古诗词

题白海青图

李昌祺

有鸟有鸟海东青,羽仪戍削心性灵。yǒu niǎo yǒu niǎo hǎi dōng qīng,yǔ yí shù xuē xīn xìng líng。
奋身晴滚半空雪,举翮秋摩层汉星。fèn shēn qíng gǔn bàn kōng xuě,jǔ hé qiū mó céng hàn xīng。
皇仁诞敷被冰壑,物类随应逾沧溟。huáng rén dàn fū bèi bīng hè,wù lèi suí yīng yú cāng míng。
九霄振翼逐流电,千里转瞬追奔霆。jiǔ xiāo zhèn yì zhú liú diàn,qiān lǐ zhuǎn shùn zhuī bēn tíng。
饥来那暇闯林薮,宿处正欲投岩扃。jī lái nà xiá chuǎng lín sǒu,sù chù zhèng yù tóu yán jiōng。
神恬意定色鲜洁,麾之不去亦不惊。shén tián yì dìng sè xiān jié,huī zhī bù qù yì bù jīng。
初疑稍迫必翔翥,徐呼亟下尤安宁。chū yí shāo pò bì xiáng zhù,xú hū jí xià yóu ān níng。
野夫耕耨岂庸此,时将奉馈亲藩庭。yě fū gēng nòu qǐ yōng cǐ,shí jiāng fèng kuì qīn fān tíng。
王虽甚爱弗敢蓄,荐诸丹扆输忱诚。wáng suī shén ài fú gǎn xù,jiàn zhū dān yǐ shū chén chéng。
想当胚腪潜孕秀,氤氲翕聚川原精。xiǎng dāng pēi yùn qián yùn xiù,yīn yūn xī jù chuān yuán jīng。
阴升阳降亭毒运,铅旋汞转英华凝。yīn shēng yáng jiàng tíng dú yùn,qiān xuán gǒng zhuǎn yīng huá níng。
山都护巢雾气滃,木怪守树风威停。shān dōu hù cháo wù qì wēng,mù guài shǒu shù fēng wēi tíng。
琼丸迸裂皬然出,月光灏采同晶荧。qióng wán bèng liè hé rán chū,yuè guāng hào cǎi tóng jīng yíng。
银河晃瀁濯奇质,玉露厌浥溥修翎。yín hé huǎng yàng zhuó qí zhì,yù lù yàn yì pǔ xiū líng。
坚刚劲爪铁铦利,蒙茸浅毳霜轻盈。jiān gāng jìn zhǎo tiě xiān lì,méng rōng qiǎn cuì shuāng qīng yíng。
体排疏花墨痕淡,目灿悬镜金睛明。tǐ pái shū huā mò hén dàn,mù càn xuán jìng jīn jīng míng。
皂雕固当逊豪逸,苍隼孰与争凭陵。zào diāo gù dāng xùn háo yì,cāng sǔn shú yǔ zhēng píng líng。
耻擒狐兔猎梁苑,荣厕鸾鹄朝神京。chǐ qín hú tù liè liáng yuàn,róng cè luán gǔ cháo shén jīng。
绒绦絷足锦鞲臂,韦笼冒首朱衣擎。róng tāo zhí zú jǐn gōu bì,wéi lóng mào shǒu zhū yī qíng。
三司寅送拥冠盖,百骑肃导扬旃旌。sān sī yín sòng yōng guān gài,bǎi qí sù dǎo yáng zhān jīng。
岳祇袪尘敛氛祲,渎鬼挽舫浮清泠。yuè qí qū chén liǎn fēn jìn,dú guǐ wǎn fǎng fú qīng líng。
在途扰驯态闲暇,入觐竦惕心屏营。zài tú rǎo xùn tài xián xiá,rù jìn sǒng tì xīn píng yíng。
窥觇未许贵官睹,哺饲先得虞人矜。kuī chān wèi xǔ guì guān dǔ,bǔ sì xiān dé yú rén jīn。
至尊含笑锡盼顾,词臣献颂歌祥祯。zhì zūn hán xiào xī pàn gù,cí chén xiàn sòng gē xiáng zhēn。
上稀游畋既罕用,尔纵猛鸷何由呈。shàng xī yóu tián jì hǎn yòng,ěr zòng měng zhì hé yóu chéng。
惟叨豢养毕微命,更辱卷轴留遗形。wéi dāo huàn yǎng bì wēi mìng,gèng rǔ juǎn zhóu liú yí xíng。
老拳谩夸潏水鹘,真骨徒诧绵州鹰。lǎo quán mán kuā yù shuǐ gǔ,zhēn gǔ tú chà mián zhōu yīng。
作诗纪瑞拜且祝,天子万寿王千龄。zuò shī jì ruì bài qiě zhù,tiān zi wàn shòu wáng qiān líng。
李昌祺

李昌祺

李昌祺(1376~1452)明代小说家。名祯,字昌祺、一字维卿,以字行世,号侨庵、白衣山人、运甓居士,庐陵(今江西吉安)人。永乐二年进士,官至广西布政使,为官清厉刚正,救灾恤贫,官声甚好。且才华富赡,学识渊博,诗集有《运甓漫稿》,又仿瞿佑《剪灯新话》作《剪灯余话》。 李昌祺的作品>>

猜您喜欢

赠太常张丞山水图十三首

李昌祺

墙头柳嫩绿毵毵,桥下新流色胜蓝。qiáng tóu liǔ nèn lǜ sān sān,qiáo xià xīn liú sè shèng lán。
扶杖出门缘送客,飞花几片点春衫。fú zhàng chū mén yuán sòng kè,fēi huā jǐ piàn diǎn chūn shān。

赠太常张丞山水图十三首

李昌祺

闲心只与静相宜,醉似疏狂醒似痴。xián xīn zhǐ yǔ jìng xiāng yí,zuì shì shū kuáng xǐng shì chī。
除却看山看水外,是非荣辱不曾知。chú què kàn shān kàn shuǐ wài,shì fēi róng rǔ bù céng zhī。

赠太常张丞山水图十三首

李昌祺

年来两鬓雪萧萧,懒把黄金带系腰。nián lái liǎng bìn xuě xiāo xiāo,lǎn bǎ huáng jīn dài xì yāo。
拟向江南寻旧隐,白云庄上狎渔樵。nǐ xiàng jiāng nán xún jiù yǐn,bái yún zhuāng shàng xiá yú qiáo。

送人还乡

李昌祺

淮水寒潮起暮云,纷纷离思不堪论。huái shuǐ hán cháo qǐ mù yún,fēn fēn lí sī bù kān lùn。
都门不闭还乡梦,昨夜分明到故园。dōu mén bù bì hái xiāng mèng,zuó yè fēn míng dào gù yuán。

经凤台门

李昌祺

凤凰冈上闲原少,旧冢新坟次第排。fèng huáng gāng shàng xián yuán shǎo,jiù zhǒng xīn fén cì dì pái。
黄壤岂能分贵贱,舆台将相一般埋。huáng rǎng qǐ néng fēn guì jiàn,yú tái jiāng xiāng yī bān mái。

题喜鹊图二首

李昌祺

一双飞下立斜晖,特地查查近绣帏。yī shuāng fēi xià lì xié huī,tè dì chá chá jìn xiù wéi。
笑倚绿窗听未了,小鬟低语报郎归。xiào yǐ lǜ chuāng tīng wèi le,xiǎo huán dī yǔ bào láng guī。

题喜鹊图二首

李昌祺

对立梅梢似欲鸣,含情倾听却无声。duì lì méi shāo shì yù míng,hán qíng qīng tīng què wú shēng。
摩挲醉眼行前看,不是生成是画成。mó sā zuì yǎn xíng qián kàn,bù shì shēng chéng shì huà chéng。

醉中遣兴

李昌祺

眼前无物不关情,浊酒从教醉复醒。yǎn qián wú wù bù guān qíng,zhuó jiǔ cóng jiào zuì fù xǐng。
醉里不知为客久,金陵却道是庐陵。zuì lǐ bù zhī wèi kè jiǔ,jīn líng què dào shì lú líng。

秋日对菊

李昌祺

席有尘埃径有苔,旧时知己少曾来。xí yǒu chén āi jìng yǒu tái,jiù shí zhī jǐ shǎo céng lái。
多情独爱庭前菊,肯不羞贫岁岁开。duō qíng dú ài tíng qián jú,kěn bù xiū pín suì suì kāi。

游灵谷寺

李昌祺

十丈浮屠万叠山,谁移兜率下人寰。shí zhàng fú tú wàn dié shān,shuí yí dōu lǜ xià rén huán。
非因酷爱僧房好,贪看青松忘却还。fēi yīn kù ài sēng fáng hǎo,tān kàn qīng sōng wàng què hái。

送别

李昌祺

壶倾酒尽棹歌催,日影平西送骑回。hú qīng jiǔ jǐn zhào gē cuī,rì yǐng píng xī sòng qí huí。
最是秋风怜客别,沙头缓送布帆开。zuì shì qiū fēng lián kè bié,shā tóu huǎn sòng bù fān kāi。

江上作

李昌祺

野水浮云任所之,渚鸥汀鹭识心期。yě shuǐ fú yún rèn suǒ zhī,zhǔ ōu tīng lù shí xīn qī。
闲身到处贫无物,只有唐人几卷诗。xián shēn dào chù pín wú wù,zhǐ yǒu táng rén jǐ juǎn shī。

江渚见鸳鸯

李昌祺

相随相顾复相亲,端的韩凭是汝身。xiāng suí xiāng gù fù xiāng qīn,duān de hán píng shì rǔ shēn。
莫向汀洲交颈宿,江边方有独行人。mò xiàng tīng zhōu jiāo jǐng sù,jiāng biān fāng yǒu dú xíng rén。

鹅鸭池

李昌祺

水面残冰漾浅漪,临流驻马立多时。shuǐ miàn cán bīng yàng qiǎn yī,lín liú zhù mǎ lì duō shí。
不因常侍成奇迹,千载谁知有此池。bù yīn cháng shì chéng qí jì,qiān zài shuí zhī yǒu cǐ chí。

舞阳留侯庙二首

李昌祺

信族豨夷越醢躬,太平无复用英雄。xìn zú xī yí yuè hǎi gōng,tài píng wú fù yòng yīng xióng。
高皇却堕先生计,世上何曾有赤松。gāo huáng què duò xiān shēng jì,shì shàng hé céng yǒu chì sōng。