古诗词

三杨诗

王世贞

踯躅广莫间,乾坤迫迟暮。zhí zhú guǎng mò jiān,qián kūn pò chí mù。
一接容城生,遂令豁衷素。yī jiē róng chéng shēng,suì lìng huō zhōng sù。
往者大难集,边尘窘天步。wǎng zhě dà nán jí,biān chén jiǒng tiān bù。
?藩托援师,皇诚柰深顾。fān tuō yuán shī,huáng chéng nài shēn gù。
阴谋重借寇,耗我黔首赋。yīn móu zhòng jiè kòu,hào wǒ qián shǒu fù。
谓遘互市欢,弭其来侵路。wèi gòu hù shì huān,mǐ qí lái qīn lù。
生也叫阊阖,画沙请前箸。shēng yě jiào chāng hé,huà shā qǐng qián zhù。
堂堂如中国,戚戚仅奸竖。táng táng rú zhōng guó,qī qī jǐn jiān shù。
障尉适穷边,年命不反悟。zhàng wèi shì qióng biān,nián mìng bù fǎn wù。
乾威■竖魄,伏机乃大露。qián wēi shù pò,fú jī nǎi dà lù。
命尔尚书郎,忧天渐成痼。mìng ěr shàng shū láng,yōu tiān jiàn chéng gù。
赐环主恩深,请剑臣节固。cì huán zhǔ ēn shēn,qǐng jiàn chén jié gù。
安危托将相,腹心横巨蠹。ān wēi tuō jiāng xiāng,fù xīn héng jù dù。
岂惟臣私愤,万口胁莫吐。qǐ wéi chén sī fèn,wàn kǒu xié mò tǔ。
吏议既以深,龙鳞遂终忤。lì yì jì yǐ shēn,lóng lín suì zhōng wǔ。
惨淡滨海臣,传章复寻讣。cǎn dàn bīn hǎi chén,chuán zhāng fù xún fù。
夕卧五四起,明河望东注。xī wò wǔ sì qǐ,míng hé wàng dōng zhù。
颇闻草奏时,业已为棺具。pǒ wén cǎo zòu shí,yè yǐ wèi guān jù。
元造竟何心,茫茫一身付。yuán zào jìng hé xīn,máng máng yī shēn fù。
所忧在国谋,敌志谐举措。suǒ yōu zài guó móu,dí zhì xié jǔ cuò。
大泽沦兼城,澜涛谁能募。dà zé lún jiān chéng,lán tāo shuí néng mù。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

意上人一梓甓婆罗门弃家入道通习三乘援苏学士赠乡僧文老例乞余一言走笔应之

王世贞

看君竿木向随身,知是三乘老斫轮。kàn jūn gān mù xiàng suí shēn,zhī shì sān chéng lǎo zhuó lún。
仗作忠师无缝塔,须弥一半万由旬。zhàng zuò zhōng shī wú fèng tǎ,xū mí yī bàn wàn yóu xún。

意上人一梓甓婆罗门弃家入道通习三乘援苏学士赠乡僧文老例乞余一言走笔应之

王世贞

当日蜀僧过蜀客,于今吴客咏吴僧。dāng rì shǔ sēng guò shǔ kè,yú jīn wú kè yǒng wú sēng。
如何尚有乡心在,两两长松挂葛藤。rú hé shàng yǒu xiāng xīn zài,liǎng liǎng zhǎng sōng guà gé téng。

看李张二子奕

王世贞

疏帘落日小楸枰,美作山人坐隐名。shū lián luò rì xiǎo qiū píng,měi zuò shān rén zuò yǐn míng。
一片杀机相对发,不如青海去谈兵。yī piàn shā jī xiāng duì fā,bù rú qīng hǎi qù tán bīng。

十二绝句送敬美弟闽中学政

王世贞

一傲除书两挂冠,归云欲出洞门寒。yī ào chú shū liǎng guà guān,guī yún yù chū dòng mén hán。
凝空易作千原雨,承日还高五色翰。níng kōng yì zuò qiān yuán yǔ,chéng rì hái gāo wǔ sè hàn。

十二绝句送敬美弟闽中学政

王世贞

莫言时雨未平匀,西洒秦天东入闽。mò yán shí yǔ wèi píng yún,xī sǎ qín tiān dōng rù mǐn。
惟是钱塘一水地,至今犹有望霓人。wéi shì qián táng yī shuǐ dì,zhì jīn yóu yǒu wàng ní rén。

十二绝句送敬美弟闽中学政

王世贞

七闽文物有容辉,吹律邹生事已非。qī mǐn wén wù yǒu róng huī,chuī lǜ zōu shēng shì yǐ fēi。
欲向春风问消息,一时翘首问乌衣。yù xiàng chūn fēng wèn xiāo xī,yī shí qiào shǒu wèn wū yī。

十二绝句送敬美弟闽中学政

王世贞

千迭名山千迭青,五更风铎五更星。qiān dié míng shān qiān dié qīng,wǔ gèng fēng duó wǔ gèng xīng。
莫言池草今无梦,也要随君到幔亭。mò yán chí cǎo jīn wú mèng,yě yào suí jūn dào màn tíng。

十二绝句送敬美弟闽中学政

王世贞

幔亭溪畔密藏云,曲曲清流皱縠文。màn tíng xī pàn mì cáng yún,qū qū qīng liú zhòu hú wén。
火枣向来须已啖,前身可是武夷君。huǒ zǎo xiàng lái xū yǐ dàn,qián shēn kě shì wǔ yí jūn。

十二绝句送敬美弟闽中学政

王世贞

倚幰看云度武夷,霜皮古柏隐丛祠。yǐ xiǎn kàn yún dù wǔ yí,shuāng pí gǔ bǎi yǐn cóng cí。
诸生定有椒浆供,为读羊公堕泪碑。zhū shēng dìng yǒu jiāo jiāng gōng,wèi dú yáng gōng duò lèi bēi。

十二绝句送敬美弟闽中学政

王世贞

千林霞碎荔枝风,火齐堆盘万颗同。qiān lín xiá suì lì zhī fēng,huǒ qí duī pán wàn kē tóng。
卢橘杨梅知不论,可能收得状元红。lú jú yáng méi zhī bù lùn,kě néng shōu dé zhuàng yuán hóng。

十二绝句送敬美弟闽中学政

王世贞

万安桥畔水曾波,紫蛎红瑶处处多。wàn ān qiáo pàn shuǐ céng bō,zǐ lì hóng yáo chù chù duō。
采得明珠堪把玩,莫教鱼目笑蹉跎。cǎi dé míng zhū kān bǎ wán,mò jiào yú mù xiào cuō tuó。

十二绝句送敬美弟闽中学政

王世贞

绛帷斜卷木兰舟,夹岸蛮音入棹讴。jiàng wéi xié juǎn mù lán zhōu,jiā àn mán yīn rù zhào ōu。
使者解书丁有尾,不妨行部下汀州。shǐ zhě jiě shū dīng yǒu wěi,bù fáng xíng bù xià tīng zhōu。

十二绝句送敬美弟闽中学政

王世贞

澹圃西连恬憺宫,香煤欲冷树号风。dàn pǔ xī lián tián dàn gōng,xiāng méi yù lěng shù hào fēng。
从他猿鹤相惊怨,自是冰心出处同。cóng tā yuán hè xiāng jīng yuàn,zì shì bīng xīn chū chù tóng。

十二绝句送敬美弟闽中学政

王世贞

破寒三盏瓮头春,临到分离亦怆神。pò hán sān zhǎn wèng tóu chūn,lín dào fēn lí yì chuàng shén。
我厌长生君用世,可能终作耦耕人。wǒ yàn zhǎng shēng jūn yòng shì,kě néng zhōng zuò ǒu gēng rén。

十二绝句送敬美弟闽中学政

王世贞

右丞虽则恋清幽,五短元应让蜀州。yòu chéng suī zé liàn qīng yōu,wǔ duǎn yuán yīng ràng shǔ zhōu。
记取玉矾书内句,莫容堂印挂心头。jì qǔ yù fán shū nèi jù,mò róng táng yìn guà xīn tóu。