古诗词

侠客篇

王世贞

七国养士何纷纷,谁其雄者信陵君。qī guó yǎng shì hé fēn fēn,shuí qí xióng zhě xìn líng jūn。
击柝雍容据上座,鼓刀慷慨却秦军。jī tuò yōng róng jù shàng zuò,gǔ dāo kāng kǎi què qín jūn。
其外碌碌诸公子,借日回春互争绮。qí wài lù lù zhū gōng zi,jiè rì huí chūn hù zhēng qǐ。
列鼎常食三千人,俱簪珊瑚蹑珠履。liè dǐng cháng shí sān qiān rén,jù zān shān hú niè zhū lǚ。
就中脱颖君不见,一片雄心为谁死。jiù zhōng tuō yǐng jūn bù jiàn,yī piàn xióng xīn wèi shuí sǐ。
燕丹恨秦贯白日,易水东流羽声疾。yàn dān hèn qín guàn bái rì,yì shuǐ dōng liú yǔ shēng jí。
倚柱倨骂大事去,惜哉不讲刺剑术。yǐ zhù jù mà dà shì qù,xī zāi bù jiǎng cì jiàn shù。
金丸马肝亦何益,田光先生太仓卒。jīn wán mǎ gān yì hé yì,tián guāng xiān shēng tài cāng zú。
咸阳击筑变清调,碧血殷霜染秋草。xián yáng jī zhù biàn qīng diào,bì xuè yīn shuāng rǎn qiū cǎo。
明月还辉博浪沙,沧波岂没齐王岛。míng yuè hái huī bó làng shā,cāng bō qǐ méi qí wáng dǎo。
五陵射猎倚醉归,眶眦杀人无是非。wǔ líng shè liè yǐ zuì guī,kuàng zì shā rén wú shì fēi。
髡奴赫奕拜卿相,天子威权下布衣。kūn nú hè yì bài qīng xiāng,tiān zi wēi quán xià bù yī。
黄金坞,当中路,走马过之不肯顾。huáng jīn wù,dāng zhōng lù,zǒu mǎ guò zhī bù kěn gù。
五花骝,狐白裘,轻薄少年非我俦。wǔ huā liú,hú bái qiú,qīng báo shǎo nián fēi wǒ chóu。
四座酒莫倾,请听侠客行。sì zuò jiǔ mò qīng,qǐng tīng xiá kè xíng。
海内万事何言平,袖中吴钩霜雪明。hǎi nèi wàn shì hé yán píng,xiù zhōng wú gōu shuāng xuě míng。
出门一笑失所向,十日大索长安城。chū mén yī xiào shī suǒ xiàng,shí rì dà suǒ zhǎng ān chéng。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

中秋夜从侍御饶公登明远楼二首

王世贞

今夜中秋月,浮云袅自横。jīn yè zhōng qiū yuè,fú yún niǎo zì héng。
未添三晋莹,只避五星明。wèi tiān sān jìn yíng,zhǐ bì wǔ xīng míng。
小坐杯频转,清言烛屡更。xiǎo zuò bēi pín zhuǎn,qīng yán zhú lǚ gèng。
霜威暂时失,桃李欲敷荣。shuāng wēi zàn shí shī,táo lǐ yù fū róng。

中秋夜从侍御饶公登明远楼二首

王世贞

黯澹千山暮,凭阑首重回。àn dàn qiān shān mù,píng lán shǒu zhòng huí。
虹争汾水上,云拥太行来。hóng zhēng fén shuǐ shàng,yún yōng tài xíng lái。
渐老惊先达,多艰急异才。jiàn lǎo jīng xiān dá,duō jiān jí yì cái。
今宵迟月色,须为绣衣开。jīn xiāo chí yuè sè,xū wèi xiù yī kāi。

初入谒晋邸陈常侍要饮别墅作

王世贞

别殿沾恩罢,逢迎有大珰。bié diàn zhān ēn bà,féng yíng yǒu dà dāng。
自云东第好,只在小山傍。zì yún dōng dì hǎo,zhǐ zài xiǎo shān bàng。
曙月侵金酎,流云断粉行。shǔ yuè qīn jīn zhòu,liú yún duàn fěn xíng。
为传趋府近,促拍按飞觞。wèi chuán qū fǔ jìn,cù pāi àn fēi shāng。

初入谒晋邸陈常侍要饮别墅作

王世贞

河东张特进,老不爱人扶。hé dōng zhāng tè jìn,lǎo bù ài rén fú。
圃为延宾学,尊从罢直呼。pǔ wèi yán bīn xué,zūn cóng bà zhí hū。
食单黄颔臛,酒味紫酡酥。shí dān huáng hàn huò,jiǔ wèi zǐ tuó sū。
取适须臾事,沈冥即我徒。qǔ shì xū yú shì,shěn míng jí wǒ tú。

再从诸公饮陈常侍别墅

王世贞

小割虒祁地,聊为梓泽园。xiǎo gē sī qí dì,liáo wèi zǐ zé yuán。
杯从三雅贵,客有八公尊。bēi cóng sān yǎ guì,kè yǒu bā gōng zūn。
膝席宽宾礼,牙盘侈国恩。xī xí kuān bīn lǐ,yá pán chǐ guó ēn。
犹言朱邸俗,揖向栋花村。yóu yán zhū dǐ sú,yī xiàng dòng huā cūn。

再从诸公饮陈常侍别墅

王世贞

偶尔朋簪盍,仍劳倒屣迎。ǒu ěr péng zān hé,réng láo dào xǐ yíng。
斗茶中贵好,赐醴主君情。dòu chá zhōng guì hǎo,cì lǐ zhǔ jūn qíng。
果取非时味,花多别创名。guǒ qǔ fēi shí wèi,huā duō bié chuàng míng。
不论休沐否,省事晓来清。bù lùn xiū mù fǒu,shěng shì xiǎo lái qīng。

晋中得亡妾信志感

王世贞

歌鹿初停奏,来鸿已叹离。gē lù chū tíng zòu,lái hóng yǐ tàn lí。
一棺谁傍汝,两口别称儿。yī guān shuí bàng rǔ,liǎng kǒu bié chēng ér。
拭泪偷潜滴,关心忍自支。shì lèi tōu qián dī,guān xīn rěn zì zhī。
丈夫多意气,元不为蛾眉。zhàng fū duō yì qì,yuán bù wèi é méi。

晋中得亡妾信志感

王世贞

苦忆登车日,双眸强暂回。kǔ yì dēng chē rì,shuāng móu qiáng zàn huí。
已真成死别,翻更怯书来。yǐ zhēn chéng sǐ bié,fān gèng qiè shū lái。
玉箸难收恨,朱丝未作灰。yù zhù nán shōu hèn,zhū sī wèi zuò huī。
和家后园李,子好令枝摧。hé jiā hòu yuán lǐ,zi hǎo lìng zhī cuī。

晋中得亡妾信志感

王世贞

我更三千里,儿骄女又痴。wǒ gèng sān qiān lǐ,ér jiāo nǚ yòu chī。
最怜垂命别,谁作有情悲。zuì lián chuí mìng bié,shuí zuò yǒu qíng bēi。
旧幌教凉住,空箱傍夜移。jiù huǎng jiào liáng zhù,kōng xiāng bàng yè yí。
戢身无寸土,西閤已先辞。jí shēn wú cùn tǔ,xī gé yǐ xiān cí。

晋中得亡妾信志感

王世贞

十八年中事,居然一梦非。shí bā nián zhōng shì,jū rán yī mèng fēi。
未论调瑟好,所悯抱衾稀。wèi lùn diào sè hǎo,suǒ mǐn bào qīn xī。
强粥供啼乳,篝灯问缉衣。qiáng zhōu gōng tí rǔ,gōu dēng wèn jī yī。
辛勤意何限,脉脉付斜晖。xīn qín yì hé xiàn,mài mài fù xié huī。

谢华婿饷紫檀梳匣

王世贞

吴刚月中树,斫作紫琼箱。wú gāng yuè zhōng shù,zhuó zuò zǐ qióng xiāng。
得借卫郎润,长沾荀令香。dé jiè wèi láng rùn,zhǎng zhān xún lìng xiāng。
寒暄奉巾栉,早晚见行藏。hán xuān fèng jīn zhì,zǎo wǎn jiàn xíng cáng。
投老缁衣日,毋言弃置伤。tóu lǎo zī yī rì,wú yán qì zhì shāng。

归路写闷

王世贞

夜半呼厨饭,欲餐还不能。yè bàn hū chú fàn,yù cān hái bù néng。
路危心转迫,天远足无凭。lù wēi xīn zhuǎn pò,tiān yuǎn zú wú píng。
已觉仍疑梦,无言忽自应。yǐ jué réng yí mèng,wú yán hū zì yīng。
遥传伏枕在,知复倚门曾。yáo chuán fú zhěn zài,zhī fù yǐ mén céng。

归路写闷

王世贞

因过长子县,愈重老亲思。yīn guò zhǎng zi xiàn,yù zhòng lǎo qīn sī。
路任羊肠险,书嗔雁足迟。lù rèn yáng cháng xiǎn,shū chēn yàn zú chí。
往来山色异,迎送物情疑。wǎng lái shān sè yì,yíng sòng wù qíng yí。
不那三千里,长萦方寸丝。bù nà sān qiān lǐ,zhǎng yíng fāng cùn sī。

赠温州周生才甫

王世贞

籍甚诗篇美,飘然步屧过。jí shén shī piān měi,piāo rán bù xiè guò。
停杯顾误曲,弹铗出悲歌。tíng bēi gù wù qū,dàn jiá chū bēi gē。
客礼龙门重,乡心雁荡多。kè lǐ lóng mén zhòng,xiāng xīn yàn dàng duō。
永嘉风物好,其奈壮游何。yǒng jiā fēng wù hǎo,qí nài zhuàng yóu hé。

闻台抨不行有感

王世贞

纵令宽谪籍,岂敢问朝班。zòng lìng kuān zhé jí,qǐ gǎn wèn cháo bān。
雨雪人回首,春风自掩关。yǔ xuě rén huí shǒu,chūn fēng zì yǎn guān。
穷途出处外,垂老是非间。qióng tú chū chù wài,chuí lǎo shì fēi jiān。
爱此浮云色,翛然逝不还。ài cǐ fú yún sè,xiāo rán shì bù hái。