古诗词

满庭芳·和锡鬯李晋王墓作

曹贞吉

石马无声,饥乌作阵,白杨风急萧萧。shí mǎ wú shēng,jī wū zuò zhèn,bái yáng fēng jí xiāo xiāo。
珠襦玉匣,曾此葬人豪。zhū rú yù xiá,céng cǐ zàng rén háo。
河朔同盟藩镇,分带砺、只汝功高。hé shuò tóng méng fān zhèn,fēn dài lì zhǐ rǔ gōng gāo。
真乐事,锦囊三矢,意气快儿曹。zhēn lè shì,jǐn náng sān shǐ,yì qì kuài ér cáo。
银刀。yín dāo。
新霸府,十年征战,兖郓之郊。xīn bà fǔ,shí nián zhēng zhàn,yǎn yùn zhī jiāo。
奈优伶日月,粉墨亲调。nài yōu líng rì yuè,fěn mò qīn diào。
惆怅诸陵寒食,青青草、麦饭谁浇。chóu chàng zhū líng hán shí,qīng qīng cǎo mài fàn shuí jiāo。
丰碑卧,牛羊砺角,坏磴走山樵。fēng bēi wò,niú yáng lì jiǎo,huài dèng zǒu shān qiáo。

曹贞吉

曹贞吉,清代著名诗词家,字升六,又字升阶、迪清,号实庵,安丘县城东关(今属山东省)人。曹申吉之兄。康熙三年进士,官至礼部郎中,以疾辞湖广学政,归里卒。嗜书,工诗文,与嘉善诗人曹尔堪并称为“南北二曹”,词尤有名,被誉为清初词坛上“最为大雅”的词家。 曹贞吉的作品>>

猜您喜欢

百字令天龙寺高欢避暑宫遗址和锡鬯

曹贞吉

苍苔古瓦,是人天法界,雪山深处。cāng tái gǔ wǎ,shì rén tiān fǎ jiè,xuě shān shēn chù。
燕麦兔葵荒草地,人道高王曾住。yàn mài tù kuí huāng cǎo dì,rén dào gāo wáng céng zhù。
水殿风凉,瑶台露白,院静浑无暑。shuǐ diàn fēng liáng,yáo tái lù bái,yuàn jìng hún wú shǔ。
流萤闪闪,宫墙飞入无数。liú yíng shǎn shǎn,gōng qiáng fēi rù wú shù。
遥想渭水邙山,东西蛮触,五技穷鼯鼠。yáo xiǎng wèi shuǐ máng shān,dōng xī mán chù,wǔ jì qióng wú shǔ。
敕勒老公歌慷慨,早见英雄黄土。chì lēi lǎo gōng gē kāng kǎi,zǎo jiàn yīng xióng huáng tǔ。
马槊功名,人龙意气,总逐西风去。mǎ shuò gōng míng,rén lóng yì qì,zǒng zhú xī fēng qù。
繁华销歇,紞然朝暮钟鼓。fán huá xiāo xiē,dǎn rán cháo mù zhōng gǔ。

百字令朱锡鬯过访不值怅然有寄

曹贞吉

春风吹面,又匆匆过了,传柑佳节。chūn fēng chuī miàn,yòu cōng cōng guò le,chuán gān jiā jié。
羸马敝裘何处去,一刺怀中磨灭。léi mǎ bì qiú hé chù qù,yī cì huái zhōng mó miè。
日跳如丸,臣饥似朔,那得名心热。rì tiào rú wán,chén jī shì shuò,nà dé míng xīn rè。
思君一话,瞥然鸿爪留雪。sī jūn yī huà,piē rán hóng zhǎo liú xuě。
记得昨夕灯前,流连蕃锦,无缝仙衣接。jì dé zuó xī dēng qián,liú lián fān jǐn,wú fèng xiān yī jiē。
白石小山门径在,天半峨嵋幽绝。bái shí xiǎo shān mén jìng zài,tiān bàn é méi yōu jué。
火树连宵,歌钟匝地,夺我冰肠洁。huǒ shù lián xiāo,gē zhōng zā dì,duó wǒ bīng cháng jié。
因风寄与,重来同醉烟月。yīn fēng jì yǔ,zhòng lái tóng zuì yān yuè。

百字令中秋和其年,时甫过地震

曹贞吉

晚霞成晕,似非烟笼就,霓裳仙阙。wǎn xiá chéng yūn,shì fēi yān lóng jiù,ní shang xiān quē。
只恐清光明作镜,照见须眉愁绝。zhǐ kǒng qīng guāng míng zuò jìng,zhào jiàn xū méi chóu jué。
静掩珠帘,轻遮团扇,蜃雾楼台结。jìng yǎn zhū lián,qīng zhē tuán shàn,shèn wù lóu tái jié。
凭谁吹散,玉箫声细如发。píng shuí chuī sàn,yù xiāo shēng xì rú fā。
况是一阵罡风,须弥芥子,偶现空花劫。kuàng shì yī zhèn gāng fēng,xū mí jiè zi,ǒu xiàn kōng huā jié。
八柱蛟龙还掉尾,穆穆金波无缺。bā zhù jiāo lóng hái diào wěi,mù mù jīn bō wú quē。
动魄惊心,十年两度,错过中秋节。dòng pò jīng xīn,shí nián liǎng dù,cuò guò zhōng qiū jié。
余生瓦砾,他时月底重说。yú shēng wǎ lì,tā shí yuè dǐ zhòng shuō。

百字令庚申闰中秋和其年

曹贞吉

月如无恨,便清辉万古,长圆难缺。yuè rú wú hèn,biàn qīng huī wàn gǔ,zhǎng yuán nán quē。
昔我来思浑不记,瓜果中庭重设。xī wǒ lái sī hún bù jì,guā guǒ zhōng tíng zhòng shè。
身世斜阳,悲欢逝水,鬓有星星发。shēn shì xié yáng,bēi huān shì shuǐ,bìn yǒu xīng xīng fā。
惊闻人语,今年两度佳节。jīng wén rén yǔ,jīn nián liǎng dù jiā jié。
却忆去岁中秋,轻云薄雾,黯黮芙蓉阙。què yì qù suì zhōng qiū,qīng yún báo wù,àn dǎn fú róng quē。
造物多情还补得,泼眼明蟾奇绝。zào wù duō qíng hái bǔ dé,pō yǎn míng chán qí jué。
再舞霓裳,平分桂影,疑对千峰雪。zài wǔ ní shang,píng fēn guì yǐng,yí duì qiān fēng xuě。
重阳迟了,几行白雁能说。zhòng yáng chí le,jǐ xíng bái yàn néng shuō。

百字令闰八月寿阮亭

曹贞吉

银蟾的皪,记何时此月,重启珠宫。yín chán de lì,jì hé shí cǐ yuè,zhòng qǐ zhū gōng。
羽葆虬幢纷去住,石麟飞下天中。yǔ bǎo qiú chuáng fēn qù zhù,shí lín fēi xià tiān zhōng。
四十七年,匆匆过却,回首忆生嵩。sì shí qī nián,cōng cōng guò què,huí shǒu yì shēng sōng。
仙家昼永,雕弧今日初逢。xiān jiā zhòu yǒng,diāo hú jīn rì chū féng。
等到人历花砖,文登金镜,乃许醉颜红。děng dào rén lì huā zhuān,wén dēng jīn jìng,nǎi xǔ zuì yán hóng。
李杜诗篇闻帝语,蓂筴才发铜龙。lǐ dù shī piān wén dì yǔ,míng cè cái fā tóng lóng。
缥缈蓬山,从容赤舄,几见桂轮同。piāo miǎo péng shān,cóng róng chì xì,jǐ jiàn guì lún tóng。
他年佳话,依然玊露秋风。tā nián jiā huà,yī rán sù lù qiū fēng。

解语花·咏水仙同家弟作

曹贞吉

镂冰作面,剪雪为衣,溪畔盈盈女。lòu bīng zuò miàn,jiǎn xuě wèi yī,xī pàn yíng yíng nǚ。
幽怀谁许。yōu huái shuí xǔ。
相逢处、翠袖低垂不语。xiāng féng chù cuì xiù dī chuí bù yǔ。
淡黄眉妩。dàn huáng méi wǔ。
听子夜、歌残白纻。tīng zi yè gē cán bái zhù。
更难兼、并蒂连枝,姊妹还同侣。gèng nán jiān bìng dì lián zhī,zǐ mèi hái tóng lǚ。
因念云迷洛浦。yīn niàn yún mí luò pǔ。
自陈王去后,离别酸楚。zì chén wáng qù hòu,lí bié suān chǔ。
明珠翠羽。míng zhū cuì yǔ。
相迟误、脉脉此情尘土。xiāng chí wù mài mài cǐ qíng chén tǔ。
花魂无主。huā hún wú zhǔ。
抵多少、小窗微雨。dǐ duō shǎo xiǎo chuāng wēi yǔ。
愿年年、月白风清,仗东君留取。yuàn nián nián yuè bái fēng qīng,zhàng dōng jūn liú qǔ。

解语花·和人咏骊山温泉

曹贞吉

蜃蒸作雾,地涌成珠,一水溶溶贮。shèn zhēng zuò wù,dì yǒng chéng zhū,yī shuǐ róng róng zhù。
炎凉谁主。yán liáng shuí zhǔ。
大千界、只有清流可语。dà qiān jiè zhǐ yǒu qīng liú kě yǔ。
乾坤奥府。qián kūn ào fǔ。
是天地、恩波凝注。shì tiān dì ēn bō níng zhù。
阅从来、萧索繁华,多少伤心处。yuè cóng lái xiāo suǒ fán huá,duō shǎo shāng xīn chù。
记否长生雨露。jì fǒu zhǎng shēng yǔ lù。
乘春风灵液,荡潏容与。chéng chūn fēng líng yè,dàng yù róng yǔ。
霓裳妙舞。ní shang miào wǔ。
惊魂散、铁骑渔阳鼙鼓。jīng hún sàn tiě qí yú yáng pí gǔ。
石莲如许。shí lián rú xǔ。
想旧日、鱼龙无数。xiǎng jiù rì yú lóng wú shù。
怅华清、一带蘼芜,任抚今吊古。chàng huá qīng yī dài mí wú,rèn fǔ jīn diào gǔ。

解语花·咏美人花间影和凤于

曹贞吉

伯劳偷唤,才理晨妆,小立东风径。bó láo tōu huàn,cái lǐ chén zhuāng,xiǎo lì dōng fēng jìng。
绿阴深靓。lǜ yīn shēn jìng。
苔痕湿、罗袜一钩清冷。tái hén shī luó wà yī gōu qīng lěng。
迟回不定。chí huí bù dìng。
喜蝶粉、花光相映。xǐ dié fěn huā guāng xiāng yìng。
生憎他、倒晕明霞,漏泄惊鸿影。shēng zēng tā dào yūn míng xiá,lòu xiè jīng hóng yǐng。
百裥绣裙厮称。bǎi jiǎn xiù qún sī chēng。
似天风吹堕,露桃仙井。shì tiān fēng chuī duò,lù táo xiān jǐng。
冶游暗省。yě yóu àn shěng。
销凝处、怕惹离魂难静。xiāo níng chù pà rě lí hún nán jìng。
流辉耿耿。liú huī gěng gěng。
任扑簌、乱红飞暝。rèn pū sù luàn hóng fēi míng。
带满身、香气归来,向枕边犹剩。dài mǎn shēn xiāng qì guī lái,xiàng zhěn biān yóu shèng。

渡江云·送蒋京少下第游楚,步其年韵

曹贞吉

对西风一笑,碧云黄叶,怊怅旧霜毫。duì xī fēng yī xiào,bì yún huáng yè,chāo chàng jiù shuāng háo。
珠投仍按剑,悔杀平生,未谱郁轮袍。zhū tóu réng àn jiàn,huǐ shā píng shēng,wèi pǔ yù lún páo。
雪花似翼,桑干路、寒色刁骚。xuě huā shì yì,sāng gàn lù hán sè diāo sāo。
任纷纷、黄金白璧,意气属吾曹。rèn fēn fēn huáng jīn bái bì,yì qì shǔ wú cáo。
帆摇。fān yáo。
女儿浦口,新妇几边,看江天影倒。nǚ ér pǔ kǒu,xīn fù jǐ biān,kàn jiāng tiān yǐng dào。
问六朝、艨艟铁锁,尽逐洪涛。wèn liù cháo méng chōng tiě suǒ,jǐn zhú hóng tāo。
芦声瑟瑟鹍弦急,伴渔火、酒醒无聊。lú shēng sè sè kūn xián jí,bàn yú huǒ jiǔ xǐng wú liáo。
湘岸阔、回头咫尺青霄。xiāng àn kuò huí tóu zhǐ chǐ qīng xiāo。

渡江云·欲雪

曹贞吉

湿云黏似絮,关山冻合,风色偃貂裘。shī yún nián shì xù,guān shān dòng hé,fēng sè yǎn diāo qiú。
玉楼寒起粟,知是仙人,咫尺驾银虬。yù lóu hán qǐ sù,zhī shì xiān rén,zhǐ chǐ jià yín qiú。
黄昏漠漠,窗影黑、思挂帘钩。huáng hūn mò mò,chuāng yǐng hēi sī guà lián gōu。
谁剪碎、明河冰水,一夜下皇州。shuí jiǎn suì míng hé bīng shuǐ,yī yè xià huáng zhōu。
还愁。hái chóu。
孟婆潦倒,滕六商量,怕梅花孤瘦,又化作、轻烟薄雾。mèng pó lǎo dào,téng liù shāng liàng,pà méi huā gū shòu,yòu huà zuò qīng yān báo wù。
缭绕枝头,五更错认虚生白,最分明、碧落清幽。liáo rào zhī tóu,wǔ gèng cuò rèn xū shēng bái,zuì fēn míng bì luò qīng yōu。
成独笑、飞琼毕竟迟留。chéng dú xiào fēi qióng bì jìng chí liú。

珍珠帘为牧仲题枫香词

曹贞吉

乌丝闲写柔情句。wū sī xián xiě róu qíng jù。
吟红豆、才子梁园新赋。yín hóng dòu cái zi liáng yuán xīn fù。
高调和人稀,似引商荆楚。gāo diào hé rén xī,shì yǐn shāng jīng chǔ。
忆佩双鞬随豹尾,谙出塞、凄风冷雨。yì pèi shuāng jiān suí bào wěi,ān chū sāi qī fēng lěng yǔ。
辛苦。xīn kǔ。
早中年易感,鬓丝添素。zǎo zhōng nián yì gǎn,bìn sī tiān sù。
又向粉署为郎,听薰香侍史,鹅笙曲度。yòu xiàng fěn shǔ wèi láng,tīng xūn xiāng shì shǐ,é shēng qū dù。
动魄复惊心,耿一天星露。dòng pò fù jīng xīn,gěng yī tiān xīng lù。
江上青枫闻铁拨,抵多少、海飞山怒。jiāng shàng qīng fēng wén tiě bō,dǐ duō shǎo hǎi fēi shān nù。
休诉。xiū sù。
倩岑牟狂客,挝残羯鼓。qiàn cén móu kuáng kè,wō cán jié gǔ。

珍珠帘赋得水晶帘下㸔梳头

曹贞吉

雕房几曲桐阴里。diāo fáng jǐ qū tóng yīn lǐ。
金塘侧、第一倾城姝丽。jīn táng cè dì yī qīng chéng shū lì。
◆鬌照人明,学远山螺髻。tuǒ zhào rén míng,xué yuǎn shān luó jì。
蝉影花光相撩乱,衬一片、芭蕉浓翠。chán yǐng huā guāng xiāng liāo luàn,chèn yī piàn bā jiāo nóng cuì。
清绮。qīng qǐ。
更珊钩犀押,冷波横地。gèng shān gōu xī yā,lěng bō héng dì。
疑是月底初逢,被冰轮掩映,织绡情思。yí shì yuè dǐ chū féng,bèi bīng lún yǎn yìng,zhī xiāo qíng sī。
宛转玩琼颜,倩晓风吹起。wǎn zhuǎn wán qióng yán,qiàn xiǎo fēng chuī qǐ。
人在银河清浅处,倚白玉、栏杆如水。rén zài yín hé qīng qiǎn chù,yǐ bái yù lán gān rú shuǐ。
心醉。xīn zuì。
想道书慵把,幽怀旖旎。xiǎng dào shū yōng bǎ,yōu huái yǐ nǐ。

木兰花慢·送孙开盛假归,用稼轩韵

曹贞吉

桑干河畔路,沙似雪、是还非。sāng gàn hé pàn lù,shā shì xuě shì hái fēi。
想杖策从军,频年转战,今始成归。xiǎng zhàng cè cóng jūn,pín nián zhuǎn zhàn,jīn shǐ chéng guī。
金◆。jīn。
山南射虎,更淋漓醉墨染弓衣。shān nán shè hǔ,gèng lín lí zuì mò rǎn gōng yī。
白马青丝未了,霜鲈紫蟹空肥。bái mǎ qīng sī wèi le,shuāng lú zǐ xiè kōng féi。
拥麾。yōng huī。
清渭驻全师,落日二陵西。qīng wèi zhù quán shī,luò rì èr líng xī。
早一骑黄尘,数声清角,东下旌旗。zǎo yī qí huáng chén,shù shēng qīng jiǎo,dōng xià jīng qí。
依稀。yī xī。
四明狂客,看江湖满地鹧鸪飞。sì míng kuáng kè,kàn jiāng hú mǎn dì zhè gū fēi。
无那孙郎病骨,不胜玉绕金围。wú nà sūn láng bìng gǔ,bù shèng yù rào jīn wéi。

木兰花慢·寄武曾

曹贞吉

故人知我在,枉尺素、自菰芦。gù rén zhī wǒ zài,wǎng chǐ sù zì gū lú。
想秋锦堂中,萧然四壁,鹤径亲锄。xiǎng qiū jǐn táng zhōng,xiāo rán sì bì,hè jìng qīn chú。
蘧庐。qú lú。
不堪回首,望青山一发泪痕枯。bù kān huí shǒu,wàng qīng shān yī fā lèi hén kū。
九日龙番叶落,三秋葛镜霜铺。jiǔ rì lóng fān yè luò,sān qiū gé jìng shuāng pù。
归欤。guī yú。
迢递岁华徂。tiáo dì suì huá cú。
眇眇正愁予。miǎo miǎo zhèng chóu yǔ。
想梦觉沉吟,鸟名脱佛,鱼唤娵隅。xiǎng mèng jué chén yín,niǎo míng tuō fú,yú huàn jū yú。
南湖。nán hú。
先生健否,正长安冰雪上鬑须。xiān shēng jiàn fǒu,zhèng zhǎng ān bīng xuě shàng lián xū。
辛苦冯唐老矣,烟波垂钓何如。xīn kǔ féng táng lǎo yǐ,yān bō chuí diào hé rú。

木兰花慢·徐方虎假归

曹贞吉

官河悬夕照,帆十丈、影垂垂。guān hé xuán xī zhào,fān shí zhàng yǐng chuí chuí。
正白露横空,寒螀声急,芦叶争飞。zhèng bái lù héng kōng,hán jiāng shēng jí,lú yè zhēng fēi。
追随。zhuī suí。
东门千骑,羡相如拥传有光辉。dōng mén qiān qí,xiàn xiāng rú yōng chuán yǒu guāng huī。
驿路水明沙碧,江乡蟹美鲈肥。yì lù shuǐ míng shā bì,jiāng xiāng xiè měi lú féi。
东篱。dōng lí。
无恙柘桑围。wú yàng zhè sāng wéi。
罨画越来溪。yǎn huà yuè lái xī。
早鱼鸟关心,烟霞寄傲,才子初归。zǎo yú niǎo guān xīn,yān xiá jì ào,cái zi chū guī。
燃藜。rán lí。
龙门太史,拟江山贺监是耶非。lóng mén tài shǐ,nǐ jiāng shān hè jiān shì yé fēi。
莫恋紫莼红蓼,来司玉册金泥。mò liàn zǐ chún hóng liǎo,lái sī yù cè jīn ní。