古诗词

诸方警报丛至用成孤愤投寄翁朱二公

王世贞

淮海惊鳞踊,江介衡波流。huái hǎi jīng lín yǒng,jiāng jiè héng bō liú。
会稽栖组练,槜李集星斿。huì jī qī zǔ liàn,zuì lǐ jí xīng yóu。
鹊兴晋阳甲,猬起牂牁雠。què xīng jìn yáng jiǎ,wèi qǐ zāng kē chóu。
闽岭无完土,燕秦鲜宿糇。mǐn lǐng wú wán tǔ,yàn qín xiān sù hóu。
谁谓八纮广,束我如一抔。shuí wèi bā hóng guǎng,shù wǒ rú yī póu。
戢戢趍亨士,寥寥倾否猷。jí jí chí hēng shì,liáo liáo qīng fǒu yóu。
结发辞家食,举宗被恩休。jié fā cí jiā shí,jǔ zōng bèi ēn xiū。
陈列郎署间,剖符东海陬。chén liè láng shǔ jiān,pōu fú dōng hǎi zōu。
揣分虽不任,匪职难为谋。chuāi fēn suī bù rèn,fěi zhí nán wèi móu。
慨矣扶风啸,越石不梦周。kǎi yǐ fú fēng xiào,yuè shí bù mèng zhōu。
率尔千乘答,仲尼或哂由。lǜ ěr qiān chéng dá,zhòng ní huò shěn yóu。
况乃我严君,受寄在戎辀。kuàng nǎi wǒ yán jūn,shòu jì zài róng zhōu。
曾是北顾纾,缅怀中制忧。céng shì běi gù shū,miǎn huái zhōng zhì yōu。
久戍赋清人,零雨东山遒。jiǔ shù fù qīng rén,líng yǔ dōng shān qiú。
回光冀日月,返驾贲林丘。huí guāng jì rì yuè,fǎn jià bēn lín qiū。
请用微薄躬,上为君父酬。qǐng yòng wēi báo gōng,shàng wèi jūn fù chóu。
七尺终归尽,寸心谁与投。qī chǐ zhōng guī jǐn,cùn xīn shuí yǔ tóu。
进虞处堂燕,退愧营巢鸠。jìn yú chù táng yàn,tuì kuì yíng cháo jiū。
投分报公父,裁书谢阿游。tóu fēn bào gōng fù,cái shū xiè ā yóu。
方驾骋天衢,执鞭如可求。fāng jià chěng tiān qú,zhí biān rú kě qiú。
毋使局足鸣,重贻伯乐羞。wú shǐ jú zú míng,zhòng yí bó lè xiū。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

计偕途中四绝句

王世贞

金陵望中山抹烟,铁瓮城头浪拍天。jīn líng wàng zhōng shān mǒ yān,tiě wèng chéng tóu làng pāi tiān。
居人尽说风波恶,江口何时不放船。jū rén jǐn shuō fēng bō è,jiāng kǒu hé shí bù fàng chuán。

计偕途中四绝句

王世贞

日落徐河水乱流,高城椎柝漏声愁。rì luò xú hé shuǐ luàn liú,gāo chéng chuí tuò lòu shēng chóu。
相逢欲解珊瑚玦,不见胡姬旧酒楼。xiāng féng yù jiě shān hú jué,bù jiàn hú jī jiù jiǔ lóu。

计偕途中四绝句

王世贞

济河北流复南流,行到天津南北愁。jì hé běi liú fù nán liú,xíng dào tiān jīn nán běi chóu。
人生顺逆虽有分,耐可此身居上游。rén shēng shùn nì suī yǒu fēn,nài kě cǐ shēn jū shàng yóu。

将还故乡醉别燕中友人

王世贞

葡萄新酿紫霞文,累釂深卮谢数君。pú táo xīn niàng zǐ xiá wén,lèi jiào shēn zhī xiè shù jūn。
挂席还依蓟门月,鸣榔初荡阖闾云。guà xí hái yī jì mén yuè,míng láng chū dàng hé lǘ yún。

将还故乡醉别燕中友人

王世贞

酒肆藏名君不知,别来方解问相思。jiǔ sì cáng míng jūn bù zhī,bié lái fāng jiě wèn xiāng sī。
江南添个疏狂客,莲叶风前唱竹枝。jiāng nán tiān gè shū kuáng kè,lián yè fēng qián chàng zhú zhī。

戏题徐迪功五集后

王世贞

一贫无梦到封侯,屠狗吹箫不自由。yī pín wú mèng dào fēng hóu,tú gǒu chuī xiāo bù zì yóu。
今日功成身亦贵,可堪人记少年游。jīn rì gōng chéng shēn yì guì,kě kān rén jì shǎo nián yóu。

戏题徐迪功五集后

王世贞

十年家火炼凡铅,一日中原遇大还。shí nián jiā huǒ liàn fán qiān,yī rì zhōng yuán yù dà hái。
君自羽仪朝帝阙,莫将垆鼎误青山。jūn zì yǔ yí cháo dì quē,mò jiāng lú dǐng wù qīng shān。

见挟弹者偶作

王世贞

黄衫挟弹市人看,杨柳阴中百舌寒。huáng shān xié dàn shì rén kàn,yáng liǔ yīn zhōng bǎi shé hán。
日暮建章秋色里,不知何处落金丸。rì mù jiàn zhāng qiū sè lǐ,bù zhī hé chù luò jīn wán。

别于鳞子与子相明卿十绝

王世贞

十年为客问吴山,锦缆安流此日还。shí nián wèi kè wèn wú shān,jǐn lǎn ān liú cǐ rì hái。
唯有故人歌一阕,行云不度似阳关。wéi yǒu gù rén gē yī què,xíng yún bù dù shì yáng guān。

别于鳞子与子相明卿十绝

王世贞

鸣鞭醉色傲幽州,饮马滹沱水乱流。míng biān zuì sè ào yōu zhōu,yǐn mǎ hū tuó shuǐ luàn liú。
明月独悬南北泪,黄云偏载古今愁。míng yuè dú xuán nán běi lèi,huáng yún piān zài gǔ jīn chóu。

别于鳞子与子相明卿十绝

王世贞

西风独许季鹰回,紫酒青莼亦快哉。xī fēng dú xǔ jì yīng huí,zǐ jiǔ qīng chún yì kuài zāi。
八月吴江潮水发,挂帆天际雪山来。bā yuè wú jiāng cháo shuǐ fā,guà fān tiān jì xuě shān lái。

别于鳞子与子相明卿十绝

王世贞

五子应从五岳来,钧天帝享动天台。wǔ zi yīng cóng wǔ yuè lái,jūn tiān dì xiǎng dòng tiān tái。
相逢此地原非偶,散入中原岂乏才。xiāng féng cǐ dì yuán fēi ǒu,sàn rù zhōng yuán qǐ fá cái。

别于鳞子与子相明卿十绝

王世贞

日观峰高高插天,天门双辟俯苍烟。rì guān fēng gāo gāo chā tiān,tiān mén shuāng pì fǔ cāng yān。
无人共拾金光草,拄杖行吟望斗边。wú rén gòng shí jīn guāng cǎo,zhǔ zhàng xíng yín wàng dòu biān。

别于鳞子与子相明卿十绝

王世贞

扁舟八月向维扬,素魄含波欲似霜。biǎn zhōu bā yuè xiàng wéi yáng,sù pò hán bō yù shì shuāng。
北地翻传广陵散,故人天外意茫茫。běi dì fān chuán guǎng líng sàn,gù rén tiān wài yì máng máng。

别于鳞子与子相明卿十绝

王世贞

徐卿抗疏拟烟霞,白笈青鞋兴未赊。xú qīng kàng shū nǐ yān xiá,bái jí qīng xié xīng wèi shē。
我系渔舟问苕霅,玉箫吹破碧桃花。wǒ xì yú zhōu wèn sháo zhà,yù xiāo chuī pò bì táo huā。