古诗词

和杨逸人桃林迁居之作

梁寅

心寂忘尘嚣,时清乐岩筑。xīn jì wàng chén xiāo,shí qīng lè yán zhù。
爱此桃华林,葺之杜蘅屋。ài cǐ táo huá lín,qì zhī dù héng wū。
葛篱延芳藟,石梁照浅渌。gé lí yán fāng lěi,shí liáng zhào qiǎn lù。
风翔双白鸟,雨卧一黄犊。fēng xiáng shuāng bái niǎo,yǔ wò yī huáng dú。
东皋杂妇子,中野见樵牧。dōng gāo zá fù zi,zhōng yě jiàn qiáo mù。
赋诗云霞坞,携壶锦绣谷。fù shī yún xiá wù,xié hú jǐn xiù gǔ。
从君以优游,于此谢羁束。cóng jūn yǐ yōu yóu,yú cǐ xiè jī shù。

梁寅

梁寅,字孟敬,新喻(今江西省新余市下村镇)人。明初学者。元末累举不第,后征召为集庆路(治所在今江苏南京市,当时辖境相当今南京市及江宁、句容、溧水、溧阳、高淳等县地)儒学训导,晚年结庐石门山,四方士多从学,称其为“梁五经”,著有《石门词》。《明史》有传。 梁寅的作品>>

猜您喜欢

大堤曲

梁寅

大堤女儿颜如花,秾妆绮服踏江沙。dà dī nǚ ér yán rú huā,nóng zhuāng qǐ fú tà jiāng shā。
折花斗草归来倦,小楼闲坐弹琵琶。zhé huā dòu cǎo guī lái juàn,xiǎo lóu xián zuò dàn pí pá。
玉钗金蝉云鬟整,江水照见花枝影。yù chāi jīn chán yún huán zhěng,jiāng shuǐ zhào jiàn huā zhī yǐng。
舟中少年久凝望,如饮春醪昏不醒。zhōu zhōng shǎo nián jiǔ níng wàng,rú yǐn chūn láo hūn bù xǐng。
焉知美人心,险若阱与机,令尔黄金一朝挥。yān zhī měi rén xīn,xiǎn ruò jǐng yǔ jī,lìng ěr huáng jīn yī cháo huī。
鱼向深渊藏,鸟逐层云飞。yú xiàng shēn yuān cáng,niǎo zhú céng yún fēi。
劝尔慎勿痴且惑,纵有多金不如归。quàn ěr shèn wù chī qiě huò,zòng yǒu duō jīn bù rú guī。

飞龙篇

梁寅

西登崆峒,如观五城。xī dēng kōng dòng,rú guān wǔ chéng。
云霞垂彩,日月互明。yún xiá chuí cǎi,rì yuè hù míng。
玄鹤绕树,青鹿长生。xuán hè rào shù,qīng lù zhǎng shēng。
翘慕轩皇,问道广成。qiào mù xuān huáng,wèn dào guǎng chéng。
至人不私,灵符亲授。zhì rén bù sī,líng fú qīn shòu。
熟尔心田,窒尔情窦。shú ěr xīn tián,zhì ěr qíng dòu。
驾风乘霓,八表腾骤。jià fēng chéng ní,bā biǎo téng zhòu。
人寰秕糠,长乐玄囿。rén huán bǐ kāng,zhǎng lè xuán yòu。
197«891011121314