古诗词

朱象玄太史册封楚藩云将取道南游太岳诗以送之

王世贞

于皇展亲睦,宗子介樊襄。yú huáng zhǎn qīn mù,zōng zi jiè fán xiāng。
玉圭黄金册,炜晔出尚方。yù guī huáng jīn cè,wěi yè chū shàng fāng。
伊余同门友,洵美清而扬。yī yú tóng mén yǒu,xún měi qīng ér yáng。
诏其辍史幄,尔往钦哉将。zhào qí chuò shǐ wò,ěr wǎng qīn zāi jiāng。
天都辟阊阖,九奏何锵锵。tiān dōu pì chāng hé,jiǔ zòu hé qiāng qiāng。
莲烛际宸晖,星裾搴御芳。lián zhú jì chén huī,xīng jū qiān yù fāng。
前呼薄崇椒,后饯塞津桥。qián hū báo chóng jiāo,hòu jiàn sāi jīn qiáo。
白茅仍拥节,班马重横镳。bái máo réng yōng jié,bān mǎ zhòng héng biāo。
雪里蓟门树,花前汉江桡。xuě lǐ jì mén shù,huā qián hàn jiāng ráo。
汉江一千里,方城暮烟紫。hàn jiāng yī qiān lǐ,fāng chéng mù yān zǐ。
鸣钲荡鱼龙,解缆采兰芷。míng zhēng dàng yú lóng,jiě lǎn cǎi lán zhǐ。
荜路捧霓旌,从价蹑珠履。bì lù pěng ní jīng,cóng jià niè zhū lǚ。
帝命尊若天,王封固于砥。dì mìng zūn ruò tiān,wáng fēng gù yú dǐ。
此时雍堤柳,柔条尽抽绿。cǐ shí yōng dī liǔ,róu tiáo jǐn chōu lǜ。
上客金马姿,小儿铜鞮曲。shàng kè jīn mǎ zī,xiǎo ér tóng dī qū。
山问诸葛龙,门访庞公鹿。shān wèn zhū gé lóng,mén fǎng páng gōng lù。
羊碑摩绝翠,鲛渚泛明玉。yáng bēi mó jué cuì,jiāo zhǔ fàn míng yù。
壮游重茫然,弭节太和巅。zhuàng yóu zhòng máng rán,mǐ jié tài hé diān。
挥手弄日月,荡胸拂云烟。huī shǒu nòng rì yuè,dàng xiōng fú yún yān。
中有两仙童,跪捧琅函编。zhōng yǒu liǎng xiān tóng,guì pěng láng hán biān。
奇字不可识,閟之二千年。qí zì bù kě shí,bì zhī èr qiān nián。
今遇蓬莱客,始宣至人传。jīn yù péng lái kè,shǐ xuān zhì rén chuán。
归上紫皇寿,珥笔长周旋。guī shàng zǐ huáng shòu,ěr bǐ zhǎng zhōu xuán。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

为胡元瑞题绿萝馆二十咏石屏

王世贞

叶叶双芙蓉,半蚀土花碧。yè yè shuāng fú róng,bàn shí tǔ huā bì。
乍可千岁埋,不借一夫力。zhà kě qiān suì mái,bù jiè yī fū lì。

为胡元瑞题绿萝馆二十咏石屏

王世贞

一字少有余,五车多不足。yī zì shǎo yǒu yú,wǔ chē duō bù zú。
七日暴君笥,何如晒君腹。qī rì bào jūn sì,hé rú shài jūn fù。

为胡元瑞题绿萝馆二十咏石屏

王世贞

濯濯泗滨玉,泠泠时一拊。zhuó zhuó sì bīn yù,líng líng shí yī fǔ。
门有荷蒉言,汝心在千古。mén yǒu hé kuì yán,rǔ xīn zài qiān gǔ。

为胡元瑞题绿萝馆二十咏石屏

王世贞

自谒上元归,不作向平想。zì yè shàng yuán guī,bù zuò xiàng píng xiǎng。
俨然病维摩,阿閦在手掌。yǎn rán bìng wéi mó,ā chù zài shǒu zhǎng。

为胡元瑞题绿萝馆二十咏石屏

王世贞

欲知九枰胜,来自孤山媪。yù zhī jiǔ píng shèng,lái zì gū shān ǎo。
但赌宣城郡,不赌谢公墅。dàn dǔ xuān chéng jùn,bù dǔ xiè gōng shù。

为胡元瑞题绿萝馆二十咏石屏

王世贞

小小一军持,时露春消息。xiǎo xiǎo yī jūn chí,shí lù chūn xiāo xī。
掷去色即空,插来空即色。zhì qù sè jí kōng,chā lái kōng jí sè。

为胡元瑞题绿萝馆二十咏石屏

王世贞

截彼君山竹,谱作潇湘思。jié bǐ jūn shān zhú,pǔ zuò xiāo xiāng sī。
他年遇阿猷,不得夸身贵。tā nián yù ā yóu,bù dé kuā shēn guì。

为胡元瑞题绿萝馆二十咏石屏

王世贞

蟹眼犹未发,雀舌已芬敷。xiè yǎn yóu wèi fā,què shé yǐ fēn fū。
自炊还自啜,不爱文君垆。zì chuī hái zì chuài,bù ài wén jūn lú。

为胡元瑞题绿萝馆二十咏石屏

王世贞

君房鹦鹉杯,堪汝醉千日。jūn fáng yīng wǔ bēi,kān rǔ zuì qiān rì。
那似壶公壶,易入还易出。nà shì hú gōng hú,yì rù hái yì chū。

为胡元瑞题绿萝馆二十咏石屏

王世贞

飒尔金飙过,嘐然冰弦响。sà ěr jīn biāo guò,xiāo rán bīng xián xiǎng。
仿佛百尺桐,仍栽峄山上。fǎng fú bǎi chǐ tóng,réng zāi yì shān shàng。

为胡元瑞题绿萝馆二十咏石屏

王世贞

匡床金博山,上有鹧鸪斑。kuāng chuáng jīn bó shān,shàng yǒu zhè gū bān。
轻飔约香雾,袅袅上云鬟。qīng sī yuē xiāng wù,niǎo niǎo shàng yún huán。

为胡元瑞题绿萝馆二十咏石屏

王世贞

爱君两手色,白于手中玉。ài jūn liǎng shǒu sè,bái yú shǒu zhōng yù。
第深无诤义,麈尾何必秃。dì shēn wú zhèng yì,zhǔ wěi hé bì tū。

为胡元瑞题绿萝馆二十咏石屏

王世贞

不愁秋气至,弃置归箧中。bù chóu qiū qì zhì,qì zhì guī qiè zhōng。
当时万里翮,扶摇快秋风。dāng shí wàn lǐ hé,fú yáo kuài qiū fēng。

为胡元瑞题绿萝馆二十咏石屏

王世贞

笑他阮宣子,生平但蜡屐。xiào tā ruǎn xuān zi,shēng píng dàn là jī。
何似芒屩轻,春原踏无迹。hé shì máng juē qīng,chūn yuán tà wú jì。

为胡元瑞题绿萝馆二十咏石屏

王世贞

挑灯卷绡幕,朵朵秋花明。tiāo dēng juǎn xiāo mù,duǒ duǒ qiū huā míng。
恍如挈仙侣,踏月芙蓉城。huǎng rú qiè xiān lǚ,tà yuè fú róng chéng。