古诗词

案头苏诗一编偶展读之有云龙钟三十九劳生已强半岁暮日斜时还为昔人叹公倅馀杭日作盖取白乐天语兴感也此公尚为摇落语吾辈宁无穷途之恸因成一章兼示舍弟虽然公兄弟名位穹显晚节各天而吾以早废弃故相守田亩间差为优耳他固不敢较也

王世贞

偶诵苏公诗,龙钟三十九。ǒu sòng sū gōng shī,lóng zhōng sān shí jiǔ。
身犹一方佐,名满天下口。shēn yóu yī fāng zuǒ,míng mǎn tiān xià kǒu。
伊余射策年,与公颇先后。yī yú shè cè nián,yǔ gōng pǒ xiān hòu。
虽忝大夫列,六载归南亩。suī tiǎn dà fū liè,liù zài guī nán mǔ。
人间失意事,所历无不有。rén jiān shī yì shì,suǒ lì wú bù yǒu。
多岐梦犹惴,百炼心欲朽。duō qí mèng yóu zhuì,bǎi liàn xīn yù xiǔ。
雌黄堕齿颊,雄白空知守。cí huáng duò chǐ jiá,xióng bái kōng zhī shǒu。
西风傲短褐,居然成野叟。xī fēng ào duǎn hè,jū rán chéng yě sǒu。
流年蠹书卷,残日渔杯酒。liú nián dù shū juǎn,cán rì yú bēi jiǔ。
用禅文寂寞,塞兑防秽呕。yòng chán wén jì mò,sāi duì fáng huì ǒu。
斋前种白杨,萧瑟鸣虚牖。zhāi qián zhǒng bái yáng,xiāo sè míng xū yǒu。
顾谓吾季方,吾言汝知否。gù wèi wú jì fāng,wú yán rǔ zhī fǒu。
今古伯仲名,无出苏公右。jīn gǔ bó zhòng míng,wú chū sū gōng yòu。
风云壮接翼,天地老分手。fēng yún zhuàng jiē yì,tiān dì lǎo fēn shǒu。
踯躅瘴海间,能无叹不偶。zhí zhú zhàng hǎi jiān,néng wú tàn bù ǒu。
万事吾敢如,一得颇无负。wàn shì wú gǎn rú,yī dé pǒ wú fù。
蓼莪固永废,棠棣幸终友。liǎo é gù yǒng fèi,táng dì xìng zhōng yǒu。
去去入吴山,相携共白首。qù qù rù wú shān,xiāng xié gòng bái shǒu。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

幽州马行客歌

王世贞

女郎初嫁时,日日称阿母。nǚ láng chū jià shí,rì rì chēng ā mǔ。
女郎抱儿归,日日称儿父。nǚ láng bào ér guī,rì rì chēng ér fù。

幽州马行客歌

王世贞

郎赠倭堕髻,妾报倭堕髻。láng zèng wō duò jì,qiè bào wō duò jì。
知郎非女娘,郎无男儿气。zhī láng fēi nǚ niáng,láng wú nán ér qì。

幽州马行客歌

王世贞

阿母不嫁女,阿母故相恼。ā mǔ bù jià nǚ,ā mǔ gù xiāng nǎo。
教作绣鸳鸯,鸳鸯是何鸟。jiào zuò xiù yuān yāng,yuān yāng shì hé niǎo。

捉搦歌

王世贞

阿母三十育五女,长作南邻北邻妇。ā mǔ sān shí yù wǔ nǚ,zhǎng zuò nán lín běi lín fù。
野雌遗壳伏雌乳,总为他人劳阿母。yě cí yí ké fú cí rǔ,zǒng wèi tā rén láo ā mǔ。

捉搦歌

王世贞

黄絺作衫绣作里,贫家驱犊当驹使。huáng chī zuò shān xiù zuò lǐ,pín jiā qū dú dāng jū shǐ。
儿郎饱饭坐屋底,万事不理问女子。ér láng bǎo fàn zuò wū dǐ,wàn shì bù lǐ wèn nǚ zi。

捉搦歌

王世贞

当门种葵棘盖井,卷毛生睫项垂瘿。dāng mén zhǒng kuí jí gài jǐng,juǎn máo shēng jié xiàng chuí yǐng。
成长二十不得逞,招将倩郎生作梗。chéng zhǎng èr shí bù dé chěng,zhāo jiāng qiàn láng shēng zuò gěng。

捉搦歌

王世贞

销金中裙翡翠鬌,千钱衬僧结因果。xiāo jīn zhōng qún fěi cuì tuǒ,qiān qián chèn sēng jié yīn guǒ。
愿奴生身勿再堕,负心儿郎行作我。yuàn nú shēng shēn wù zài duò,fù xīn ér láng xíng zuò wǒ。

折杨柳歌

王世贞

懊恼杨柳枝,窣地黄金丝。ào nǎo yáng liǔ zhī,sū dì huáng jīn sī。
门前不种尔,那得管别离。mén qián bù zhǒng ěr,nà dé guǎn bié lí。

折杨柳歌

王世贞

妾肠如车轮,日日千万转。qiè cháng rú chē lún,rì rì qiān wàn zhuǎn。
闻郎发咸阳,妾已在沙苑。wén láng fā xián yáng,qiè yǐ zài shā yuàn。

折杨柳歌

王世贞

可怜孟诸岸,春草绿芊芊。kě lián mèng zhū àn,chūn cǎo lǜ qiān qiān。
羌儿骑汉马,牵著上床眠。qiāng ér qí hàn mǎ,qiān zhù shàng chuáng mián。

折杨柳歌

王世贞

莫作中女郎,懊憹不可言。mò zuò zhōng nǚ láng,ào náo bù kě yán。
大姊得蚤嫁,小妹得娘怜。dà zǐ dé zǎo jià,xiǎo mèi dé niáng lián。

折杨柳歌

王世贞

下马绣盘龙,上马金裲裆。xià mǎ xiù pán lóng,shàng mǎ jīn liǎng dāng。
男儿好光彩,只是耀他乡。nán ér hǎo guāng cǎi,zhǐ shì yào tā xiāng。

折杨柳歌

王世贞

牝马接神龙,生儿尚为驹。pìn mǎ jiē shén lóng,shēng ér shàng wèi jū。
娇女嫁仆夫,生儿唤作奴。jiāo nǚ jià pū fū,shēng ér huàn zuò nú。

折杨柳歌

王世贞

桃花二三月,故爱东风吹。táo huā èr sān yuè,gù ài dōng fēng chuī。
阿母不嫁女,忘取少年时。ā mǔ bù jià nǚ,wàng qǔ shǎo nián shí。

折杨柳歌

王世贞

桃花八九月,树头无一枝。táo huā bā jiǔ yuè,shù tóu wú yī zhī。
女儿作阿母,不作阿母痴。nǚ ér zuò ā mǔ,bù zuò ā mǔ chī。