古诗词

题南溪萧氏山水小景

李昌祺

西昌有士生名宗,孤高格调冰雪容。xī chāng yǒu shì shēng míng zōng,gū gāo gé diào bīng xuě róng。
性惟爱山复爱画,画里坐对青芙蓉。xìng wéi ài shān fù ài huà,huà lǐ zuò duì qīng fú róng。
乍观尺素杳难辨,野色川气相溟蒙。zhà guān chǐ sù yǎo nán biàn,yě sè chuān qì xiāng míng méng。
初疑为巫峡,列此十二峰,雨馀轻黛增鲜浓。chū yí wèi wū xiá,liè cǐ shí èr fēng,yǔ yú qīng dài zēng xiān nóng。
阳台神女仿佛精灵通,楚襄之梦恍惚当谁穷。yáng tái shén nǚ fǎng fú jīng líng tōng,chǔ xiāng zhī mèng huǎng hū dāng shuí qióng。
沐猿涧鹿悄无迹,千岩万壑烟霏笼。mù yuán jiàn lù qiāo wú jì,qiān yán wàn hè yān fēi lóng。
又疑是匡庐五老排层穹,乃在彭蠡之北、盆江之东。yòu yí shì kuāng lú wǔ lǎo pái céng qióng,nǎi zài péng lí zhī běi pén jiāng zhī dōng。
凉影倒浸波溶溶,飞英乱舞垂萝风。liáng yǐng dào jìn bō róng róng,fēi yīng luàn wǔ chuí luó fēng。
吾家翰苑老供奉,揽秀绝顶巢云松。wú jiā hàn yuàn lǎo gōng fèng,lǎn xiù jué dǐng cháo yún sōng。
锦袍骑鲸乘月径返蓬莱宫,开元诸子莫追逐。jǐn páo qí jīng chéng yuè jìng fǎn péng lái gōng,kāi yuán zhū zi mò zhuī zhú。
吐句尽如仙语真,孤雄仍闻夙昔读。tǔ jù jǐn rú xiān yǔ zhēn,gū xióng réng wén sù xī dú。
书处氤氲竟日丹,霞封胡君特来索。shū chù yīn yūn jìng rì dān,xiá fēng hú jūn tè lái suǒ。
我赋笑迎起抑揩,昏瞳便令挂壁着。wǒ fù xiào yíng qǐ yì kāi,hūn tóng biàn lìng guà bì zhe。
意看其间景象既弗类,运思落笔俱凡庸。yì kàn qí jiān jǐng xiàng jì fú lèi,yùn sī luò bǐ jù fán yōng。
僧繇久逝范宽没,海岳亦往庵居空。sēng yáo jiǔ shì fàn kuān méi,hǎi yuè yì wǎng ān jū kōng。
南溪别有奇绝地,春深绿与耶溪同。nán xī bié yǒu qí jué dì,chūn shēn lǜ yǔ yé xī tóng。
杰构隐映苍桧中,二三好客劳过从,酒醅旋压黄粱舂。jié gòu yǐn yìng cāng guì zhōng,èr sān hǎo kè láo guò cóng,jiǔ pēi xuán yā huáng liáng chōng。
幽非桃花源,邃异子午谷,土美俗朴堪耕农。yōu fēi táo huā yuán,suì yì zi wǔ gǔ,tǔ měi sú pǔ kān gēng nóng。
罕曾袖刺谒时贵,屡尝含哺歌年丰。hǎn céng xiù cì yè shí guì,lǚ cháng hán bǔ gē nián fēng。
我欲携焦桐,飘然谢尘踪。wǒ yù xié jiāo tóng,piāo rán xiè chén zōng。
汲泉采蕨疗饥渴,净扫白石弹秋鸿。jí quán cǎi jué liáo jī kě,jìng sǎo bái shí dàn qiū hóng。
如何病兀絷双足,谩令清兴蟠心胸。rú hé bìng wù zhí shuāng zú,mán lìng qīng xīng pán xīn xiōng。
挥毫写罢付君去,殷勤寄示兰陵翁。huī háo xiě bà fù jūn qù,yīn qín jì shì lán líng wēng。
李昌祺

李昌祺

李昌祺(1376~1452)明代小说家。名祯,字昌祺、一字维卿,以字行世,号侨庵、白衣山人、运甓居士,庐陵(今江西吉安)人。永乐二年进士,官至广西布政使,为官清厉刚正,救灾恤贫,官声甚好。且才华富赡,学识渊博,诗集有《运甓漫稿》,又仿瞿佑《剪灯新话》作《剪灯余话》。 李昌祺的作品>>

猜您喜欢

题陈道士处静轩

李昌祺

结宇汴城闉,开门见市人。jié yǔ biàn chéng yīn,kāi mén jiàn shì rén。
轮蹄连旦暮,烟火杂军民。lún tí lián dàn mù,yān huǒ zá jūn mín。
向闹寻闲处,随缘寄幻身。xiàng nào xún xián chù,suí yuán jì huàn shēn。
凡心如未泯,林壑亦埃尘。fán xīn rú wèi mǐn,lín hè yì āi chén。

题陈道士处静轩

李昌祺

虚室原生白,寥寥一榻清。xū shì yuán shēng bái,liáo liáo yī tà qīng。
石坛云影度,金掌露光凝。shí tán yún yǐng dù,jīn zhǎng lù guāng níng。
叩齿宫神集,斋心道气澄。kòu chǐ gōng shén jí,zhāi xīn dào qì chéng。
三尸能斩却,铅汞自然成。sān shī néng zhǎn què,qiān gǒng zì rán chéng。

题陈道士处静轩

李昌祺

轩车从扰扰,窗户自幽幽。xuān chē cóng rǎo rǎo,chuāng hù zì yōu yōu。
药径人踪绝,苔阶鹤迹留。yào jìng rén zōng jué,tái jiē hè jì liú。
平生双短屐,浮世一虚舟。píng shēng shuāng duǎn jī,fú shì yī xū zhōu。
即此堪栖隐,何须物外游。jí cǐ kān qī yǐn,hé xū wù wài yóu。

郭外野寺

李昌祺

野寺远人烟,觚棱殿兀然。yě sì yuǎn rén yān,gū léng diàn wù rán。
瓦垆双足折,土偶半身全。wǎ lú shuāng zú zhé,tǔ ǒu bàn shēn quán。
鸟去阶留篆,蜗藏壁带涎。niǎo qù jiē liú zhuàn,wō cáng bì dài xián。
阎浮俱苦海,何处可安禅。yán fú jù kǔ hǎi,hé chù kě ān chán。

春草二首

李昌祺

苒苒复萋萋,征袍映欲迷。rǎn rǎn fù qī qī,zhēng páo yìng yù mí。
暖烟秦苑北,寒食杜陵西。nuǎn yān qín yuàn běi,hán shí dù líng xī。
绿嫩羞鹦羽,青柔衬马蹄。lǜ nèn xiū yīng yǔ,qīng róu chèn mǎ tí。
南园新雨过,畦菜晓争齐。nán yuán xīn yǔ guò,qí cài xiǎo zhēng qí。

春草二首

李昌祺

秀色远相连,柔香雨霁天。xiù sè yuǎn xiāng lián,róu xiāng yǔ jì tiān。
嫩兼蒲叶细,浓夺柳条鲜。nèn jiān pú yè xì,nóng duó liǔ tiáo xiān。
莫把征轮碾,留教醉客眠。mò bǎ zhēng lún niǎn,liú jiào zuì kè mián。
王孙行未返,芳意自年年。wáng sūn xíng wèi fǎn,fāng yì zì nián nián。

立春日作

李昌祺

残历惟馀晦,殊乡又遇春。cán lì wéi yú huì,shū xiāng yòu yù chūn。
壮怀灰共冷,衰鬓雪争新。zhuàng huái huī gòng lěng,shuāi bìn xuě zhēng xīn。
颇觉逢迎懒,徒思引退频。pǒ jué féng yíng lǎn,tú sī yǐn tuì pín。
自缘忘物我,何用辨玒珉。zì yuán wàng wù wǒ,hé yòng biàn hóng mín。

春祭陪祀东书堂赐茶退归作

李昌祺

香篆半成灰,斋宫赐坐回。xiāng zhuàn bàn chéng huī,zhāi gōng cì zuò huí。
苑花红未拆,阶草绿先催。yuàn huā hóng wèi chāi,jiē cǎo lǜ xiān cuī。
棋布星罗局,茶倾雪泛杯。qí bù xīng luó jú,chá qīng xuě fàn bēi。
非才叨岳牧,明祀几番陪。fēi cái dāo yuè mù,míng sì jǐ fān péi。

偶然作

李昌祺

谬忝藩维寄,空惭老病身。miù tiǎn fān wéi jì,kōng cán lǎo bìng shēn。
鬓髭愁里雪,花柳客边春。bìn zī chóu lǐ xuě,huā liǔ kè biān chūn。
直道乖流俗,馀生任化钧。zhí dào guāi liú sú,yú shēng rèn huà jūn。
时无邹孟氏,枉直向谁询。shí wú zōu mèng shì,wǎng zhí xiàng shuí xún。

闻舍弟昌复讣

李昌祺

闻讣心先折,开缄泪若倾。wén fù xīn xiān zhé,kāi jiān lèi ruò qīng。
异乡离别恨,同气死生情。yì xiāng lí bié hèn,tóng qì sǐ shēng qíng。
哽咽悲何已,呻吟痛曷平。gěng yàn bēi hé yǐ,shēn yín tòng hé píng。
九京知有憾,弱子尚孩婴。jiǔ jīng zhī yǒu hàn,ruò zi shàng hái yīng。

闻舍弟昌复讣

李昌祺

曾共过庭前,双亲独尔怜。céng gòng guò tíng qián,shuāng qīn dú ěr lián。
亢宗徒赍志,阅世竟悭年。kàng zōng tú jī zhì,yuè shì jìng qiān nián。
忍割今生爱,难期再世缘。rěn gē jīn shēng ài,nán qī zài shì yuán。
永怀诸弟妺,三已在重泉。yǒng huái zhū dì mò,sān yǐ zài zhòng quán。

闻舍弟昌复讣

李昌祺

五十年相聚,俄惊一梦馀。wǔ shí nián xiāng jù,é jīng yī mèng yú。
酸辛身后事,愁苦病中书。suān xīn shēn hòu shì,chóu kǔ bìng zhōng shū。
苔藓沙场骨,罗纨肉食躯。tái xiǎn shā chǎng gǔ,luó wán ròu shí qū。
何如终牖下,随分葬郊墟。hé rú zhōng yǒu xià,suí fēn zàng jiāo xū。

闻舍弟昌复讣

李昌祺

未病犹耽饮,方强遽解绅。wèi bìng yóu dān yǐn,fāng qiáng jù jiě shēn。
短修元有定,聚散本非真。duǎn xiū yuán yǒu dìng,jù sàn běn fēi zhēn。
藓碣标荒垄,桐棺掩幻身。xiǎn jié biāo huāng lǒng,tóng guān yǎn huàn shēn。
达人曾祼葬,那用更伤神。dá rén céng guàn zàng,nà yòng gèng shāng shén。

三月四日即景

李昌祺

忽忽春将暮,俄过三月三。hū hū chūn jiāng mù,é guò sān yuè sān。
草谁怜益母,花自媚宜男。cǎo shuí lián yì mǔ,huā zì mèi yí nán。
乍到寻巢燕,初眠上箔蚕。zhà dào xún cháo yàn,chū mián shàng bó cán。
新茶与新笋,乡味忆江南。xīn chá yǔ xīn sǔn,xiāng wèi yì jiāng nán。

合欢牡丹三首应教作

李昌祺

烂熳绚晴朝,容华若赛娇。làn màn xuàn qíng cháo,róng huá ruò sài jiāo。
瓣多愁露浥,干弱怯风摇。bàn duō chóu lù yì,gàn ruò qiè fēng yáo。
共讶晨妆淡,都缘宿酒消。gòng yà chén zhuāng dàn,dōu yuán sù jiǔ xiāo。
更期千岁寿,岁岁赏妖娆。gèng qī qiān suì shòu,suì suì shǎng yāo ráo。