古诗词

佛回山在泾县西百三十里经蓝山桃花潭皆李白所游也辛未夏予覈田过此

钟芳

佛回山高几何许,上山下山汗如雨。fú huí shān gāo jǐ hé xǔ,shàng shān xià shān hàn rú yǔ。
徐驱屈曲沿山隈,白云绕山凝不飞。xú qū qū qū yán shān wēi,bái yún rào shān níng bù fēi。
水田高低梯齿密,峰峦夹峙连重壁。shuǐ tián gāo dī tī chǐ mì,fēng luán jiā zhì lián zhòng bì。
秀禾蔓蔓铺井疆,有花点点如粘霜。xiù hé màn màn pù jǐng jiāng,yǒu huā diǎn diǎn rú zhān shuāng。
田头蜗室土为垒,三三两两依山住。tián tóu wō shì tǔ wèi lěi,sān sān liǎng liǎng yī shān zhù。
我来自笑居无庐,斩茅作蓬不可居。wǒ lái zì xiào jū wú lú,zhǎn máo zuò péng bù kě jū。
雨馀渗湿班荆坐,四壁菅萑任风过。yǔ yú shèn shī bān jīng zuò,sì bì jiān huán rèn fēng guò。
谷空涧悄夜光寒,六月犹怯重衾单。gǔ kōng jiàn qiāo yè guāng hán,liù yuè yóu qiè zhòng qīn dān。
野禽啾啾叫林树,欲栖不栖如怨慕。yě qín jiū jiū jiào lín shù,yù qī bù qī rú yuàn mù。
嗟彼羽族非有情,亦因何事鸣不平。jiē bǐ yǔ zú fēi yǒu qíng,yì yīn hé shì míng bù píng。
昔日阆风真梦幻,今日荒凉不须叹。xī rì láng fēng zhēn mèng huàn,jīn rì huāng liáng bù xū tàn。
不见棠阴憩息人,曾无堂构堪容身。bù jiàn táng yīn qì xī rén,céng wú táng gòu kān róng shēn。
身劳但愿民生逸,手足胼胝何足惜。shēn láo dàn yuàn mín shēng yì,shǒu zú pián zhī hé zú xī。
也知吏事非清流,只恐自爱增民忧。yě zhī lì shì fēi qīng liú,zhǐ kǒng zì ài zēng mín yōu。
虚浮祸晋数百载,一推万事成隳败。xū fú huò jìn shù bǎi zài,yī tuī wàn shì chéng huī bài。
我思效绩惭驽庸,十驾或可追骐踪。wǒ sī xiào jì cán nú yōng,shí jià huò kě zhuī qí zōng。
况彼山泉有佳胜,遍观适足供吟咏。kuàng bǐ shān quán yǒu jiā shèng,biàn guān shì zú gōng yín yǒng。
出游有名民不惊,不似放浪为虚行。chū yóu yǒu míng mín bù jīng,bù shì fàng làng wèi xū xíng。
长江西来接天渺,溪深远通江月晓。zhǎng jiāng xī lái jiē tiān miǎo,xī shēn yuǎn tōng jiāng yuè xiǎo。
何当挽此万壑津,为吾一洗胸中尘。hé dāng wǎn cǐ wàn hè jīn,wèi wú yī xǐ xiōng zhōng chén。

钟芳

明广东崖州人,改籍琼山,字仲实。正德三年进士。嘉靖中累官至户部右侍郎。有《皇极经世图赞》、《续古今纪要》、《崖志略》、《钟筠溪家藏集》。 钟芳的作品>>

猜您喜欢

漫兴

钟芳

昔年银潢泛星槎,停机迎笑双仙娃。xī nián yín huáng fàn xīng chá,tíng jī yíng xiào shuāng xiān wá。
归来默坐玉台静,梅窗疏影清横斜。guī lái mò zuò yù tái jìng,méi chuāng shū yǐng qīng héng xié。

兰亭遗迹

钟芳

亭翠春浓禊事修,琼觞流曲倡还酬。tíng cuì chūn nóng xì shì xiū,qióng shāng liú qū chàng hái chóu。
夜深惟有溶溶月,长照新亭一段愁。yè shēn wéi yǒu róng róng yuè,zhǎng zhào xīn tíng yī duàn chóu。

兰亭遗迹

钟芳

乐意无多百感生,激湍修竹共冥冥。lè yì wú duō bǎi gǎn shēng,jī tuān xiū zhú gòng míng míng。
从头细读兰亭记,总是牛山洒泪情。cóng tóu xì dú lán tíng jì,zǒng shì niú shān sǎ lèi qíng。

偶咏

钟芳

桂江分辖四年馀,风教无闻只薄书。guì jiāng fēn xiá sì nián yú,fēng jiào wú wén zhǐ báo shū。
抚景怀惭官况淡,静看槐蚁过前除。fǔ jǐng huái cán guān kuàng dàn,jìng kàn huái yǐ guò qián chú。

自笑

钟芳

心同抱瓮昧机宜,肉食常如藿食时。xīn tóng bào wèng mèi jī yí,ròu shí cháng rú huò shí shí。
晚共黄花伴清寂,黄花应笑老还知。wǎn gòng huáng huā bàn qīng jì,huáng huā yīng xiào lǎo hái zhī。

漫兴

钟芳

训诂纷纷溷古今,六经谁识圣贤心。xùn gǔ fēn fēn hùn gǔ jīn,liù jīng shuí shí shèng xián xīn。
懒于檐上看桃李,直向根源活处寻。lǎn yú yán shàng kàn táo lǐ,zhí xiàng gēn yuán huó chù xún。

郑玄

钟芳

错将汉赋解周经,妙用机权系重轻。cuò jiāng hàn fù jiě zhōu jīng,miào yòng jī quán xì zhòng qīng。
自是荆公误谋国,不应移罪郑康成。zì shì jīng gōng wù móu guó,bù yīng yí zuì zhèng kāng chéng。

麻衣易有云学者当于羲皇心地上驰骋无于周孔脚迹下周旋张南轩虽称其书而不足此语因戏作诗

钟芳

渊微造化古犹今,周孔羲皇一样心。yuān wēi zào huà gǔ yóu jīn,zhōu kǒng xī huáng yī yàng xīn。
不是盘旋周孔脚,羲皇心地若为寻。bù shì pán xuán zhōu kǒng jiǎo,xī huáng xīn dì ruò wèi xún。

消梅

钟芳

丛林风细鹤翎乾,雪干晴摇碧玉团。cóng lín fēng xì hè líng qián,xuě gàn qíng yáo bì yù tuán。
作白作乌惟用在,底须鼎实荐牙盘。zuò bái zuò wū wéi yòng zài,dǐ xū dǐng shí jiàn yá pán。

植竹

钟芳

寒风飕飕吹我屋,我欲御风遍栽竹。hán fēng sōu sōu chuī wǒ wū,wǒ yù yù fēng biàn zāi zhú。
他年绕屋森琅玕,静扫苍苔对修绿。tā nián rào wū sēn láng gān,jìng sǎo cāng tái duì xiū lǜ。

古松

钟芳

铁干峥嵘镇碧崖,长垂浓荫藉莓苔。tiě gàn zhēng róng zhèn bì yá,zhǎng chuí nóng yīn jí méi tái。
皮肤脱落真心在,不管风霾左右来。pí fū tuō luò zhēn xīn zài,bù guǎn fēng mái zuǒ yòu lái。

蛛网

钟芳

雀瞰庭虚喙我禾,鼠牙穿屋恼人多。què kàn tíng xū huì wǒ hé,shǔ yá chuān wū nǎo rén duō。
高张牖户成何用,空费机心作网罗。gāo zhāng yǒu hù chéng hé yòng,kōng fèi jī xīn zuò wǎng luó。

钟芳

茶鼎炉熏昼渐长,筠帘高卷燕飞忙。chá dǐng lú xūn zhòu jiàn zhǎng,yún lián gāo juǎn yàn fēi máng。
梅株已老根如铁,青子离离缀短墙。méi zhū yǐ lǎo gēn rú tiě,qīng zi lí lí zhuì duǎn qiáng。

八月大水有感

钟芳

旱苗半稿半含胎,鸿洞无端更作灾。hàn miáo bàn gǎo bàn hán tāi,hóng dòng wú duān gèng zuò zāi。
高下原畴推荡尽,山魈又合夜叉来。gāo xià yuán chóu tuī dàng jǐn,shān xiāo yòu hé yè chā lái。

八月大水有感

钟芳

骤雨轰雷一阵过,无雷风雨涨江河。zhòu yǔ hōng léi yī zhèn guò,wú léi fēng yǔ zhǎng jiāng hé。
牡丹艳丽无佳实,紫荔黄柑实转多。mǔ dān yàn lì wú jiā shí,zǐ lì huáng gān shí zhuǎn duō。