古诗词

初至杭左史郭公右史莫公邀宴西湖大风雨归作

王世贞

钱塘帝都会,西湖地灵杰。qián táng dì dōu huì,xī hú dì líng jié。
天目日夜翰,神瀵汇兹穴。tiān mù rì yè hàn,shén fèn huì zī xué。
山拥三面螺,城弯半弓霓。shān yōng sān miàn luó,chéng wān bàn gōng ní。
谬余长五湖,斯往信所阙。miù yú zhǎng wǔ hú,sī wǎng xìn suǒ quē。
左相咏紫微,右枢和白雪。zuǒ xiāng yǒng zǐ wēi,yòu shū hé bái xuě。
银榼渟宫醪,湘縢载珍飶。yín kē tíng gōng láo,xiāng téng zài zhēn bì。
篮舆日骀荡,皂盖风飘瞥。lán yú rì dài dàng,zào gài fēng piāo piē。
稍出清波门,驺声狎啼鴂。shāo chū qīng bō mén,zōu shēng xiá tí jué。
色界纷送奇,目疲不得说。sè jiè fēn sòng qí,mù pí bù dé shuō。
舟子方进篙,黄衫浪花撇。zhōu zi fāng jìn gāo,huáng shān làng huā piē。
俄然两高墨,顿使万象涅。é rán liǎng gāo mò,dùn shǐ wàn xiàng niè。
天笑眵不收,块噫鼓中裂。tiān xiào chī bù shōu,kuài yī gǔ zhōng liè。
縠纹剪破碎,铁冠冒巀嵲。hú wén jiǎn pò suì,tiě guān mào jié niè。
罗刹怒欲翻,鹫头奋仍掣。luó shā nù yù fān,jiù tóu fèn réng chè。
此辈逞狂怪,西子頩不悦。cǐ bèi chěng kuáng guài,xī zi pīng bù yuè。
骤雨面面来,蓬窗时时揭。zhòu yǔ miàn miàn lái,péng chuāng shí shí jiē。
莫君如谢安,麈尾手徐挈。mò jūn rú xiè ān,zhǔ wěi shǒu xú qiè。
微谓郭长公,虽奇泛宜辍。wēi wèi guō zhǎng gōng,suī qí fàn yí chuò。
仙舟固所慕,角巾毋乃折。xiān zhōu gù suǒ mù,jiǎo jīn wú nǎi zhé。
郭公笑王生,此变为畴设。guō gōng xiào wáng shēng,cǐ biàn wèi chóu shè。
昨夜真宰过,颇畏灵秘泄。zuó yè zhēn zǎi guò,pǒ wèi líng mì xiè。
袖君斫轮手,更卷雕龙舌。xiù jūn zhuó lún shǒu,gèng juǎn diāo lóng shé。
不见渼陂行,雷雨亦愁绝。bù jiàn měi bēi xíng,léi yǔ yì chóu jué。
玉立山未颓,鲸吞海仍竭。yù lì shān wèi tuí,jīng tūn hǎi réng jié。
携兴逼暮归,万燎吐明灭。xié xīng bī mù guī,wàn liáo tǔ míng miè。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

题李于鳞赠子与守汝南序后

王世贞

风雨千林剑色分,中原吾党渐离群。fēng yǔ qiān lín jiàn sè fēn,zhōng yuán wú dǎng jiàn lí qún。
莫言天上无推毂,总向青山领白云。mò yán tiān shàng wú tuī gǔ,zǒng xiàng qīng shān lǐng bái yún。

题李于鳞赠子与守汝南序后

王世贞

曾将仙籍问三山,次第安期与大还。céng jiāng xiān jí wèn sān shān,cì dì ān qī yǔ dà hái。
惟有吴郎浑未得,至今踪迹在人间。wéi yǒu wú láng hún wèi dé,zhì jīn zōng jì zài rén jiān。

重九日登高怀故人

王世贞

频年摇落伴风尘,回首连枝泪满巾。pín nián yáo luò bàn fēng chén,huí shǒu lián zhī lèi mǎn jīn。
今朝兄弟茱萸酒,却向天涯忆远人。jīn cháo xiōng dì zhū yú jiǔ,què xiàng tiān yá yì yuǎn rén。

为谢道士题兰卷

王世贞

离离九畹暗香来,读罢玄经手自栽。lí lí jiǔ wǎn àn xiāng lái,dú bà xuán jīng shǒu zì zāi。
莫倚谢家庭内物,不知新种在蓬莱。mò yǐ xiè jiā tíng nèi wù,bù zhī xīn zhǒng zài péng lái。

客谈李于鳞事有感

王世贞

衡门秋色远京尘,畏客时时称采薪。héng mén qiū sè yuǎn jīng chén,wèi kè shí shí chēng cǎi xīn。
莫为问奇容载酒,近来年少易窥人。mò wèi wèn qí róng zài jiǔ,jìn lái nián shǎo yì kuī rén。

题宾竹山房为李炼师作

王世贞

千挺琅玕秋色新,清泉白石自为邻。qiān tǐng láng gān qiū sè xīn,qīng quán bái shí zì wèi lín。
阿猷元解吾家语,但过何须问主人。ā yóu yuán jiě wú jiā yǔ,dàn guò hé xū wèn zhǔ rén。

寄张广平助甫六首

王世贞

自甘愚谷五经春,无限天涯草色新。zì gān yú gǔ wǔ jīng chūn,wú xiàn tiān yá cǎo sè xīn。
纵有除书应懒读,广平还是折腰人。zòng yǒu chú shū yīng lǎn dú,guǎng píng hái shì zhé yāo rén。

寄张广平助甫六首

王世贞

当年宣室受釐开,绛灌如闻也爱才。dāng nián xuān shì shòu lí kāi,jiàng guàn rú wén yě ài cái。
三辅去天今尺五,何人解放贾生回。sān fǔ qù tiān jīn chǐ wǔ,hé rén jiě fàng jiǎ shēng huí。

寄张广平助甫六首

王世贞

蛾眉萧飒不禁寒,青镜流年懒自看。é méi xiāo sà bù jìn hán,qīng jìng liú nián lǎn zì kàn。
大有丛台歌舞在,莫将行步怨邯郸。dà yǒu cóng tái gē wǔ zài,mò jiāng xíng bù yuàn hán dān。

寄张广平助甫六首

王世贞

可随桃李恨春风,曾是春风掌握中。kě suí táo lǐ hèn chūn fēng,céng shì chūn fēng zhǎng wò zhōng。
千尺乔松万年雪,不知天地为谁功。qiān chǐ qiáo sōng wàn nián xuě,bù zhī tiān dì wèi shuí gōng。

寄张广平助甫六首

王世贞

愁闻平子赋归田,半刺翱翔亦可怜。chóu wén píng zi fù guī tián,bàn cì áo xiáng yì kě lián。
老病束书黄犊角,不烦重数好文年。lǎo bìng shù shū huáng dú jiǎo,bù fán zhòng shù hǎo wén nián。

寄张广平助甫六首

王世贞

雨色丹枫半掩扉,交游尺素渐来稀。yǔ sè dān fēng bàn yǎn fēi,jiāo yóu chǐ sù jiàn lái xī。
无端最是随阳鸟,只作青云一处飞。wú duān zuì shì suí yáng niǎo,zhǐ zuò qīng yún yī chù fēi。

偶成

王世贞

骨肉都卢业海中,偶然相聚便生风。gǔ ròu dōu lú yè hǎi zhōng,ǒu rán xiāng jù biàn shēng fēng。
何如学取庞居士,了却无生事事空。hé rú xué qǔ páng jū shì,le què wú shēng shì shì kōng。

偶成

王世贞

三载寒庐梦不成,悔将馀债伴残生。sān zài hán lú mèng bù chéng,huǐ jiāng yú zhài bàn cán shēng。
南楼酒力初微后,依旧萧萧夜雨声。nán lóu jiǔ lì chū wēi hòu,yī jiù xiāo xiāo yè yǔ shēng。

题竹赠沈山人

王世贞

小径初抽碧玉枝,澹烟零雨揔相宜。xiǎo jìng chū chōu bì yù zhī,dàn yān líng yǔ zǒng xiāng yí。
知君欲写江湖色,懒向梁王赋夹池。zhī jūn yù xiě jiāng hú sè,lǎn xiàng liáng wáng fù jiā chí。