待楩楠。suì hán jiàn sōng bǎi,dà shà dài pián nán。
赋诗写缱绻,空言只增惭。fù shī xiě qiǎn quǎn,kōng yán zhǐ zēng cán。
情深觉词赘,此意谅余监。qíng shēn jué cí zhuì,cǐ yì liàng yú jiān。
李昌祺

李昌祺

李昌祺(1376~1452)明代小说家。名祯,字昌祺、一字维卿,以字行世,号侨庵、白衣山人、运甓居士,庐陵(今江西吉安)人。永乐二年进士,官至广西布政使,为官清厉刚正,救灾恤贫,官声甚好。且才华富赡,学识渊博,诗集有《运甓漫稿》,又仿瞿佑《剪灯新话》作《剪灯余话》。 李昌祺的作品>>

猜您喜欢

和秋景韵二十首秋风

李昌祺

离离霜树叶初干,野色川容总带寒。lí lí shuāng shù yè chū gàn,yě sè chuān róng zǒng dài hán。
猎马竞嘶腾逸足,鞲鹰快奋展修翰。liè mǎ jìng sī téng yì zú,gōu yīng kuài fèn zhǎn xiū hàn。
黄芦洲外斜阳渡,红蓼湾头乱石滩。huáng lú zhōu wài xié yáng dù,hóng liǎo wān tóu luàn shí tān。
极目园林萧瑟甚,桂花飘尽菊花残。jí mù yuán lín xiāo sè shén,guì huā piāo jǐn jú huā cán。

和秋景韵二十首秋风

李昌祺

黛髻螺鬟耸晚凉,层巅暑退似经霜。dài jì luó huán sǒng wǎn liáng,céng diān shǔ tuì shì jīng shuāng。
金梯近倚丹霞影,玉洞长含紫雾香。jīn tī jìn yǐ dān xiá yǐng,yù dòng zhǎng hán zǐ wù xiāng。
解夏林僧归寺早,趁晴樵叟入山忙。jiě xià lín sēng guī sì zǎo,chèn qíng qiáo sǒu rù shān máng。
松巢拟结高高顶,静阅人间海与桑。sōng cháo nǐ jié gāo gāo dǐng,jìng yuè rén jiān hǎi yǔ sāng。

和秋景韵二十首秋风

李昌祺

庚金应候雨收初,一叶飘飘坠井梧。gēng jīn yīng hòu yǔ shōu chū,yī yè piāo piāo zhuì jǐng wú。
苎服不宜临水坐,藤床已爱背风铺。zhù fú bù yí lín shuǐ zuò,téng chuáng yǐ ài bèi fēng pù。
衰容未入溪头柳,爽气偏凝石眼蒲。shuāi róng wèi rù xī tóu liǔ,shuǎng qì piān níng shí yǎn pú。
颇觉今朝非昨日,炎凉何苦自相驱。pǒ jué jīn cháo fēi zuó rì,yán liáng hé kǔ zì xiāng qū。

和秋景韵二十首秋风

李昌祺

只讶潮音海上来,那知风雨在高槐。zhǐ yà cháo yīn hǎi shàng lái,nà zhī fēng yǔ zài gāo huái。
号呼奋发悲兼怒,曲调低昂去复回。hào hū fèn fā bēi jiān nù,qū diào dī áng qù fù huí。
岂待胡笳清泪落,宁须画角壮心摧。qǐ dài hú jiā qīng lèi luò,níng xū huà jiǎo zhuàng xīn cuī。
北窗况有翛翛竹,一夜听残白发催。běi chuāng kuàng yǒu xiāo xiāo zhú,yī yè tīng cán bái fā cuī。

和秋景韵二十首秋风

李昌祺

寒鸦候雁满晴川,点缀郊原罨画天。hán yā hòu yàn mǎn qíng chuān,diǎn zhuì jiāo yuán yǎn huà tiān。
老叶著霜浑似染,残荷出水不成钱。lǎo yè zhù shuāng hún shì rǎn,cán hé chū shuǐ bù chéng qián。
累累橘柚斜阳里,袅袅芙蓉浅渚边。lèi lèi jú yòu xié yáng lǐ,niǎo niǎo fú róng qiǎn zhǔ biān。
门外晚晴诗景富,吴歌一曲采菱船。mén wài wǎn qíng shī jǐng fù,wú gē yī qū cǎi líng chuán。

和秋景韵二十首秋风

李昌祺

蘋末风来拂树林,砭人肌骨冷森森。píng mò fēng lái fú shù lín,biān rén jī gǔ lěng sēn sēn。
银釭向夜侵灯影,玉塞连朝结野阴。yín gāng xiàng yè qīn dēng yǐng,yù sāi lián cháo jié yě yīn。
纨扇凄凉先入匣,琵琶哀怨漫沾襟。wán shàn qī liáng xiān rù xiá,pí pá āi yuàn màn zhān jīn。
何须慷慨悲摇落,呼酒香橙树下斟。hé xū kāng kǎi bēi yáo luò,hū jiǔ xiāng chéng shù xià zhēn。

和秋景韵二十首秋风

李昌祺

自怜诗酒半生耽,痛饮狂吟老尚堪。zì lián shī jiǔ bàn shēng dān,tòng yǐn kuáng yín lǎo shàng kān。
知己更谁如鲍叔,怀人惟我似羊昙。zhī jǐ gèng shuí rú bào shū,huái rén wéi wǒ shì yáng tán。
菱花羞向灯前照,菊蕊慵将客里簪。líng huā xiū xiàng dēng qián zhào,jú ruǐ yōng jiāng kè lǐ zān。
强欲登高望丘垄,白云迢递隔天南。qiáng yù dēng gāo wàng qiū lǒng,bái yún tiáo dì gé tiān nán。

和秋景韵二十首秋风

李昌祺

茫茫淼淼渡无舟,远浸烟莎没尽头。máng máng miǎo miǎo dù wú zhōu,yuǎn jìn yān shā méi jǐn tóu。
绿苇丛边拳一鹭,白蘋花外戏双鸥。lǜ wěi cóng biān quán yī lù,bái píng huā wài xì shuāng ōu。
斜阳晒翅鸬鹚饱,新涨漫天舴艋浮。xié yáng shài chì lú cí bǎo,xīn zhǎng màn tiān zé měng fú。
渔父不知鱼不食,尚乘凉月坐垂钩。yú fù bù zhī yú bù shí,shàng chéng liáng yuè zuò chuí gōu。

和秋景韵二十首秋风

李昌祺

双蛾长蹙怨离居,不见银笺寄到书。shuāng é zhǎng cù yuàn lí jū,bù jiàn yín jiān jì dào shū。
清泪清愁孤枕上,残钟残梦五更初。qīng lèi qīng chóu gū zhěn shàng,cán zhōng cán mèng wǔ gèng chū。
已无佳句题红叶,谩有馀香在绣袽。yǐ wú jiā jù tí hóng yè,mán yǒu yú xiāng zài xiù rú。
怕近黄昏听络纬,更堪双杵动村墟。pà jìn huáng hūn tīng luò wěi,gèng kān shuāng chǔ dòng cūn xū。

和秋景韵二十首秋风

李昌祺

拂地连天障翠微,吹开浑不怕风威。fú dì lián tiān zhàng cuì wēi,chuī kāi hún bù pà fēng wēi。
梧桐失影空金井,萸菊笼香艳绮闱。wú tóng shī yǐng kōng jīn jǐng,yú jú lóng xiāng yàn qǐ wéi。
清昼每疑凉雨至,长时只讶湿云飞。qīng zhòu měi yí liáng yǔ zhì,zhǎng shí zhǐ yà shī yún fēi。
自从过却重阳节,少见曈曈日色辉。zì cóng guò què zhòng yáng jié,shǎo jiàn tóng tóng rì sè huī。

和秋景韵二十首秋风

李昌祺

滴沥空阶不断鸣,淋漓彻夜到天明。dī lì kōng jiē bù duàn míng,lín lí chè yè dào tiān míng。
残荷只送萧萧韵,落木仍兼飒飒声。cán hé zhǐ sòng xiāo xiāo yùn,luò mù réng jiān sà sà shēng。
竹榻寒惊僧梦醒,松窗凉助客吟清。zhú tà hán jīng sēng mèng xǐng,sōng chuāng liáng zhù kè yín qīng。
杜陵屋漏无乾处,喜见晨霜早放晴。dù líng wū lòu wú qián chù,xǐ jiàn chén shuāng zǎo fàng qíng。

和秋景韵二十首秋风

李昌祺

九月江湖潦水清,木绵花吐雪争明。jiǔ yuè jiāng hú lǎo shuǐ qīng,mù mián huā tǔ xuě zhēng míng。
寒来处处催砧响,社酒村村沸鼓声。hán lái chù chù cuī zhēn xiǎng,shè jiǔ cūn cūn fèi gǔ shēng。
禾黍郊原肥雉兔,菰蒲洲渚聚鸥鶄。hé shǔ jiāo yuán féi zhì tù,gū pú zhōu zhǔ jù ōu jīng。
遥天似镜无纤翳,只有联翩雁影横。yáo tiān shì jìng wú xiān yì,zhǐ yǒu lián piān yàn yǐng héng。

和秋景韵二十首秋风

李昌祺

白波浮出碧波晴,上到天心觉倍明。bái bō fú chū bì bō qíng,shàng dào tiān xīn jué bèi míng。
香雾云鬟人捣练,凉风露榭客调笙。xiāng wù yún huán rén dǎo liàn,liáng fēng lù xiè kè diào shēng。
刘琨塞外凭栏啸,张渭湖中载酒行。liú kūn sāi wài píng lán xiào,zhāng wèi hú zhōng zài jiǔ xíng。
曾是广寒攀桂手,龙钟犹想赋登瀛。céng shì guǎng hán pān guì shǒu,lóng zhōng yóu xiǎng fù dēng yíng。

和秋景韵二十首秋风

李昌祺

气候萧条渐欲霜,家家整顿夹衣裳。qì hòu xiāo tiáo jiàn yù shuāng,jiā jiā zhěng dùn jiā yī shang。
鹰争刷翮超云海,鸟怯浮波立石梁。yīng zhēng shuā hé chāo yún hǎi,niǎo qiè fú bō lì shí liáng。
浓露一宵催茉莉,长风几日悴桄榔。nóng lù yī xiāo cuī mò lì,zhǎng fēng jǐ rì cuì guāng láng。
吴侬只忆江南好,紫蟹初肥白酒香。wú nóng zhǐ yì jiāng nán hǎo,zǐ xiè chū féi bái jiǔ xiāng。

和秋景韵二十首秋风

李昌祺

山蜩浑未觉凉生,犹韵金风咽复鸣。shān tiáo hún wèi jué liáng shēng,yóu yùn jīn fēng yàn fù míng。
总为螳螂能爱惜,却教蟋蟀让凄清。zǒng wèi táng láng néng ài xī,què jiào xī shuài ràng qī qīng。
难谐赵瑟秦筝调,惯和樵歌牧笛声。nán xié zhào sè qín zhēng diào,guàn hé qiáo gē mù dí shēng。
按尽宫商黄叶里,那能不遣客心惊。àn jǐn gōng shāng huáng yè lǐ,nà néng bù qiǎn kè xīn jīng。