古诗词

采桑子

沈尹默

嬉春记得年时事,宝马春游。xī chūn jì dé nián shí shì,bǎo mǎ chūn yóu。
散尽春愁。sàn jǐn chūn chóu。
燕语春风满画楼。yàn yǔ chūn fēng mǎn huà lóu。
木樨香里秋声老,阁了兰舟。mù xī xiāng lǐ qiū shēng lǎo,gé le lán zhōu。
嫩约还休。nèn yuē hái xiū。
筝雁凄零不自由。zhēng yàn qī líng bù zì yóu。
猜您喜欢

定风波·云君病中属儿辈寄书促归,因赋此以慰之

沈尹默

一纸书来感岁华。yī zhǐ shū lái gǎn suì huá。
二年何事苦离家。èr nián hé shì kǔ lí jiā。
春色不关人聚散。chūn sè bù guān rén jù sàn。
撩乱。liāo luàn。
芳梅依旧满枝花。fāng méi yī jiù mǎn zhī huā。
病里须防愁作祟。bìng lǐ xū fáng chóu zuò suì。
闲睡。xián shuì。
醒时儿女任喧哗。xǐng shí ér nǚ rèn xuān huā。
待我归来春未半。dài wǒ guī lái chūn wèi bàn。
相见。xiāng jiàn。
从新花月作生涯。cóng xīn huā yuè zuò shēng yá。

清平乐·梅

沈尹默

女儿装扮。nǚ ér zhuāng bàn。
的的惊人眼。de de jīng rén yǎn。
浓抹新来浑未惯。nóng mǒ xīn lái hún wèi guàn。
爱著绿轻红浅。ài zhù lǜ qīng hóng qiǎn。
看他雪里霜中。kàn tā xuě lǐ shuāng zhōng。
居然韵远香融。jū rán yùn yuǎn xiāng róng。
莫待柳丝牵引,先交嫁与东风。mò dài liǔ sī qiān yǐn,xiān jiāo jià yǔ dōng fēng。

临江仙

沈尹默

斗草拈花新活计,众中谁最颠狂。dòu cǎo niān huā xīn huó jì,zhòng zhōng shuí zuì diān kuáng。
薄情狂荡是春光。báo qíng kuáng dàng shì chūn guāng。
才添梅额细,又画柳眉长。cái tiān méi é xì,yòu huà liǔ méi zhǎng。
红紫从今看不了,蜂媒蝶使齐忙。hóng zǐ cóng jīn kàn bù le,fēng méi dié shǐ qí máng。
莫教荡子早还乡。mò jiào dàng zi zǎo hái xiāng。
留他三二月,处处醉芬芳。liú tā sān èr yuè,chù chù zuì fēn fāng。

菩萨蛮

沈尹默

梅花绰约冰肌白。méi huā chuò yuē bīng jī bái。
茶花艳发胭脂色。chá huā yàn fā yān zhī sè。
昨夜月如银。zuó yè yuè rú yín。
相看愁杀人。xiāng kàn chóu shā rén。
年年楼上望。nián nián lóu shàng wàng。
只为春来上。zhǐ wèi chūn lái shàng。
待得乳莺啼。dài dé rǔ yīng tí。
杨花过别溪。yáng huā guò bié xī。

蝶恋花·将去日本,因忆往岁平安神宫观樱之游,赋此赠别凤举。凤举亦将归江西,故有末句

沈尹默

开到樱花春色贱。kāi dào yīng huā chūn sè jiàn。
不放春归,早是春过半。bù fàng chūn guī,zǎo shì chūn guò bàn。
看看绿阴沉酒盏。kàn kàn lǜ yīn chén jiǔ zhǎn。
家家人醉离春宴。jiā jiā rén zuì lí chūn yàn。
往岁春情扃水殿。wǎng suì chūn qíng jiōng shuǐ diàn。
又见梅花,莫道春还浅。yòu jiàn méi huā,mò dào chūn hái qiǎn。
我已归心牵柳线。wǒ yǐ guī xīn qiān liǔ xiàn。
牵情更过江南岸。qiān qíng gèng guò jiāng nán àn。

朝中措

沈尹默

看看春又到庭阶。kàn kàn chūn yòu dào tíng jiē。
着意遣梅开。zhe yì qiǎn méi kāi。
昨日青鸾消息。zuó rì qīng luán xiāo xī。
今朝芳草情怀。jīn cháo fāng cǎo qíng huái。
馀寒犹在,早春天气,煞费安排。yú hán yóu zài,zǎo chūn tiān qì,shā fèi ān pái。
不到风和日暖,莺儿那肯歌来。bù dào fēng hé rì nuǎn,yīng ér nà kěn gē lái。

玉楼春·春日寄玄同

沈尹默

年年纵被春情误。nián nián zòng bèi chūn qíng wù。
莫道春情无著处。mò dào chūn qíng wú zhù chù。
海棠开了好题诗,绿柳阴浓听燕语。hǎi táng kāi le hǎo tí shī,lǜ liǔ yīn nóng tīng yàn yǔ。
人生自有真情绪。rén shēng zì yǒu zhēn qíng xù。
不合空教愁里度。bù hé kōng jiào chóu lǐ dù。
与君俱是眼前人,领取从来无尽趣。yǔ jūn jù shì yǎn qián rén,lǐng qǔ cóng lái wú jǐn qù。

减字木兰花·遥忆京中杨柳,倚声颂之

沈尹默

参天风韵。cān tiān fēng yùn。
些子春光浑占尽。xiē zi chūn guāng hún zhàn jǐn。
泄泄昌昌。xiè xiè chāng chāng。
始信人间是乐乡。shǐ xìn rén jiān shì lè xiāng。
陶潜张绪。táo qián zhāng xù。
标格何堪同日语。biāo gé hé kān tóng rì yǔ。
千手观音。qiān shǒu guān yīn。
雨后应能见佛心。yǔ hòu yīng néng jiàn fú xīn。

减字木兰花·遥忆京中杨柳,倚声颂之

沈尹默

情天好住。qíng tiān hǎo zhù。
只在长条牵系处。zhǐ zài zhǎng tiáo qiān xì chù。
无限精神。wú xiàn jīng shén。
接引从来多少人。jiē yǐn cóng lái duō shǎo rén。
春三二月。chūn sān èr yuè。
不放离人轻易别。bù fàng lí rén qīng yì bié。
纵使春归。zòng shǐ chūn guī。
依旧殷勤挽落晖。yī jiù yīn qín wǎn luò huī。

减字木兰花·遥忆京中杨柳,倚声颂之

沈尹默

春情好在。chūn qíng hǎo zài。
情共春融深作海。qíng gòng chūn róng shēn zuò hǎi。
海阔无边。hǎi kuò wú biān。
波浪轩然更接天。bō làng xuān rán gèng jiē tiān。
从来踽踽。cóng lái jǔ jǔ。
不会人前相尔汝。bù huì rén qián xiāng ěr rǔ。
莫放春过。mò fàng chūn guò。
新妇相看渐作婆。xīn fù xiāng kàn jiàn zuò pó。

清平乐·读稼轩粉蝶儿词:“昨日春如十三女儿学绣,一枝枝不教花瘦”之句,一时兴至,遂成此阕

沈尹默

阴晴不定。yīn qíng bù dìng。
省识春心性。shěng shí chūn xīn xìng。
著尽轻愁和浅闷。zhù jǐn qīng chóu hé qiǎn mèn。
恰似女儿身分。qià shì nǚ ér shēn fēn。
绣花绣草年年。xiù huā xiù cǎo nián nián。
丝丝缕缕情牵。sī sī lǚ lǚ qíng qiān。
慵里莫抛针线,好教绣遍河山。yōng lǐ mò pāo zhēn xiàn,hǎo jiào xiù biàn hé shān。

长相思

沈尹默

晓寒生。xiǎo hán shēng。
晚寒生。wǎn hán shēng。
淡淡阴中薄薄晴。dàn dàn yīn zhōng báo báo qíng。
流莺三两声。liú yīng sān liǎng shēng。
晓山横。xiǎo shān héng。
晚山横。wǎn shān héng。
芳草连云尚未能。fāng cǎo lián yún shàng wèi néng。
春风千里情。chūn fēng qiān lǐ qíng。

长相思

沈尹默

忆春心。yì chūn xīn。
怨春心。yuàn chūn xīn。
才为花晴又作阴。cái wèi huā qíng yòu zuò yīn。
翻怜春意深。fān lián chūn yì shēn。
待相寻。dài xiāng xún。
莫相寻。mò xiāng xún。
除了梅花便不禁。chú le méi huā biàn bù jìn。
馀寒犹在林。yú hán yóu zài lín。

思佳客偶然作寄兄弟姊妹

沈尹默

有甚闲愁可皱眉。yǒu shén xián chóu kě zhòu méi。
新来爱诵稼轩词。xīn lái ài sòng jià xuān cí。
归心已共春波远,离绪还应草树知。guī xīn yǐ gòng chūn bō yuǎn,lí xù hái yīng cǎo shù zhī。
思胜事,忆儿时。sī shèng shì,yì ér shí。
海棠杨柳尽垂丝。hǎi táng yáng liǔ jǐn chuí sī。
东风庭院深深地,病后闲中总觉宜。dōng fēng tíng yuàn shēn shēn dì,bìng hòu xián zhōng zǒng jué yí。

临江仙

沈尹默

春日抛人容易过,花朝寒食清明。chūn rì pāo rén róng yì guò,huā cháo hán shí qīng míng。
新来心事付流莺。xīn lái xīn shì fù liú yīng。
千回百啭,终觉有馀情。qiān huí bǎi zhuàn,zhōng jué yǒu yú qíng。
客里看花花有恨,问花无语堪惊。kè lǐ kàn huā huā yǒu hèn,wèn huā wú yǔ kān jīng。
东风相约那边行。dōng fēng xiāng yuē nà biān xíng。
朱朱粉粉,都不似平生。zhū zhū fěn fěn,dōu bù shì píng shēng。
1851234567»