古诗词

见边庭人谈壬子三月事有述

王世贞

戍从上谷来,疮痍半侵面。shù cóng shàng gǔ lái,chuāng yí bàn qīn miàn。
对酒不能酌,未语泪珠溅。duì jiǔ bù néng zhuó,wèi yǔ lèi zhū jiàn。
借问何为者,告我三月战。jiè wèn hé wèi zhě,gào wǒ sān yuè zhàn。
妖氛祁连发,杂部呼衍遍。yāo fēn qí lián fā,zá bù hū yǎn biàn。
令速飙雨集,台荒烽火眩。lìng sù biāo yǔ jí,tái huāng fēng huǒ xuàn。
卒然遇山头,狐兔窜散漫。zú rán yù shān tóu,hú tù cuàn sàn màn。
我师不盈千,敌众已号万。wǒ shī bù yíng qiān,dí zhòng yǐ hào wàn。
拓弓鸣霹雳,走马蹙飞电。tuò gōng míng pī lì,zǒu mǎ cù fēi diàn。
层冰煜戈甲,乌云罩发辫。céng bīng yù gē jiǎ,wū yún zhào fā biàn。
中间两旗出,倏忽天宇变。zhōng jiān liǎng qí chū,shū hū tiān yǔ biàn。
况乃积威后,吏士总灰汗。kuàng nǎi jī wēi hòu,lì shì zǒng huī hàn。
低头念父母,黄泉去几线。dī tóu niàn fù mǔ,huáng quán qù jǐ xiàn。
亡矣存不知,人耶鬼难辨。wáng yǐ cún bù zhī,rén yé guǐ nán biàn。
桓桓时将军,擐甲流英盼。huán huán shí jiāng jūn,huàn jiǎ liú yīng pàn。
饮水贾逸勇,解鞍示馀算。yǐn shuǐ jiǎ yì yǒng,jiě ān shì yú suàn。
坚重麾下当,腾骧诸孙先。jiān zhòng huī xià dāng,téng xiāng zhū sūn xiān。
赴敌均戴天,丧元等飘霰。fù dí jūn dài tiān,sàng yuán děng piāo xiàn。
屡冲亡移足,再接莫逃眴。lǚ chōng wáng yí zú,zài jiē mò táo xuàn。
批捣肉郊原,喧呼涛江汉。pī dǎo ròu jiāo yuán,xuān hū tāo jiāng hàn。
日莫围未解,炊烟出胸咽。rì mò wéi wèi jiě,chuī yān chū xiōng yàn。
白马飞护军,朱缨光灿灿。bái mǎ fēi hù jūn,zhū yīng guāng càn càn。
斩其前却骑,赏彼兵锋冠。zhǎn qí qián què qí,shǎng bǐ bīng fēng guān。
长空双眸疾,宛转堕一箭。zhǎng kōng shuāng móu jí,wǎn zhuǎn duò yī jiàn。
咋指大众遁,横戈锐行殿。zǎ zhǐ dà zhòng dùn,héng gē ruì xíng diàn。
橐驼墙外收,野老沟中看。tuó tuó qiáng wài shōu,yě lǎo gōu zhōng kàn。
痛定还神魂,追思更摇瞑。tòng dìng hái shén hún,zhuī sī gèng yáo míng。
倘不天意在,人尽乌鸢饭。tǎng bù tiān yì zài,rén jǐn wū yuān fàn。
呜呼一千卒,将军实枢干。wū hū yī qiān zú,jiāng jūn shí shū gàn。
昨者捷书闻,欢溢未央殿。zuó zhě jié shū wén,huān yì wèi yāng diàn。
论功非常格,行赏绝淹旦。lùn gōng fēi cháng gé,xíng shǎng jué yān dàn。
南金䮍蹄方,蜀锦兽袍茜。nán jīn niǎo tí fāng,shǔ jǐn shòu páo qiàn。
捧出皆动色,光辉耀驰传。pěng chū jiē dòng sè,guāng huī yào chí chuán。
元戎何骄盈,闻之怒椎案。yuán róng hé jiāo yíng,wén zhī nù chuí àn。
手自推毂臣,不如偏裨贱。shǒu zì tuī gǔ chén,bù rú piān bì jiàn。
十万羽林儿,膂力岂不健。shí wàn yǔ lín ér,lǚ lì qǐ bù jiàn。
节制纷下施,功成违亦谴。jié zhì fēn xià shī,gōng chéng wéi yì qiǎn。
头颅完万死,肝胆折一见。tóu lú wán wàn sǐ,gān dǎn zhé yī jiàn。
居平慕廉吏,募士黄金散。jū píng mù lián lì,mù shì huáng jīn sàn。
家有鄠杜田,为寿前致献。jiā yǒu hù dù tián,wèi shòu qián zhì xiàn。
所丐假威严,那能望恩眷。suǒ gài jiǎ wēi yán,nà néng wàng ēn juàn。
不然却敌身,充庖若凫雁。bù rán què dí shēn,chōng páo ruò fú yàn。
妻子诟未平,部曲私相唁。qī zi gòu wèi píng,bù qū sī xiāng yàn。
死生已独当,宠辱他人擅。sǐ shēng yǐ dú dāng,chǒng rǔ tā rén shàn。
东邻酒家胡,洛阳业商贩。dōng lín jiǔ jiā hú,luò yáng yè shāng fàn。
甲胄为何物,勋名首腾荐。jiǎ zhòu wèi hé wù,xūn míng shǒu téng jiàn。
人奴岂卫青,通侯及韩嫣。rén nú qǐ wèi qīng,tōng hóu jí hán yān。
纷纷貂尾续,汲汲羊胃烂。fēn fēn diāo wěi xù,jí jí yáng wèi làn。
天子实明圣,涂肝亦何惋。tiān zi shí míng shèng,tú gān yì hé wǎn。
所虑缓急膺,诸边士心玩。suǒ lǜ huǎn jí yīng,zhū biān shì xīn wán。
请剑天茫茫,王室勿多难。qǐng jiàn tiān máng máng,wáng shì wù duō nán。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

少司马四明范公以诗见约相过和韵奉酬

王世贞

燕市分携春复秋,让公先已占沧洲。yàn shì fēn xié chūn fù qiū,ràng gōng xiān yǐ zhàn cāng zhōu。
长夸谢傅围棋乐,不作虞卿解印愁。zhǎng kuā xiè fù wéi qí lè,bù zuò yú qīng jiě yìn chóu。
一范高名南斗在,四明狂客古风流。yī fàn gāo míng nán dòu zài,sì míng kuáng kè gǔ fēng liú。
由来禹穴饶奇秘,可放灵威少日留。yóu lái yǔ xué ráo qí mì,kě fàng líng wēi shǎo rì liú。

四月二日即事

王世贞

方除忽展类西清,隐隐莲花踏处生。fāng chú hū zhǎn lèi xī qīng,yǐn yǐn lián huā tà chù shēng。
天语独传三字切,玉衣真见五铢轻。tiān yǔ dú chuán sān zì qiè,yù yī zhēn jiàn wǔ zhū qīng。
流霞欲动灵旗色,滴露如残警佩声。liú xiá yù dòng líng qí sè,dī lù rú cán jǐng pèi shēng。
闻道穆公夸飨帝,吹箫元只为秦嬴。wén dào mù gōng kuā xiǎng dì,chuī xiāo yuán zhǐ wèi qín yíng。

四月二日即事

王世贞

小阁文窗影绿波,葳蕤不启动轻罗。xiǎo gé wén chuāng yǐng lǜ bō,wēi ruí bù qǐ dòng qīng luó。
竞承初日芙蓉媚,忽转轻猋翡翠过。jìng chéng chū rì fú róng mèi,hū zhuǎn qīng biāo fěi cuì guò。
巫雨髻鬟看渐吐,楚云环佩听来和。wū yǔ jì huán kàn jiàn tǔ,chǔ yún huán pèi tīng lái hé。
欲寻别后群真位,只在黄庭内景多。yù xún bié hòu qún zhēn wèi,zhǐ zài huáng tíng nèi jǐng duō。

四月二日即事

王世贞

五云佳气蔼充闾,一绶如虹挂太虚。wǔ yún jiā qì ǎi chōng lǘ,yī shòu rú hóng guà tài xū。
忽展凌波无缝袜,贪看争日砑光裾。hū zhǎn líng bō wú fèng wà,tān kàn zhēng rì yà guāng jū。
金庭白鹿愁骖驾,玉局青羊惜授书。jīn tíng bái lù chóu cān jià,yù jú qīng yáng xī shòu shū。
洒壁天浆浑胜蜜,人间大有渴相如。sǎ bì tiān jiāng hún shèng mì,rén jiān dà yǒu kě xiāng rú。

四月二日即事

王世贞

琚声缥缈复徐徊,拂栋香云袅未开。jū shēng piāo miǎo fù xú huái,fú dòng xiāng yún niǎo wèi kāi。
北绝上妃应怅别,南真司命好重来。běi jué shàng fēi yīng chàng bié,nán zhēn sī mìng hǎo zhòng lái。
丹砂剩得仍为米,桃核藏来可是杯。dān shā shèng dé réng wèi mǐ,táo hé cáng lái kě shì bēi。
最幸导师还召对,略言尘世有仙才。zuì xìng dǎo shī hái zhào duì,lüè yán chén shì yǒu xiān cái。

唐明府元父母七十一

王世贞

桃花无恙讼庭春,鹤发交辉过七旬。táo huā wú yàng sòng tíng chūn,hè fā jiāo huī guò qī xún。
单父能谐琴底意,莱芜不厌釜中尘。dān fù néng xié qín dǐ yì,lái wú bù yàn fǔ zhōng chén。
棠云一供神明宰,菽水双为底豫人。táng yún yī gōng shén míng zǎi,shū shuǐ shuāng wèi dǐ yù rén。
试欲添筹何所证,唐生占相久如神。shì yù tiān chóu hé suǒ zhèng,táng shēng zhàn xiāng jiǔ rú shén。

寿萧安人七帙

王世贞

里中萧桧梁朝种,门外萧郎汉节归。lǐ zhōng xiāo guì liáng cháo zhǒng,mén wài xiāo láng hàn jié guī。
桧历千秋多气色,郎驱六传有光辉。guì lì qiān qiū duō qì sè,láng qū liù chuán yǒu guāng huī。
飞来凤五盘花诰,赐出鹇双飐彩衣。fēi lái fèng wǔ pán huā gào,cì chū xián shuāng zhǎn cǎi yī。
况是海东仙迹异,可无桃实令颜绯。kuàng shì hǎi dōng xiān jì yì,kě wú táo shí lìng yán fēi。

屠青浦长卿以诗采真聊尔倚和

王世贞

紫气那从令尹孤,白云秋色满江湖。zǐ qì nà cóng lìng yǐn gū,bái yún qiū sè mǎn jiāng hú。
骊珠采去人人看,鸿宝探来字字无。lí zhū cǎi qù rén rén kàn,hóng bǎo tàn lái zì zì wú。
任是缑山能跨鹤,宁如叶县早飞凫。rèn shì gōu shān néng kuà hè,níng rú yè xiàn zǎo fēi fú。
相逢莫问函中记,但共长房酒一壶。xiāng féng mò wèn hán zhōng jì,dàn gòng zhǎng fáng jiǔ yī hú。

寄处州喻太守邦相兄

王世贞

括苍太守乐有余,两衙无事但读书。kuò cāng tài shǒu lè yǒu yú,liǎng yá wú shì dàn dú shū。
开笼自调青田鹤,罢酒不啖好溪鱼。kāi lóng zì diào qīng tián hè,bà jiǔ bù dàn hǎo xī yú。
昼长鸟雀衔吏帻,秋净烟霞生客裾。zhòu zhǎng niǎo què xián lì zé,qiū jìng yān xiá shēng kè jū。
却问钱塘旧官长,玉台手板竟何如。què wèn qián táng jiù guān zhǎng,yù tái shǒu bǎn jìng hé rú。

徐大宗伯以佛语见讯倚韵和之

王世贞

老来离欲正中偏,差胜耆婆始上天。lǎo lái lí yù zhèng zhōng piān,chà shèng qí pó shǐ shàng tiān。
累尽可余迦叶舞,慈深宁爱辟支禅。lèi jǐn kě yú jiā yè wǔ,cí shēn níng ài pì zhī chán。
开椷罔象欣珠得,倚杖长庚配月悬。kāi jiān wǎng xiàng xīn zhū dé,yǐ zhàng zhǎng gēng pèi yuè xuán。
悔不乞公祠部牒,也堪将换沃州田。huǐ bù qǐ gōng cí bù dié,yě kān jiāng huàn wò zhōu tián。

答荆府樊山王以文草求订

王世贞

时自虹光倚少微,那无物色到渔矶。shí zì hóng guāng yǐ shǎo wēi,nà wú wù sè dào yú jī。
人从白马看如练,诗向黄梅拟受衣。rén cóng bái mǎ kàn rú liàn,shī xiàng huáng méi nǐ shòu yī。
袖里泽兰愁信远,怀中荆璞怨工稀。xiù lǐ zé lán chóu xìn yuǎn,huái zhōng jīng pú yuàn gōng xī。
亦知竹素千秋业,敬礼人间有是非。yì zhī zhú sù qiān qiū yè,jìng lǐ rén jiān yǒu shì fēi。

辰玉道兄游南雍应都试赋此期之

王世贞

桥门经术冠诸生,艺苑风流更大名。qiáo mén jīng shù guān zhū shēng,yì yuàn fēng liú gèng dà míng。
但使茅家容季伟,不妨韦氏挺玄成。dàn shǐ máo jiā róng jì wěi,bù fáng wéi shì tǐng xuán chéng。
芙蓉榜下看云色,桃叶渡头歌月明。fú róng bǎng xià kàn yún sè,táo yè dù tóu gē yuè míng。
处处江山堪入画,还同平子赋南京。chù chù jiāng shān kān rù huà,hái tóng píng zi fù nán jīng。

林大迪者故同年尚书对山子也闰秋之月忽访我海上以其所著丛桂堂草来读之大较鸿鬯典丽不操闽音而七言古近体尤自烺烺维林之先父子兄弟正八座者四人其它乘朱轮组银艾者又十余人大较以高节伟行着天下盖业先其大者而于兹途实未辟也夫岂独闽自待用先生与长沙诸公角善夫先生与北地信阳诸公角而草昧尚屯时伤质胜君子犹有歉焉今者彬彬矣筚路蓝缕之徒大迪其超乘焉美哉余甫有笔砚戒不能为之叙而以一诗致赏

王世贞

代有尚书能识履,里多乔木总推林。dài yǒu shàng shū néng shí lǚ,lǐ duō qiáo mù zǒng tuī lín。
传来凤羽寻常物,别采龙唇大始音。chuán lái fèng yǔ xún cháng wù,bié cǎi lóng chún dà shǐ yīn。
小语时时霏屑玉,新编字字比南金。xiǎo yǔ shí shí fēi xiè yù,xīn biān zì zì bǐ nán jīn。
老夫且拭山阳泪,报尔悠然千古心。lǎo fū qiě shì shān yáng lèi,bào ěr yōu rán qiān gǔ xīn。

九月闭关谢笔砚而千里故人讯问不绝又多以诗及者遂成此二律志苦且代答

王世贞

小径衡门鸟雀余,只因才尽爱闲居。xiǎo jìng héng mén niǎo què yú,zhǐ yīn cái jǐn ài xián jū。
诸缘暂息交犹在,一病虽轻懒未除。zhū yuán zàn xī jiāo yóu zài,yī bìng suī qīng lǎn wèi chú。
玉案有无知莫较,银钩早晚竟难虚。yù àn yǒu wú zhī mò jiào,yín gōu zǎo wǎn jìng nán xū。
于今却羡桓司马,博得空函省报书。yú jīn què xiàn huán sī mǎ,bó dé kōng hán shěng bào shū。

九月闭关谢笔砚而千里故人讯问不绝又多以诗及者遂成此二律志苦且代答

王世贞

不尽秋风至羽翰,报书犹可报诗难。bù jǐn qiū fēng zhì yǔ hàn,bào shū yóu kě bào shī nán。
半生失计甘鸡口,此日冥心任鼠肝。bàn shēng shī jì gān jī kǒu,cǐ rì míng xīn rèn shǔ gān。
柿叶懒题空自积,梅花从折负它寒。shì yè lǎn tí kōng zì jī,méi huā cóng zhé fù tā hán。
于今却笑陶都水,才鬼谁能具眼看。yú jīn què xiào táo dōu shuǐ,cái guǐ shuí néng jù yǎn kàn。