古诗词

著存堂歌效乐天体

李昌祺

冯公子,身是仪宾福如此。féng gōng zi,shēn shì yí bīn fú rú cǐ。
福如此,厚人罕俦,只叹二亲成土丘。fú rú cǐ,hòu rén hǎn chóu,zhǐ tàn èr qīn chéng tǔ qiū。
成土丘,频闻风木徒凄恻,重茵列鼎真谩荣,调膳称觞难再得。chéng tǔ qiū,pín wén fēng mù tú qī cè,zhòng yīn liè dǐng zhēn mán róng,diào shàn chēng shāng nán zài dé。
忆昔金闺中雀屏,高堂具庆喜康宁。yì xī jīn guī zhōng què píng,gāo táng jù qìng xǐ kāng níng。
侍宴长思绩怀橘,朝回犹学鲤趋庭。shì yàn zhǎng sī jì huái jú,cháo huí yóu xué lǐ qū tíng。
玄宫一閟经年岁,想像痛心几挥泪。xuán gōng yī bì jīng nián suì,xiǎng xiàng tòng xīn jǐ huī lèi。
升堂俨似觌形容,入门宛讶瞻冠帨。shēng táng yǎn shì dí xíng róng,rù mén wǎn yà zhān guān shuì。
升堂入门皆见之,浑疑身在膝边时。shēng táng rù mén jiē jiàn zhī,hún yí shēn zài xī biān shí。
白头尚展遗编授,素手仍将慈线持。bái tóu shàng zhǎn yí biān shòu,sù shǒu réng jiāng cí xiàn chí。
授书持线如当日,谛观依旧惟空室。shòu shū chí xiàn rú dāng rì,dì guān yī jiù wéi kōng shì。
入梦精神或可期,终天恋慕何由毕。rù mèng jīng shén huò kě qī,zhōng tiān liàn mù hé yóu bì。
愁听夜啼返哺乌,雌雄不逮竟先殂。chóu tīng yè tí fǎn bǔ wū,cí xióng bù dǎi jìng xiān cú。
念尔微禽有至性,嗟哉感此涕盈裾。niàn ěr wēi qín yǒu zhì xìng,jiē zāi gǎn cǐ tì yíng jū。
感此奚须徒自苦,但应蠲洁奉蒸尝,一祭一回真若睹。gǎn cǐ xī xū tú zì kǔ,dàn yīng juān jié fèng zhēng cháng,yī jì yī huí zhēn ruò dǔ。
李昌祺

李昌祺

李昌祺(1376~1452)明代小说家。名祯,字昌祺、一字维卿,以字行世,号侨庵、白衣山人、运甓居士,庐陵(今江西吉安)人。永乐二年进士,官至广西布政使,为官清厉刚正,救灾恤贫,官声甚好。且才华富赡,学识渊博,诗集有《运甓漫稿》,又仿瞿佑《剪灯新话》作《剪灯余话》。 李昌祺的作品>>

猜您喜欢

题终慕堂

李昌祺

自怜成永感,那得再晨昏。zì lián chéng yǒng gǎn,nà dé zài chén hūn。
挂壁遗容在,纫衣密线存。guà bì yí róng zài,rèn yī mì xiàn cún。
秋霜心易怆,春雨恨难论。qiū shuāng xīn yì chuàng,chūn yǔ hèn nán lùn。
一脉书香远,相传子又孙。yī mài shū xiāng yuǎn,xiāng chuán zi yòu sūn。

题终慕堂

李昌祺

燎黄褒典重,纯素此生孤。liáo huáng bāo diǎn zhòng,chún sù cǐ shēng gū。
长抱穷天痛,仍怀永世图。zhǎng bào qióng tiān tòng,réng huái yǒng shì tú。
禄丰亲不逮,泣尽眼将枯。lù fēng qīn bù dǎi,qì jǐn yǎn jiāng kū。
子职知能勉,移忠仰圣谟。zi zhí zhī néng miǎn,yí zhōng yǎng shèng mó。

遐龄十景遐龄仙境

李昌祺

西山秀矗碧芙蓉,浩劫天真宅此中。xī shān xiù chù bì fú róng,hào jié tiān zhēn zhái cǐ zhōng。
飞瀑倒悬清洒雪,层峦远耸翠摩空。fēi pù dào xuán qīng sǎ xuě,céng luán yuǎn sǒng cuì mó kōng。
珠林有树皆栖鹤,玉涧无泓不蛰龙。zhū lín yǒu shù jiē qī hè,yù jiàn wú hóng bù zhé lóng。
列缺蜚廉皆拥卫,彩云长绕万株松。liè quē fēi lián jiē yōng wèi,cǎi yún zhǎng rào wàn zhū sōng。

遐龄十景遐龄仙境

李昌祺

净明宫观轶浮埃,紫气丹光接上台。jìng míng gōng guān yì fú āi,zǐ qì dān guāng jiē shàng tái。
地夐难寻茅落处,天空犹想锦飞来。dì xiòng nán xún máo luò chù,tiān kōng yóu xiǎng jǐn fēi lái。
江湖孽去沈沦拯,沙井源通障遏开。jiāng hú niè qù shěn lún zhěng,shā jǐng yuán tōng zhàng è kāi。
鍊质仙岩应在此,不须东海访蓬莱。liàn zhì xiān yán yīng zài cǐ,bù xū dōng hǎi fǎng péng lái。

遐龄十景遐龄仙境

李昌祺

跨凤仙人杖有灵,卓开岩窦见清泠。kuà fèng xiān rén zhàng yǒu líng,zhuó kāi yán dòu jiàn qīng líng。
绝胜猛虎跑来洁,不带潜蛟镇处腥。jué shèng měng hǔ pǎo lái jié,bù dài qián jiāo zhèn chù xīng。
春涨暖添三日雨,秋澄凉浸一天星。chūn zhǎng nuǎn tiān sān rì yǔ,qiū chéng liáng jìn yī tiān xīng。
风瓢几度穿云汲,坐爱潺湲洗耳听。fēng piáo jǐ dù chuān yún jí,zuò ài chán yuán xǐ ěr tīng。

遐龄十景遐龄仙境

李昌祺

洞天原自异人寰,可惜梅生分太悭。dòng tiān yuán zì yì rén huán,kě xī méi shēng fēn tài qiān。
参杞熟来俱不食,神仙遇后竟空还。cān qǐ shú lái jù bù shí,shén xiān yù hòu jìng kōng hái。
灵呵鬼护金床隐,电掣雷轰石室关。líng hē guǐ hù jīn chuáng yǐn,diàn chè léi hōng shí shì guān。
苍狗白云长叆叇,恍疑移下玉京山。cāng gǒu bái yún zhǎng ài dài,huǎng yí yí xià yù jīng shān。

遐龄十景遐龄仙境

李昌祺

曾闻千仞岧峣顶,上有仙翁隐碧云。céng wén qiān rèn tiáo yáo dǐng,shàng yǒu xiān wēng yǐn bì yún。
蕉叶懒挥尘自远,枫枝不悴景长温。jiāo yè lǎn huī chén zì yuǎn,fēng zhī bù cuì jǐng zhǎng wēn。
丹光迸井清宵焕,雾气埋山白昼昏。dān guāng bèng jǐng qīng xiāo huàn,wù qì mái shān bái zhòu hūn。
积黛凝岚轇轕处,药炉茶臼至今存。jī dài níng lán jiāo gé chù,yào lú chá jiù zhì jīn cún。

遐龄十景遐龄仙境

李昌祺

晨暾乍出上榑桑,散作奇文五色章。chén tūn zhà chū shàng fú sāng,sàn zuò qí wén wǔ sè zhāng。
旸谷影高争焕烂,赤城标建远微茫。yáng gǔ yǐng gāo zhēng huàn làn,chì chéng biāo jiàn yuǎn wēi máng。
曾为烧佛禅师号,复作修仙道士粮。céng wèi shāo fú chán shī hào,fù zuò xiū xiān dào shì liáng。
若使有缘逢子晋,便求咽嗽上升方。ruò shǐ yǒu yuán féng zi jìn,biàn qiú yàn sòu shàng shēng fāng。

遐龄十景遐龄仙境

李昌祺

六出花飞尺许深,吹笙台榭尽琼林。liù chū huā fēi chǐ xǔ shēn,chuī shēng tái xiè jǐn qióng lín。
长空鹤下巢难认,薄暮樵归路莫寻。zhǎng kōng hè xià cháo nán rèn,báo mù qiáo guī lù mò xún。
玉垒更添仙境胜,冰崖不受世尘侵。yù lěi gèng tiān xiān jìng shèng,bīng yá bù shòu shì chén qīn。
匏簧冷涩无遗韵,赢得琴留折竹音。páo huáng lěng sè wú yí yùn,yíng dé qín liú zhé zhú yīn。

遐龄十景遐龄仙境

李昌祺

何年神物此中蟠,化作奇峰紫翠攒。hé nián shén wù cǐ zhōng pán,huà zuò qí fēng zǐ cuì zǎn。
水落树根犹半湿,泥沾花片未全乾。shuǐ luò shù gēn yóu bàn shī,ní zhān huā piàn wèi quán qián。
天东初日一轮近,陇上闲云万亩宽。tiān dōng chū rì yī lún jìn,lǒng shàng xián yún wàn mǔ kuān。
最好连山皆白石,滂?洗出玉鳞寒。zuì hǎo lián shān jiē bái shí,pāng tuó xǐ chū yù lín hán。

遐龄十景遐龄仙境

李昌祺

银盘端正挂瑶天,灏气寒光两斗妍。yín pán duān zhèng guà yáo tiān,hào qì hán guāng liǎng dòu yán。
白鹤仪鸾成恍惚,黄尘清水叹更迁。bái hè yí luán chéng huǎng hū,huáng chén qīng shuǐ tàn gèng qiān。
五行秀淑兹山聚,百种祯祥此地全。wǔ xíng xiù shū zī shān jù,bǎi zhǒng zhēn xiáng cǐ dì quán。
应与三仙同不老,坐看兔魄谩亏圆。yīng yǔ sān xiān tóng bù lǎo,zuò kàn tù pò mán kuī yuán。

遐龄十景遐龄仙境

李昌祺

彩翮高飞去不留,斜阳长自射岩幽。cǎi hé gāo fēi qù bù liú,xié yáng zhǎng zì shè yán yōu。
织乌沈处晴霞敛,巢鹊归时暮霭收。zhī wū shěn chù qíng xiá liǎn,cháo què guī shí mù ǎi shōu。
翠锁云萝千嶂暝,红堆霜树一林秋。cuì suǒ yún luó qiān zhàng míng,hóng duī shuāng shù yī lín qiū。
人间此是通天窍,未必丹丘胜药丘。rén jiān cǐ shì tōng tiān qiào,wèi bì dān qiū shèng yào qiū。

送王处士益安之京

李昌祺

亭亭别舸舣江干,缓唱离歌劝酒乾。tíng tíng bié gě yǐ jiāng gàn,huǎn chàng lí gē quàn jiǔ qián。
老骥尚驰千里足,冥鸿已铩九霄翰。lǎo jì shàng chí qiān lǐ zú,míng hóng yǐ shā jiǔ xiāo hàn。
江云尽日低连水,淮雨兼旬悄酿寒。jiāng yún jǐn rì dī lián shuǐ,huái yǔ jiān xún qiāo niàng hán。
多病子牟心独苦,遥瞻魏阙五云端。duō bìng zi móu xīn dú kǔ,yáo zhān wèi quē wǔ yún duān。

送王处士益安之京

李昌祺

蒲帆稳挂一舟轻,珍重高年事远征。pú fān wěn guà yī zhōu qīng,zhēn zhòng gāo nián shì yuǎn zhēng。
飞絮游丝萦别恨,落花芳草黯离情。fēi xù yóu sī yíng bié hèn,luò huā fāng cǎo àn lí qíng。
山中暂辍幽人社,辇下争传处士名。shān zhōng zàn chuò yōu rén shè,niǎn xià zhēng chuán chù shì míng。
回望南云乡邑近,秋风江上笑相迎。huí wàng nán yún xiāng yì jìn,qiū fēng jiāng shàng xiào xiāng yíng。

送王处士益安之京

李昌祺

闲身应暂别林丘,垂老观光帝里游。xián shēn yīng zàn bié lín qiū,chuí lǎo guān guāng dì lǐ yóu。
地控幽并通绝漠,山连恒华拱中州。dì kòng yōu bìng tōng jué mò,shān lián héng huá gǒng zhōng zhōu。
辞家去日逢初夏,买棹归时及早秋。cí jiā qù rì féng chū xià,mǎi zhào guī shí jí zǎo qiū。
南北两京饶故旧,相过慰藉少淹留。nán běi liǎng jīng ráo gù jiù,xiāng guò wèi jí shǎo yān liú。