古诗词

默居

钟芳

默居观元化,列耀环紫清。mò jū guān yuán huà,liè yào huán zǐ qīng。
枢轴不盈掬,恢廓包垓纮。shū zhóu bù yíng jū,huī kuò bāo gāi hóng。
动静混一机,品汇更生生。dòng jìng hùn yī jī,pǐn huì gèng shēng shēng。
于穆泯声臭,二气神其能。yú mù mǐn shēng chòu,èr qì shén qí néng。
圣王法乾象,建极定以凝。shèng wáng fǎ qián xiàng,jiàn jí dìng yǐ níng。
由衷制群动,八极归丹扃。yóu zhōng zhì qún dòng,bā jí guī dān jiōng。
遍物岂云智,知务乃足珍。biàn wù qǐ yún zhì,zhī wù nǎi zú zhēn。
动或昧领要,顽嚣蚀虚灵。dòng huò mèi lǐng yào,wán xiāo shí xū líng。
控马在六辔,失御轮辕倾。kòng mǎ zài liù pèi,shī yù lún yuán qīng。
美哉鱼藻篇,有那居镐京。měi zāi yú zǎo piān,yǒu nà jū gǎo jīng。

钟芳

明广东崖州人,改籍琼山,字仲实。正德三年进士。嘉靖中累官至户部右侍郎。有《皇极经世图赞》、《续古今纪要》、《崖志略》、《钟筠溪家藏集》。 钟芳的作品>>

猜您喜欢

郊祀寓神乐观斋宿题画

钟芳

茫茫何处觅蓬瀛,云水为家万事轻。máng máng hé chù mì péng yíng,yún shuǐ wèi jiā wàn shì qīng。
春到柳梢青欲遍,一舸横港醉初醒。chūn dào liǔ shāo qīng yù biàn,yī gě héng gǎng zuì chū xǐng。

漫兴

钟芳

斗间光焰焕龙精,蜃伏玄溟气自升。dòu jiān guāng yàn huàn lóng jīng,shèn fú xuán míng qì zì shēng。
亭毒运行闲不得,日星河岳见精灵。tíng dú yùn xíng xián bù dé,rì xīng hé yuè jiàn jīng líng。

紫薇花

钟芳

天孙擘碎彩云堆,散入幽斋作绛帷。tiān sūn bāi suì cǎi yún duī,sàn rù yōu zhāi zuò jiàng wéi。
暑雨渐多蒸溽甚,故乘新霁曝葳蕤。shǔ yǔ jiàn duō zhēng rù shén,gù chéng xīn jì pù wēi ruí。

白鹰为沈都阃题

钟芳

莫缘饥饱浪猜详,玉爪霜翎本自将。mò yuán jī bǎo làng cāi xiáng,yù zhǎo shuāng líng běn zì jiāng。
草暖任渠狐免狡,朔风摇落正飞扬。cǎo nuǎn rèn qú hú miǎn jiǎo,shuò fēng yáo luò zhèng fēi yáng。

集庆寺观宋徽宗遗像

钟芳

鼎沸中原宋社亡,萋萋藤蔓掩颓墙。dǐng fèi zhōng yuán sòng shè wáng,qī qī téng màn yǎn tuí qiáng。
山僧留得君王像,翠佩云鬟倚靓妆。shān sēng liú dé jūn wáng xiàng,cuì pèi yún huán yǐ jìng zhuāng。

山行

钟芳

山木青葱倚绛霄,下垂秾荫庇菅茅。shān mù qīng cōng yǐ jiàng xiāo,xià chuí nóng yīn bì jiān máo。
九秋霜落荣枯变,惹得年年野火烧。jiǔ qiū shuāng luò róng kū biàn,rě dé nián nián yě huǒ shāo。

乙酉乌蛮滩谒伏波庙四首

钟芳

重煽炎光达远夷,归来翻履祸几危。zhòng shān yán guāng dá yuǎn yí,guī lái fān lǚ huò jǐ wēi。
蛮滩千仞谁云险,却在城西稿葬时。mán tān qiān rèn shuí yún xiǎn,què zài chéng xī gǎo zàng shí。

乙酉乌蛮滩谒伏波庙四首

钟芳

帝鉴高齐两曜明,不缘谤箧罪干城。dì jiàn gāo qí liǎng yào míng,bù yuán bàng qiè zuì gàn chéng。
全归已爽包尸愿,身比珠犀熟重轻。quán guī yǐ shuǎng bāo shī yuàn,shēn bǐ zhū xī shú zhòng qīng。

乙酉乌蛮滩谒伏波庙四首

钟芳

荧荧金碧映球琅,铜柱千春海岳光。yíng yíng jīn bì yìng qiú láng,tóng zhù qiān chūn hǎi yuè guāng。
莫把云台浪评品,汉皇元不重椒房。mò bǎ yún tái làng píng pǐn,hàn huáng yuán bù zhòng jiāo fáng。

乙酉乌蛮滩谒伏波庙四首

钟芳

柱分南裔恢皇度,碑勒燕然兆女戎。zhù fēn nán yì huī huáng dù,bēi lēi yàn rán zhào nǚ róng。
一样亲臣连桂掖,到头功罪欲谁从。yī yàng qīn chén lián guì yē,dào tóu gōng zuì yù shuí cóng。

寄余仲栗用其简中一番境界之语

钟芳

一番境界一番新,到处人争识凤麟。yī fān jìng jiè yī fān xīn,dào chù rén zhēng shí fèng lín。
尘榻久悬虚夜月,不知重扫定何辰。chén tà jiǔ xuán xū yè yuè,bù zhī zhòng sǎo dìng hé chén。

松隐

钟芳

汲将仙液驻朱颜,万壑松声协佩环。jí jiāng xiān yè zhù zhū yán,wàn hè sōng shēng xié pèi huán。
夜半鹤来探卧处,锦窝遥在翠微间。yè bàn hè lái tàn wò chù,jǐn wō yáo zài cuì wēi jiān。

园亭杂咏

钟芳

萧萧茅舍逐江开,漠漠杨花糁绿苔。xiāo xiāo máo shě zhú jiāng kāi,mò mò yáng huā sǎn lǜ tái。
闲把素琴弹一曲,孤鸾别鹄傍人来。xián bǎ sù qín dàn yī qū,gū luán bié gǔ bàng rén lái。

画竹

钟芳

坚贞不为秋霜厉,合是中虚性自禁。jiān zhēn bù wèi qiū shuāng lì,hé shì zhōng xū xìng zì jìn。
江晚微风递凉色,翠条飞动玉龙吟。jiāng wǎn wēi fēng dì liáng sè,cuì tiáo fēi dòng yù lóng yín。

与方棠陵度梅关

钟芳

梅关联步蹑丹梯,雨色秋光压树低。méi guān lián bù niè dān tī,yǔ sè qiū guāng yā shù dī。
却忆昔年三塔寺,三人只少祝篁溪。què yì xī nián sān tǎ sì,sān rén zhǐ shǎo zhù huáng xī。