古诗词

送徐汝思郎中使蜀虑囚兼悉鄙志

王世贞

长安二月百花明,花间好鸟嘤其鸣。zhǎng ān èr yuè bǎi huā míng,huā jiān hǎo niǎo yīng qí míng。
骑马低回问所适,眼中何人一李生。qí mǎ dī huí wèn suǒ shì,yǎn zhōng hé rén yī lǐ shēng。
李生为予赋白雪,击节高歌唾壶缺。lǐ shēng wèi yǔ fù bái xuě,jī jié gāo gē tuò hú quē。
两心炯炯中自知,至赏岂得逢人说。liǎng xīn jiǒng jiǒng zhōng zì zhī,zhì shǎng qǐ dé féng rén shuō。
谁其之子清而扬,抚琴不弹弦意长。shuí qí zhī zi qīng ér yáng,fǔ qín bù dàn xián yì zhǎng。
高山流水偶自会,浮云落日那能忘。gāo shān liú shuǐ ǒu zì huì,fú yún luò rì nà néng wàng。
从此论诗更吾子,予也开襟荐兰芷。cóng cǐ lùn shī gèng wú zi,yǔ yě kāi jīn jiàn lán zhǐ。
沉钩溟渤红珊瑚,明月波光夜深起。chén gōu míng bó hóng shān hú,míng yuè bō guāng yè shēn qǐ。
文章陆沉世所贱,千年得失人不见。wén zhāng lù chén shì suǒ jiàn,qiān nián dé shī rén bù jiàn。
其若天涯生咫尺,陌头飞英乱飘霰。qí ruò tiān yá shēng zhǐ chǐ,mò tóu fēi yīng luàn piāo xiàn。
青丝鹔鹴桃叶马,徐卿持节称使者。qīng sī sù shuāng táo yè mǎ,xú qīng chí jié chēng shǐ zhě。
倾城冠盖走相送,众中无言泪盈把。qīng chéng guān gài zǒu xiāng sòng,zhòng zhōng wú yán lèi yíng bǎ。
汉天西尽有光辉,诏许推环国士知。hàn tiān xī jǐn yǒu guāng huī,zhào xǔ tuī huán guó shì zhī。
陇云马首三千折,栈道猿声十二时。lǒng yún mǎ shǒu sān qiān zhé,zhàn dào yuán shēng shí èr shí。
峨眉山深白日照,锦官溪冷东风吹。é méi shān shēn bái rì zhào,jǐn guān xī lěng dōng fēng chuī。
巴人诵檄输賨布,夷女迎船歌竹枝。bā rén sòng xí shū cóng bù,yí nǚ yíng chuán gē zhú zhī。
滟滪秋沉疾如矢,白帝江陵七百里。yàn yù qiū chén jí rú shǐ,bái dì jiāng líng qī bǎi lǐ。
锦袍嵬坐映江水,徐卿丈夫当尔尔,岂无故人王与李。jǐn páo wéi zuò yìng jiāng shuǐ,xú qīng zhàng fū dāng ěr ěr,qǐ wú gù rén wáng yǔ lǐ。
足迹凄凉金马门,烽烟慷慨铜驼里。zú jì qī liáng jīn mǎ mén,fēng yān kāng kǎi tóng tuó lǐ。
古人恒悲生别离,灞桥水东不复西。gǔ rén héng bēi shēng bié lí,bà qiáo shuǐ dōng bù fù xī。
朱颜鬒鬓有时易,蕙质兰芬应未携。zhū yán zhěn bìn yǒu shí yì,huì zhì lán fēn yīng wèi xié。
对君长揖藏吴钩,鸊鹈膏湿寒芒愁。duì jūn zhǎng yī cáng wú gōu,pì tí gāo shī hán máng chóu。
它日延津倘相遇,三星斗间银河流。tā rì yán jīn tǎng xiāng yù,sān xīng dòu jiān yín hé liú。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

二月朔渡淮即事

王世贞

江南芳欲齐,淮北绿初抽。jiāng nán fāng yù qí,huái běi lǜ chū chōu。
曾是一水隔,候至物不周。céng shì yī shuǐ gé,hòu zhì wù bù zhōu。
回风荡枉渚,落日多惊流。huí fēng dàng wǎng zhǔ,luò rì duō jīng liú。
榜人告宵征,剌剌生百愁。bǎng rén gào xiāo zhēng,lá lá shēng bǎi chóu。
去棹若攀崖,来帆如赴湫。qù zhào ruò pān yá,lái fān rú fù jiǎo。
大小各有营,贵在中所求。dà xiǎo gè yǒu yíng,guì zài zhōng suǒ qiú。
庶卉趣春阳,枯荄亦怀柔。shù huì qù chūn yáng,kū gāi yì huái róu。
兹请苟未谐,何以返故畴。zī qǐng gǒu wèi xié,hé yǐ fǎn gù chóu。
没为九原愧,存为高堂忧。méi wèi jiǔ yuán kuì,cún wèi gāo táng yōu。
亦知鬒畏素,遘此不能休。yì zhī zhěn wèi sù,gòu cǐ bù néng xiū。

归怀示舍弟

王世贞

北阙书虽上,南山业堪佃。běi quē shū suī shàng,nán shān yè kān diàn。
吾弟沮溺流,耦耕亦何怨。wú dì jǔ nì liú,ǒu gēng yì hé yuàn。
轩冕诚可悦,焉能舍余贱。xuān miǎn chéng kě yuè,yān néng shě yú jiàn。
谬忝七子列,居然五君选。miù tiǎn qī zi liè,jū rán wǔ jūn xuǎn。
去去勿复陈,深衷晚当见。qù qù wù fù chén,shēn zhōng wǎn dāng jiàn。

旅梦作恶书此自解

王世贞

沟壑偶不死,来为世人弄。gōu hè ǒu bù sǐ,lái wèi shì rén nòng。
太湖七千顷,烟霞竟谁共。tài hú qī qiān qǐng,yān xiá jìng shuí gòng。
残月将曙来,清钟应霜动。cán yuè jiāng shǔ lái,qīng zhōng yīng shuāng dòng。
殇子久已觉,彭聃犹然梦。shāng zi jiǔ yǐ jué,péng dān yóu rán mèng。
去去勿复陈,吾生有吾重。qù qù wù fù chén,wú shēng yǒu wú zhòng。

谒孟庙敬述

王世贞

呜呼五亩宫,兹实英气聚。wū hū wǔ mǔ gōng,zī shí yīng qì jù。
长楸径天风,森然虬龙舞。zhǎng qiū jìng tiān fēng,sēn rán qiú lóng wǔ。
岂无枭鸱托,噤嗉不能吐。qǐ wú xiāo chī tuō,jìn sù bù néng tǔ。
翔鸾翼丹桷,蟠螭绣文柱。xiáng luán yì dān jué,pán chī xiù wén zhù。
中有贵者像,峄碧流眉宇。zhōng yǒu guì zhě xiàng,yì bì liú méi yǔ。
礼犹素王亚,秩非客卿伍。lǐ yóu sù wáng yà,zhì fēi kè qīng wǔ。
杨墨既廓如,仪秦亦微沮。yáng mò jì kuò rú,yí qín yì wēi jǔ。
伊昔传食时,天开齐梁主。yī xī chuán shí shí,tiān kāi qí liáng zhǔ。
其用不一究,归乃成万古。qí yòng bù yī jiū,guī nǎi chéng wàn gǔ。
诸伧何为者,瑱珠列周庑。zhū cāng hé wèi zhě,zhèn zhū liè zhōu wǔ。
三复仁义篇,悠然配神禹。sān fù rén yì piān,yōu rán pèi shén yǔ。

题九松卷赠张生

王世贞

洛下九老人,采药徂徕山。luò xià jiǔ lǎo rén,cǎi yào cú lái shān。
化为九松树,萧然压尘寰。huà wèi jiǔ sōng shù,xiāo rán yā chén huán。
苍髯掀天风,赤足踏潺湲。cāng rán xiān tiān fēng,chì zú tà chán yuán。
顾谓五大夫,惜哉多厚颜。gù wèi wǔ dà fū,xī zāi duō hòu yán。
夫子从之游,不复叹才艰。fū zi cóng zhī yóu,bù fù tàn cái jiān。
盘桓峭茜下,箕踞嵯峨间。pán huán qiào qiàn xià,jī jù cuó é jiān。
黄鹤呼欲归,白云时与闲。huáng hè hū yù guī,bái yún shí yǔ xián。
况有千秋苓,青尔双鬓斑。kuàng yǒu qiān qiū líng,qīng ěr shuāng bìn bān。
勿谓辟谷侯,孤风遂难攀。wù wèi pì gǔ hóu,gū fēng suì nán pān。

迫檄首路拟再陈情感怀有作

王世贞

山公援侍中,实以世交故。shān gōng yuán shì zhōng,shí yǐ shì jiāo gù。
周子怨都亭,知为一官误。zhōu zi yuàn dōu tíng,zhī wèi yī guān wù。
余本解宦人,岩薮焉能固。yú běn jiě huàn rén,yán sǒu yān néng gù。
况兹回光瞩,差用洗沈愫。kuàng zī huí guāng zhǔ,chà yòng xǐ shěn sù。
栖迟犹二始,踯躅当三辅。qī chí yóu èr shǐ,zhí zhú dāng sān fǔ。
孟门苟已出,康庄知前骛。mèng mén gǒu yǐ chū,kāng zhuāng zhī qián wù。
款段终在枥,谁为讥蹇步。kuǎn duàn zhōng zài lì,shuí wèi jī jiǎn bù。
铅刀冀一割,锋锷恐非故。qiān dāo jì yī gē,fēng è kǒng fēi gù。
巨痛时磔心,深忧恒栖嗉。jù tòng shí zhé xīn,shēn yōu héng qī sù。
露款一申言,皇览不反顾。lù kuǎn yī shēn yán,huáng lǎn bù fǎn gù。
陨涕别亲慈,含辛首前路。yǔn tì bié qīn cí,hán xīn shǒu qián lù。
嗣章倘见俞,改服还韦布。sì zhāng tǎng jiàn yú,gǎi fú hái wéi bù。

移文两台乞休有述贻示舍弟

王世贞

疲马始恋闲,饥马始恋刍。pí mǎ shǐ liàn xián,jī mǎ shǐ liàn chú。
全魏夹澶漳,兹实饶逸区。quán wèi jiā chán zhāng,zī shí ráo yì qū。
上宰匪私人,迫若中所图。shàng zǎi fěi sī rén,pò ruò zhōng suǒ tú。
众知蛾眉好,混沌独惊呼。zhòng zhī é méi hǎo,hùn dùn dú jīng hū。
富贵等逝飙,况不与愿俱。fù guì děng shì biāo,kuàng bù yǔ yuàn jù。
徇知时中奋,欲往复次且。xùn zhī shí zhōng fèn,yù wǎng fù cì qiě。
再疏若沈波,单辞倘见俞。zài shū ruò shěn bō,dān cí tǎng jiàn yú。
欧冶辨金材,纯钩冀为耝。ōu yě biàn jīn cái,chún gōu jì wèi qù。
鸿雁东南栖,遗音杳以疏。hóng yàn dōng nán qī,yí yīn yǎo yǐ shū。
因风及斯章,兹秉亮不渝。yīn fēng jí sī zhāng,zī bǐng liàng bù yú。

连得故里书亲友逝者五六辈皆齿相亚为之怃然有感

王世贞

日子启北辕,密懿遵江垾。rì zi qǐ běi yuán,mì yì zūn jiāng hàn。
念昔火乍流,兹今冰未泮。niàn xī huǒ zhà liú,zī jīn bīng wèi pàn。
如何违盻间,相携就涂炭。rú hé wéi xì jiān,xiāng xié jiù tú tàn。
冥摄不待符,当暮宁容旦。míng shè bù dài fú,dāng mù níng róng dàn。
百岁若须臾,况乃未过半。bǎi suì ruò xū yú,kuàng nǎi wèi guò bàn。
虽匪邺下才,能忘子桓叹。suī fěi yè xià cái,néng wàng zi huán tàn。
浮荣诱人老,流景疾于窜。fú róng yòu rén lǎo,liú jǐng jí yú cuàn。
慨靡黄金术,可以凌霄汉。kǎi mí huáng jīn shù,kě yǐ líng xiāo hàn。
窃聆无生言,庶几叶幽玩。qiè líng wú shēng yán,shù jǐ yè yōu wán。

静坐

王世贞

兹方信闲适,吏事随所遣。zī fāng xìn xián shì,lì shì suí suǒ qiǎn。
白日偶属余,胡为但令晏。bái rì ǒu shǔ yú,hú wèi dàn lìng yàn。
渔猎千古间,所得亦已鲜。yú liè qiān gǔ jiān,suǒ dé yì yǐ xiān。
空檐滴残雪,寒垆袅馀篆。kōng yán dī cán xuě,hán lú niǎo yú zhuàn。
默坐无所思,悠然端倪显。mò zuò wú suǒ sī,yōu rán duān ní xiǎn。
欲窥静者功,微青冒枯藓。yù kuī jìng zhě gōng,wēi qīng mào kū xiǎn。

谒阳明先生天真书院

王世贞

杖策寻幽巘,叩祠荐清蘋。zhàng cè xún yōu yǎn,kòu cí jiàn qīng píng。
木落群姿尽,烂然见天真。mù luò qún zī jǐn,làn rán jiàn tiān zhēn。
轻风飘须眉,萧萧若有神。qīng fēng piāo xū méi,xiāo xiāo ruò yǒu shén。
三字抉灵机,万古意忽新。sān zì jué líng jī,wàn gǔ yì hū xīn。
六经遂糟粕,千圣失经纶。liù jīng suì zāo pò,qiān shèng shī jīng lún。
媚川在怀中,舍楫问鲛人。mèi chuān zài huái zhōng,shě jí wèn jiāo rén。
笑彼愚公山,老昧襄城津。xiào bǐ yú gōng shān,lǎo mèi xiāng chéng jīn。
重恐鱼目多,冥然骄自珍。zhòng kǒng yú mù duō,míng rán jiāo zì zhēn。
所以老氏叹,圣作大道湮。suǒ yǐ lǎo shì tàn,shèng zuò dà dào yān。
下学而上达,吾意书诸绅。xià xué ér shàng dá,wú yì shū zhū shēn。

芙蓉园为用晦赋

王世贞

桃李媚春阳,容泽不终持。táo lǐ mèi chūn yáng,róng zé bù zhōng chí。
松柏虽后凋,谁为发华姿。sōng bǎi suī hòu diāo,shuí wèi fā huá zī。
神飙自西来,百卉俱变衰。shén biāo zì xī lái,bǎi huì jù biàn shuāi。
感此亭亭质,皎然溪之湄。gǎn cǐ tíng tíng zhì,jiǎo rán xī zhī méi。
绿叶凌劲霜,朱华然素漪。lǜ yè líng jìn shuāng,zhū huá rán sù yī。
君子含章美,修尚不傅时。jūn zi hán zhāng měi,xiū shàng bù fù shí。
衡庐藩兹植,聊用以自怡。héng lú fān zī zhí,liáo yòng yǐ zì yí。

题马远十二水

王世贞

上帝两带垂,长江黄河流。shàng dì liǎng dài chuí,zhǎng jiāng huáng hé liú。
昆仑触天漏,下贮海一抔。kūn lún chù tiān lòu,xià zhù hǎi yī póu。
震泽与洞庭,汇作东南沤。zhèn zé yǔ dòng tíng,huì zuò dōng nán ōu。
风云出千变,日月浴双辀。fēng yún chū qiān biàn,rì yuè yù shuāng zhōu。
泓渟写秋星,萧瑟竞素湫。hóng tíng xiě qiū xīng,xiāo sè jìng sù jiǎo。
木落清浅出,石压琮琤抽。mù luò qīng qiǎn chū,shí yā cóng chēng chōu。
其细沫贯珠,巨者膏九州。qí xì mò guàn zhū,jù zhě gāo jiǔ zhōu。
谁能传此神,毋乃宋马侯。shuí néng chuán cǐ shén,wú nǎi sòng mǎ hóu。
解衣盘礴初,已动冯夷愁。jiě yī pán bó chū,yǐ dòng féng yí chóu。
天一臆间吐,派九笔底收。tiān yī yì jiān tǔ,pài jiǔ bǐ dǐ shōu。
生绡十二幅,幅幅穷雕锼。shēng xiāo shí èr fú,fú fú qióng diāo sōu。
惜昔进御时,陡豁神龙眸。xī xī jìn yù shí,dǒu huō shén lóng móu。
遂令大同殿,涛声撼床头。suì lìng dà tóng diàn,tāo shēng hàn chuáng tóu。
六宫摄其魄,所以不欲留。liù gōng shè qí pò,suǒ yǐ bù yù liú。
杨妹即大家,女史司校雠。yáng mèi jí dà jiā,nǚ shǐ sī xiào chóu。
朱填六玉箸,墨宛四银钩。zhū tián liù yù zhù,mò wǎn sì yín gōu。
锦缥赐两府,青缃润千秋。jǐn piāo cì liǎng fǔ,qīng xiāng rùn qiān qiū。
晴窗乍开阅,如练沾衣褠。qíng chuāng zhà kāi yuè,rú liàn zhān yī gōu。
恍作银汉翻,浸我白玉楼。huǎng zuò yín hàn fān,jìn wǒ bái yù lóu。
当其郁怒笔,楣表腾蛟虬。dāng qí yù nù bǐ,méi biǎo téng jiāo qiú。
及乎汩舒徐,遥颈延鹜鸥。jí hū gǔ shū xú,yáo jǐng yán wù ōu。
动则开智乐,渊然与心谋。dòng zé kāi zhì lè,yuān rán yǔ xīn móu。
老思鉴湖曲,兴尽剡溪舟。lǎo sī jiàn hú qū,xīng jǐn shàn xī zhōu。
左壁桑氏经,右图供卧游。zuǒ bì sāng shì jīng,yòu tú gōng wò yóu。
那能学神禹,胼胝终荒丘。nà néng xué shén yǔ,pián zhī zhōng huāng qiū。

过修武有叹

王世贞

淮阴下广武,张耳佐其师。huái yīn xià guǎng wǔ,zhāng ěr zuǒ qí shī。
全赵俱胁息,彊燕自风披。quán zhào jù xié xī,jiàng yàn zì fēng pī。
忽逢隆准使,赤节艴朝辉。hū féng lóng zhǔn shǐ,chì jié fú cháo huī。
斥易两雄帅,脱若提婴儿。chì yì liǎng xióng shuài,tuō ruò tí yīng ér。
剪楚朝奏勋,夕乃失临菑。jiǎn chǔ cháo zòu xūn,xī nǎi shī lín zāi。
所以云梦游,遂成曲逆奇。suǒ yǐ yún mèng yóu,suì chéng qū nì qí。
蒯武岂不藏,带砺乃吾欺。kuǎi wǔ qǐ bù cáng,dài lì nǎi wú qī。
纯心奉明主,加罪宁乏辞。chún xīn fèng míng zhǔ,jiā zuì níng fá cí。
九族为君尽,千载令人疑。jiǔ zú wèi jūn jǐn,qiān zài lìng rén yí。

题远菉堂

王世贞

我园初离薋,君堂仍远菉。wǒ yuán chū lí cí,jūn táng réng yuǎn lù。
岂无女媭戒,恶草非所欲。qǐ wú nǚ xū jiè,è cǎo fēi suǒ yù。
荣芝当自秀,艺兰当自馥。róng zhī dāng zì xiù,yì lán dāng zì fù。
出为王者瑞,处为幽人服。chū wèi wáng zhě ruì,chù wèi yōu rén fú。
锄莠虑伤禾,伐莽表嘉木。chú yǒu lǜ shāng hé,fá mǎng biǎo jiā mù。
兹意幸偶同,相将保空谷。zī yì xìng ǒu tóng,xiāng jiāng bǎo kōng gǔ。

经彭泽有怀陶公

王世贞

陶公辞彭泽,亦复聊其生。táo gōng cí péng zé,yì fù liáo qí shēng。
磬折岂足劳,而以事躬耕。qìng zhé qǐ zú láo,ér yǐ shì gōng gēng。
安能如旅葵,百谷产中庭。ān néng rú lǚ kuí,bǎi gǔ chǎn zhōng tíng。
鼎鼎百年内,贵在愿与并。dǐng dǐng bǎi nián nèi,guì zài yuàn yǔ bìng。
浊醪佐新诗,聊以娱性灵。zhuó láo zuǒ xīn shī,liáo yǐ yú xìng líng。
偶然获为人,偶获千载名。ǒu rán huò wèi rén,ǒu huò qiān zài míng。
名者自随之,获者安所营。míng zhě zì suí zhī,huò zhě ān suǒ yíng。
窃窥逸民言,令人愧浮荣。qiè kuī yì mín yán,lìng rén kuì fú róng。