古诗词

吴郎行赠吴判官转浙藩都事

王世贞

吴郎醉骂金陵席,骑马却赴通州谪。wú láng zuì mà jīn líng xí,qí mǎ què fù tōng zhōu zhé。
三载黯淡风尘深,始作江南幕中客。sān zài àn dàn fēng chén shēn,shǐ zuò jiāng nán mù zhōng kè。
吴郎濩落偃蹇且莫论,尔是文定尚书孙。wú láng huò luò yǎn jiǎn qiě mò lùn,ěr shì wén dìng shàng shū sūn。
书生不及文定世,父老犹传孝皇事。shū shēng bù jí wén dìng shì,fù lǎo yóu chuán xiào huáng shì。
洛阳长沙初拜相,华容浮梁互相让。luò yáng zhǎng shā chū bài xiāng,huá róng fú liáng hù xiāng ràng。
九重握手赐颜色,万里君门若咫尺。jiǔ zhòng wò shǒu cì yán sè,wàn lǐ jūn mén ruò zhǐ chǐ。
是时文定称近臣,深谋密语上所亲。shì shí wén dìng chēng jìn chén,shēn móu mì yǔ shàng suǒ qīn。
朝集凤池间委佩,即看鱼水更何人。cháo jí fèng chí jiān wěi pèi,jí kàn yú shuǐ gèng hé rén。
由来大厦须梁栋,不独文章为世重。yóu lái dà shà xū liáng dòng,bù dú wén zhāng wèi shì zhòng。
鼎湖忽攀龙驭髯,寰海但使苍生恸。dǐng hú hū pān lóng yù rán,huán hǎi dàn shǐ cāng shēng tòng。
只今相去四十载,万事那期一朝改。zhǐ jīn xiāng qù sì shí zài,wàn shì nà qī yī cháo gǎi。
玉几沈深北极尊,金鱼寂寞青云在。yù jǐ shěn shēn běi jí zūn,jīn yú jì mò qīng yún zài。
呜呼往事生新愁,我歌吴郎双泪流。wū hū wǎng shì shēng xīn chóu,wǒ gē wú láng shuāng lèi liú。
闻道君王思故剑,莫令衫袖湿江州。wén dào jūn wáng sī gù jiàn,mò lìng shān xiù shī jiāng zhōu。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

薛子熙会予淮口有赠

王世贞

清江欲尽见清淮,听说南人便道佳。qīng jiāng yù jǐn jiàn qīng huái,tīng shuō nán rén biàn dào jiā。
何处峭风吹会面,顿教明月挂离怀。hé chù qiào fēng chuī huì miàn,dùn jiào míng yuè guà lí huái。

薛子熙会予淮口有赠

王世贞

自是君才拟戴逵,手搜鸡子刻新碑。zì shì jūn cái nǐ dài kuí,shǒu sōu jī zi kè xīn bēi。
江南螭首应无限,若个堪题幼妇辞。jiāng nán chī shǒu yīng wú xiàn,ruò gè kān tí yòu fù cí。

广陵访周公瑕不遇云自仪真失之

王世贞

豪华自古让维扬,一水横江即异乡。háo huá zì gǔ ràng wéi yáng,yī shuǐ héng jiāng jí yì xiāng。
二十四桥歌吹遍,不知何处觅周郎。èr shí sì qiáo gē chuī biàn,bù zhī hé chù mì zhōu láng。

广陵访周公瑕不遇云自仪真失之

王世贞

初闻相失在仪真,怨水愁风且莫论。chū wén xiāng shī zài yí zhēn,yuàn shuǐ chóu fēng qiě mò lùn。
道是使星还是客,教君难辨斗间人。dào shì shǐ xīng hái shì kè,jiào jūn nán biàn dòu jiān rén。

食滹沱鱼戏作

王世贞

滹沱鱼尾真全赤,况复车轮败后炊。hū tuó yú wěi zhēn quán chì,kuàng fù chē lún bài hòu chuī。
三辅周遭二千里,从今鱼乐也应知。sān fǔ zhōu zāo èr qiān lǐ,cóng jīn yú lè yě yīng zhī。

过中山视故人赵参议时废疾者十二年矣

王世贞

满庭黄叶满床尘,总为人疏鸟雀亲。mǎn tíng huáng yè mǎn chuáng chén,zǒng wèi rén shū niǎo què qīn。
与说病身应莫恨,何人不是半残人。yǔ shuō bìng shēn yīng mò hèn,hé rén bù shì bàn cán rén。

过中山视故人赵参议时废疾者十二年矣

王世贞

多买城南种秫田,匡床拥被日陶然。duō mǎi chéng nán zhǒng shú tián,kuāng chuáng yōng bèi rì táo rán。
真成四醉中山酒,不踏人间十二年。zhēn chéng sì zuì zhōng shān jiǔ,bù tà rén jiān shí èr nián。

娘子关偶成

王世贞

夫人城北走降氐,娘子军前高义旗。fū rén chéng běi zǒu jiàng dī,niáng zi jūn qián gāo yì qí。
今日关头成独笑,可无巾帼赠男儿。jīn rì guān tóu chéng dú xiào,kě wú jīn guó zèng nán ér。

九日完县署中

王世贞

九月九日客衣单,风似并刀月似环。jiǔ yuè jiǔ rì kè yī dān,fēng shì bìng dāo yuè shì huán。
为问羽书临雁塞,何如杯酒醉龙山。wèi wèn yǔ shū lín yàn sāi,hé rú bēi jiǔ zuì lóng shān。

九日完县署中

王世贞

空庭吏散锁楸梧,不独黄花事事无。kōng tíng lì sàn suǒ qiū wú,bù dú huáng huā shì shì wú。
最厌耳边重九字,天涯兄弟各茱萸。zuì yàn ěr biān zhòng jiǔ zì,tiān yá xiōng dì gè zhū yú。

题马岭山中泉自嘲兼呈于鳞子与

王世贞

坼峡分流各吐奇,争先翻道出山迟。chè xiá fēn liú gè tǔ qí,zhēng xiān fān dào chū shān chí。
即令到海成何事,竟日行吟无倦时。jí lìng dào hǎi chéng hé shì,jìng rì xíng yín wú juàn shí。

井陉署中偶成

王世贞

霜天尽日马蹄间,浊酒青灯未破颜。shuāng tiān jǐn rì mǎ tí jiān,zhuó jiǔ qīng dēng wèi pò yán。
好道使君厨传薄,案头长供太行山。hǎo dào shǐ jūn chú chuán báo,àn tóu zhǎng gōng tài xíng shān。

柏林寺

王世贞

赵州城东古柏林,赵州阇黎知我深。zhào zhōu chéng dōng gǔ bǎi lín,zhào zhōu dū lí zhī wǒ shēn。
究竟现应居士法,不须瓜蔓老婆心。jiū jìng xiàn yīng jū shì fǎ,bù xū guā màn lǎo pó xīn。

阜平汤泉

王世贞

玉乳潺湲兰杜芳,温柔枉自别名乡。yù rǔ chán yuán lán dù fāng,wēn róu wǎng zì bié míng xiāng。
春云若傍骊山足,肯作莲花第二汤。chūn yún ruò bàng lí shān zú,kěn zuò lián huā dì èr tāng。

阜平汤泉

王世贞

大荒西吐烛龙涎,暗向中原地底穿。dà huāng xī tǔ zhú lóng xián,àn xiàng zhōng yuán dì dǐ chuān。
两乞君王汤沐地,酒泉尝罢浴温泉。liǎng qǐ jūn wáng tāng mù dì,jiǔ quán cháng bà yù wēn quán。