古诗词

苏幕遮·冬闺

曹贞吉

塞云横,关月远。sāi yún héng,guān yuè yuǎn。
帘外霜浓,寒重呵金剪。lián wài shuāng nóng,hán zhòng hē jīn jiǎn。
手擗绿橙香雾溅。shǒu pǐ lǜ chéng xiāng wù jiàn。
绣被兜罗,只许猧儿伴。xiù bèi dōu luó,zhǐ xǔ wō ér bàn。
参旗斜,银汉浅。cān qí xié,yín hàn qiǎn。
好梦依稀,又被风吹断。hǎo mèng yī xī,yòu bèi fēng chuī duàn。
离思乍随清漏满。lí sī zhà suí qīng lòu mǎn。
倦眼窥窗,蝉影垂垂乱。juàn yǎn kuī chuāng,chán yǐng chuí chuí luàn。

曹贞吉

曹贞吉,清代著名诗词家,字升六,又字升阶、迪清,号实庵,安丘县城东关(今属山东省)人。曹申吉之兄。康熙三年进士,官至礼部郎中,以疾辞湖广学政,归里卒。嗜书,工诗文,与嘉善诗人曹尔堪并称为“南北二曹”,词尤有名,被誉为清初词坛上“最为大雅”的词家。 曹贞吉的作品>>

猜您喜欢

金菊对芙蓉和锡鬯蟂几吊孙夫人

曹贞吉

蜀国夫人,孙郎小妹,腰间龙雀刀环。shǔ guó fū rén,sūn láng xiǎo mèi,yāo jiān lóng què dāo huán。
叹东南人物,弱女登坛。tàn dōng nán rén wù,ruò nǚ dēng tán。
锦帆摇曳江如练,望瞿塘、道路漫漫。jǐn fān yáo yè jiāng rú liàn,wàng qú táng dào lù màn màn。
永安龙去,蚕丛梦杳,红粉凋残。yǒng ān lóng qù,cán cóng mèng yǎo,hóng fěn diāo cán。
灵泽遗庙江干。líng zé yí miào jiāng gàn。
有云车风马,雾鬓烟鬟。yǒu yún chē fēng mǎ,wù bìn yān huán。
怅西风白帝,鸾驭难还。chàng xī fēng bái dì,luán yù nán hái。
千寻铁锁销沉后,家何在、两地悲酸。qiān xún tiě suǒ xiāo chén hòu,jiā hé zài liǎng dì bēi suān。
千帆落照,渔歌唱晚,露白枫丹。qiān fān luò zhào,yú gē chàng wǎn,lù bái fēng dān。

月华清·咏山鹧为阮亭作

曹贞吉

织翠为裳,凝丹作距,飞来何处烟暝。zhī cuì wèi shang,níng dān zuò jù,fēi lái hé chù yān míng。
金索珊珊,落下碧梧银井。jīn suǒ shān shān,luò xià bì wú yín jǐng。
忆蜀国、待诏图中,共棘雀、山花相映。yì shǔ guó dài zhào tú zhōng,gòng jí què shān huā xiāng yìng。
难定。nán dìng。
试洗却浓妆,雪衣嫌影。shì xǐ què nóng zhuāng,xuě yī xián yǐng。
挂向玉堂深处,莫百啭軥辀,恼人幽靓。guà xiàng yù táng shēn chù,mò bǎi zhuàn qú zhōu,nǎo rén yōu jìng。
梦结梨云,怕是数声惊醒。mèng jié lí yún,pà shì shù shēng jīng xǐng。
若觅句、负手巡檐,更摊书、茶清香冷。ruò mì jù fù shǒu xún yán,gèng tān shū chá qīng xiāng lěng。
风静。fēng jìng。
好低徊一曲,伴他寒磬。hǎo dī huái yī qū,bàn tā hán qìng。

催雪·珍珠兰

曹贞吉

袅袅牵风,漙漙带露,窈窕最宜深院。niǎo niǎo qiān fēng,tuán tuán dài lù,yǎo tiǎo zuì yí shēn yuàn。
恰闽海移来,龙宫几串。qià mǐn hǎi yí lái,lóng gōng jǐ chuàn。
金谷堕楼姝丽,伴杜若、江蓠分娇面。jīn gǔ duò lóu shū lì,bàn dù ruò jiāng lí fēn jiāo miàn。
鲛人泪滴,紫茎赪甲,都教开遍。jiāo rén lèi dī,zǐ jīng chēng jiǎ,dōu jiào kāi biàn。
开遍。kāi biàn。
含笑盼。hán xiào pàn。
任径寸蚌胎,让他香旧。rèn jìng cùn bàng tāi,ràng tā xiāng jiù。
羡瑟瑟、轻圆凉飔吹颤。xiàn sè sè qīng yuán liáng sī chuī chàn。
莫向池塘顾影,怕泻入、红蕖寻难见。mò xiàng chí táng gù yǐng,pà xiè rù hóng qú xún nán jiàn。
正◆鬌、妆晚珠娘,头上一枝微绽。zhèng tuǒ zhuāng wǎn zhū niáng,tóu shàng yī zhī wēi zhàn。

催雪·红梅

曹贞吉

夕雨凝丹,晓晴着树,麂眼小篱如绣。xī yǔ níng dān,xiǎo qíng zhe shù,jǐ yǎn xiǎo lí rú xiù。
喜照眼偏明,数枝窥牖。xǐ zhào yǎn piān míng,shù zhī kuī yǒu。
只恐春寒微重,费几许、胭脂匀红皱。zhǐ kǒng chūn hán wēi zhòng,fèi jǐ xǔ yān zhī yún hóng zhòu。
峰回路转,纷纷开落,武陵近否。fēng huí lù zhuǎn,fēn fēn kāi luò,wǔ líng jìn fǒu。
清瘦。qīng shòu。
赪玉镂。chēng yù lòu。
看一片迷离,断霞铺就。kàn yī piàn mí lí,duàn xiá pù jiù。
甚真色、苎萝缟衣非旧。shén zhēn sè zhù luó gǎo yī fēi jiù。
好伴吴娘记曲,碎颗颗、珊瑚盈怀袖。hǎo bàn wú niáng jì qū,suì kē kē shān hú yíng huái xiù。
叹陇首。tàn lǒng shǒu。
万点风飘,冷落绛绡时候。wàn diǎn fēng piāo,lěng luò jiàng xiāo shí hòu。

月下笛·悼何蕤音

曹贞吉

官阁明灯,珠藤覆屋,雨中深酌。guān gé míng dēng,zhū téng fù wū,yǔ zhōng shēn zhuó。
茶烟绰约。chá yān chuò yuē。
檐花声在帘箔。yán huā shēng zài lián bó。
酒人已逐浮云散,转眼叫、秋猿夜鹤。jiǔ rén yǐ zhú fú yún sàn,zhuǎn yǎn jiào qiū yuán yè hè。
想鸳湖画舸,一天丝管,更谁行乐。xiǎng yuān hú huà gě,yī tiān sī guǎn,gèng shuí xíng lè。
思着。sī zhe。
中情恶。zhōng qíng è。
记威凤文章,神羊头角。jì wēi fèng wén zhāng,shén yáng tóu jiǎo。
龙宾挥霍。lóng bīn huī huò。
漏痕还带钗脚。lòu hén hái dài chāi jiǎo。
原边宿草年年绿,有多少、西州泪落。yuán biān sù cǎo nián nián lǜ,yǒu duō shǎo xī zhōu lèi luò。
断魂处,隔江南,苦竹黄芦寂寞。duàn hún chù,gé jiāng nán,kǔ zhú huáng lú jì mò。

玲珑四犯送杞园游西湖

曹贞吉

三月吴山,记梅子黄时,几多烟雨。sān yuè wú shān,jì méi zi huáng shí,jǐ duō yān yǔ。
载酒西泠,千顷嫩荷澄暑。zài jiǔ xī líng,qiān qǐng nèn hé chéng shǔ。
沉醉失却湖光,似梦里、断云飞絮。chén zuì shī què hú guāng,shì mèng lǐ duàn yún fēi xù。
叹软尘十载遮留,翻送故人游去。tàn ruǎn chén shí zài zhē liú,fān sòng gù rén yóu qù。
一枝柔橹穿花路。yī zhī róu lǔ chuān huā lù。
淡空明、个侬眉妩。dàn kōng míng gè nóng méi wǔ。
檀栾金碧天然丽,都在晚霞红处。tán luán jīn bì tiān rán lì,dōu zài wǎn xiá hóng chù。
试问堤畔垂杨,尚否、青青如故。shì wèn dī pàn chuí yáng,shàng fǒu qīng qīng rú gù。
遇禅灯老衲,还为我,殷勤语。yù chán dēng lǎo nà,hái wèi wǒ,yīn qín yǔ。

锁窗寒倭奁

曹贞吉

巨舶巍峨,寒潮寂寞,飓风吹瞑。jù bó wēi é,hán cháo jì mò,jù fēng chuī míng。
鸾胶龟斧,制自海山人境。luán jiāo guī fǔ,zhì zì hǎi shān rén jìng。
郁金砂、屑来粒粒,明霞犹带欧罗胜。yù jīn shā xiè lái lì lì,míng xiá yóu dài ōu luó shèng。
想龙涎潜贮,冰绡偷卷,迷离交映。xiǎng lóng xián qián zhù,bīng xiāo tōu juǎn,mí lí jiāo yìng。
光靓。guāng jìng。
伴清镜。bàn qīng jìng。
试摩挲小簇,玉纤留证。shì mó sā xiǎo cù,yù xiān liú zhèng。
宫鸦一色,拖逗丽华云影。gōng yā yī sè,tuō dòu lì huá yún yǐng。
忆当年、连弩射鱼,浩荡烟波归未肯。yì dāng nián lián nǔ shè yú,hào dàng yān bō guī wèi kěn。
更谁携彩扇昆刀,泛蓬壶月冷。gèng shuí xié cǎi shàn kūn dāo,fàn péng hú yuè lěng。

锁窗寒即事

曹贞吉

银鸭香销,湘篝兽冷,夜长生倦。yín yā xiāng xiāo,xiāng gōu shòu lěng,yè zhǎng shēng juàn。
寒梅未放,勒住春痕一线。hán méi wèi fàng,lēi zhù chūn hén yī xiàn。
听惊沙、飞鸣阵阵,飒然似入关山怨。tīng jīng shā fēi míng zhèn zhèn,sà rán shì rù guān shān yuàn。
想参斿半落,明河斜挂,霜风如剪。xiǎng cān yóu bàn luò,míng hé xié guà,shuāng fēng rú jiǎn。
思远。sī yuǎn。
情何限。qíng hé xiàn。
纵文鸳交扣,绣衾争恋。zòng wén yuān jiāo kòu,xiù qīn zhēng liàn。
迢迢玉漏,海水注来难满。tiáo tiáo yù lòu,hǎi shuǐ zhù lái nán mǎn。
还愁他、旅梦乍回,屈曲铜铺门静掩。hái chóu tā lǚ mèng zhà huí,qū qū tóng pù mén jìng yǎn。
更谁团雪作猧儿,映小窗人面。gèng shuí tuán xuě zuò wō ér,yìng xiǎo chuāng rén miàn。

锁窗寒为梁大司农悼亡

曹贞吉

苔湿春芜,蛛萦绣幕,悄无人影。tái shī chūn wú,zhū yíng xiù mù,qiāo wú rén yǐng。
玉钗断后,曲曲画阑谁凭。yù chāi duàn hòu,qū qū huà lán shuí píng。
怕红丝、系来双燕,呢喃还向珠帘等。pà hóng sī xì lái shuāng yàn,ne nán hái xiàng zhū lián děng。
纵宝衣施尽,缕金裙在,泪花犹剩。zòng bǎo yī shī jǐn,lǚ jīn qún zài,lèi huā yóu shèng。
厮映。sī yìng。
生悲哽。shēng bēi gěng。
记皂筴煎成,鸾胶未冷。jì zào cè jiān chéng,luán jiāo wèi lěng。
彩云一片,又苦斜风吹瞑。cǎi yún yī piàn,yòu kǔ xié fēng chuī míng。
步瑶台、姊妺肩随,茫茫那知长夜永。bù yáo tái zǐ mò jiān suí,máng máng nà zhī zhǎng yè yǒng。
问何时环佩珊然,飞下蓬莱顶。wèn hé shí huán pèi shān rán,fēi xià péng lái dǐng。

百字令咏史

曹贞吉

海门一点,驾素车白马,怒潮来去。hǎi mén yī diǎn,jià sù chē bái mǎ,nù cháo lái qù。
回首苏台金虎气,断送几场歌舞。huí shǒu sū tái jīn hǔ qì,duàn sòng jǐ chǎng gē wǔ。
鄢郢家门,荆蛮带砺,两地应难补。yān yǐng jiā mén,jīng mán dài lì,liǎng dì yīng nán bǔ。
英魂犹在,空余血泪凝注。yīng hún yóu zài,kōng yú xuè lèi níng zhù。
五千甲楯行成,十年生聚,轧轧勾章橹。wǔ qiān jiǎ dùn xíng chéng,shí nián shēng jù,yà yà gōu zhāng lǔ。
吴越兴亡关底事,都作寒江烟雾。wú yuè xīng wáng guān dǐ shì,dōu zuò hán jiāng yān wù。
入楚旌旗,盟齐岁月,寂寞浑无据。rù chǔ jīng qí,méng qí suì yuè,jì mò hún wú jù。
芦中人杳,区区恩怨何苦。lú zhōng rén yǎo,qū qū ēn yuàn hé kǔ。

百字令

曹贞吉

田光老矣,笑燕丹宾客,都无人物。tián guāng lǎo yǐ,xiào yàn dān bīn kè,dōu wú rén wù。
马角乌头千载恨,匕首匣中如雪。mǎ jiǎo wū tóu qiān zài hèn,bǐ shǒu xiá zhōng rú xuě。
落日苍凉,羽声慷慨,壮士冲冠发。luò rì cāng liáng,yǔ shēng kāng kǎi,zhuàng shì chōng guān fā。
咄哉孺子,武阳色怒而白。duō zāi rú zi,wǔ yáng sè nù ér bái。
试问击筑渐离,此时安在,何不同车发。shì wèn jī zhù jiàn lí,cǐ shí ān zài,hé bù tóng chē fā。
负剑祖龙惊掣袖,六尺屏风堪越。fù jiàn zǔ lóng jīng chè xiù,liù chǐ píng fēng kān yuè。
贯日长虹,绕身铜柱,天意留秦劫。guàn rì zhǎng hóng,rào shēn tóng zhù,tiān yì liú qín jié。
萧萧易水,至今犹为呜咽。xiāo xiāo yì shuǐ,zhì jīn yóu wèi wū yàn。

百字令

曹贞吉

南山归晚,遭相诃醉尉,灞亭秋暮。nán shān guī wǎn,zāo xiāng hē zuì wèi,bà tíng qiū mù。
故李将军猿臂在,射石犹能饮羽。gù lǐ jiāng jūn yuán bì zài,shè shí yóu néng yǐn yǔ。
虎鼠行藏,烟云变态,若辈争知否。hǔ shǔ xíng cáng,yān yún biàn tài,ruò bèi zhēng zhī fǒu。
霜寒草短,且寻田舍归去。shuāng hán cǎo duǎn,qiě xún tián shě guī qù。
回首百战功名,北平上郡,历历风沙苦。huí shǒu bǎi zhàn gōng míng,běi píng shàng jùn,lì lì fēng shā kǔ。
屈指封侯诸校尉,意气宁堪俦伍。qū zhǐ fēng hóu zhū xiào wèi,yì qì níng kān chóu wǔ。
白发宫娃,青衫羁客,老泪同今古。bái fā gōng wá,qīng shān jī kè,lǎo lèi tóng jīn gǔ。
掀髯一笑,尘埃野马看取。xiān rán yī xiào,chén āi yě mǎ kàn qǔ。

百字令

曹贞吉

出师二表,与殷盘周诰,同铭金石。chū shī èr biǎo,yǔ yīn pán zhōu gào,tóng míng jīn shí。
臣本不求闻达者,为许先君破贼。chén běn bù qiú wén dá zhě,wèi xǔ xiān jūn pò zéi。
瘴雨蛮江,秋风渭水,上将挥神笔。zhàng yǔ mán jiāng,qiū fēng wèi shuǐ,shàng jiāng huī shén bǐ。
落星如斗,荧荧火井将熄。luò xīng rú dòu,yíng yíng huǒ jǐng jiāng xī。
今日丞相祠堂,黄鹂碧草,俯仰悲陈迹。jīn rì chéng xiāng cí táng,huáng lí bì cǎo,fǔ yǎng bēi chén jì。
八阵图边波浪涌,似恨谯周鬻国。bā zhèn tú biān bō làng yǒng,shì hèn qiáo zhōu yù guó。
一片降幡,千寻铁锁,鼎足三分失。yī piàn jiàng fān,qiān xún tiě suǒ,dǐng zú sān fēn shī。
先生巳矣,何能亲见衔璧。xiān shēng sì yǐ,hé néng qīn jiàn xián bì。

百字令

曹贞吉

三台鼎峙,俯清漳如带,东流凄切。sān tái dǐng zhì,fǔ qīng zhāng rú dài,dōng liú qī qiè。
数载谯南泥水路,射猎读书人杰。shù zài qiáo nán ní shuǐ lù,shè liè dú shū rén jié。
横槊悲歌,临江洒酒,一片雄心热。héng shuò bēi gē,lín jiāng sǎ jiǔ,yī piàn xióng xīn rè。
二乔何在,东风吹浪成雪。èr qiáo hé zài,dōng fēng chuī làng chéng xuě。
更忆绣虎蜚声,陈思才调,舞蔗中郎绝。gèng yì xiù hǔ fēi shēng,chén sī cái diào,wǔ zhè zhōng láng jué。
缥缈西园飞盖处,宾客应刘心折。piāo miǎo xī yuán fēi gài chù,bīn kè yīng liú xīn zhé。
吴蜀君臣,魏家父子,人物皆英发。wú shǔ jūn chén,wèi jiā fù zi,rén wù jiē yīng fā。
何哉青史,世龙犹自羞说。hé zāi qīng shǐ,shì lóng yóu zì xiū shuō。

百字令张先生席上咏鹦鹉杯

曹贞吉

浊醪妙理,向水晶宫里,搜罗杯斝。zhuó láo miào lǐ,xiàng shuǐ jīng gōng lǐ,sōu luó bēi jiǎ。
海气冥蒙光不定,逗漏通明一罅。hǎi qì míng méng guāng bù dìng,dòu lòu tōng míng yī xià。
织水为衣,流波似羽,鹦鹉佳名也。zhī shuǐ wèi yī,liú bō shì yǔ,yīng wǔ jiā míng yě。
画堂捧出,陇头袅袅飞下。huà táng pěng chū,lǒng tóu niǎo niǎo fēi xià。
盛来琥珀香浓,鹅儿黄嫩,浸明珠无价。shèng lái hǔ pò xiāng nóng,é ér huáng nèn,jìn míng zhū wú jià。
想见蜃楼歌舞处,玉乳琼浆自泻。xiǎng jiàn shèn lóu gē wǔ chù,yù rǔ qióng jiāng zì xiè。
风雪撩天,金貂满眼,我是悠悠者。fēng xuě liāo tiān,jīn diāo mǎn yǎn,wǒ shì yōu yōu zhě。
莫辞一醉,帘栊娇乌相骂。mò cí yī zuì,lián lóng jiāo wū xiāng mà。