古诗词

祝京兆法书歌

王世贞

吴兴公子二百载,尺素往往流云霞。wú xīng gōng zi èr bǎi zài,chǐ sù wǎng wǎng liú yún xiá。
仲温急就散隶色,骨格虽尔风神赊。zhòng wēn jí jiù sàn lì sè,gǔ gé suī ěr fēng shén shē。
狂鬼鸱张学士腕,东海小儿竟涂鸦。kuáng guǐ chī zhāng xué shì wàn,dōng hǎi xiǎo ér jìng tú yā。
凤池彩笔难再问,鸡林高价徒相夸。fèng chí cǎi bǐ nán zài wèn,jī lín gāo jià tú xiāng kuā。
人间不识祝京兆,何处还逢书大家。rén jiān bù shí zhù jīng zhào,hé chù hái féng shū dà jiā。
此君自称枝指翁,指间蠕蠕出天工。cǐ jūn zì chēng zhī zhǐ wēng,zhǐ jiān rú rú chū tiān gōng。
寒花夜发白兔锋,谁其赠者索与钟。hán huā yè fā bái tù fēng,shuí qí zèng zhě suǒ yǔ zhōng。
少年临池亦已精,晚节自喜愈纵横。shǎo nián lín chí yì yǐ jīng,wǎn jié zì xǐ yù zòng héng。
当其得意缣素表,一扫万古开精灵。dāng qí dé yì jiān sù biǎo,yī sǎo wàn gǔ kāi jīng líng。
人云颠旭亦尔尔,毋乃大令更其名。rén yún diān xù yì ěr ěr,wú nǎi dà lìng gèng qí míng。
恍如青天嗷飞瀑,崖翻石走风雷惊。huǎng rú qīng tiān áo fēi pù,yá fān shí zǒu fēng léi jīng。
皂雕秋回击羽坠,绿耳电摄排空行。zào diāo qiū huí jī yǔ zhuì,lǜ ěr diàn shè pái kōng xíng。
兰筋剑距时横出,逸态雄姿随手生。lán jīn jiàn jù shí héng chū,yì tài xióng zī suí shǒu shēng。
迩来家鸡轻野鹜,却向真书大矜束。ěr lái jiā jī qīng yě wù,què xiàng zhēn shū dà jīn shù。
即看京兆更遒绝,小茧游丝染明玉。jí kàn jīng zhào gèng qiú jué,xiǎo jiǎn yóu sī rǎn míng yù。
离离落日施荒草,淡淡疏烟挂寒竹。lí lí luò rì shī huāng cǎo,dàn dàn shū yān guà hán zhú。
邻女捧心但益丑,世人贵耳翻见辱。lín nǚ pěng xīn dàn yì chǒu,shì rén guì ěr fān jiàn rǔ。
玉树长埋呼不起,侪辈声名眼前死。yù shù zhǎng mái hū bù qǐ,chái bèi shēng míng yǎn qián sǐ。
处处黄金购遗迹,东家覆瓿三尺纸,自古文章亦如此。chù chù huáng jīn gòu yí jì,dōng jiā fù bù sān chǐ zhǐ,zì gǔ wén zhāng yì rú cǐ。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

高阳王乐人歌

王世贞

男儿但意气,不复论须钱。nán ér dàn yì qì,bù fù lùn xū qián。
无钱酒家过,有钱酒家眠。wú qián jiǔ jiā guò,yǒu qián jiǔ jiā mián。

高阳王乐人歌

王世贞

手携双雕弧,射杀双飞凫。shǒu xié shuāng diāo hú,shè shā shuāng fēi fú。
不将向家去,将向酒家胡。bù jiāng xiàng jiā qù,jiāng xiàng jiǔ jiā hú。

雀劳利歌

王世贞

场禾肃肃雀劳利,雄雀嗉饱向天外。chǎng hé sù sù què láo lì,xióng què sù bǎo xiàng tiān wài。

雀劳利歌

王世贞

二十儿郎太狡狯,来如调饥去如掣。èr shí ér láng tài jiǎo kuài,lái rú diào jī qù rú chè。

读曲歌

王世贞

欢掷芙蓉花,悴如菉葹草。huān zhì fú róng huā,cuì rú lù shī cǎo。
欢不见侬时,芙蓉也应好。huān bù jiàn nóng shí,fú róng yě yīng hǎo。

读曲歌

王世贞

宝妆千金辔,香刻六萌车。bǎo zhuāng qiān jīn pèi,xiāng kè liù méng chē。
将欢过南陌,见者捋髭须。jiāng huān guò nán mò,jiàn zhě lǚ zī xū。

读曲歌

王世贞

流苏三重帐,欢来不知曙。liú sū sān zhòng zhàng,huān lái bù zhī shǔ。
谁遣乱乌啼,恨杀庭前桠臼树。shuí qiǎn luàn wū tí,hèn shā tíng qián yā jiù shù。

读曲歌

王世贞

为欢制衣带,秋风吹瘦侬,欢腰讵偏耐。wèi huān zhì yī dài,qiū fēng chuī shòu nóng,huān yāo jù piān nài。

读曲歌

王世贞

柰何许,鱼吞熊胆钩,衔苦不得吐。nài hé xǔ,yú tūn xióng dǎn gōu,xián kǔ bù dé tǔ。

读曲歌

王世贞

人言欢薄情,侬道欢不薄。rén yán huān báo qíng,nóng dào huān bù báo。
欢家贩吴丝,新绮是侬著。huān jiā fàn wú sī,xīn qǐ shì nóng zhù。

读曲歌

王世贞

青菱白板舫,丝系双桥柱。qīng líng bái bǎn fǎng,sī xì shuāng qiáo zhù。
侬道殊可憎,只解将欢去。nóng dào shū kě zēng,zhǐ jiě jiāng huān qù。

读曲歌

王世贞

竹竿何篱筛,湛井不到底。zhú gān hé lí shāi,zhàn jǐng bù dào dǐ。
欢持眼色去,那得复盻尔。huān chí yǎn sè qù,nà dé fù xì ěr。

前溪歌

王世贞

邻家俱种桑,侬自种黄葛。lín jiā jù zhǒng sāng,nóng zì zhǒng huáng gé。
那得四时寒,与欢裁衫襭。nà dé sì shí hán,yǔ huān cái shān xié。

前溪歌

王世贞

侬家十亩竹,个个青琅玕。nóng jiā shí mǔ zhú,gè gè qīng láng gān。
与郎作怨耦,俱作湘妃瘢。yǔ láng zuò yuàn ǒu,jù zuò xiāng fēi bān。

前溪歌

王世贞

沙糖将黄檗,俱是业中味。shā táng jiāng huáng bò,jù shì yè zhōng wèi。
欢真酿师手,一言千条泪。huān zhēn niàng shī shǒu,yī yán qiān tiáo lèi。