古诗词

过子与二十韵

王世贞

汝官今复罢,吾晚欲看谁。rǔ guān jīn fù bà,wú wǎn yù kàn shuí。
一棹沧江色,孤城落木时。yī zhào cāng jiāng sè,gū chéng luò mù shí。
应门欢竞发,倒屣唤犹迟。yīng mén huān jìng fā,dào xǐ huàn yóu chí。
青眼穷交甚,苍头夙嗜知。qīng yǎn qióng jiāo shén,cāng tóu sù shì zhī。
岕茶云入筥,渚稻雪分匙。jiè chá yún rù jǔ,zhǔ dào xuě fēn shi。
软剥迎霜栗,纤供裛露葵。ruǎn bō yíng shuāng lì,xiān gōng yì lù kuí。
鹿寒红玉肪,鲂鲙白银丝。lù hán hóng yù fáng,fáng kuài bái yín sī。
画烛双频换,清尊百不辞。huà zhú shuāng pín huàn,qīng zūn bǎi bù cí。
坐移难辨客,谈胜各相师。zuò yí nán biàn kè,tán shèng gè xiāng shī。
远漏寒声短,疏棂曙影窥。yuǎn lòu hán shēng duǎn,shū líng shǔ yǐng kuī。
凌兢追往事,飞动及新诗。líng jīng zhuī wǎng shì,fēi dòng jí xīn shī。
天欲人才尽,身仍我辈私。tiān yù rén cái jǐn,shēn réng wǒ bèi sī。
总无惭凤德,应不悔蛾眉。zǒng wú cán fèng dé,yīng bù huǐ é méi。
野服安群态,时名舍众疑。yě fú ān qún tài,shí míng shě zhòng yí。
酒徒殊未少,醉尉尔何为。jiǔ tú shū wèi shǎo,zuì wèi ěr hé wèi。
老厌乾坤束,归凭日月欺。lǎo yàn qián kūn shù,guī píng rì yuè qī。
浮云轻剑玦,返路有埙篪。fú yún qīng jiàn jué,fǎn lù yǒu xūn chí。
好展求羊径,重为嵇吕期。hǎo zhǎn qiú yáng jìng,zhòng wèi jī lǚ qī。
此生唯斗健,得句莫伤离。cǐ shēng wéi dòu jiàn,dé jù mò shāng lí。
长揖苕溪畔,茫茫信所之。zhǎng yī sháo xī pàn,máng máng xìn suǒ zhī。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

送肖甫司马于清洋江口

王世贞

清尊红烛暂为欢,临到分携醉醒难。qīng zūn hóng zhú zàn wèi huān,lín dào fēn xié zuì xǐng nán。
纵有冰壶心一片,伴君终是怯长安。zòng yǒu bīng hú xīn yī piàn,bàn jūn zhōng shì qiè zhǎng ān。

再送伯玉至清洋口

王世贞

君携胡建我曹丘,各拥双株玉树秋。jūn xié hú jiàn wǒ cáo qiū,gè yōng shuāng zhū yù shù qiū。
两地客星分不得,清洋中半是鸿沟。liǎng dì kè xīng fēn bù dé,qīng yáng zhōng bàn shì hóng gōu。

三送与绳至奣子

王世贞

两岸朱衣送宰官,中流衲子话团圞。liǎng àn zhū yī sòng zǎi guān,zhōng liú nà zi huà tuán luán。
自怜不了能仁字,归卧杉龛萝月寒。zì lián bù le néng rén zì,guī wò shān kān luó yuè hán。

五送本宁观潮南浦

王世贞

平原十日未从容,流水千重意万重。píng yuán shí rì wèi cóng róng,liú shuǐ qiān zhòng yì wàn zhòng。
欲对乡人夸共载,仙舟自有郭林宗。yù duì xiāng rén kuā gòng zài,xiān zhōu zì yǒu guō lín zōng。

六送桢伯于城西关

王世贞

毋轻画省老冯郎,带銙生花艾绶黄。wú qīng huà shěng lǎo féng láng,dài kuǎ shēng huā ài shòu huáng。
记取他年一奇事,岭南还策汉贤良。jì qǔ tā nián yī qí shì,lǐng nán hái cè hàn xián liáng。

用前例送家弟敬美视闽中学然至北水关而止盖余已徙居乡故也

王世贞

眼枯无泪意茫然,谢傅凭何遣暮年。yǎn kū wú lèi yì máng rán,xiè fù píng hé qiǎn mù nián。
若使弹成白翎雀,便应生断琵琶弦。ruò shǐ dàn chéng bái líng què,biàn yīng shēng duàn pí pá xián。

乡进士邹道甫以严君之命借听于余余实无得也不忍逆其意以二绝酬之

王世贞

子云有字何须问,摩诘无言转更难。zi yún yǒu zì hé xū wèn,mó jí wú yán zhuǎn gèng nán。
请看佛堂方丈地,丛丛忍草蔓栏干。qǐng kàn fú táng fāng zhàng dì,cóng cóng rěn cǎo màn lán gàn。

乡进士邹道甫以严君之命借听于余余实无得也不忍逆其意以二绝酬之

王世贞

髻里明珠当自知,无端贫里叩贫儿。jì lǐ míng zhū dāng zì zhī,wú duān pín lǐ kòu pín ér。
北邙山下千堆土,葬尽神仙不解悲。běi máng shān xià qiān duī tǔ,zàng jǐn shén xiān bù jiě bēi。

黎丘大王以手书及诗画见投寄谢并赠得六绝句

王世贞

由来龙种尽权奇,七步陈王已唤迟。yóu lái lóng zhǒng jǐn quán qí,qī bù chén wáng yǐ huàn chí。
今日西园多应教,可能偏少仲宣诗。jīn rì xī yuán duō yīng jiào,kě néng piān shǎo zhòng xuān shī。

黎丘大王以手书及诗画见投寄谢并赠得六绝句

王世贞

修竹梁园兴有余,墨华长染马卿裾。xiū zhú liáng yuán xīng yǒu yú,mò huá zhǎng rǎn mǎ qīng jū。
怪来遍被千金赐,习得家王凤尾书。guài lái biàn bèi qiān jīn cì,xí dé jiā wáng fèng wěi shū。

黎丘大王以手书及诗画见投寄谢并赠得六绝句

王世贞

让帝虬髯三叶孙,汝阳眉宇尚天人。ràng dì qiú rán sān yè sūn,rǔ yáng méi yǔ shàng tiān rén。
宫花不落砑光帽,羯鼓能催万树春。gōng huā bù luò yà guāng mào,jié gǔ néng cuī wàn shù chūn。

黎丘大王以手书及诗画见投寄谢并赠得六绝句

王世贞

芙蓉迭迭冠霓旌,千乘贤王春豫情。fú róng dié dié guān ní jīng,qiān chéng xián wáng chūn yù qíng。
道是麻姑山色好,便呼麟脯寄方平。dào shì má gū shān sè hǎo,biàn hū lín pú jì fāng píng。

黎丘大王以手书及诗画见投寄谢并赠得六绝句

王世贞

鹅溪百尺茧丝宽,手写淇园万玉寒。é xī bǎi chǐ jiǎn sī kuān,shǒu xiě qí yuán wàn yù hán。
移赠王生悬四壁,谁能触目不琅玕。yí zèng wáng shēng xuán sì bì,shuí néng chù mù bù láng gān。

黎丘大王以手书及诗画见投寄谢并赠得六绝句

王世贞

惭愧何郎通隐名,长斋礼佛诵无生。cán kuì hé láng tōng yǐn míng,zhǎng zhāi lǐ fú sòng wú shēng。
纵然博得诸王饷,不乞嵇家旧酒鎗。zòng rán bó dé zhū wáng xiǎng,bù qǐ jī jiā jiù jiǔ qiāng。

赠医者马道人

王世贞

谁似燕中马自然,药囊蓑笠但随肩。shuí shì yàn zhōng mǎ zì rán,yào náng suō lì dàn suí jiān。
生憎董奉多牵系,不爱人间卖杏钱。shēng zēng dǒng fèng duō qiān xì,bù ài rén jiān mài xìng qián。