古诗词

满江红·题吴远度竹村情话图

曹贞吉

满目苍然,似嶰谷、琅玕千尺。mǎn mù cāng rán,shì xiè gǔ láng gān qiān chǐ。
想落笔、公孙舞剑,张颠濡墨。xiǎng luò bǐ gōng sūn wǔ jiàn,zhāng diān rú mò。
潇洒青天鸾凤下,动摇雷雨蛟龙黑。xiāo sǎ qīng tiān luán fèng xià,dòng yáo léi yǔ jiāo lóng hēi。
掩柴门、清话尔何人,情金石。yǎn chái mén qīng huà ěr hé rén,qíng jīn shí。
草阁外,江流积。cǎo gé wài,jiāng liú jī。
小艇上,孤蓬窄。xiǎo tǐng shàng,gū péng zhǎi。
喜青樽可共,闲愁如涤。xǐ qīng zūn kě gòng,xián chóu rú dí。
风起窗前闻解箨,月明林下堪容屐。fēng qǐ chuāng qián wén jiě tuò,yuè míng lín xià kān róng jī。
忆当年、幽事几人同,山阳笛。yì dāng nián yōu shì jǐ rén tóng,shān yáng dí。

曹贞吉

曹贞吉,清代著名诗词家,字升六,又字升阶、迪清,号实庵,安丘县城东关(今属山东省)人。曹申吉之兄。康熙三年进士,官至礼部郎中,以疾辞湖广学政,归里卒。嗜书,工诗文,与嘉善诗人曹尔堪并称为“南北二曹”,词尤有名,被誉为清初词坛上“最为大雅”的词家。 曹贞吉的作品>>

猜您喜欢

拜星月慢秋日雨后,饮宋子昭新泉亭,座上闻歌

曹贞吉

撩乱苔钱,差池菱叶,白板桥边秋水。liāo luàn tái qián,chà chí líng yè,bái bǎn qiáo biān qiū shuǐ。
点点浮沤,溜银塘珠碎。diǎn diǎn fú ōu,liū yín táng zhū suì。
断云湿,拖逗余霞明灭。duàn yún shī,tuō dòu yú xiá míng miè。
晕作远山螺髻。yūn zuò yuǎn shān luó jì。
薄暮樽开,正玉箫声起。báo mù zūn kāi,zhèng yù xiāo shēng qǐ。
颤冰弦、百啭春莺脆。chàn bīng xián bǎi zhuàn chūn yīng cuì。
西风冷、月落朱门闭。xī fēng lěng yuè luò zhū mén bì。
一朵两朵幽兰,共荷香迢递。yī duǒ liǎng duǒ yōu lán,gòng hé xiāng tiáo dì。
汲新泉、乍试龙团味。jí xīn quán zhà shì lóng tuán wèi。
红灯小、不照愁人醉。hóng dēng xiǎo bù zhào chóu rén zuì。
待归时、露满闲阶,有吟虫伴睡。dài guī shí lù mǎn xián jiē,yǒu yín chóng bàn shuì。

霓裳中序第一咏龙须为渭清赋

曹贞吉

峥泓势犹怒。zhēng hóng shì yóu nù。
谁向层波剪冰箸。shuí xiàng céng bō jiǎn bīng zhù。
忆当日、青天乍擘。yì dāng rì qīng tiān zhà bāi。
伴火鬣朱鳞,度云穿雾。bàn huǒ liè zhū lín,dù yún chuān wù。
清秋岛屿。qīng qiū dǎo yǔ。
抱骊珠、浓睡腥雨。bào lí zhū nóng shuì xīng yǔ。
莫也是,洧渊战罢,飘落翠蓬路。mò yě shì,wěi yuān zhàn bà,piāo luò cuì péng lù。
羁旅。jī lǚ。
生涯如许。shēng yá rú xǔ。
还藏得、鲛宫几缕。hái cáng dé jiāo gōng jǐ lǚ。
轻绡钿合潜贮。qīng xiāo diàn hé qián zhù。
怕一夜惊雷,破壁飞舞。pà yī yè jīng léi,pò bì fēi wǔ。
何人拾凤羽。hé rén shí fèng yǔ。
便斗草休教换去。biàn dòu cǎo xiū jiào huàn qù。
他年事,天风鹤背,拔下又重数。tā nián shì,tiān fēng hè bèi,bá xià yòu zhòng shù。

其年曰:离奇怪诡,笔墨之妙在此。如鼓天风海涛之曲,令我三日耳聋又为杞园题浮家图

曹贞吉

烟波宽几许。yān bō kuān jǐ xǔ。
抖擞青蓑垂钓去。dǒu sǒu qīng suō chuí diào qù。
恰流水、桃花时节。qià liú shuǐ táo huā shí jié。
对西塞山前,一双飞鹭。duì xī sāi shān qián,yī shuāng fēi lù。
高风可溯。gāo fēng kě sù。
倩生绡、三尺留取。qiàn shēng xiāo sān chǐ liú qǔ。
看历历,笔床茶灶,泛宅画中住。kàn lì lì,bǐ chuáng chá zào,fàn zhái huà zhōng zhù。
今古。jīn gǔ。
逃名渔父。táo míng yú fù。
怕东华、软红如雾。pà dōng huá ruǎn hóng rú wù。
江湖自结鸥侣。jiāng hú zì jié ōu lǚ。
正柳下移船,菰边分路。zhèng liǔ xià yí chuán,gū biān fēn lù。
美人共兰渚。měi rén gòng lán zhǔ。
又何必天家赐与。yòu hé bì tiān jiā cì yǔ。
仙槎上,此生有分,鼓枻带笭否。xiān chá shàng,cǐ shēng yǒu fēn,gǔ yì dài líng fǒu。

绮罗香·宋牧仲座上闻歌

曹贞吉

抹丽凝香,池塘过雨,屈注明河天际。mǒ lì níng xiāng,chí táng guò yǔ,qū zhù míng hé tiān jì。
雪酒银桃,六月燕山风味。xuě jiǔ yín táo,liù yuè yàn shān fēng wèi。
倩数声、玉笛吹来,似一串、骊珠掷碎。qiàn shù shēng yù dí chuī lái,shì yī chuàn lí zhū zhì suì。
看盈盈、初日芙蕖,双瞳剪水两眉翠。kàn yíng yíng chū rì fú qú,shuāng tóng jiǎn shuǐ liǎng méi cuì。
青衫留落旧客,遮莫娇丝脆管,难令沉醉。qīng shān liú luò jiù kè,zhē mò jiāo sī cuì guǎn,nán lìng chén zuì。
几点萤光,犹照苍苔无寐。jǐ diǎn yíng guāng,yóu zhào cāng tái wú mèi。
好宫调、贺老教成,倦心情、屏风立地。hǎo gōng diào hè lǎo jiào chéng,juàn xīn qíng píng fēng lì dì。
漫流连、入破伊州,记枫香曲子。màn liú lián rù pò yī zhōu,jì fēng xiāng qū zi。

绮罗香·沈融谷新娶夫人,善琴书,同人共赋

曹贞吉

柳密藏鸦,堂空语燕,大好夭桃天气。liǔ mì cáng yā,táng kōng yǔ yàn,dà hǎo yāo táo tiān qì。
蝶粉初消,二月东风破睡。dié fěn chū xiāo,èr yuè dōng fēng pò shuì。
镜奁映、笔格珊瑚,砚匣伴、眉妆翡翠。jìng lián yìng bǐ gé shān hú,yàn xiá bàn méi zhuāng fěi cuì。
最怜他,腕底横斜,乌丝闲写丽情字。zuì lián tā,wàn dǐ héng xié,wū sī xián xiě lì qíng zì。
珍珠指下乱撒,弹入明光一曲,声随流水。zhēn zhū zhǐ xià luàn sā,dàn rù míng guāng yī qū,shēng suí liú shuǐ。
儿女喁喁,点缀小窗幽致。ér nǚ yóng yóng,diǎn zhuì xiǎo chuāng yōu zhì。
妒两行、银雁轻飞,堕万里、玉关清泪。dù liǎng xíng yín yàn qīng fēi,duò wàn lǐ yù guān qīng lèi。
记夜深、金鸭烧残,迷离香雾里。jì yè shēn jīn yā shāo cán,mí lí xiāng wù lǐ。

潇湘逢故人慢张晴峰修雷琴成有赠

曹贞吉

千年神物,是天宝元音,宣和遗谱。qiān nián shén wù,shì tiān bǎo yuán yīn,xuān hé yí pǔ。
零乱金徽苦。líng luàn jīn huī kǔ。
想阅遍繁华,蘧然今古。xiǎng yuè biàn fán huá,qú rán jīn gǔ。
流水高山,弹不尽、喁喁儿女。liú shuǐ gāo shān,dàn bù jǐn yóng yóng ér nǚ。
当此际、燕市重游,白发郎官知汝。dāng cǐ jì yàn shì zhòng yóu,bái fā láng guān zhī rǔ。
续鸾胶,调凤咮,早韵磬、琤琮响泉凄楚。xù luán jiāo,diào fèng zhòu,zǎo yùn qìng chēng cóng xiǎng quán qī chǔ。
百衲还堪鼓。bǎi nà hái kān gǔ。
似海岸窈冥,成连径去。shì hǎi àn yǎo míng,chéng lián jìng qù。
危柱哀弦,抵多少、惊沙飞雨。wēi zhù āi xián,dǐ duō shǎo jīng shā fēi yǔ。
再等到、蛇蚹纹成,又是几番旦暮。zài děng dào shé fù wén chéng,yòu shì jǐ fān dàn mù。

永遇乐·送孙屺瞻学士归省

曹贞吉

十丈蒲帆,一篙秋水,仙舟天际。shí zhàng pú fān,yī gāo qiū shuǐ,xiān zhōu tiān jì。
绣虎才人,珥貂贵客,归作承欢计。xiù hǔ cái rén,ěr diāo guì kè,guī zuò chéng huān jì。
当年射策,五云日下,胪唱魏公第二。dāng nián shè cè,wǔ yún rì xià,lú chàng wèi gōng dì èr。
羡璧人、天街衣马,夹道争看如蚁。xiàn bì rén tiān jiē yī mǎ,jiā dào zhēng kàn rú yǐ。
紫宸朝罢,讲筵初御,金碗天浆亲赐。zǐ chén cháo bà,jiǎng yán chū yù,jīn wǎn tiān jiāng qīn cì。
东观深严,北门清切,待署黄麻纸。dōng guān shēn yán,běi mén qīng qiè,dài shǔ huáng má zhǐ。
君恩暂许,湖山佳处,添个宫袍莱子。jūn ēn zàn xǔ,hú shān jiā chù,tiān gè gōng páo lái zi。
须珍重、黑头卿相,碧纱名氏。xū zhēn zhòng hēi tóu qīng xiāng,bì shā míng shì。

永遇乐·和人望华山

曹贞吉

谁凿鸿蒙,最惊人处,芙蓉千丈。shuí záo hóng méng,zuì jīng rén chù,fú róng qiān zhàng。
激荡疑潮,崩腾似马,罗列儿孙状。jī dàng yí cháo,bēng téng shì mǎ,luó liè ér sūn zhuàng。
八荒雷雨,一天苍翠,缥缈灵旗想像。bā huāng léi yǔ,yī tiān cāng cuì,piāo miǎo líng qí xiǎng xiàng。
待清秋、凭陵绝顶,画里秦川如掌。dài qīng qiū píng líng jué dǐng,huà lǐ qín chuān rú zhǎng。
潼关孤耸,黄河东注,俯览翻增惆怅。tóng guān gū sǒng,huáng hé dōng zhù,fǔ lǎn fān zēng chóu chàng。
飒飒天风,冷泠环佩,九节仙人杖。sà sà tiān fēng,lěng líng huán pèi,jiǔ jié xiān rén zhàng。
咄哉韩子,苍龙回驭,那得褰衣长往。duō zāi hán zi,cāng lóng huí yù,nà dé qiān yī zhǎng wǎng。
耐可拉、青莲居士,三峰高唱。nài kě lā qīng lián jū shì,sān fēng gāo chàng。

消息和锡鬯度雁门关

曹贞吉

萧瑟关门,西风吹雪,貂裘都偃。xiāo sè guān mén,xī fēng chuī xuě,diāo qiú dōu yǎn。
蚁垤行人,羊肠驿路,哀角边声怨。yǐ dié xíng rén,yáng cháng yì lù,āi jiǎo biān shēng yuàn。
鱼海冰寒,龙沙戍断,历乱蓬根飞卷。yú hǎi bīng hán,lóng shā shù duàn,lì luàn péng gēn fēi juǎn。
怅青衫、暮云驱马,望尽苍苍修坂。chàng qīng shān mù yún qū mǎ,wàng jǐn cāng cāng xiū bǎn。
绝壁祠堂,赵家良将,入夜灵旗如电。jué bì cí táng,zhào jiā liáng jiāng,rù yè líng qí rú diàn。
折戟沉沙,老兵拾得,磨洗前朝辨。zhé jǐ chén shā,lǎo bīng shí dé,mó xǐ qián cháo biàn。
塞雁南飞,滹沱东注,可惜英雄人远。sāi yàn nán fēi,hū tuó dōng zhù,kě xī yīng xióng rén yuǎn。
问谁是、封侯校尉,虎头仍贱。wèn shuí shì fēng hóu xiào wèi,hǔ tóu réng jiàn。

秋霁·本意

曹贞吉

过雨长天,早露重闲阶,新月如沐。guò yǔ zhǎng tiān,zǎo lù zhòng xián jiē,xīn yuè rú mù。
射角明河,垂檐珠斗,苔影上人眉绿。shè jiǎo míng hé,chuí yán zhū dòu,tái yǐng shàng rén méi lǜ。
流萤谁扑。liú yíng shuí pū。
霜纨小扇银塘曲。shuāng wán xiǎo shàn yín táng qū。
浑无寐。hún wú mèi。
风度。fēng dù。
药栏戛戛响修竹。yào lán jiá jiá xiǎng xiū zhú。
漏残酒醒,篆冷烟销,隐壁秋虫,似伴幽独。lòu cán jiǔ xǐng,zhuàn lěng yān xiāo,yǐn bì qiū chóng,shì bàn yōu dú。
拂莓墙、花香作阵,秋兰绰约疑空谷。fú méi qiáng huā xiāng zuò zhèn,qiū lán chuò yuē yí kōng gǔ。
故国难穷千里目。gù guó nán qióng qiān lǐ mù。
悠然归兴,只在黄叶村中,白苹乡里,数间茅屋。yōu rán guī xīng,zhǐ zài huáng yè cūn zhōng,bái píng xiāng lǐ,shù jiān máo wū。

南浦·春水,用玉田词韵

曹贞吉

新涨碧于天,近清明,做弄横塘晴晓。xīn zhǎng bì yú tiān,jìn qīng míng,zuò nòng héng táng qíng xiǎo。
轻燕掠波圆,靴文细、一片曲尘谁扫。qīng yàn lüè bō yuán,xuē wén xì yī piàn qū chén shuí sǎo。
鱼梭织影,跳珠只似荷钱小。yú suō zhī yǐng,tiào zhū zhǐ shì hé qián xiǎo。
催雨东风寒又暖,绿遍长堤芳草。cuī yǔ dōng fēng hán yòu nuǎn,lǜ biàn zhǎng dī fāng cǎo。
漫漫别浦潆洄,惊画船箫鼓,鸥眠未了。màn màn bié pǔ yíng huí,jīng huà chuán xiāo gǔ,ōu mián wèi le。
雁齿接红桥,渔庄远、何处鸣榔声到。yàn chǐ jiē hóng qiáo,yú zhuāng yuǎn hé chù míng láng shēng dào。
断烟渺渺。duàn yān miǎo miǎo。
斜川如带平芜悄。xié chuān rú dài píng wú qiāo。
扑面杨花飞作阵,添入浮萍多少。pū miàn yáng huā fēi zuò zhèn,tiān rù fú píng duō shǎo。

南浦·秋水,再叠前韵

曹贞吉

片月映寒汀,碧澄澄,人对江山清晓。piàn yuè yìng hán tīng,bì chéng chéng,rén duì jiāng shān qīng xiǎo。
绿净绕柴扉,晴几上、巳有垂杨先扫。lǜ jìng rào chái fēi,qíng jǐ shàng sì yǒu chuí yáng xiān sǎo。
芦花似雪,连拳鹭占圆沙小。lú huā shì xuě,lián quán lù zhàn yuán shā xiǎo。
淡抹遥天浑一色,夹岸粘云衰草。dàn mǒ yáo tiān hún yī sè,jiā àn zhān yún shuāi cǎo。
百川争赴长河,看鱼床灯火,黄昏近了。bǎi chuān zhēng fù zhǎng hé,kàn yú chuáng dēng huǒ,huáng hūn jìn le。
白露老蒹葭,清歌发、无数采莲船到。bái lù lǎo jiān jiā,qīng gē fā wú shù cǎi lián chuán dào。
平湖浩渺,芙蓉落尽空潭悄。píng hú hào miǎo,fú róng luò jǐn kōng tán qiāo。
又是霜明波冷后,此际捞虾人少。yòu shì shuāng míng bō lěng hòu,cǐ jì lāo xiā rén shǎo。

花发沁园春咏司马相如私印

曹贞吉

倒薤披离,朱丝零乱,土花苔叶交亚。dào xiè pī lí,zhū sī líng luàn,tǔ huā tái yè jiāo yà。
龙文覆斗,天色垂阴,温润玉情堪把。lóng wén fù dòu,tiān sè chuí yīn,wēn rùn yù qíng kān bǎ。
千秋作者。qiān qiū zuò zhě。
字里认、当年司马。zì lǐ rèn dāng nián sī mǎ。
叹经过、华屋山丘,阅人良自多也。tàn jīng guò huá wū shān qiū,yuè rén liáng zì duō yě。
辛苦临邛书剑,倩何人昆刀,刻镂风雅。xīn kǔ lín qióng shū jiàn,qiàn hé rén kūn dāo,kè lòu fēng yǎ。
凌云赋就,卓女妆成,十样蛮笺亲打。líng yún fù jiù,zhuó nǚ zhuāng chéng,shí yàng mán jiān qīn dǎ。
纤纤欲下。xiān xiān yù xià。
早逗漏、明红一罅。zǎo dòu lòu míng hóng yī xià。
好留伴、砚匣琉璃,冷光朝暮相射。hǎo liú bàn yàn xiá liú lí,lěng guāng cháo mù xiāng shè。

花发沁园春赋得流水桃花色

曹贞吉

万点残红,五更微雨,夜来初葬倾国。wàn diǎn cán hóng,wǔ gèng wēi yǔ,yè lái chū zàng qīng guó。
暗落无声,飞流不定,染就明霞一色。àn luò wú shēng,fēi liú bù dìng,rǎn jiù míng xiá yī sè。
鲛姝泪织。jiāo shū lèi zhī。
似淡抹、胭脂还湿。shì dàn mǒ yān zhī hái shī。
最好是、啖影游鱼,倏然身住花宅。zuì hǎo shì dàn yǐng yóu yú,shū rán shēn zhù huā zhái。
莫也神仙作剧,赚溪边渔人,归路难识。mò yě shén xiān zuò jù,zhuàn xī biān yú rén,guī lù nán shí。
一篙渡阔,千尺潭深,根叶漫从寻觅。yī gāo dù kuò,qiān chǐ tán shēn,gēn yè màn cóng xún mì。
珊瑚浪掷。shān hú làng zhì。
任送下、东溟无力。rèn sòng xià dōng míng wú lì。
荡空蒙、水气花光,赤城云起相射。dàng kōng méng shuǐ qì huā guāng,chì chéng yún qǐ xiāng shè。

尉迟杯·咏朱碧山银槎照蔡松年词填

曹贞吉

黄流注。huáng liú zhù。
送扁舟似叶、凌云渡。sòng biǎn zhōu shì yè líng yún dù。
虫书犹记当年,想见良工心苦。chóng shū yóu jì dāng nián,xiǎng jiàn liáng gōng xīn kǔ。
何人称杜举。hé rén chēng dù jǔ。
都不管、华堂几朝暮。dōu bù guǎn huá táng jǐ cháo mù。
但茫茫醉了还醒,梦里居然千古。dàn máng máng zuì le hái xǐng,mèng lǐ jū rán qiān gǔ。
因思博望去远,纵苜蓿卜萄,回首非故。yīn sī bó wàng qù yuǎn,zòng mù xu bo táo,huí shǒu fēi gù。
太乙炉开,朱提液冷,好泛明河深处。tài yǐ lú kāi,zhū tí yè lěng,hǎo fàn míng hé shēn chù。
问此去、盈盈一水,曾否有、黄姑相逢语。wèn cǐ qù yíng yíng yī shuǐ,céng fǒu yǒu huáng gū xiāng féng yǔ。
慢学他、羽化神奇,酌尽天浆无数。màn xué tā yǔ huà shén qí,zhuó jǐn tiān jiāng wú shù。