古诗词

三杨诗

王世贞

踯躅广莫间,乾坤迫迟暮。zhí zhú guǎng mò jiān,qián kūn pò chí mù。
一接容城生,遂令豁衷素。yī jiē róng chéng shēng,suì lìng huō zhōng sù。
往者大难集,边尘窘天步。wǎng zhě dà nán jí,biān chén jiǒng tiān bù。
?藩托援师,皇诚柰深顾。fān tuō yuán shī,huáng chéng nài shēn gù。
阴谋重借寇,耗我黔首赋。yīn móu zhòng jiè kòu,hào wǒ qián shǒu fù。
谓遘互市欢,弭其来侵路。wèi gòu hù shì huān,mǐ qí lái qīn lù。
生也叫阊阖,画沙请前箸。shēng yě jiào chāng hé,huà shā qǐng qián zhù。
堂堂如中国,戚戚仅奸竖。táng táng rú zhōng guó,qī qī jǐn jiān shù。
障尉适穷边,年命不反悟。zhàng wèi shì qióng biān,nián mìng bù fǎn wù。
乾威■竖魄,伏机乃大露。qián wēi shù pò,fú jī nǎi dà lù。
命尔尚书郎,忧天渐成痼。mìng ěr shàng shū láng,yōu tiān jiàn chéng gù。
赐环主恩深,请剑臣节固。cì huán zhǔ ēn shēn,qǐng jiàn chén jié gù。
安危托将相,腹心横巨蠹。ān wēi tuō jiāng xiāng,fù xīn héng jù dù。
岂惟臣私愤,万口胁莫吐。qǐ wéi chén sī fèn,wàn kǒu xié mò tǔ。
吏议既以深,龙鳞遂终忤。lì yì jì yǐ shēn,lóng lín suì zhōng wǔ。
惨淡滨海臣,传章复寻讣。cǎn dàn bīn hǎi chén,chuán zhāng fù xún fù。
夕卧五四起,明河望东注。xī wò wǔ sì qǐ,míng hé wàng dōng zhù。
颇闻草奏时,业已为棺具。pǒ wén cǎo zòu shí,yè yǐ wèi guān jù。
元造竟何心,茫茫一身付。yuán zào jìng hé xīn,máng máng yī shēn fù。
所忧在国谋,敌志谐举措。suǒ yōu zài guó móu,dí zhì xié jǔ cuò。
大泽沦兼城,澜涛谁能募。dà zé lún jiān chéng,lán tāo shuí néng mù。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

秋思

王世贞

庭梧一叶雁初飞,无那金河信转稀。tíng wú yī yè yàn chū fēi,wú nà jīn hé xìn zhuǎn xī。
夜夜银灯机里尽,狂夫犹着去时衣。yè yè yín dēng jī lǐ jǐn,kuáng fū yóu zhe qù shí yī。

闻王明辅将游赵

王世贞

卧病闻君邺下行,披衣推枕不胜情。wò bìng wén jūn yè xià xíng,pī yī tuī zhěn bù shèng qíng。
漳河只作西来水,慷慨何人变羽声。zhāng hé zhǐ zuò xī lái shuǐ,kāng kǎi hé rén biàn yǔ shēng。

闻王明辅将游赵

王世贞

梁王词客有邹枚,苑雪千金一宴开。liáng wáng cí kè yǒu zōu méi,yuàn xuě qiān jīn yī yàn kāi。
何似兰台新赋就,碧天无际大风来。hé shì lán tái xīn fù jiù,bì tiān wú jì dà fēng lái。

赠张二茂才

王世贞

度门高枕避京尘,惊见秋风玉树新。dù mén gāo zhěn bì jīng chén,jīng jiàn qiū fēng yù shù xīn。
最爱谢家池草句,不知君是梦中人。zuì ài xiè jiā chí cǎo jù,bù zhī jūn shì mèng zhōng rén。

赠吏部张大夫助甫

王世贞

红罗綷䌨不胜春,昨夜承恩雨露新。hóng luó cuì cā bù shèng chūn,zuó yè chéng ēn yǔ lù xīn。
行过桂宫休却扇,怕教愁杀尹夫人。xíng guò guì gōng xiū què shàn,pà jiào chóu shā yǐn fū rén。

赠吏部张大夫助甫

王世贞

使者仙槎切太虚,长怜鲛室有人居。shǐ zhě xiān chá qiè tài xū,zhǎng lián jiāo shì yǒu rén jū。
自将清泪酬知已,不为君王十二车。zì jiāng qīng lèi chóu zhī yǐ,bù wèi jūn wáng shí èr chē。

答徐汝厚惠桑落酒

王世贞

几年罢郡无从事,今日逢君有索郎。jǐ nián bà jùn wú cóng shì,jīn rì féng jūn yǒu suǒ láng。
烂醉高眠秋色里,不知清夜傍谁长。làn zuì gāo mián qiū sè lǐ,bù zhī qīng yè bàng shuí zhǎng。

苦热

王世贞

今年毒热不可过,中夜狂走无时闲。jīn nián dú rè bù kě guò,zhōng yè kuáng zǒu wú shí xián。
即防蒸波徙汉浦,未有寒焰烧燕山。jí fáng zhēng bō xǐ hàn pǔ,wèi yǒu hán yàn shāo yàn shān。

苦热

王世贞

北窗低庳不足眠,河朔逃暑亦虚传。běi chuāng dī bì bù zú mián,hé shuò táo shǔ yì xū chuán。
酒徒零落今已尽,即使相过无酒钱。jiǔ tú líng luò jīn yǐ jǐn,jí shǐ xiāng guò wú jiǔ qián。

苦热

王世贞

故知书斋如斗大,青蝇白鸟仍相参。gù zhī shū zhāi rú dòu dà,qīng yíng bái niǎo réng xiāng cān。
便论齮嘬不足恼,径欲点污令人堪。biàn lùn yǐ chuài bù zú nǎo,jìng yù diǎn wū lìng rén kān。

苦热

王世贞

交河层冰九千丈,阴山积雪一万年。jiāo hé céng bīng jiǔ qiān zhàng,yīn shān jī xuě yī wàn nián。
只今大地多暍死,汝休枉妒天公权。zhǐ jīn dà dì duō yē sǐ,rǔ xiū wǎng dù tiān gōng quán。

苦热

王世贞

青山一线接天门,天坼银河日夜奔。qīng shān yī xiàn jiē tiān mén,tiān chè yín hé rì yè bēn。
千叠火云低不度,野夫今夜梦昆仑。qiān dié huǒ yún dī bù dù,yě fū jīn yè mèng kūn lún。

苦热

王世贞

欲阴不阴云脚微,安得横吹海水飞。yù yīn bù yīn yún jiǎo wēi,ān dé héng chuī hǎi shuǐ fēi。
共道骄龙会行雨,看他身向热沙归。gòng dào jiāo lóng huì xíng yǔ,kàn tā shēn xiàng rè shā guī。

苦热

王世贞

石家门前金欲流,石家别馆如深秋。shí jiā mén qián jīn yù liú,shí jiā bié guǎn rú shēn qiū。
度尽清凉台上月,玉人歌舞不教收。dù jǐn qīng liáng tái shàng yuè,yù rén gē wǔ bù jiào shōu。

答史秀才臣纪见寄

王世贞

一掬陵阳泪未干,投将明月畏途看。yī jū líng yáng lèi wèi gàn,tóu jiāng míng yuè wèi tú kàn。
还应舍放荆溪上,夜夜青天北斗寒。hái yīng shě fàng jīng xī shàng,yè yè qīng tiān běi dòu hán。