古诗词

题南溪萧氏山水小景

李昌祺

西昌有士生名宗,孤高格调冰雪容。xī chāng yǒu shì shēng míng zōng,gū gāo gé diào bīng xuě róng。
性惟爱山复爱画,画里坐对青芙蓉。xìng wéi ài shān fù ài huà,huà lǐ zuò duì qīng fú róng。
乍观尺素杳难辨,野色川气相溟蒙。zhà guān chǐ sù yǎo nán biàn,yě sè chuān qì xiāng míng méng。
初疑为巫峡,列此十二峰,雨馀轻黛增鲜浓。chū yí wèi wū xiá,liè cǐ shí èr fēng,yǔ yú qīng dài zēng xiān nóng。
阳台神女仿佛精灵通,楚襄之梦恍惚当谁穷。yáng tái shén nǚ fǎng fú jīng líng tōng,chǔ xiāng zhī mèng huǎng hū dāng shuí qióng。
沐猿涧鹿悄无迹,千岩万壑烟霏笼。mù yuán jiàn lù qiāo wú jì,qiān yán wàn hè yān fēi lóng。
又疑是匡庐五老排层穹,乃在彭蠡之北、盆江之东。yòu yí shì kuāng lú wǔ lǎo pái céng qióng,nǎi zài péng lí zhī běi pén jiāng zhī dōng。
凉影倒浸波溶溶,飞英乱舞垂萝风。liáng yǐng dào jìn bō róng róng,fēi yīng luàn wǔ chuí luó fēng。
吾家翰苑老供奉,揽秀绝顶巢云松。wú jiā hàn yuàn lǎo gōng fèng,lǎn xiù jué dǐng cháo yún sōng。
锦袍骑鲸乘月径返蓬莱宫,开元诸子莫追逐。jǐn páo qí jīng chéng yuè jìng fǎn péng lái gōng,kāi yuán zhū zi mò zhuī zhú。
吐句尽如仙语真,孤雄仍闻夙昔读。tǔ jù jǐn rú xiān yǔ zhēn,gū xióng réng wén sù xī dú。
书处氤氲竟日丹,霞封胡君特来索。shū chù yīn yūn jìng rì dān,xiá fēng hú jūn tè lái suǒ。
我赋笑迎起抑揩,昏瞳便令挂壁着。wǒ fù xiào yíng qǐ yì kāi,hūn tóng biàn lìng guà bì zhe。
意看其间景象既弗类,运思落笔俱凡庸。yì kàn qí jiān jǐng xiàng jì fú lèi,yùn sī luò bǐ jù fán yōng。
僧繇久逝范宽没,海岳亦往庵居空。sēng yáo jiǔ shì fàn kuān méi,hǎi yuè yì wǎng ān jū kōng。
南溪别有奇绝地,春深绿与耶溪同。nán xī bié yǒu qí jué dì,chūn shēn lǜ yǔ yé xī tóng。
杰构隐映苍桧中,二三好客劳过从,酒醅旋压黄粱舂。jié gòu yǐn yìng cāng guì zhōng,èr sān hǎo kè láo guò cóng,jiǔ pēi xuán yā huáng liáng chōng。
幽非桃花源,邃异子午谷,土美俗朴堪耕农。yōu fēi táo huā yuán,suì yì zi wǔ gǔ,tǔ měi sú pǔ kān gēng nóng。
罕曾袖刺谒时贵,屡尝含哺歌年丰。hǎn céng xiù cì yè shí guì,lǚ cháng hán bǔ gē nián fēng。
我欲携焦桐,飘然谢尘踪。wǒ yù xié jiāo tóng,piāo rán xiè chén zōng。
汲泉采蕨疗饥渴,净扫白石弹秋鸿。jí quán cǎi jué liáo jī kě,jìng sǎo bái shí dàn qiū hóng。
如何病兀絷双足,谩令清兴蟠心胸。rú hé bìng wù zhí shuāng zú,mán lìng qīng xīng pán xīn xiōng。
挥毫写罢付君去,殷勤寄示兰陵翁。huī háo xiě bà fù jūn qù,yīn qín jì shì lán líng wēng。
李昌祺

李昌祺

李昌祺(1376~1452)明代小说家。名祯,字昌祺、一字维卿,以字行世,号侨庵、白衣山人、运甓居士,庐陵(今江西吉安)人。永乐二年进士,官至广西布政使,为官清厉刚正,救灾恤贫,官声甚好。且才华富赡,学识渊博,诗集有《运甓漫稿》,又仿瞿佑《剪灯新话》作《剪灯余话》。 李昌祺的作品>>

猜您喜欢

召赴北京留别灵谷定岩戒上人

李昌祺

长忆烟霞水石边,高僧于我最忘年。zhǎng yì yān xiá shuǐ shí biān,gāo sēng yú wǒ zuì wàng nián。
?檀树底焚香坐,优钵花间扫榻眠。tán shù dǐ fén xiāng zuò,yōu bō huā jiān sǎo tà mián。
了幻未能辞五浊,观空自可断诸缘。le huàn wèi néng cí wǔ zhuó,guān kōng zì kě duàn zhū yuán。
无衣无带堪留别,林下分携一慨然。wú yī wú dài kān liú bié,lín xià fēn xié yī kǎi rán。

送周知县复任句容

李昌祺

月淡霜清禁漏残,朝回初退紫宸班。yuè dàn shuāng qīng jìn lòu cán,cháo huí chū tuì zǐ chén bān。
来飞叶令云中舄,归看茅盈隐处山。lái fēi yè lìng yún zhōng xì,guī kàn máo yíng yǐn chù shān。
城边棠树应多种,壁上蒲鞭只是闲。chéng biān táng shù yīng duō zhǒng,bì shàng pú biān zhǐ shì xián。
列宿垂辉皆拱北,郎星独近太微间。liè sù chuí huī jiē gǒng běi,láng xīng dú jìn tài wēi jiān。

送林推官复任吉安二首

李昌祺

蓟门秋早雨潺潺,苎服凉生暑气阑。jì mén qiū zǎo yǔ chán chán,zhù fú liáng shēng shǔ qì lán。
眼底贫交如我老,郡中廉吏似君难。yǎn dǐ pín jiāo rú wǒ lǎo,jùn zhōng lián lì shì jūn nán。
偶因论旧怀幽处,何敢投闲恋故山。ǒu yīn lùn jiù huái yōu chù,hé gǎn tóu xián liàn gù shān。
遥想轩车重下日,芙蓉开遍菊开残。yáo xiǎng xuān chē zhòng xià rì,fú róng kāi biàn jú kāi cán。

送林推官复任吉安二首

李昌祺

黄金台下见归鸿,送别因君思不穷。huáng jīn tái xià jiàn guī hóng,sòng bié yīn jūn sī bù qióng。
白发庭闱千里隔,青云冠盖几时同。bái fā tíng wéi qiān lǐ gé,qīng yún guān gài jǐ shí tóng。
政怜出牧难为守,犹喜平反独得公。zhèng lián chū mù nán wèi shǒu,yóu xǐ píng fǎn dú dé gōng。
乡郡近来非夙昔,岂无凋弊待春风。xiāng jùn jìn lái fēi sù xī,qǐ wú diāo bì dài chūn fēng。

送王参政之江西

李昌祺

东南形胜大藩雄,襟带江湖百粤通。dōng nán xíng shèng dà fān xióng,jīn dài jiāng hú bǎi yuè tōng。
紫气虹光牛斗上,落霞秋水画图中。zǐ qì hóng guāng niú dòu shàng,luò xiá qiū shuǐ huà tú zhōng。
几年凋弊怜诸郡,今日旬宣赖数公。jǐ nián diāo bì lián zhū jùn,jīn rì xún xuān lài shù gōng。
送别因之重怀土,浦云山雨思无穷。sòng bié yīn zhī zhòng huái tǔ,pǔ yún shān yǔ sī wú qióng。

读元杨仲弘诗

李昌祺

才名卓荦四贤同,进士诗人两萃公。cái míng zhuó luò sì xián tóng,jìn shì shī rén liǎng cuì gōng。
周鼎殷彝推范古,天机云锦让虞工。zhōu dǐng yīn yí tuī fàn gǔ,tiān jī yún jǐn ràng yú gōng。
江湖汗漫遗编在,风雅萧条大笔空。jiāng hú hàn màn yí biān zài,fēng yǎ xiāo tiáo dà bǐ kōng。
玉树琼枝那可见,闲花野草自青红。yù shù qióng zhī nà kě jiàn,xián huā yě cǎo zì qīng hóng。

送毛生还乡

李昌祺

积雨初干露欲霜,儒衣秋半不禁凉。jī yǔ chū gàn lù yù shuāng,rú yī qiū bàn bù jìn liáng。
离离坠蔓敦瓜秀,纂纂垂林小枣香。lí lí zhuì màn dūn guā xiù,zuǎn zuǎn chuí lín xiǎo zǎo xiāng。
薇省久抛邦伯印,柴门最忆野人庄。wēi shěng jiǔ pāo bāng bó yìn,chái mén zuì yì yě rén zhuāng。
盘洲水与环洲接,投老归来掉钓航。pán zhōu shuǐ yǔ huán zhōu jiē,tóu lǎo guī lái diào diào háng。

清明日忆先妻

李昌祺

客里凄凉感慨频,禁烟时节更酸辛。kè lǐ qī liáng gǎn kǎi pín,jìn yān shí jié gèng suān xīn。
莺花谩溅中年泪,燕麦空摇异县春。yīng huā mán jiàn zhōng nián lèi,yàn mài kōng yáo yì xiàn chūn。
德耀独怜成薄命,黔娄谁与共长贫。dé yào dú lián chéng báo mìng,qián lóu shuí yǔ gòng zhǎng pín。
难将杯酒浇荒冢,肠断东风倍怆神。nán jiāng bēi jiǔ jiāo huāng zhǒng,cháng duàn dōng fēng bèi chuàng shén。

庚子元日

李昌祺

旭日熹微散曙光,忽逢元日倍沾裳。xù rì xī wēi sàn shǔ guāng,hū féng yuán rì bèi zhān shang。
久随尘土房山卒,曾厕烟霄粉署郎。jiǔ suí chén tǔ fáng shān zú,céng cè yān xiāo fěn shǔ láng。
蒲柳岂知浑易老,屠苏犹忆最先尝。pú liǔ qǐ zhī hún yì lǎo,tú sū yóu yì zuì xiān cháng。
惟馀一寸丹心在,绝似葵花只向阳。wéi yú yī cùn dān xīn zài,jué shì kuí huā zhǐ xiàng yáng。

庆成侍燕

李昌祺

轻霞残雪绚朝晴,又庆南郊大礼成。qīng xiá cán xuě xuàn cháo qíng,yòu qìng nán jiāo dà lǐ chéng。
鹤禁弘开排列仗,鸾笙低奏度新声。hè jìn hóng kāi pái liè zhàng,luán shēng dī zòu dù xīn shēng。
金花只觉簪来重,宝篆频看袅处轻。jīn huā zhǐ jué zān lái zhòng,bǎo zhuàn pín kàn niǎo chù qīng。
立近红云清切地,叨恩更比去年荣。lì jìn hóng yún qīng qiè dì,dāo ēn gèng bǐ qù nián róng。

二月二十六日钦颁天花祥云瑞光图至自北京并秦中所献玄兔余忝署礼部事陪百官致辞称贺退而有作

李昌祺

柳暗花明禁御春,宝图颁瑞示廷臣。liǔ àn huā míng jìn yù chūn,bǎo tú bān ruì shì tíng chén。
云霞烨煜天光近,河汉昭回御墨新。yún xiá yè yù tiān guāng jìn,hé hàn zhāo huí yù mò xīn。
秦甸已看来异兔,周郊又见出祥麟。qín diān yǐ kàn lái yì tù,zhōu jiāo yòu jiàn chū xiáng lín。
太平嘉应多如雨,献颂何人笔有神。tài píng jiā yīng duō rú yǔ,xiàn sòng hé rén bǐ yǒu shén。

送罗司训考满便道回家

李昌祺

娇莺百啭柳三眠,忍向青春别客毡。jiāo yīng bǎi zhuàn liǔ sān mián,rěn xiàng qīng chūn bié kè zhān。
芳树暖风来燕候,柔桑丽日浴蚕天。fāng shù nuǎn fēng lái yàn hòu,róu sāng lì rì yù cán tiān。
路经山驿逢人少,家住镡津喜地偏。lù jīng shān yì féng rén shǎo,jiā zhù chán jīn xǐ dì piān。
若向他乡持教铎,封书好倩鲤鱼传。ruò xiàng tā xiāng chí jiào duó,fēng shū hǎo qiàn lǐ yú chuán。

游龙济寺

李昌祺

暂息尘踪泯世缘,且留金地礼金仙。zàn xī chén zōng mǐn shì yuán,qiě liú jīn dì lǐ jīn xiān。
三生石湿垂萝雨,百衲衣薰煮茗烟。sān shēng shí shī chuí luó yǔ,bǎi nà yī xūn zhǔ míng yān。
猛虎跑泉松户外,驯猿投果石龛前。měng hǔ pǎo quán sōng hù wài,xùn yuán tóu guǒ shí kān qián。
春深绝顶人稀到,花落闲窗僧自禅。chūn shēn jué dǐng rén xī dào,huā luò xián chuāng sēng zì chán。

熊翁挽诗

李昌祺

看山钓水远辞氛,荣辱升沉寂不闻。kàn shān diào shuǐ yuǎn cí fēn,róng rǔ shēng chén jì bù wén。
浊酒一瓢留客醉,芳花几树许人分。zhuó jiǔ yī piáo liú kè zuì,fāng huā jǐ shù xǔ rén fēn。
竹林群从多能赋,芹泮诸儒每过门。zhú lín qún cóng duō néng fù,qín pàn zhū rú měi guò mén。
膝下有儿今白发,犹将老泪洒孤坟。xī xià yǒu ér jīn bái fā,yóu jiāng lǎo lèi sǎ gū fén。

次仪真入广陵

李昌祺

细草新蒲绿满洲,人家多住水边头。xì cǎo xīn pú lǜ mǎn zhōu,rén jiā duō zhù shuǐ biān tóu。
淮云过雨晴犹湿,江雾凝寒晓未收。huái yún guò yǔ qíng yóu shī,jiāng wù níng hán xiǎo wèi shōu。
老树数枝依野庙,飞花几片在渔舟。lǎo shù shù zhī yī yě miào,fēi huā jǐ piàn zài yú zhōu。
谁知客子思亲苦,谩道青霄万里游。shuí zhī kè zi sī qīn kǔ,mán dào qīng xiāo wàn lǐ yóu。