古诗词

贼深矣俞生颇有桑梓之恋胡能北哉恐一旦之不戒赋此寄怀凡十二韵

王世贞

之子乏时韵,颓然初一丘。zhī zi fá shí yùn,tuí rán chū yī qiū。
为玄转寂寞,守黑故夷犹。wèi xuán zhuǎn jì mò,shǒu hēi gù yí yóu。
五岳无禽向,三径有羊求。wǔ yuè wú qín xiàng,sān jìng yǒu yáng qiú。
以兹衡门色,坐摄太华秋。yǐ zī héng mén sè,zuò shè tài huá qiū。
衣食疑神隐,诗书与卧游。yī shí yí shén yǐn,shī shū yǔ wò yóu。
何悟欃枪下,顿使客星愁。hé wù chán qiāng xià,dùn shǐ kè xīng chóu。
鳌簪摧碣石,凿齿啖神州。áo zān cuī jié shí,záo chǐ dàn shén zhōu。
血改勾吴道,烽炎沧海流。xuè gǎi gōu wú dào,fēng yán cāng hǎi liú。
匏瓜系不食,萍梗飘自由。páo guā xì bù shí,píng gěng piāo zì yóu。
恐晚丹青意,谁堪玉石谋。kǒng wǎn dān qīng yì,shuí kān yù shí móu。
天目亮怀阻,地肺未云修。tiān mù liàng huái zǔ,dì fèi wèi yún xiū。
宁因贵六尺,讵忍弃千秋。níng yīn guì liù chǐ,jù rěn qì qiān qiū。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

梓于鳞集有感八绝句

王世贞

东去名山是岱宗,千秋长耸碧芙蓉。dōng qù míng shān shì dài zōng,qiān qiū zhǎng sǒng bì fú róng。
谁能拄杖天门里,细数璚楼十二重。shuí néng zhǔ zhàng tiān mén lǐ,xì shù qióng lóu shí èr zhòng。

梓于鳞集有感八绝句

王世贞

雪楼高傍㟙湖濆,消渴频年卧白云。xuě lóu gāo bàng zé hú fén,xiāo kě pín nián wò bái yún。
问得儿驹留草在,教人翻恨卓文君。wèn dé ér jū liú cǎo zài,jiào rén fān hèn zhuó wén jūn。

梓于鳞集有感八绝句

王世贞

若问陵阳剖后名,双悬皎月照咸京。ruò wèn líng yáng pōu hòu míng,shuāng xuán jiǎo yuè zhào xián jīng。
不然仍隐荆山去,看即须偿十五城。bù rán réng yǐn jīng shān qù,kàn jí xū cháng shí wǔ chéng。

梓于鳞集有感八绝句

王世贞

珊瑚七尺射吴天,十万骊珠颗颗圆。shān hú qī chǐ shè wú tiān,shí wàn lí zhū kē kē yuán。
解道人间饶异宝,老夫亲自见沉渊。jiě dào rén jiān ráo yì bǎo,lǎo fū qīn zì jiàn chén yuān。

梓于鳞集有感八绝句

王世贞

与君当日共三馀,毫腐囊收定不如。yǔ jūn dāng rì gòng sān yú,háo fǔ náng shōu dìng bù rú。
一字雕成真玉叶,千秋忽发冢中书。yī zì diāo chéng zhēn yù yè,qiān qiū hū fā zhǒng zhōng shū。

梓于鳞集有感八绝句

王世贞

柴门却扫自无尘,吟忆君诗静忆身。chái mén què sǎo zì wú chén,yín yì jūn shī jìng yì shēn。
纵有馀年那足羡,白头谁是守玄人。zòng yǒu yú nián nà zú xiàn,bái tóu shuí shì shǒu xuán rén。

将访何元朗翰林先寄

王世贞

布帆无恙出云间,泖色峰阴相对闲。bù fān wú yàng chū yún jiān,mǎo sè fēng yīn xiāng duì xián。
任使子猷归兴发,那能不访大何山。rèn shǐ zi yóu guī xīng fā,nà néng bù fǎng dà hé shān。

将访何元朗翰林先寄

王世贞

何家食品旧堪厌,新议成来似稍廉。hé jiā shí pǐn jiù kān yàn,xīn yì chéng lái shì shāo lián。
我自清斋布袍客,不妨唯有水晶盐。wǒ zì qīng zhāi bù páo kè,bù fáng wéi yǒu shuǐ jīng yán。

故陈提举虞山湖园有感

王世贞

前窗湖水后窗山,桃李棠梨树树殷。qián chuāng hú shuǐ hòu chuāng shān,táo lǐ táng lí shù shù yīn。
薄行只应红粉是,别将春色傍人间。báo xíng zhǐ yīng hóng fěn shì,bié jiāng chūn sè bàng rén jiān。

故陈提举虞山湖园有感

王世贞

尊前春事竞争新,忽忆陈王句里人。zūn qián chūn shì jìng zhēng xīn,hū yì chén wáng jù lǐ rén。
屈指古今行乐处,只今唯有片时真。qū zhǐ gǔ jīn xíng lè chù,zhǐ jīn wéi yǒu piàn shí zhēn。

汤上人索诗若祖惠休以诗名然作僧不了书此勉之

王世贞

翛然一钵一军持,坐到忘言了不疑。xiāo rán yī bō yī jūn chí,zuò dào wàng yán le bù yí。
却笑惠休缘底事,逢人教拟碧云诗。què xiào huì xiū yuán dǐ shì,féng rén jiào nǐ bì yún shī。

吴门遇朱公子扶母丧归有赠二首

王世贞

吴阊钟动月初弦,骚屑悲风搅夜眠。wú chāng zhōng dòng yuè chū xián,sāo xiè bēi fēng jiǎo yè mián。
不为斗间新剑气,何因得唤孝廉船。bù wèi dòu jiān xīn jiàn qì,hé yīn dé huàn xiào lián chuán。

吴门遇朱公子扶母丧归有赠二首

王世贞

三匝啼乌无树依,江南春尽见霜飞。sān zā tí wū wú shù yī,jiāng nán chūn jǐn jiàn shuāng fēi。
知君不领胡威绢,鸡骨支床一布衣。zhī jūn bù lǐng hú wēi juàn,jī gǔ zhī chuáng yī bù yī。

徽宗马图

王世贞

天闲万马尽权奇,写出丹青意自悲。tiān xián wàn mǎ jǐn quán qí,xiě chū dān qīng yì zì bēi。
长白山头三万匹,可令龙种一雄嘶。zhǎng bái shān tóu sān wàn pǐ,kě lìng lóng zhǒng yī xióng sī。

酒间偶题

王世贞

人言酒是销愁物,不到醉时愁不休。rén yán jiǔ shì xiāo chóu wù,bù dào zuì shí chóu bù xiū。
今日较来无一事,偶因杯酒却生愁。jīn rì jiào lái wú yī shì,ǒu yīn bēi jiǔ què shēng chóu。