古诗词

自燕中来者云斥逐轻薄朝士殆尽赋此解嘲

王世贞

叱羿射狂日,令娲补漏天。chì yì shè kuáng rì,lìng wā bǔ lòu tiān。
千秋绝至技,万象横妖躔。qiān qiū jué zhì jì,wàn xiàng héng yāo chán。
问我今何适,吞声滞穷边。wèn wǒ jīn hé shì,tūn shēng zhì qióng biān。
问我何名姓,碧玉琬琰镌。wèn wǒ hé míng xìng,bì yù wǎn yǎn juān。
上帝有弄臣,戏博太山巅。shàng dì yǒu nòng chén,xì bó tài shān diān。
争道误一叱,中谗堕风烟。zhēng dào wù yī chì,zhōng chán duò fēng yān。
临岐酌沆瀣,渴吻三十年。lín qí zhuó hàng xiè,kě wěn sān shí nián。
月为琉璃碗,星是黄金钱。yuè wèi liú lí wǎn,xīng shì huáng jīn qián。
小儿东方语,乡里惊不传。xiǎo ér dōng fāng yǔ,xiāng lǐ jīng bù chuán。
一字犹未识,调笑司马迁。yī zì yóu wèi shí,diào xiào sī mǎ qiān。
左氏盲老公,龌龊诸侯编。zuǒ shì máng lǎo gōng,wò chuò zhū hóu biān。
插天昭王台,至今在幽燕。chā tiān zhāo wáng tái,zhì jīn zài yōu yàn。
挟策往从之,飞翰独翩翩。xié cè wǎng cóng zhī,fēi hàn dú piān piān。
鱼服误白龙,豫且嬉广渊。yú fú wù bái lóng,yù qiě xī guǎng yuān。
一为湛朱网,蛙黾遂来牵。yī wèi zhàn zhū wǎng,wā mǐn suì lái qiān。
骧首叫阊阖,七萃俱茫然。xiāng shǒu jiào chāng hé,qī cuì jù máng rán。
西入鹴鸠司,惨淡白云篇。xī rù shuāng jiū sī,cǎn dàn bái yún piān。
何来四五人,自称俱谪仙。hé lái sì wǔ rén,zì chēng jù zhé xiān。
其魁广成子,安期或偓佺。qí kuí guǎng chéng zi,ān qī huò wò quán。
惝恍识其故,昔者上帝前。chǎng huǎng shí qí gù,xī zhě shàng dì qián。
托陪瑶池饮,归共青辎軿。tuō péi yáo chí yǐn,guī gòng qīng zī píng。
悟来忽大笑,灵气生五咽。wù lái hū dà xiào,líng qì shēng wǔ yàn。
岂无兜离乐,不得夸喧阗。qǐ wú dōu lí lè,bù dé kuā xuān tián。
高歌灞陵畔,落日珊瑚鞭。gāo gē bà líng pàn,luò rì shān hú biān。
酒间呼白雪,片片下琼筵。jiǔ jiān hū bái xuě,piàn piàn xià qióng yán。
四海水四勺,五岳五石拳。sì hǎi shuǐ sì sháo,wǔ yuè wǔ shí quán。
且移华阳席,改就糟丘眠。qiě yí huá yáng xí,gǎi jiù zāo qiū mián。
一言斗突兀,万目纷睊睊。yī yán dòu tū wù,wàn mù fēn juàn juàn。
猛虎欲啮人,不肯避豪贤。měng hǔ yù niè rén,bù kěn bì háo xián。
腐鼠岂入眼,鹓雏遇鹰鹯。fǔ shǔ qǐ rù yǎn,yuān chú yù yīng zhān。
执戟鬓垂白,巧宦笑其玄。zhí jǐ bìn chuí bái,qiǎo huàn xiào qí xuán。
举世逐狂且,南威故不妍。jǔ shì zhú kuáng qiě,nán wēi gù bù yán。
头颅无凡骨,不爱插貂蝉。tóu lú wú fán gǔ,bù ài chā diāo chán。
君自吹胡管,我自挟朱弦。jūn zì chuī hú guǎn,wǒ zì xié zhū xián。
请君勿相忌,君亦勿见怜。qǐng jūn wù xiāng jì,jūn yì wù jiàn lián。
但令放之去,归种南山田。dàn lìng fàng zhī qù,guī zhǒng nán shān tián。
野夫事真宰,肯受时人权。yě fū shì zhēn zǎi,kěn shòu shí rén quán。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

家元驭提学甫校士河南投劾径归诗以志羡

王世贞

才渡漳河兴已阑,北风吹岸惠文冠。cái dù zhāng hé xīng yǐ lán,běi fēng chuī àn huì wén guān。
何人更许全三乐,此地今看有二难。hé rén gèng xǔ quán sān lè,cǐ dì jīn kàn yǒu èr nán。
忽忆淮南青桂色,从它梁苑绛帷寒。hū yì huái nán qīng guì sè,cóng tā liáng yuàn jiàng wéi hán。
莫言小弟茅衷晚,鬒鬓双颧似渥丹。mò yán xiǎo dì máo zhōng wǎn,zhěn bìn shuāng quán shì wò dān。

壬午元日与敬美祝圣少饮即事

王世贞

参差兰玉映阶新,双引金绯祝紫宸。cān chà lán yù yìng jiē xīn,shuāng yǐn jīn fēi zhù zǐ chén。
少选便寻居士服,尔时聊现宰官身。shǎo xuǎn biàn xún jū shì fú,ěr shí liáo xiàn zǎi guān shēn。
三分柏酒夸婪尾,千树梅花斗早春。sān fēn bǎi jiǔ kuā lán wěi,qiān shù méi huā dòu zǎo chūn。
弟劝兄酬休惜醉,眼前俱是太平人。dì quàn xiōng chóu xiū xī zuì,yǎn qián jù shì tài píng rén。

张肖甫司马特膺简命督抚全浙赋此赠之得二首

王世贞

亲捧兵符下九霄,风旗猎猎马萧萧。qīn pěng bīng fú xià jiǔ xiāo,fēng qí liè liè mǎ xiāo xiāo。
度辽大将仍持节,横海诸军不得骄。dù liáo dà jiāng réng chí jié,héng hǎi zhū jūn bù dé jiāo。
见有副车回塞柳,可烦强弩射江潮。jiàn yǒu fù chē huí sāi liǔ,kě fán qiáng nǔ shè jiāng cháo。
经行总是甘棠地,早晚追锋趣入朝。jīng xíng zǒng shì gān táng dì,zǎo wǎn zhuī fēng qù rù cháo。

张肖甫司马特膺简命督抚全浙赋此赠之得二首

王世贞

脱巾愁听自钱塘,推毂欣闻出建章。tuō jīn chóu tīng zì qián táng,tuī gǔ xīn wén chū jiàn zhāng。
六传忽从周太尉,举军争隶郭汾阳。liù chuán hū cóng zhōu tài wèi,jǔ jūn zhēng lì guō fén yáng。
温言纩挟三冬日,肃令锋回九夏霜。wēn yán kuàng xié sān dōng rì,sù lìng fēng huí jiǔ xià shuāng。
飞捷不妨清夜报,宵衣天顾正南荒。fēi jié bù fáng qīng yè bào,xiāo yī tiān gù zhèng nán huāng。

留叶茂长小饮闻将有西南游歌以赠之

王世贞

解道衡门绝世缘,爱才犹获叶生颠。jiě dào héng mén jué shì yuán,ài cái yóu huò yè shēng diān。
青鞋信足从它破,白眼看人转自怜。qīng xié xìn zú cóng tā pò,bái yǎn kàn rén zhuǎn zì lián。
诗好诧增缃素价,酒狂思益布衣权。shī hǎo chà zēng xiāng sù jià,jiǔ kuáng sī yì bù yī quán。
西南岳牧谁黄射,鹦鹉虽题莫浪传。xī nán yuè mù shuí huáng shè,yīng wǔ suī tí mò làng chuán。

大中丞孙公贻书示按部期久不至聊尔奉讯

王世贞

父老河干睇望频,孙郎江左欲行春。fù lǎo hé gàn dì wàng pín,sūn láng jiāng zuǒ yù xíng chūn。
单车立破千妖胆,一疏能舒万姓颦。dān chē lì pò qiān yāo dǎn,yī shū néng shū wàn xìng pín。
稍觉前茅旌色动,争传细柳甲光新。shāo jué qián máo jīng sè dòng,zhēng chuán xì liǔ jiǎ guāng xīn。
野夫亦傍花溪立,为雨为云忽未真。yě fū yì bàng huā xī lì,wèi yǔ wèi yún hū wèi zhēn。

读穆敬甫所选明诗七言律有感盖时辈之作在焉又多猥及余云

王世贞

十年龙卧大河湄,磊块时时一吐奇。shí nián lóng wò dà hé méi,lěi kuài shí shí yī tǔ qí。
共许使齐能论乐,何言返鲁便删诗。gòng xǔ shǐ qí néng lùn lè,hé yán fǎn lǔ biàn shān shī。
抟秋片羽风斯下,媚夜繁星月并垂。tuán qiū piàn yǔ fēng sī xià,mèi yè fán xīng yuè bìng chuí。
白雪只今多并驾,不须惆怅不同时。bái xuě zhǐ jīn duō bìng jià,bù xū chóu chàng bù tóng shí。

以近况报敬甫亦小有所规也

王世贞

久自沈冥远世情,虚劳琬琰表西京。jiǔ zì shěn míng yuǎn shì qíng,xū láo wǎn yǎn biǎo xī jīng。
须弥顶上无文字,林虑山中有姓名。xū mí dǐng shàng wú wén zì,lín lǜ shān zhōng yǒu xìng míng。
咫尺蒲团天样阔,些微匣镜月同明。zhǐ chǐ pú tuán tiān yàng kuò,xiē wēi xiá jìng yuè tóng míng。
未论真得三浆味,染指能令万事轻。wèi lùn zhēn dé sān jiāng wèi,rǎn zhǐ néng lìng wàn shì qīng。

胡宪使归自滇中年六十

王世贞

三朝循吏赞升平,一疏归来万事轻。sān cháo xún lì zàn shēng píng,yī shū guī lái wàn shì qīng。
隼幰尚沾滇僰泪,渔舠先结㟙湖盟。sǔn xiǎn shàng zhān diān bó lèi,yú dāo xiān jié zé hú méng。
青山甲子从仍数,丹穴鹓雏有嗣名。qīng shān jiǎ zi cóng réng shù,dān xué yuān chú yǒu sì míng。
他日胡威蒙召对,定知能让乃公清。tā rì hú wēi méng zhào duì,dìng zhī néng ràng nǎi gōng qīng。

贺大中丞晋台秩抚蜀

王世贞

玺书今旦出燕京,吴蜀恩波去住平。xǐ shū jīn dàn chū yàn jīng,wú shǔ ēn bō qù zhù píng。
牛女星移益部邑,岷峨雪作大江声。niú nǚ xīng yí yì bù yì,mín é xuě zuò dà jiāng shēng。
宁唯遗爱如何武,遮莫前身是孔明。níng wéi yí ài rú hé wǔ,zhē mò qián shēn shì kǒng míng。
开府西川多拜相,即看红烛引双旌。kāi fǔ xī chuān duō bài xiāng,jí kàn hóng zhú yǐn shuāng jīng。

得骐儿领解南都报书此寄勉

王世贞

斋房寂寂篆烟微,忽有泥金叩竹扉。zhāi fáng jì jì zhuàn yān wēi,hū yǒu ní jīn kòu zhú fēi。
一日看花倾白下,千秋奕叶振乌衣。yī rì kàn huā qīng bái xià,qiān qiū yì yè zhèn wū yī。
弹将流水方成是,刖后连城始悟稀。dàn jiāng liú shuǐ fāng chéng shì,yuè hòu lián chéng shǐ wù xī。
最好鹿鸣歌宴罢,莫教恬澹与心违。zuì hǎo lù míng gē yàn bà,mò jiào tián dàn yǔ xīn wéi。

得骐儿领解南都报书此寄勉

王世贞

镜里蛾眉叹不逢,承恩今际易为容。jìng lǐ é méi tàn bù féng,chéng ēn jīn jì yì wèi róng。
一毛吾自先惭凤,五彩而宁仅似龙。yī máo wú zì xiān cán fèng,wǔ cǎi ér níng jǐn shì lóng。
阿阁纷惊初日拥,钟山瞥见庆云从。ā gé fēn jīng chū rì yōng,zhōng shān piē jiàn qìng yún cóng。
莫矜家世青箱业,剩有余忠报九重。mò jīn jiā shì qīng xiāng yè,shèng yǒu yú zhōng bào jiǔ zhòng。

送张侍御予告还蜀

王世贞

南床白简一时传,忽荷君恩赐沐偏。nán chuáng bái jiǎn yī shí chuán,hū hé jūn ēn cì mù piān。
建业秋霜无避马,云安春雪有啼鹃。jiàn yè qiū shuāng wú bì mǎ,yún ān chūn xuě yǒu tí juān。
归心已度千盘栈,起色重呼万里船。guī xīn yǐ dù qiān pán zhàn,qǐ sè zhòng hū wàn lǐ chuán。
负弩虽荣知不爱,相如今是著书年。fù nǔ suī róng zhī bù ài,xiāng rú jīn shì zhù shū nián。

送傅吴县入觐以善治民闻而山甫子予辈谓其负仙骨精禅理因赋此为饯

王世贞

吴门匹练贯三台,为是朝天彩鹢开。wú mén pǐ liàn guàn sān tái,wèi shì cháo tiān cǎi yì kāi。
叶县仙人飞舄去,东阳大士应身来。yè xiàn xiān rén fēi xì qù,dōng yáng dà shì yīng shēn lái。
君王别对重云殿,元会曾沾万岁杯。jūn wáng bié duì zhòng yún diàn,yuán huì céng zhān wàn suì bēi。
莫笑深山诸老宿,也骑竹马候江隈。mò xiào shēn shān zhū lǎo sù,yě qí zhú mǎ hòu jiāng wēi。

送徐少卿册封鲁诸王便道归寿大父太师公八十还朝兼简其弟元普中翰

王世贞

即从东兖下东杨,羔雁纷纷簇锦堂。jí cóng dōng yǎn xià dōng yáng,gāo yàn fēn fēn cù jǐn táng。
家庆百觞师尚父,公余一赋鲁灵光。jiā qìng bǎi shāng shī shàng fù,gōng yú yī fù lǔ líng guāng。
孙枝玉树堪谁并,仙掌金茎待尔尝。sūn zhī yù shù kān shuí bìng,xiān zhǎng jīn jīng dài ěr cháng。
欲识先朝真肺腑,阖门符玺侍君王。yù shí xiān cháo zhēn fèi fǔ,hé mén fú xǐ shì jūn wáng。