古诗词

送徐汝思郎中使蜀虑囚兼悉鄙志

王世贞

长安二月百花明,花间好鸟嘤其鸣。zhǎng ān èr yuè bǎi huā míng,huā jiān hǎo niǎo yīng qí míng。
骑马低回问所适,眼中何人一李生。qí mǎ dī huí wèn suǒ shì,yǎn zhōng hé rén yī lǐ shēng。
李生为予赋白雪,击节高歌唾壶缺。lǐ shēng wèi yǔ fù bái xuě,jī jié gāo gē tuò hú quē。
两心炯炯中自知,至赏岂得逢人说。liǎng xīn jiǒng jiǒng zhōng zì zhī,zhì shǎng qǐ dé féng rén shuō。
谁其之子清而扬,抚琴不弹弦意长。shuí qí zhī zi qīng ér yáng,fǔ qín bù dàn xián yì zhǎng。
高山流水偶自会,浮云落日那能忘。gāo shān liú shuǐ ǒu zì huì,fú yún luò rì nà néng wàng。
从此论诗更吾子,予也开襟荐兰芷。cóng cǐ lùn shī gèng wú zi,yǔ yě kāi jīn jiàn lán zhǐ。
沉钩溟渤红珊瑚,明月波光夜深起。chén gōu míng bó hóng shān hú,míng yuè bō guāng yè shēn qǐ。
文章陆沉世所贱,千年得失人不见。wén zhāng lù chén shì suǒ jiàn,qiān nián dé shī rén bù jiàn。
其若天涯生咫尺,陌头飞英乱飘霰。qí ruò tiān yá shēng zhǐ chǐ,mò tóu fēi yīng luàn piāo xiàn。
青丝鹔鹴桃叶马,徐卿持节称使者。qīng sī sù shuāng táo yè mǎ,xú qīng chí jié chēng shǐ zhě。
倾城冠盖走相送,众中无言泪盈把。qīng chéng guān gài zǒu xiāng sòng,zhòng zhōng wú yán lèi yíng bǎ。
汉天西尽有光辉,诏许推环国士知。hàn tiān xī jǐn yǒu guāng huī,zhào xǔ tuī huán guó shì zhī。
陇云马首三千折,栈道猿声十二时。lǒng yún mǎ shǒu sān qiān zhé,zhàn dào yuán shēng shí èr shí。
峨眉山深白日照,锦官溪冷东风吹。é méi shān shēn bái rì zhào,jǐn guān xī lěng dōng fēng chuī。
巴人诵檄输賨布,夷女迎船歌竹枝。bā rén sòng xí shū cóng bù,yí nǚ yíng chuán gē zhú zhī。
滟滪秋沉疾如矢,白帝江陵七百里。yàn yù qiū chén jí rú shǐ,bái dì jiāng líng qī bǎi lǐ。
锦袍嵬坐映江水,徐卿丈夫当尔尔,岂无故人王与李。jǐn páo wéi zuò yìng jiāng shuǐ,xú qīng zhàng fū dāng ěr ěr,qǐ wú gù rén wáng yǔ lǐ。
足迹凄凉金马门,烽烟慷慨铜驼里。zú jì qī liáng jīn mǎ mén,fēng yān kāng kǎi tóng tuó lǐ。
古人恒悲生别离,灞桥水东不复西。gǔ rén héng bēi shēng bié lí,bà qiáo shuǐ dōng bù fù xī。
朱颜鬒鬓有时易,蕙质兰芬应未携。zhū yán zhěn bìn yǒu shí yì,huì zhì lán fēn yīng wèi xié。
对君长揖藏吴钩,鸊鹈膏湿寒芒愁。duì jūn zhǎng yī cáng wú gōu,pì tí gāo shī hán máng chóu。
它日延津倘相遇,三星斗间银河流。tā rì yán jīn tǎng xiāng yù,sān xīng dòu jiān yín hé liú。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

赠周武冈胤昌时以考功法坐浮薄谪

王世贞

长安旭日动,轮鞅错中逵。zhǎng ān xù rì dòng,lún yāng cuò zhōng kuí。
飘盖青云端,徒御亦光辉。piāo gài qīng yún duān,tú yù yì guāng huī。
朝游平津邸,夕宴曲阳池。cháo yóu píng jīn dǐ,xī yàn qū yáng chí。
为快非一状,志士鲜所希。wèi kuài fēi yī zhuàng,zhì shì xiān suǒ xī。
穷巷春风来,往往与醉期。qióng xiàng chūn fēng lái,wǎng wǎng yǔ zuì qī。
一闻预汰议,幞被省中归。yī wén yù tài yì,fú bèi shěng zhōng guī。
微哂向时人,兹险胡不夷。wēi shěn xiàng shí rén,zī xiǎn hú bù yí。

赠周武冈胤昌时以考功法坐浮薄谪

王世贞

苍苍千秋色,沈沈何时旦。cāng cāng qiān qiū sè,shěn shěn hé shí dàn。
一与王生游,遂为浮薄冠。yī yǔ wáng shēng yóu,suì wèi fú báo guān。
尊酒关他人,诗书同兹难。zūn jiǔ guān tā rén,shī shū tóng zī nán。
寻形诮嵇阮,传声依绛灌。xún xíng qiào jī ruǎn,chuán shēng yī jiàng guàn。
虽邻长沙谪,尚迩交州窜。suī lín zhǎng shā zhé,shàng ěr jiāo zhōu cuàn。
拂拭瑶琴徽,为君再三叹。fú shì yáo qín huī,wèi jūn zài sān tàn。

赠周武冈胤昌时以考功法坐浮薄谪

王世贞

子昔游荆门,守相效前驱。zi xī yóu jīng mén,shǒu xiāng xiào qián qū。
山川来笑人,手板今与俱。shān chuān lái xiào rén,shǒu bǎn jīn yǔ jù。
万事相低昂,吾道竟焉殊。wàn shì xiāng dī áng,wú dào jìng yān shū。
峡雪寒自坚,巫云暮还舒。xiá xuě hán zì jiān,wū yún mù hái shū。
虽有千金药,狂疾勿令除。suī yǒu qiān jīn yào,kuáng jí wù lìng chú。
王生在东海,东海亦吾庐。wáng shēng zài dōng hǎi,dōng hǎi yì wú lú。

遣信要徐汀州入计不值声问久空言此志慨

王世贞

客岁何郁郁,聊止太山隅。kè suì hé yù yù,liáo zhǐ tài shān yú。
言念平生亲,踯躅鲜与娱。yán niàn píng shēng qīn,zhí zhú xiān yǔ yú。
使君东南来,五马不踟蹰。shǐ jūn dōng nán lái,wǔ mǎ bù chí chú。
音尘旷无接,形影忽若殊。yīn chén kuàng wú jiē,xíng yǐng hū ruò shū。
昔合胶投漆,今离叶辞株。xī hé jiāo tóu qī,jīn lí yè cí zhū。
昔怜扶竹生,今愧并鸟徂。xī lián fú zhú shēng,jīn kuì bìng niǎo cú。
安得乘云气,长与故人俱。ān dé chéng yún qì,zhǎng yǔ gù rén jù。
恒恐猋风至,弃掷在须臾。héng kǒng biāo fēng zhì,qì zhì zài xū yú。
变态中心交,焉能测所如。biàn tài zhōng xīn jiāo,yān néng cè suǒ rú。
感此清商曲,弦绝调弥孤。gǎn cǐ qīng shāng qū,xián jué diào mí gū。

冯子览余簿集裁诗誉借率尔奉酬因见倾倒

王世贞

蹇余负偏业,束发慕修辞。jiǎn yú fù piān yè,shù fā mù xiū cí。
虽非通人好,往往中所私。suī fēi tōng rén hǎo,wǎng wǎng zhōng suǒ sī。
濩落青云交,泥涂渐言归。huò luò qīng yún jiāo,ní tú jiàn yán guī。
清庙奏朱弦,听者晨已疲。qīng miào zòu zhū xián,tīng zhě chén yǐ pí。
更为新声转,四坐尽歔欷。gèng wèi xīn shēng zhuǎn,sì zuò jǐn xū xī。
识曲辨其真,遘子良以希。shí qū biàn qí zhēn,gòu zi liáng yǐ xī。
流水何冷冷,归鸿在遥圻。liú shuǐ hé lěng lěng,guī hóng zài yáo qí。
为君起三叹,拂拭黄金徽。wèi jūn qǐ sān tàn,fú shì huáng jīn huī。

别徐汝思

王世贞

张祖在河梁,悢悢不忍辞。zhāng zǔ zài hé liáng,liàng liàng bù rěn cí。
戢身就一苇,翩翩焉所归。jí shēn jiù yī wěi,piān piān yān suǒ guī。
河水日夜生,原树为之低。hé shuǐ rì yè shēng,yuán shù wèi zhī dī。
乌啼正骚屑,阳雁感仳离。wū tí zhèng sāo xiè,yáng yàn gǎn pǐ lí。
曾是肥遁占,改繇就明夷。céng shì féi dùn zhàn,gǎi yáo jiù míng yí。
白日吐雷霆,青阳霜憯悽。bái rì tǔ léi tíng,qīng yáng shuāng cǎn qī。
悬山呼庚癸,谁问渴与饥。xuán shān hū gēng guǐ,shuí wèn kě yǔ jī。
时难人心出,介者终不移。shí nán rén xīn chū,jiè zhě zhōng bù yí。
良雨固均沾,枯槁被殊私。liáng yǔ gù jūn zhān,kū gǎo bèi shū sī。
合并将何日,冥报其庶几。hé bìng jiāng hé rì,míng bào qí shù jǐ。

天津问汪氏不遇

王世贞

忉怛赴家难,仓皇纳符节。dāo dá fù jiā nán,cāng huáng nà fú jié。
露宿寄杪蝉,水征委波叶。lù sù jì miǎo chán,shuǐ zhēng wěi bō yè。
伏阙将上章,微诚希见雪。fú quē jiāng shàng zhāng,wēi chéng xī jiàn xuě。
沧溟浩茫茫,精卫日衔血。cāng míng hào máng máng,jīng wèi rì xián xuè。
蝼蚁悲原土,虎豹守天闑。lóu yǐ bēi yuán tǔ,hǔ bào shǒu tiān niè。
次且夷门里,冀与侯氏诀。cì qiě yí mén lǐ,jì yǔ hóu shì jué。
河岳变须臾,风云走飘瞥。hé yuè biàn xū yú,fēng yún zǒu piāo piē。
岂乏长者过,蓬蒿掩其辙。qǐ fá zhǎng zhě guò,péng hāo yǎn qí zhé。
乃知洗颍意,惧贻焚山孽。nǎi zhī xǐ yǐng yì,jù yí fén shān niè。
同隐复异悰,含辛当谁说。tóng yǐn fù yì cóng,hán xīn dāng shuí shuō。

别李于鳞

王世贞

黄鹄何昂藏,肃肃金为衣。huáng gǔ hé áng cáng,sù sù jīn wèi yī。
感帝发嘉祥,徵歌幸见仪。gǎn dì fā jiā xiáng,zhēng gē xìng jiàn yí。
非无稻粱惠,所志在天池。fēi wú dào liáng huì,suǒ zhì zài tiān chí。
矫吭中宵鸣,悲声扬四垂。jiǎo kēng zhōng xiāo míng,bēi shēng yáng sì chuí。
翩翩随阳鸟,夙昔幸相依。piān piān suí yáng niǎo,sù xī xìng xiāng yī。
托身昆弟间,小大不自疑。tuō shēn kūn dì jiān,xiǎo dà bù zì yí。
冲飙如弦发,倏忽弃南归。chōng biāo rú xián fā,shū hū qì nán guī。
言归非一状,欲举复徘徊。yán guī fēi yī zhuàng,yù jǔ fù pái huái。
短翮双枯蓬,安能中迅飞。duǎn hé shuāng kū péng,ān néng zhōng xùn fēi。
衔芦化为棘,口血正漓漇。xián lú huà wèi jí,kǒu xuè zhèng lí xǐ。
雕鹗横空来,罝网布川坻。diāo è héng kōng lái,jū wǎng bù chuān chí。
鼎俎在斯须,长与故侣辞。dǐng zǔ zài sī xū,zhǎng yǔ gù lǚ cí。
存者千里隔,没当千岁期。cún zhě qiān lǐ gé,méi dāng qiān suì qī。
起顾见晨星,东北乍离离。qǐ gù jiàn chén xīng,dōng běi zhà lí lí。
一为鸿雁曲,涕咽不成洟。yī wèi hóng yàn qū,tì yàn bù chéng tì。

别李于鳞

王世贞

遘难走齐郊,怦营厌微生。gòu nán zǒu qí jiāo,pēng yíng yàn wēi shēng。
微生且不惜,焉在冠与缨。wēi shēng qiě bù xī,yān zài guān yǔ yīng。
何意双丝短,羁绁我长征。hé yì shuāng sī duǎn,jī xiè wǒ zhǎng zhēng。
羸马顾其辕,局蹐悲以鸣。léi mǎ gù qí yuán,jú jí bēi yǐ míng。
对影惭须发,不如一缇萦。duì yǐng cán xū fā,bù rú yī tí yíng。
浮云东北驰,圆景赴西溟。fú yún dōng běi chí,yuán jǐng fù xī míng。
俯见黄河流,溅溅感人情。fǔ jiàn huáng hé liú,jiàn jiàn gǎn rén qíng。
宋意不可期,谁为变羽声。sòng yì bù kě qī,shuí wèi biàn yǔ shēng。
腆辞将飞素,白虹亘青冥。tiǎn cí jiāng fēi sù,bái hóng gèn qīng míng。
落木先蓐收,旦知清露零。luò mù xiān rù shōu,dàn zhī qīng lù líng。
匣中五丝桐,为我奏不平。xiá zhōng wǔ sī tóng,wèi wǒ zòu bù píng。
诚知弦当绝,流水尽君倾。chéng zhī xián dāng jué,liú shuǐ jǐn jūn qīng。

彰义门别舍弟作

王世贞

谴绻西郭门,仓惶见车辕。qiǎn quǎn xī guō mén,cāng huáng jiàn chē yuán。
岂无连珠泪,哽咽不能弹。qǐ wú lián zhū lèi,gěng yàn bù néng dàn。
车人唱登程,掩耳畏游环。chē rén chàng dēng chéng,yǎn ěr wèi yóu huán。
鸿雁孤飞鸣,噭噭悲以酸。hóng yàn gū fēi míng,jiào jiào bēi yǐ suān。
岁暮有临岐,乃在兄弟间。suì mù yǒu lín qí,nǎi zài xiōng dì jiān。
况我罗家难,严亲滞深犴。kuàng wǒ luó jiā nán,yán qīn zhì shēn àn。
百恤在二人,行留竟何言。bǎi xù zài èr rén,xíng liú jìng hé yán。
留者差一身,行者百念攒。liú zhě chà yī shēn,xíng zhě bǎi niàn zǎn。
白日布高天,不照幽谷寒。bái rì bù gāo tiān,bù zhào yōu gǔ hán。
高天会有卑,幽谷会有迁。gāo tiān huì yǒu bēi,yōu gǔ huì yǒu qiān。
豺虎卧中逵,狐狸为司藩。chái hǔ wò zhōng kuí,hú lí wèi sī fān。
勖哉閟其口,毋乃令人传。xù zāi bì qí kǒu,wú nǎi lìng rén chuán。

沙头送曹甥比部之京作

王世贞

之子初赴除,张筵广川涘。zhī zi chū fù chú,zhāng yán guǎng chuān sì。
飘盖垂杨端,征驹草相媚。piāo gài chuí yáng duān,zhēng jū cǎo xiāng mèi。
伊余芒屩者,径来一把袂。yī yú máng juē zhě,jìng lái yī bǎ mèi。
偶咏颜远篇,不挥殷生泪。ǒu yǒng yán yuǎn piān,bù huī yīn shēng lèi。
归卧东海庐,苍然白云至。guī wò dōng hǎi lú,cāng rán bái yún zhì。

古意慰子与使君

王世贞

南山孤松柏,落落干苍冥。nán shān gū sōng bǎi,luò luò gàn cāng míng。
天籁发其颠,旦夕鸾凰鸣。tiān lài fā qí diān,dàn xī luán huáng míng。
烟霞时栖托,日月避精灵。yān xiá shí qī tuō,rì yuè bì jīng líng。
玄霜冠穹来,郁郁不改青。xuán shuāng guān qióng lái,yù yù bù gǎi qīng。
何意东风举,摧我虬龙形。hé yì dōng fēng jǔ,cuī wǒ qiú lóng xíng。
语客请勿轻,客亦勿见凌。yǔ kè qǐng wù qīng,kè yì wù jiàn líng。
东风谥为狂,松柏自有名。dōng fēng shì wèi kuáng,sōng bǎi zì yǒu míng。
中有千岁脂,下有万年苓。zhōng yǒu qiān suì zhī,xià yǒu wàn nián líng。

答俞氏

王世贞

肃肃短后衣,烈烈北风吹。sù sù duǎn hòu yī,liè liè běi fēng chuī。
譬彼罗原雉,毛羽乍摧颓。pì bǐ luó yuán zhì,máo yǔ zhà cuī tuí。
婉娈唯古欢,踯躅惠来绥。wǎn luán wéi gǔ huān,zhí zhú huì lái suí。
言当谐缱绻,不谓中乖离。yán dāng xié qiǎn quǎn,bù wèi zhōng guāi lí。
欲留不须臾,往者会无期。yù liú bù xū yú,wǎng zhě huì wú qī。
临别仰天叹,星斗纵横垂。lín bié yǎng tiān tàn,xīng dòu zòng héng chuí。
腹中双车轮,宛转先路驰。fù zhōng shuāng chē lún,wǎn zhuǎn xiān lù chí。

答俞氏

王世贞

严冬河水涸,扁舟不可方。yán dōng hé shuǐ hé,biǎn zhōu bù kě fāng。
君子念仳离,中夜奏清商。jūn zi niàn pǐ lí,zhōng yè zòu qīng shāng。
四坐皆掩袂,欲起更彷徨。sì zuò jiē yǎn mèi,yù qǐ gèng páng huáng。
浮云南北垂,宿鸟东西翔。fú yún nán běi chuí,sù niǎo dōng xī xiáng。
我欲和此曲,沈块结中肠。wǒ yù hé cǐ qū,shěn kuài jié zhōng cháng。
竦身就危途,欢爱竟茫茫。sǒng shēn jiù wēi tú,huān ài jìng máng máng。
勖哉居平思,毋为厌景光。xù zāi jū píng sī,wú wèi yàn jǐng guāng。

答俞氏

王世贞

悲与知友别,生死尽一言。bēi yǔ zhī yǒu bié,shēng sǐ jǐn yī yán。
请说南山松,嵯峨上摩天。qǐng shuō nán shān sōng,cuó é shàng mó tiān。
陵谷中崩溃,倏忽委道间。líng gǔ zhōng bēng kuì,shū hū wěi dào jiān。
虚有榱栋材,谁为匠石宣。xū yǒu cuī dòng cái,shuí wèi jiàng shí xuān。
樵夫薪其枝,斤斧日丁丁。qiáo fū xīn qí zhī,jīn fǔ rì dīng dīng。
长当辞丘壑,掩郁复怔怦。zhǎng dāng cí qiū hè,yǎn yù fù zhēng pēng。
中有千岁膏,下有万年苓。zhōng yǒu qiān suì gāo,xià yǒu wàn nián líng。
芬芳幸未歇,倘以奉遐龄。fēn fāng xìng wèi xiē,tǎng yǐ fèng xiá líng。