古诗词

相见欢

宁调元

光阴老却棋枰。guāng yīn lǎo què qí píng。
锁江城。suǒ jiāng chéng。
何处霜砧敲一两三声。hé chù shuāng zhēn qiāo yī liǎng sān shēng。
魂欲堕,星欲小,隔天明。hún yù duò,xīng yù xiǎo,gé tiān míng。
恼乱不堪离别万般情。nǎo luàn bù kān lí bié wàn bān qíng。

甯调元

淸湖南醴陵人,字仙霞,号太一,笔名有辟支、屈魂,化名林士逸,。光绪三十年(西元一九〇四年)年加入华兴会,次年留学日本,并加入同盟会。回国後创办杂志,鼓吹反淸革命,遭淸廷通缉,亡日本。萍浏醴起义爆发後,回国策应,在岳州被捕,入狱三年。出狱後赴北京,主编《帝国日报》。民国元年(西元一九一二年)初在上海参加民社,创办《民声日报》。後赴广东任三佛铁路总办。二次革命期间来沪,参与讨袁之役。後赴武汉讨袁起义,被捕後遇害于武昌。其诗激昂悲壮,风格沉郁,作品多写於狱中,著有《太一遗书》。《明夷词钞》均为太一光绪三十三年(西元一九〇七年)至宣统元年(西元一九〇九年)狱中之作。 甯调元的作品>>

猜您喜欢

好事近

宁调元

起视身前后,未省是人还鬼。qǐ shì shēn qián hòu,wèi shěng shì rén hái guǐ。
奇愤几时泄得,又难收拾起。qí fèn jǐ shí xiè dé,yòu nán shōu shí qǐ。
思量唯有个中人,该糟蹋他耳。sī liàng wéi yǒu gè zhōng rén,gāi zāo tà tā ěr。
如果书来道怨,便说侬知罪。rú guǒ shū lái dào yuàn,biàn shuō nóng zhī zuì。

琵琶仙

宁调元

寂寞黄昏,有人正、独自伤离伤别。jì mò huáng hūn,yǒu rén zhèng dú zì shāng lí shāng bié。
怎奈衣满啼痕,和衣也消灭。zěn nài yī mǎn tí hén,hé yī yě xiāo miè。
刚屡日、鱼沉雁断,万千事、欲和伊说。gāng lǚ rì yú chén yàn duàn,wàn qiān shì yù hé yī shuō。
小院筝琶,荒城角鼓,都助悲咽。xiǎo yuàn zhēng pá,huāng chéng jiǎo gǔ,dōu zhù bēi yàn。
待重觅,絮果兰因,总翻覆场场堕奇劫。dài zhòng mì,xù guǒ lán yīn,zǒng fān fù chǎng chǎng duò qí jié。
双鬓莫教频照,怕新来似雪。shuāng bìn mò jiào pín zhào,pà xīn lái shì xuě。
便寿命、河清得俟,却又知、在那时节。biàn shòu mìng hé qīng dé qí,què yòu zhī zài nà shí jié。
想见思妇楼中,金钱暗掷。xiǎng jiàn sī fù lóu zhōng,jīn qián àn zhì。

八六子

宁调元

楚天低。chǔ tiān dī。
四围凝望,乡关何处都迷。sì wéi níng wàng,xiāng guān hé chù dōu mí。
担一抹夕阳如画,遥遥数点秋山,衬湘水西。dān yī mǒ xī yáng rú huà,yáo yáo shù diǎn qiū shān,chèn xiāng shuǐ xī。
蝉声又唱隋堤。chán shēng yòu chàng suí dī。
怎奈余音凄苦,无端触动愁思。zěn nài yú yīn qī kǔ,wú duān chù dòng chóu sī。
因想念,春阴乍晴天气,海棠初吐,牡丹开处,知他燕燕莺莺几许,花儿围定差池。yīn xiǎng niàn,chūn yīn zhà qíng tiān qì,hǎi táng chū tǔ,mǔ dān kāi chù,zhī tā yàn yàn yīng yīng jǐ xǔ,huā ér wéi dìng chà chí。
料归迟。liào guī chí。
繁华万般那时。fán huá wàn bān nà shí。

貂裘换酒呈某先生

宁调元

四壁秋虫叹。sì bì qiū chóng tàn。
向孤灯、重门静掩,听残更箭。xiàng gū dēng zhòng mén jìng yǎn,tīng cán gèng jiàn。
百辈时交休说起,略略山移物换。bǎi bèi shí jiāo xiū shuō qǐ,lüè lüè shān yí wù huàn。
便各自、兽离禽散。biàn gè zì shòu lí qín sàn。
十事九场都一样,悔年来、不著孤游论。shí shì jiǔ chǎng dōu yī yàng,huǐ nián lái bù zhù gū yóu lùn。
差看破,世情半漫漫长夜何当旦。chà kàn pò,shì qíng bàn màn màn zhǎng yè hé dāng dàn。
待安排、一丘黄土,埋头盖面。dài ān pái yī qiū huáng tǔ,mái tóu gài miàn。
水复山穷谁料得,直道而今还见。shuǐ fù shān qióng shuí liào dé,zhí dào ér jīn hái jiàn。
纵万死、也都无怨。zòng wàn sǐ yě dōu wú yuàn。
何况青蝇能作吊,只瞻韩、未展平生愿。hé kuàng qīng yíng néng zuò diào,zhǐ zhān hán wèi zhǎn píng shēng yuàn。
算此是,平生恨。suàn cǐ shì,píng shēng hèn。

洞仙歌

宁调元

碧天如水,有疏星三五。bì tiān rú shuǐ,yǒu shū xīng sān wǔ。
蟋蟀声声满窗户。xī shuài shēng shēng mǎn chuāng hù。
渐炎威消歇,不似从前,甚心绪,却怕逢秋更苦。jiàn yán wēi xiāo xiē,bù shì cóng qián,shén xīn xù,què pà féng qiū gèng kǔ。
夜凉慵独寐,守着空房,重订佳期又重误。yè liáng yōng dú mèi,shǒu zhe kōng fáng,zhòng dìng jiā qī yòu zhòng wù。
对叠叠屏山,少日欢游,而今都是销魂处。duì dié dié píng shān,shǎo rì huān yóu,ér jīn dōu shì xiāo hún chù。
谢玉漏、今宵少迟留,容我华文禽,梦中飞去。xiè yù lòu jīn xiāo shǎo chí liú,róng wǒ huá wén qín,mèng zhōng fēi qù。

洞仙歌

宁调元

恹恹病起,似听啼鹃语。yān yān bìng qǐ,shì tīng tí juān yǔ。
斜日西沉洞庭树。xié rì xī chén dòng tíng shù。
甚秋风只解,吹雨吹霜,能解得,吹我归回家去。shén qiū fēng zhǐ jiě,chuī yǔ chuī shuāng,néng jiě dé,chuī wǒ guī huí jiā qù。
沅江流日夜,后浪前波,一律雄心渐消与。yuán jiāng liú rì yè,hòu làng qián bō,yī lǜ xióng xīn jiàn xiāo yǔ。
等摸遍阑干,开遍林花,空惹起忧务无数。děng mō biàn lán gàn,kāi biàn lín huā,kōng rě qǐ yōu wù wú shù。
问芳草、离离满天涯,更何事孤怀,独凝故宇。wèn fāng cǎo lí lí mǎn tiān yá,gèng hé shì gū huái,dú níng gù yǔ。

拜星月慢题蔡哲夫绘石,为哀蝉作

宁调元

片石嶙峋,谁教绘出,缺憾情天千载。piàn shí lín xún,shuí jiào huì chū,quē hàn qíng tiān qiān zài。
百炼娲皇,想弥缝功大。bǎi liàn wā huáng,xiǎng mí fèng gōng dà。
料容易,巧被康回触裂,却又后羿弯弓弄坏。liào róng yì,qiǎo bèi kāng huí chù liè,què yòu hòu yì wān gōng nòng huài。
依旧飞沉,在诸方三界。yī jiù fēi chén,zài zhū fāng sān jiè。
叹残山剩水都淘汰。tàn cán shān shèng shuǐ dōu táo tài。
算他总阅尽沧桑态。suàn tā zǒng yuè jǐn cāng sāng tài。
多少雨打风吹,尚岿然长在。duō shǎo yǔ dǎ fēng chuī,shàng kuī rán zhǎng zài。
忆南山,没羽当时快。yì nán shān,méi yǔ dāng shí kuài。
霸陵尉,只有侵陵耐。bà líng wèi,zhǐ yǒu qīn líng nài。
正待汝,越样珍存,补上苍旻再。zhèng dài rǔ,yuè yàng zhēn cún,bǔ shàng cāng mín zài。

一斛珠

宁调元

从君去也。cóng jūn qù yě。
亭皋木叶萧萧下。tíng gāo mù yè xiāo xiāo xià。
一时风景都狼藉。yī shí fēng jǐng dōu láng jí。
络纬秋啼,似诉不平者。luò wěi qiū tí,shì sù bù píng zhě。
闭门且把浮宾谢。bì mén qiě bǎ fú bīn xiè。
人面都真人意假。rén miàn dōu zhēn rén yì jiǎ。
一杯浊酒消残夜。yī bēi zhuó jiǔ xiāo cán yè。
欲了公家,还受痴儿骂。yù le gōng jiā,hái shòu chī ér mà。

误佳期

宁调元

今夜月明如画。jīn yè yuè míng rú huà。
一点乡心不下。yī diǎn xiāng xīn bù xià。
解衣欲睡复迟回,拟把相思写。jiě yī yù shuì fù chí huí,nǐ bǎ xiāng sī xiě。
分付与征鸿,又怕庭花谢。fēn fù yǔ zhēng hóng,yòu pà tíng huā xiè。
不如及早赋归来,万事休粘惹。bù rú jí zǎo fù guī lái,wàn shì xiū zhān rě。

人月圆·中秋感赋

宁调元

月明又被云遮住,空老桂华枝。yuè míng yòu bèi yún zhē zhù,kōng lǎo guì huá zhī。
想应天上,今宵未忍,还照孤凄。xiǎng yīng tiān shàng,jīn xiāo wèi rěn,hái zhào gū qī。
几回欢聚,几番离散,剩惹追思。jǐ huí huān jù,jǐ fān lí sàn,shèng rě zhuī sī。
旧人赢得,晨星数点,犹是年时。jiù rén yíng dé,chén xīng shù diǎn,yóu shì nián shí。

醉太平

宁调元

风横雨狂。fēng héng yǔ kuáng。
销魂断肠。xiāo hún duàn cháng。
夜阑无奈秋凉。yè lán wú nài qiū liáng。
又更长漏长。yòu gèng zhǎng lòu zhǎng。
颓垣断墙。tuí yuán duàn qiáng。
来狼去羊。lái láng qù yáng。
思量多少兴亡。sī liàng duō shǎo xīng wáng。
付愁乡醉乡。fù chóu xiāng zuì xiāng。

三台·令

宁调元

休矣。xiū yǐ。
休矣。xiū yǐ。
时世不消说起。shí shì bù xiāo shuō qǐ。
醉生梦死风光。zuì shēng mèng sǐ fēng guāng。
谁省湘亡路亡。shuí shěng xiāng wáng lù wáng。
亡路。wáng lù。
亡路。wáng lù。
丘墓安排何处。qiū mù ān pái hé chù。

罗敷媚

宁调元

此身争比双飞燕,来是春深。cǐ shēn zhēng bǐ shuāng fēi yàn,lái shì chūn shēn。
去是秋深。qù shì qiū shēn。
犹自年年返故林。yóu zì nián nián fǎn gù lín。
悠悠天意无凭准,更漏沉沉。yōu yōu tiān yì wú píng zhǔn,gèng lòu chén chén。
花信沉沉。huā xìn chén chén。
问息寻消直到今。wèn xī xún xiāo zhí dào jīn。

河传

宁调元

今生怎了。jīn shēng zěn le。
奈天儿不黑,夜儿难晓。nài tiān ér bù hēi,yè ér nán xiǎo。
倦倚篷窗,万事暗伤怀抱。juàn yǐ péng chuāng,wàn shì àn shāng huái bào。
又微风,吹雨到。yòu wēi fēng,chuī yǔ dào。
家乡南望孤鸿杳。jiā xiāng nán wàng gū hóng yǎo。
一片归情,诉与谁知道。yī piàn guī qíng,sù yǔ shuí zhī dào。
魔障孽缘,总特地来缠绕。mó zhàng niè yuán,zǒng tè dì lái chán rào。
渐一庭,秋色老。jiàn yī tíng,qiū sè lǎo。

明月生南浦

宁调元

寒气暗侵毛与骨。hán qì àn qīn máo yǔ gǔ。
昨夜西风,落尽梧桐叶。zuó yè xī fēng,luò jǐn wú tóng yè。
料得此时情更切。liào dé cǐ shí qíng gèng qiè。
从容便是重阳节。cóng róng biàn shì zhòng yáng jié。
围绕庭阶千百折。wéi rào tíng jiē qiān bǎi zhé。
不恋单衾,苦恨余欢歇。bù liàn dān qīn,kǔ hèn yú huān xiē。
万里梦回堪怨别。wàn lǐ mèng huí kān yuàn bié。
云山处处伤心色。yún shān chù chù shāng xīn sè。