古诗词

相见欢

宁调元

年年地角天涯。nián nián dì jiǎo tiān yá。
各分飞。gè fēn fēi。
心事除非天外有天知。xīn shì chú fēi tiān wài yǒu tiān zhī。
长醉梦,频起视,夜何其。zhǎng zuì mèng,pín qǐ shì,yè hé qí。
九死一生怎得个归时。jiǔ sǐ yī shēng zěn dé gè guī shí。

甯调元

淸湖南醴陵人,字仙霞,号太一,笔名有辟支、屈魂,化名林士逸,。光绪三十年(西元一九〇四年)年加入华兴会,次年留学日本,并加入同盟会。回国後创办杂志,鼓吹反淸革命,遭淸廷通缉,亡日本。萍浏醴起义爆发後,回国策应,在岳州被捕,入狱三年。出狱後赴北京,主编《帝国日报》。民国元年(西元一九一二年)初在上海参加民社,创办《民声日报》。後赴广东任三佛铁路总办。二次革命期间来沪,参与讨袁之役。後赴武汉讨袁起义,被捕後遇害于武昌。其诗激昂悲壮,风格沉郁,作品多写於狱中,著有《太一遗书》。《明夷词钞》均为太一光绪三十三年(西元一九〇七年)至宣统元年(西元一九〇九年)狱中之作。 甯调元的作品>>

猜您喜欢

湿罗衣

宁调元

惺惺最是惜惺惺。xīng xīng zuì shì xī xīng xīng。
卿怜我我怜卿。qīng lián wǒ wǒ lián qīng。
月照孤踪,离别分明。yuè zhào gū zōng,lí bié fēn míng。
又鸳鸯梦不成。yòu yuān yāng mèng bù chéng。
纵他生、历千万劫,为禽填海,此恨难平。zòng tā shēng lì qiān wàn jié,wèi qín tián hǎi,cǐ hèn nán píng。

清平乐

宁调元

听残更鼓。tīng cán gèng gǔ。
诉与谁知苦。sù yǔ shuí zhī kǔ。
惆怅横塘旧时路。chóu chàng héng táng jiù shí lù。
唯有落红如雨。wéi yǒu luò hóng rú yǔ。
年年地角天涯。nián nián dì jiǎo tiān yá。
茫茫后会难猜。máng máng hòu huì nán cāi。
晓起不堪临镜,鬓毛零乱千丝。xiǎo qǐ bù kān lín jìng,bìn máo líng luàn qiān sī。

一剪梅·出狱日作

宁调元

一瞬年华过眼忙。yī shùn nián huá guò yǎn máng。
魂断王昌。hún duàn wáng chāng。
肠断秋娘。cháng duàn qiū niáng。
世情都向苦中尝。shì qíng dōu xiàng kǔ zhōng cháng。
更了星霜。gèng le xīng shuāng。
换了炎凉。huàn le yán liáng。
多谢和风与旭阳。duō xiè hé fēng yǔ xù yáng。
出也寻常。chū yě xún cháng。
人也寻常。rén yě xún cháng。
不消前境细思量。bù xiāo qián jìng xì sī liàng。
梦是甜乡。mèng shì tián xiāng。
醉是仙乡。zuì shì xiān xiāng。

调笑令

宁调元

人影。rén yǐng。
人影。rén yǐng。
一个清清冷冷。yī gè qīng qīng lěng lěng。
夜阑难觅知音。yè lán nán mì zhī yīn。
相与商量古今。xiāng yǔ shāng liàng gǔ jīn。
今古。jīn gǔ。
今古。jīn gǔ。
独自商量正苦。dú zì shāng liàng zhèng kǔ。

立秋柬钝剑松江

宁调元

庭梧一叶下,馀暑未全消。tíng wú yī yè xià,yú shǔ wèi quán xiāo。
江海悲冥灭,音尘久寂寥。jiāng hǎi bēi míng miè,yīn chén jiǔ jì liáo。
人先秋色老,恨入梦云遥。rén xiān qiū sè lǎo,hèn rù mèng yún yáo。
弋者诚何意,飞鸿篡九霄。yì zhě chéng hé yì,fēi hóng cuàn jiǔ xiāo。

八月十五夜漫书一律

宁调元

玉宇琼楼最高处,一天霾雾拨难开。yù yǔ qióng lóu zuì gāo chù,yī tiān mái wù bō nán kāi。
只怜玄兔千年冷,不见灵槎八月来。zhǐ lián xuán tù qiān nián lěng,bù jiàn líng chá bā yuè lái。
身世飘蓬眼中涕,山河破甑劫馀灰。shēn shì piāo péng yǎn zhōng tì,shān hé pò zèng jié yú huī。
人生半世团圆梦,输与月明第几回。rén shēng bàn shì tuán yuán mèng,shū yǔ yuè míng dì jǐ huí。

书感

宁调元

天阴雨骤昼闻雷,犴陛重重即夜台。tiān yīn yǔ zhòu zhòu wén léi,àn bì zhòng zhòng jí yè tái。
铁铸九州浑是错,愁来百念尽成灰。tiě zhù jiǔ zhōu hún shì cuò,chóu lái bǎi niàn jǐn chéng huī。
好还且莫论天道,泄愤公然托祸魁。hǎo hái qiě mò lùn tiān dào,xiè fèn gōng rán tuō huò kuí。
去日来年都不易,肯因知己托良媒。qù rì lái nián dōu bù yì,kěn yīn zhī jǐ tuō liáng méi。

书感

宁调元

豺狼为伥鸩为媒,万种牢愁到酒杯。chái láng wèi chāng zhèn wèi méi,wàn zhǒng láo chóu dào jiǔ bēi。
事业已随流水尽,年华可有鲁戈回。shì yè yǐ suí liú shuǐ jǐn,nián huá kě yǒu lǔ gē huí。
尽夸热釜能煎豆,何必寒炉始作灰?jǐn kuā rè fǔ néng jiān dòu,hé bì hán lú shǐ zuò huī?
地老天荒有如此,起看星斗独低徊。dì lǎo tiān huāng yǒu rú cǐ,qǐ kàn xīng dòu dú dī huái。

王君衍约作北郭昌华之游,黄晦闻、李茗柯、蔡哲夫、潘致中即席次韵答哲夫

宁调元

天涯何处无芳草,归隐终须到此乡。tiān yá hé chù wú fāng cǎo,guī yǐn zhōng xū dào cǐ xiāng。
欢会纵多容易散,旧游回忆更堪伤。huān huì zòng duō róng yì sàn,jiù yóu huí yì gèng kān shāng。
枯荷着雨怜秋意,海燕结巢隐画梁。kū hé zhe yǔ lián qiū yì,hǎi yàn jié cháo yǐn huà liáng。
今日得钱拼一醉,何如傀儡强登场。jīn rì dé qián pīn yī zuì,hé rú guī lěi qiáng dēng chǎng。

壬子感事四章

宁调元

上将雍容阃外尊,醴泉芝草信无根。shàng jiāng yōng róng kǔn wài zūn,lǐ quán zhī cǎo xìn wú gēn。
六朝金粉推红玉,七郡良家尽孟贲。liù cháo jīn fěn tuī hóng yù,qī jùn liáng jiā jǐn mèng bēn。
不食帝羓终积憾,似闻辽鹤有啼痕。bù shí dì bā zhōng jī hàn,shì wén liáo hè yǒu tí hén。
交游百辈凋零后,当作晨星总可论。jiāo yóu bǎi bèi diāo líng hòu,dāng zuò chén xīng zǒng kě lùn。

壬子感事四章

宁调元

哀乐中年梦里过,功成见说有渔蓑。āi lè zhōng nián mèng lǐ guò,gōng chéng jiàn shuō yǒu yú suō。
鄂褒不尽关毫发,树木从容老橐佗。è bāo bù jǐn guān háo fā,shù mù cóng róng lǎo tuó tuó。
似此生存真不易,古来英武亦无多。shì cǐ shēng cún zhēn bù yì,gǔ lái yīng wǔ yì wú duō。
历朝兴废寻常事,彀得旁人烂斧柯。lì cháo xīng fèi xún cháng shì,gòu dé páng rén làn fǔ kē。

壬子感事四章

宁调元

世渐承明喜欲狂,衣冠重睹汉家装。shì jiàn chéng míng xǐ yù kuáng,yī guān zhòng dǔ hàn jiā zhuāng。
五千貂锦张旗鼓,百二金瓯资栋梁。wǔ qiān diāo jǐn zhāng qí gǔ,bǎi èr jīn ōu zī dòng liáng。
青史更无先例在,黄牛贪看异乡忙。qīng shǐ gèng wú xiān lì zài,huáng niú tān kàn yì xiāng máng。
愁来对此频搔首,惭愧新添两鬓霜。chóu lái duì cǐ pín sāo shǒu,cán kuì xīn tiān liǎng bìn shuāng。

壬子感事四章

宁调元

塞上秋高马渐肥,将军推食复推衣。sāi shàng qiū gāo mǎ jiàn féi,jiāng jūn tuī shí fù tuī yī。
高楼西北腾奇气,大海东南露国徽。gāo lóu xī běi téng qí qì,dà hǎi dōng nán lù guó huī。
此去似怜乌鹊意,我来不见木棉飞。cǐ qù shì lián wū què yì,wǒ lái bù jiàn mù mián fēi。
十年一事生差幸,眼看征人奏凯归。shí nián yī shì shēng chà xìng,yǎn kàn zhēng rén zòu kǎi guī。

用东坡狱中遗子由韵寄约真长沙

宁调元

水断云沉乡梦冷,天阴雨湿鬼声低。shuǐ duàn yún chén xiāng mèng lěng,tiān yīn yǔ shī guǐ shēng dī。
只今枳棘巢鸾凤,终古神仙有犬鸡。zhǐ jīn zhǐ jí cháo luán fèng,zhōng gǔ shén xiān yǒu quǎn jī。
短气共怜元祐党,长斋偏有太常妻。duǎn qì gòng lián yuán yòu dǎng,zhǎng zhāi piān yǒu tài cháng qī。
几时待得乌头白,弱水东流更向西。jǐ shí dài dé wū tóu bái,ruò shuǐ dōng liú gèng xiàng xī。

武昌狱中书感

宁调元

拒狼进虎亦何忙,奔走十年此下场。jù láng jìn hǔ yì hé máng,bēn zǒu shí nián cǐ xià chǎng。
岂独桑田能变海,似怜蓬鬓已添霜。qǐ dú sāng tián néng biàn hǎi,shì lián péng bìn yǐ tiān shuāng。
死如嫉恶当为厉,生不逢时甘作殇。sǐ rú jí è dāng wèi lì,shēng bù féng shí gān zuò shāng。
偶倚明窗一凝睇,水光山色剧凄凉。ǒu yǐ míng chuāng yī níng dì,shuǐ guāng shān sè jù qī liáng。
131«3456789