古诗词

安乐乡长寿歌

邢宥

人皆愿长寿,得之能几何。rén jiē yuàn zhǎng shòu,dé zhī néng jǐ hé。
七十古来已稀有,今人八十尤无多。qī shí gǔ lái yǐ xī yǒu,jīn rén bā shí yóu wú duō。
吾家老舅太叔裔,天锡偏隆家庆萃。wú jiā lǎo jiù tài shū yì,tiān xī piān lóng jiā qìng cuì。
鹤算今年八十跻,发鬓苍然颜似醉。hè suàn jīn nián bā shí jī,fā bìn cāng rán yán shì zuì。
日落春山社散时,少年醉卧老扶归。rì luò chūn shān shè sàn shí,shǎo nián zuì wò lǎo fú guī。
我翁坐起靸双屐,身轻步健行如飞。wǒ wēng zuò qǐ sǎ shuāng jī,shēn qīng bù jiàn xíng rú fēi。
大田岁熟秋收急,拄杖田头终日立。dà tián suì shú qiū shōu jí,zhǔ zhàng tián tóu zhōng rì lì。
如珠如玉嘱童奴,莫遗所天抛颗粒。rú zhū rú yù zhǔ tóng nú,mò yí suǒ tiān pāo kē lì。
此翁骨相本瑰奇,龙马精神松柏姿。cǐ wēng gǔ xiāng běn guī qí,lóng mǎ jīng shén sōng bǎi zī。
少从严侍宰花县,足迹踏遍西江湄。shǎo cóng yán shì zǎi huā xiàn,zú jì tà biàn xī jiāng méi。
高安风习厌浮薄,操觚直过庐陵学。gāo ān fēng xí yàn fú báo,cāo gū zhí guò lú líng xué。
炙贤摩善友多闻,扫尽游谈重然诺。zhì xián mó shàn yǒu duō wén,sǎo jǐn yóu tán zhòng rán nuò。
客梦南云遥北堂,便辞严侍早还乡。kè mèng nán yún yáo běi táng,biàn cí yán shì zǎo hái xiāng。
彩衣舞罢寻耕钓,食鲜茹美轻膏粱。cǎi yī wǔ bà xún gēng diào,shí xiān rú měi qīng gāo liáng。
汪汪语笑夹飞瀑,五老香炉犹在目。wāng wāng yǔ xiào jiā fēi pù,wǔ lǎo xiāng lú yóu zài mù。
探春海上独寻梅,涤暑林间常友竹。tàn chūn hǎi shàng dú xún méi,dí shǔ lín jiān cháng yǒu zhú。
木奴四望环苍翠,采斫只在此山内。mù nú sì wàng huán cāng cuì,cǎi zhuó zhǐ zài cǐ shān nèi。
剩栽杞菊佐盘飧,细缉茝兰纫佩帨。shèng zāi qǐ jú zuǒ pán sūn,xì jī chǎi lán rèn pèi shuì。
内能睦族外比邻,湖海襟期最可人。nèi néng mù zú wài bǐ lín,hú hǎi jīn qī zuì kě rén。
识达义敦时望重,未容空谷老闲身。shí dá yì dūn shí wàng zhòng,wèi róng kōng gǔ lǎo xián shēn。
乌纱白发旧弱冠,云鹤相邀清且焕。wū shā bái fā jiù ruò guān,yún hè xiāng yāo qīng qiě huàn。
自将名利等浮云,物外逍遥何羁绊。zì jiāng míng lì děng fú yún,wù wài xiāo yáo hé jī bàn。
流水高山无常住,老翁胸中千古趣。liú shuǐ gāo shān wú cháng zhù,lǎo wēng xiōng zhōng qiān gǔ qù。
不资金鼎炼神丹,静养清修安分素。bù zī jīn dǐng liàn shén dān,jìng yǎng qīng xiū ān fēn sù。
此心无欲更无营,六脉清和百窍清。cǐ xīn wú yù gèng wú yíng,liù mài qīng hé bǎi qiào qīng。
气血流通神秀发,性无戕贼自延龄。qì xuè liú tōng shén xiù fā,xìng wú qiāng zéi zì yán líng。
世人谋寿痴堪叹,念佛吃斋勤赛祷。shì rén móu shòu chī kān tàn,niàn fú chī zhāi qín sài dǎo。
不知作事要平心,却罔此心从左道。bù zhī zuò shì yào píng xīn,què wǎng cǐ xīn cóng zuǒ dào。
罔而得寿是为幸,潦倒龙钟奚足敬。wǎng ér dé shòu shì wèi xìng,lǎo dào lóng zhōng xī zú jìng。
谁似我翁益老益高强,寿保太和真可庆。shuí shì wǒ wēng yì lǎo yì gāo qiáng,shòu bǎo tài hé zhēn kě qìng。
谢庭兰玉并才贤,正临初度起芳筵。xiè tíng lán yù bìng cái xián,zhèng lín chū dù qǐ fāng yán。
三族亲宾欢会集,寿觞满载酒如泉。sān zú qīn bīn huān huì jí,shòu shāng mǎn zài jiǔ rú quán。
阶前彩服舞傞傞,我为翁唱长寿歌。jiē qián cǎi fú wǔ suō suō,wǒ wèi wēng chàng zhǎng shòu gē。
舞袖一翻歌一放,众宾争献金叵罗。wǔ xiù yī fān gē yī fàng,zhòng bīn zhēng xiàn jīn pǒ luó。
我唱寿歌宾拍掌,掌拍声齐歌益壮。wǒ chàng shòu gē bīn pāi zhǎng,zhǎng pāi shēng qí gē yì zhuàng。
一杯未尽复一杯,不觉东方月已上。yī bēi wèi jǐn fù yī bēi,bù jué dōng fāng yuè yǐ shàng。
闲话升平兴未阑,新醅继出尽馀欢。xián huà shēng píng xīng wèi lán,xīn pēi jì chū jǐn yú huān。
且舞且歌行且拜,愿君长寿等南山。qiě wǔ qiě gē xíng qiě bài,yuàn jūn zhǎng shòu děng nán shān。

邢宥

明广东文昌人,字克宽,号湄丘道人。正统十三年进士,授御史,出巡福建,平反被诬为盗之平民。天顺中为台州知府,成化中改知苏州,有治绩。旋以右佥都御史巡抚江南十府,开丹阳河,筑奔牛闸。寻兼理两浙盐政,罢黜不称职之属吏多人。后引疾归。 邢宥的作品>>

猜您喜欢

休归咏怀

邢宥

脱却樊笼得自繇,家园万里望琼州。tuō què fán lóng dé zì yáo,jiā yuán wàn lǐ wàng qióng zhōu。
花看晚节添幽兴,人忆同时觅旧游。huā kàn wǎn jié tiān yōu xīng,rén yì tóng shí mì jiù yóu。
一枕黑甜山舍午,半樽白泼水亭秋。yī zhěn hēi tián shān shě wǔ,bàn zūn bái pō shuǐ tíng qiū。
归来已定栖身计,独愧君恩未尽酬。guī lái yǐ dìng qī shēn jì,dú kuì jūn ēn wèi jǐn chóu。

休归咏怀

邢宥

枉尺何劳计直寻,一官尝抱旧儒巾。wǎng chǐ hé láo jì zhí xún,yī guān cháng bào jiù rú jīn。
时当岁晏芳心歇,风入高秋病骨侵。shí dāng suì yàn fāng xīn xiē,fēng rù gāo qiū bìng gǔ qīn。
圣主独怜章累上,列卿同赆酒频斟。shèng zhǔ dú lián zhāng lèi shàng,liè qīng tóng jìn jiǔ pín zhēn。
投簪莫讶归来早,倦鸟惟应恋故林。tóu zān mò yà guī lái zǎo,juàn niǎo wéi yīng liàn gù lín。

寄葫芦族人

邢宥

卜筑葫芦境最幽,竹篱茅舍似荑莤。bo zhù hú lú jìng zuì yōu,zhú lí máo shě shì tí sù。
身多暇日琴随鹤,意得当年剑换牛。shēn duō xiá rì qín suí hè,yì dé dāng nián jiàn huàn niú。
泉石愿依山作主,簪缨不羡世封侯。quán shí yuàn yī shān zuò zhǔ,zān yīng bù xiàn shì fēng hóu。
头因无事齐齐白,直是罗浮隐者流。tóu yīn wú shì qí qí bái,zhí shì luó fú yǐn zhě liú。

次友人邱仲深韵

邢宥

形衰意倦发毛颁,正好闲时不得闲。xíng shuāi yì juàn fā máo bān,zhèng hǎo xián shí bù dé xián。
屈指时时计岁月,驰心夜夜到江山。qū zhǐ shí shí jì suì yuè,chí xīn yè yè dào jiāng shān。
一周孙女今能语,万里老翁犹未还。yī zhōu sūn nǚ jīn néng yǔ,wàn lǐ lǎo wēng yóu wèi hái。
林下故人应见笑,白头奔走愧朝班。lín xià gù rén yīng jiàn xiào,bái tóu bēn zǒu kuì cháo bān。

次友人邱仲深韵

邢宥

屈指明年六十三,人情世态饱经谙。qū zhǐ míng nián liù shí sān,rén qíng shì tài bǎo jīng ān。
几多黑发不曾白,无限青衿出自蓝。jǐ duō hēi fā bù céng bái,wú xiàn qīng jīn chū zì lán。
大半交游登鬼录,一生功业付空谈。dà bàn jiāo yóu dēng guǐ lù,yī shēng gōng yè fù kōng tán。
不堪老去休归亟,犹冀酬恩有友班。bù kān lǎo qù xiū guī jí,yóu jì chóu ēn yǒu yǒu bān。

次友人邱仲深韵

邢宥

老来客气总消磨,喜得归闲称耄疴。lǎo lái kè qì zǒng xiāo mó,xǐ dé guī xián chēng mào kē。
颇觉诗书深有味,已怜岁月苦无多。pǒ jué shī shū shēn yǒu wèi,yǐ lián suì yuè kǔ wú duō。
人生都不过如此,世事真无可奈何。rén shēng dōu bù guò rú cǐ,shì shì zhēn wú kě nài hé。
回首交游零落尽,一樽对月向谁歌。huí shǒu jiāo yóu líng luò jǐn,yī zūn duì yuè xiàng shuí gē。

书怀

邢宥

生平安分只随缘,临老休归得自然。shēng píng ān fēn zhǐ suí yuán,lín lǎo xiū guī dé zì rán。
两脚徐徐行实地,一心坦坦对青天。liǎng jiǎo xú xú xíng shí dì,yī xīn tǎn tǎn duì qīng tiān。
月因近日光常减,竹到经霜节愈坚。yuè yīn jìn rì guāng cháng jiǎn,zhú dào jīng shuāng jié yù jiān。
记得唐人好言语,相公但愿汝无权。jì dé táng rén hǎo yán yǔ,xiāng gōng dàn yuàn rǔ wú quán。

草亭望海

邢宥

丘山望海水溟溟,万斛龙骧一羽轻。qiū shān wàng hǎi shuǐ míng míng,wàn hú lóng xiāng yī yǔ qīng。
沙碛煮盐凝皓月,潮痕遗贝丽繁星。shā qì zhǔ yán níng hào yuè,cháo hén yí bèi lì fán xīng。
碙州夜露金银气,神电晴岚鹳鹤鸣。náo zhōu yè lù jīn yín qì,shén diàn qíng lán guàn hè míng。
同会朝来望北阙,休归长颂海波平。tóng huì cháo lái wàng běi quē,xiū guī zhǎng sòng hǎi bō píng。

辛丑初度日

邢宥

前生自是白头翁,再见苍龙岁舍同。qián shēng zì shì bái tóu wēng,zài jiàn cāng lóng suì shě tóng。
身世悠悠还是客,颠毛短短返成童。shēn shì yōu yōu hái shì kè,diān máo duǎn duǎn fǎn chéng tóng。
两间俯仰期无愧,百事修为贵有终。liǎng jiān fǔ yǎng qī wú kuì,bǎi shì xiū wèi guì yǒu zhōng。
此去古稀年不远,桑榆晚景好收功。cǐ qù gǔ xī nián bù yuǎn,sāng yú wǎn jǐng hǎo shōu gōng。

和友人韵

邢宥

作吏平江已六秋,抚心民事未全酬。zuò lì píng jiāng yǐ liù qiū,fǔ xīn mín shì wèi quán chóu。
闲来且看儿童乐,兴至还同父老游。xián lái qiě kàn ér tóng lè,xīng zhì hái tóng fù lǎo yóu。
红叶乘风惊落帽,黄花借酒可添筹。hóng yè chéng fēng jīng luò mào,huáng huā jiè jiǔ kě tiān chóu。
羡君作赋称通彦,凭眺高山任水流。xiàn jūn zuò fù chēng tōng yàn,píng tiào gāo shān rèn shuǐ liú。

九日有怀

邢宥

虚度重阳六十秋,菊花空对酒难酬。xū dù zhòng yáng liù shí qiū,jú huā kōng duì jiǔ nán chóu。
闲吟诗句皆新得,遍历江山多旧游。xián yín shī jù jiē xīn dé,biàn lì jiāng shān duō jiù yóu。
丘上曙开堪纵目,壶中矢发旋添筹。qiū shàng shǔ kāi kān zòng mù,hú zhōng shǐ fā xuán tiān chóu。
兴来活泼天机永,散步溪边看水流。xīng lái huó pō tiān jī yǒng,sàn bù xī biān kàn shuǐ liú。

十岁勉学

邢宥

希贤希圣又希天,治国齐家此一肩。xī xián xī shèng yòu xī tiān,zhì guó qí jiā cǐ yī jiān。
德业文章传世久,我今宜勉自童年。dé yè wén zhāng chuán shì jiǔ,wǒ jīn yí miǎn zì tóng nián。

送邱仲深至葫芦口占

邢宥

与君相送到葫芦,酒在葫芦不用沽。yǔ jūn xiāng sòng dào hú lú,jiǔ zài hú lú bù yòng gū。
共饮一杯辞别去,君行西出故人无。gòng yǐn yī bēi cí bié qù,jūn xíng xī chū gù rén wú。

吟翡翠

邢宥

文彩彬彬翠黛鲜,品流未让百禽先。wén cǎi bīn bīn cuì dài xiān,pǐn liú wèi ràng bǎi qín xiān。
休言筋骨非为贵,且道皮毛也值钱。xiū yán jīn gǔ fēi wèi guì,qiě dào pí máo yě zhí qián。

寄南文德纯家

邢宥

山外平湖水接天,渔竿放下又耕田。shān wài píng hú shuǐ jiē tiān,yú gān fàng xià yòu gēng tián。
相过暇日多贤达,诗酒优游忘岁年。xiāng guò xiá rì duō xián dá,shī jiǔ yōu yóu wàng suì nián。
33123