古诗词

越溪春·郭外用宋人韵

曹贞吉

草软沙平何处路,郭外即天涯。cǎo ruǎn shā píng hé chù lù,guō wài jí tiān yá。
板桥流水伤心地,带夕阳、点点明霞。bǎn qiáo liú shuǐ shāng xīn dì,dài xī yáng diǎn diǎn míng xiá。
歌哭声中,纸钱灰里,知是谁家。gē kū shēng zhōng,zhǐ qián huī lǐ,zhī shì shuí jiā。
参差油壁香车。cān chà yóu bì xiāng chē。
燕尾隔窗纱。yàn wěi gé chuāng shā。
归来三盏两盏淡酒,黄昏鸦乱风斜。guī lái sān zhǎn liǎng zhǎn dàn jiǔ,huáng hūn yā luàn fēng xié。
只有短檠如旧,依依为照寒花。zhǐ yǒu duǎn qíng rú jiù,yī yī wèi zhào hán huā。

曹贞吉

曹贞吉,清代著名诗词家,字升六,又字升阶、迪清,号实庵,安丘县城东关(今属山东省)人。曹申吉之兄。康熙三年进士,官至礼部郎中,以疾辞湖广学政,归里卒。嗜书,工诗文,与嘉善诗人曹尔堪并称为“南北二曹”,词尤有名,被誉为清初词坛上“最为大雅”的词家。 曹贞吉的作品>>

猜您喜欢

水调歌头·为龚节孙题种橘图

曹贞吉

玉局昔年客,秃鬓老仙翁。yù jú xī nián kè,tū bìn lǎo xiān wēng。
思移林屋嘉树,饱啖洞庭红。sī yí lín wū jiā shù,bǎo dàn dòng tíng hóng。
疑作亭名楚颂,眷此素荣绿叶,惨淡比青枫。yí zuò tíng míng chǔ sòng,juàn cǐ sù róng lǜ yè,cǎn dàn bǐ qīng fēng。
有志那能遂,遗迹大江东。yǒu zhì nà néng suì,yí jì dà jiāng dōng。
仿瞻子,怀古意,画图中。fǎng zhān zi,huái gǔ yì,huà tú zhōng。
雨蓑风笠,长镵白木苦匆匆。yǔ suō fēng lì,zhǎng chán bái mù kǔ cōng cōng。
且自耕云半亩,转眼霜林千颗,一笑对山童。qiě zì gēng yún bàn mǔ,zhuǎn yǎn shuāng lín qiān kē,yī xiào duì shān tóng。
忘却生绡里,欲倩右军封。wàng què shēng xiāo lǐ,yù qiàn yòu jūn fēng。

水调歌头·送陈六谦之安邑任

曹贞吉

琴鹤渺然去,为政足风流。qín hè miǎo rán qù,wèi zhèng zú fēng liú。
何意凤漂鸾泊,百里借君侯。hé yì fèng piāo luán pō,bǎi lǐ jiè jūn hóu。
三晋云山北向,咫尺二陵风雨,纳纳动离愁。sān jìn yún shān běi xiàng,zhǐ chǐ èr líng fēng yǔ,nà nà dòng lí chóu。
雪片大如手,匹马过芦沟。xuě piàn dà rú shǒu,pǐ mǎ guò lú gōu。
门霜戟,人绣虎,笔银钩。mén shuāng jǐ,rén xiù hǔ,bǐ yín gōu。
禹都吟眺,淋漓墨沈碧峰头。yǔ dōu yín tiào,lín lí mò shěn bì fēng tóu。
试到野狐泉上,入望盐花似雾,天宝物华收。shì dào yě hú quán shàng,rù wàng yán huā shì wù,tiān bǎo wù huá shōu。
欲问段干木,旧迹杳难求。yù wèn duàn gàn mù,jiù jì yǎo nán qiú。

水调歌头·午日和其年

曹贞吉

何处斸蒲去,俯首饮醇醪。hé chù zhǔ pú qù,fǔ shǒu yǐn chún láo。
长安十度重午,令节又相遭。zhǎng ān shí dù zhòng wǔ,lìng jié yòu xiāng zāo。
不是今朝弧矢,不是今朝鱼腹,歌哭总无聊。bù shì jīn cháo hú shǐ,bù shì jīn cháo yú fù,gē kū zǒng wú liáo。
云气挟雷鼓,疑听广陵涛。yún qì xié léi gǔ,yí tīng guǎng líng tāo。
忆当日,观竞渡,趁江潮。yì dāng rì,guān jìng dù,chèn jiāng cháo。
天风正怒,仿佛角黍饲馋蛟。tiān fēng zhèng nù,fǎng fú jiǎo shǔ sì chán jiāo。
憔悴故园心眼,潦倒女儿景物,未足寄吾豪。qiáo cuì gù yuán xīn yǎn,lǎo dào nǚ ér jǐng wù,wèi zú jì wú háo。
和汝惊人句,土缶与云璈。hé rǔ jīng rén jù,tǔ fǒu yǔ yún áo。

水调歌头·快雨

曹贞吉

白雨响新瓦,火鬣走长天。bái yǔ xiǎng xīn wǎ,huǒ liè zǒu zhǎng tiān。
钱塘万弩齐射,惊起老龙眠。qián táng wàn nǔ qí shè,jīng qǐ lǎo lóng mián。
疑是夔牛鼓震,又恐驱山铎掣,泼墨荡云烟。yí shì kuí niú gǔ zhèn,yòu kǒng qū shān duó chè,pō mò dàng yún yān。
咫尺匡庐下,九叠乱鸣泉。zhǐ chǐ kuāng lú xià,jiǔ dié luàn míng quán。
飞石燕,笑玉女,卷湘川。fēi shí yàn,xiào yù nǚ,juǎn xiāng chuān。
铮鏦金铁,洞庭张乐宴群仙。zhēng cōng jīn tiě,dòng tíng zhāng lè yàn qún xiān。
立扫黄尘褦襶,一洗神皋禾黍,浓翠正娟娟。lì sǎo huáng chén nài dài,yī xǐ shén gāo hé shǔ,nóng cuì zhèng juān juān。
造物不言德,风日弄清妍。zào wù bù yán dé,fēng rì nòng qīng yán。

天香·咏绿牡丹为牧仲作

曹贞吉

国色凝香,露华垂槛,苔痕欲上阶砌。guó sè níng xiāng,lù huá chuí kǎn,tái hén yù shàng jiē qì。
不就轻黄,还成嫩碧,接叶交柯无二。bù jiù qīng huáng,hái chéng nèn bì,jiē yè jiāo kē wú èr。
石家金谷。shí jiā jīn gǔ。
供妙舞、珠珠浓睡。gōng miào wǔ zhū zhū nóng shuì。
渲染春光好处,掩映一天空翠。xuàn rǎn chūn guāng hǎo chù,yǎn yìng yī tiān kōng cuì。
鱼子暮云微起,带蕉窗、几分凉意。yú zi mù yún wēi qǐ,dài jiāo chuāng jǐ fēn liáng yì。
阿谁是、眉黛远峰如此。ā shuí shì méi dài yuǎn fēng rú cǐ。
倒挂岭南幺凤,莫藏影、花间觅花蕊。dào guà lǐng nán yāo fèng,mò cáng yǐng huā jiān mì huā ruǐ。
芳草成裀,碧旗碾试。fāng cǎo chéng yīn,bì qí niǎn shì。

天香·龙涎香

曹贞吉

孤屿荒寒,断潮呜咽,抱珠神物浓睡。gū yǔ huāng hán,duàn cháo wū yàn,bào zhū shén wù nóng shuì。
蜃雾成楼,绡宫喷雪,点点鲛人清泪。shèn wù chéng lóu,xiāo gōng pēn xuě,diǎn diǎn jiāo rén qīng lèi。
红薇露湿。hóng wēi lù shī。
早酿就、都梁佳致。zǎo niàng jiù dōu liáng jiā zhì。
巨舶长风破浪,似带海山鳞尾。jù bó zhǎng fēng pò làng,shì dài hǎi shān lín wěi。
春闺夜阑烟细,郁空青、水天霞气。chūn guī yè lán yān xì,yù kōng qīng shuǐ tiān xiá qì。
漫惹雨丝沾洒,金猊声碎。màn rě yǔ sī zhān sǎ,jīn ní shēng suì。
凤胫一枝深炷。fèng jìng yī zhī shēn zhù。
偎翠袖、余寒恋纤指。wēi cuì xiù yú hán liàn xiān zhǐ。
莫放悠扬,绣帘匝地。mò fàng yōu yáng,xiù lián zā dì。

玉簟凉七夕有感和其年

曹贞吉

十载长安。shí zài zhǎng ān。
记如此良宵,团扇抛残。jì rú cǐ liáng xiāo,tuán shàn pāo cán。
龙梭初罢织,赴碧落幽欢。lóng suō chū bà zhī,fù bì luò yōu huān。
几多钿合蟢子,陈瓜果、乞巧楼前。jǐ duō diàn hé xǐ zi,chén guā guǒ qǐ qiǎo lóu qián。
惊梦醒,但绛河千尺,云气漫漫。jīng mèng xǐng,dàn jiàng hé qiān chǐ,yún qì màn màn。
无端。wú duān。
嫩苔绣瓦,斜月窥窗,妆做秋意阑珊。nèn tái xiù wǎ,xié yuè kuī chuāng,zhuāng zuò qiū yì lán shān。
去年当此际,正同倚危栏。qù nián dāng cǐ jì,zhèng tóng yǐ wēi lán。
定识凉生玉簟,盼鹊驾、不到人间。dìng shí liáng shēng yù diàn,pàn què jià bù dào rén jiān。
天似水,掷泪珠、荷露争圆。tiān shì shuǐ,zhì lèi zhū hé lù zhēng yuán。

暗香·绿萼梅

曹贞吉

墙阴淡白。qiáng yīn dàn bái。
算雪晴未久,换成春色。suàn xuě qíng wèi jiǔ,huàn chéng chūn sè。
一剪蘼芜,移上枝头弄轻碧。yī jiǎn mí wú,yí shàng zhī tóu nòng qīng bì。
照水空明数朵,认树老、雨痕交蚀。zhào shuǐ kōng míng shù duǒ,rèn shù lǎo yǔ hén jiāo shí。
大好是、洛浦相逢,寻翠羽消息。dà hǎo shì luò pǔ xiāng féng,xún cuì yǔ xiāo xī。
桥侧。qiáo cè。
闻夜笛。wén yè dí。
笑寂寂玉鳞,月中难觅。xiào jì jì yù lín,yuè zhōng nán mì。
九嶷旧客,又向蟠螭露仙迹。jiǔ yí jiù kè,yòu xiàng pán chī lù xiān jì。
转眼青青似豆,还记取、前身萧瑟。zhuǎn yǎn qīng qīng shì dòu,hái jì qǔ qián shēn xiāo sè。
摇落处,苔影薄、依稀见得。yáo luò chù,tái yǐng báo yī xī jiàn dé。

留客住·鹧鸪

曹贞吉

瘴云苦。zhàng yún kǔ。
遍五溪、沙明水碧,声声不断,只劝行人休去。biàn wǔ xī shā míng shuǐ bì,shēng shēng bù duàn,zhǐ quàn xíng rén xiū qù。
行人今古如织,正复何事,关卿频寄语。xíng rén jīn gǔ rú zhī,zhèng fù hé shì,guān qīng pín jì yǔ。
空祠废驿,便征衫湿尽,马蹄难驻。kōng cí fèi yì,biàn zhēng shān shī jǐn,mǎ tí nán zhù。
风更雨。fēng gèng yǔ。
一发中原,杳无望处。yī fā zhōng yuán,yǎo wú wàng chù。
万里炎荒,遮莫摧残毛羽。wàn lǐ yán huāng,zhē mò cuī cán máo yǔ。
记否越王春殿,宫女如花,只今惟剩汝。jì fǒu yuè wáng chūn diàn,gōng nǚ rú huā,zhǐ jīn wéi shèng rǔ。
子规声续,想江深月黑,低头臣甫。zi guī shēng xù,xiǎng jiāng shēn yuè hēi,dī tóu chén fǔ。

水晶帘赋得“无端嫁得金龟婿,辜负香衾待早朝”

曹贞吉

梦细幽香靓。mèng xì yōu xiāng jìng。
甚长乐、钟声敲醒。shén zhǎng lè zhōng shēng qiāo xǐng。
倦眼迷离,讶宝炬星辉,照人难定。juàn yǎn mí lí,yà bǎo jù xīng huī,zhào rén nán dìng。
正好睡时何处去,想莲漏、迢迢尚永。zhèng hǎo shuì shí hé chù qù,xiǎng lián lòu tiáo tiáo shàng yǒng。
五更天,最是霜寒,镇教寂静。wǔ gèng tiān,zuì shì shuāng hán,zhèn jiào jì jìng。
徘徊掩清镜。pái huái yǎn qīng jìng。
忆红闺深夜,邻鸡曾听。yì hóng guī shēn yè,lín jī céng tīng。
便恼他咿喔,未愁伶俜。biàn nǎo tā yī ō,wèi chóu líng pīng。
不似而今慵早起,怕瑟瑟、篝残被冷。bù shì ér jīn yōng zǎo qǐ,pà sè sè gōu cán bèi lěng。
又争如,帘幕长垂,小窗日影。yòu zhēng rú,lián mù zhǎng chuí,xiǎo chuāng rì yǐng。

尾犯·笋

曹贞吉

小窗雨霁,傍疏篱一带,箨声盈耳。xiǎo chuāng yǔ jì,bàng shū lí yī dài,tuò shēng yíng ěr。
绳床乍破,幽人梦验,苔钱穿碎。shéng chuáng zhà pò,yōu rén mèng yàn,tái qián chuān suì。
墙阴屋角,郁千尺、凌云势。qiáng yīn wū jiǎo,yù qiān chǐ líng yún shì。
笑洋州、太守清贫,却饶玉版风致。xiào yáng zhōu tài shǒu qīng pín,què ráo yù bǎn fēng zhì。
曾过荻洲江市。céng guò dí zhōu jiāng shì。
银鲥拨剌出水。yín shí bō lá chū shuǐ。
向柁楼晨饭,松湿烟青,烧来偏脆。xiàng duò lóu chén fàn,sōng shī yān qīng,shāo lái piān cuì。
谷口如蓬宫,中似束、故人情味。gǔ kǒu rú péng gōng,zhōng shì shù gù rén qíng wèi。
最怜是、憔悴龙孙,琅玕销尽生翠。zuì lián shì qiáo cuì lóng sūn,láng gān xiāo jǐn shēng cuì。

燕山亭·九日排闷

曹贞吉

北雁横斜,似水晴空,无限萧萧意。běi yàn héng xié,shì shuǐ qíng kōng,wú xiàn xiāo xiāo yì。
深巷闭门,懒去登高,那问几人曾醉。shēn xiàng bì mén,lǎn qù dēng gāo,nà wèn jǐ rén céng zuì。
红叶青山,正渲染、苍凉天气。hóng yè qīng shān,zhèng xuàn rǎn cāng liáng tiān qì。
何事。hé shì。
只辜负秋光,淡然如此。zhǐ gū fù qiū guāng,dàn rán rú cǐ。
记得去岁城南,傍野径疏篱,乱穿浓翠。jì dé qù suì chéng nán,bàng yě jìng shū lí,luàn chuān nóng cuì。
女儿景物,羁客心情,添得一番悲喜。nǚ ér jǐng wù,jī kè xīn qíng,tiān dé yī fān bēi xǐ。
便上层楼,望不到、故园千里。biàn shàng céng lóu,wàng bù dào gù yuán qiān lǐ。
千里。qiān lǐ。
有多少、荒烟败垒。yǒu duō shǎo huāng yān bài lěi。

孤鸾送陆荩思归武林,时新有悼亡之戚

曹贞吉

新秋天气,正河鼓星高,牵牛花媚。xīn qiū tiān qì,zhèng hé gǔ xīng gāo,qiān niú huā mèi。
禾黍西风,驴背一鞭遥指。hé shǔ xī fēng,lǘ bèi yī biān yáo zhǐ。
有人巢青阁上,倚危栏、望穷烟水。yǒu rén cháo qīng gé shàng,yǐ wēi lán wàng qióng yān shuǐ。
那识猿啼鹃唱,早断魂千里。nà shí yuán tí juān chàng,zǎo duàn hún qiān lǐ。
忆去年、瓜果闲庭里。yì qù nián guā guǒ xián tíng lǐ。
看儿女灯前,乞巧欢意。kàn ér nǚ dēng qián,qǐ qiǎo huān yì。
萤火斜飞处,乍夜凉于洗。yíng huǒ xié fēi chù,zhà yè liáng yú xǐ。
而今归来索寞,最无聊、黄昏窗底。ér jīn guī lái suǒ mò,zuì wú liáo huáng hūn chuāng dǐ。
鸾镜轻尘莫扫,剩盈盈清泪。luán jìng qīng chén mò sǎo,shèng yíng yíng qīng lèi。

双双燕·见燕子营巢有感

曹贞吉

旧年社日,向聚燕台边,送君归去。jiù nián shè rì,xiàng jù yàn tái biān,sòng jūn guī qù。
杏花开罢,迟日园林春暮。xìng huā kāi bà,chí rì yuán lín chūn mù。
又栩栩梁间住。yòu xǔ xǔ liáng jiān zhù。
听一片、呢喃相诉。tīng yī piàn ne nán xiāng sù。
不嫌僦舍荒凉,来伴京尘凄楚。bù xián jiù shě huāng liáng,lái bàn jīng chén qī chǔ。
柳絮。liǔ xù。
池塘何处。chí táng hé chù。
看玉剪交飞,乱冲花雨。kàn yù jiǎn jiāo fēi,luàn chōng huā yǔ。
主人谢客,辛苦旧巢将护。zhǔ rén xiè kè,xīn kǔ jiù cháo jiāng hù。
莫待新雏成羽。mò dài xīn chú chéng yǔ。
更去傍、红楼朱户。gèng qù bàng hóng lóu zhū hù。
且自掠水衔泥,睡足一庭香雾。qiě zì lüè shuǐ xián ní,shuì zú yī tíng xiāng wù。

双双燕·咏镜中美人影和沈凤于

曹贞吉

一鸿秋水,谁移向深闺,偷近蛾绿。yī hóng qiū shuǐ,shuí yí xiàng shēn guī,tōu jìn é lǜ。
空明不定,绰约伴人幽独。kōng míng bù dìng,chuò yuē bàn rén yōu dú。
临就崔徽别幅。lín jiù cuī huī bié fú。
又浅笑、轻颦相瞩。yòu qiǎn xiào qīng pín xiāng zhǔ。
何人解识倾城,自赏容辉金屋。hé rén jiě shí qīng chéng,zì shǎng róng huī jīn wū。
掠削云鬟妆束。lüè xuē yún huán zhuāng shù。
问就里芳心,可同千曲。wèn jiù lǐ fāng xīn,kě tóng qiān qū。
离魂初觉,娇晕枕痕红足。lí hún chū jué,jiāo yūn zhěn hén hóng zú。
小阁朝来新沐。xiǎo gé cháo lái xīn mù。
瞥收却、巫峰六六。piē shōu què wū fēng liù liù。
怕是清冷圆冰,一掷黄金难赎。pà shì qīng lěng yuán bīng,yī zhì huáng jīn nán shú。