古诗词

从军篇

王世贞

君不见匈奴游猎犯边疆,复从朝那入渔阳。jūn bù jiàn xiōng nú yóu liè fàn biān jiāng,fù cóng cháo nà rù yú yáng。
孤军惨淡秋看月,万马奔腾夜踏霜。gū jūn cǎn dàn qiū kàn yuè,wàn mǎ bēn téng yè tà shuāng。
促诏元戎屯细柳,还闻烽火接长杨。cù zhào yuán róng tún xì liǔ,hái wén fēng huǒ jiē zhǎng yáng。
金符电发徵车骑,玉剑星移下窒皇。jīn fú diàn fā zhēng chē qí,yù jiàn xīng yí xià zhì huáng。
博士持和令守障,牧儿助费拜为郎。bó shì chí hé lìng shǒu zhàng,mù ér zhù fèi bài wèi láng。
横行尽选六郡士,转饷俱赍百日粮。héng xíng jǐn xuǎn liù jùn shì,zhuǎn xiǎng jù jī bǎi rì liáng。
六郡良家侠少年,从来结客不论钱。liù jùn liáng jiā xiá shǎo nián,cóng lái jié kè bù lùn qián。
生将猿臂能穿叶,铸得龙泉独吐莲。shēng jiāng yuán bì néng chuān yè,zhù dé lóng quán dú tǔ lián。
去逐轻车驰騕袅,还要剧孟睹婵娟。qù zhú qīng chē chí yǎo niǎo,hái yào jù mèng dǔ chán juān。
双层铁锁桃花甲,三尺绒缘玛瑙鞭。shuāng céng tiě suǒ táo huā jiǎ,sān chǐ róng yuán mǎ nǎo biān。
自道青云能立上,复夸黄石有真传。zì dào qīng yún néng lì shàng,fù kuā huáng shí yǒu zhēn chuán。
机头少妇悲相向,亲党临岐重惆怅。jī tóu shǎo fù bēi xiāng xiàng,qīn dǎng lín qí zhòng chóu chàng。
太白三杯醉不辞,凉州一曲歌偏壮。tài bái sān bēi zuì bù cí,liáng zhōu yī qū gē piān zhuàng。
海内常埋甲胄尘,人间自少公侯相。hǎi nèi cháng mái jiǎ zhòu chén,rén jiān zì shǎo gōng hóu xiāng。
新投主帅霍嫖姚,长揖辕门意气饶。xīn tóu zhǔ shuài huò piáo yáo,zhǎng yī yuán mén yì qì ráo。
别将晨驱玄菟塞,奇兵多断白狼桥。bié jiāng chén qū xuán tú sāi,qí bīng duō duàn bái láng qiáo。
行逢使者曾书雁,捕着番儿惯射雕。xíng féng shǐ zhě céng shū yàn,bǔ zhe fān ér guàn shè diāo。
疏勒西来通帝朔,居延北望绝天骄。shū lēi xī lái tōng dì shuò,jū yán běi wàng jué tiān jiāo。
酡酥酒进阏氏捧,夷乐传教敕勒调。tuó sū jiǔ jìn è shì pěng,yí lè chuán jiào chì lēi diào。
燕然刻石名居首,汉殿颁恩世稀有。yàn rán kè shí míng jū shǒu,hàn diàn bān ēn shì xī yǒu。
已赐甲第高入云,更悬金印大如斗。yǐ cì jiǎ dì gāo rù yún,gèng xuán jīn yìn dà rú dòu。
功成莫傲机头妇,灯寒月沉君知否。gōng chéng mò ào jī tóu fù,dēng hán yuè chén jūn zhī fǒu。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

吴兴杂兴十首

王世贞

寄语诸乡曲,清贫好自夸。jì yǔ zhū xiāng qū,qīng pín hǎo zì kuā。
山田供老母,月俸上官家。shān tián gōng lǎo mǔ,yuè fèng shàng guān jiā。
荡口携来酒,天池寄得茶。dàng kǒu xié lái jiǔ,tiān chí jì dé chá。
止赢苕岘胜,饱看不为奢。zhǐ yíng sháo xiàn shèng,bǎo kàn bù wèi shē。

吴兴杂兴十首

王世贞

掩卷将何道,凄其归思浓。yǎn juǎn jiāng hé dào,qī qí guī sī nóng。
名微真马走,官拙自龙钟。míng wēi zhēn mǎ zǒu,guān zhuō zì lóng zhōng。
岁月辞何峻,乾坤老渐容。suì yuè cí hé jùn,qián kūn lǎo jiàn róng。
浮云众鸟去,落落一高松。fú yún zhòng niǎo qù,luò luò yī gāo sōng。

吴兴杂兴十首

王世贞

上书知不报,解绶且谋归。shàng shū zhī bù bào,jiě shòu qiě móu guī。
嚄唶堪巾帼,婆娑忆布衣。huō zé kān jīn guó,pó suō yì bù yī。
酒如清渭水,莼似北山薇。jiǔ rú qīng wèi shuǐ,chún shì běi shān wēi。
薄晓诗名贱,于今未忍挥。báo xiǎo shī míng jiàn,yú jīn wèi rěn huī。

题兰湖秋色图送王吏部

王世贞

秋浦木兰楫,青云鹓鹭行。qiū pǔ mù lán jí,qīng yún yuān lù xíng。
时人归简要,循吏有辉光。shí rén guī jiǎn yào,xún lì yǒu huī guāng。
水镜元同澈,露桃难共芳。shuǐ jìng yuán tóng chè,lù táo nán gòng fāng。
芙蓉池上客,谁不向王郎。fú róng chí shàng kè,shuí bù xiàng wáng láng。

武林遇李太仆归省有赠

王世贞

车从都何甚,风尘意不关。chē cóng dōu hé shén,fēng chén yì bù guān。
文宁狗监贵,官是马曹闲。wén níng gǒu jiān guì,guān shì mǎ cáo xián。
薄有莼鲈兴,那因桂玉还。báo yǒu chún lú xīng,nà yīn guì yù hái。
青门四明客,早晚向仙班。qīng mén sì míng kè,zǎo wǎn xiàng xiān bān。

武林遇李太仆归省有赠

王世贞

闲客平津邸,仍游七子场。xián kè píng jīn dǐ,réng yóu qī zi chǎng。
歌成迁幸舍,赋上谢赀郎。gē chéng qiān xìng shě,fù shàng xiè zī láng。
天自游燕近,山从入剡长。tiān zì yóu yàn jìn,shān cóng rù shàn zhǎng。
云霞护青雀,送汝过钱唐。yún xiá hù qīng què,sòng rǔ guò qián táng。

冬日憩舟嘉树林小饮

王世贞

仲冬好风日,故山嘉树林。zhòng dōng hǎo fēng rì,gù shān jiā shù lín。
信履触幽赏,改席就清阴。xìn lǚ chù yōu shǎng,gǎi xí jiù qīng yīn。
青葱冒霜草,啁唽先候禽。qīng cōng mào shuāng cǎo,zhāo xī xiān hòu qín。
人生贵所适,毋为悬别心。rén shēng guì suǒ shì,wú wèi xuán bié xīn。

周恭人悼亡

王世贞

婉丽兼三德,辛勤佐一官。wǎn lì jiān sān dé,xīn qín zuǒ yī guān。
即知丹茀好,曾断素机寒。jí zhī dān fú hǎo,céng duàn sù jī hán。
桂魄销何易,兰魂返更难。guì pò xiāo hé yì,lán hún fǎn gèng nán。
那堪悼亡鬓,此夜欲如潘。nà kān dào wáng bìn,cǐ yè yù rú pān。

周恭人悼亡

王世贞

晓案犹闻举,春蚕未罢工。xiǎo àn yóu wén jǔ,chūn cán wèi bà gōng。
泉台人自玉,藜阁管堪彤。quán tái rén zì yù,lí gé guǎn kān tóng。
寂寞鱼轩冷,凄其蕙帐空。jì mò yú xuān lěng,qī qí huì zhàng kōng。
周郎能顾曲,慎莫唱离鸿。zhōu láng néng gù qū,shèn mò chàng lí hóng。

答魏允中

王世贞

邮函旦夕至,似汝尺书无。yóu hán dàn xī zhì,shì rǔ chǐ shū wú。
眼欲空三辅,心仍折五湖。yǎn yù kōng sān fǔ,xīn réng zhé wǔ hú。
何人充骏骨,念我报骊珠。hé rén chōng jùn gǔ,niàn wǒ bào lí zhū。
好去连城在,秋风看过都。hǎo qù lián chéng zài,qiū fēng kàn guò dōu。

问华起龙工部

王世贞

生今杜门处,春草故人疏。shēng jīn dù mén chù,chūn cǎo gù rén shū。
罢读考工记,俱称行秘书。bà dú kǎo gōng jì,jù chēng xíng mì shū。
毋云计左矣,吾亦赋归欤。wú yún jì zuǒ yǐ,wú yì fù guī yú。
见说君山色,萧条宦兴如。jiàn shuō jūn shān sè,xiāo tiáo huàn xīng rú。

答王礼部言卿

王世贞

礼乐逢昭代,文章属盛年。lǐ lè féng zhāo dài,wén zhāng shǔ shèng nián。
名从赤县得,官向紫微迁。míng cóng chì xiàn dé,guān xiàng zǐ wēi qiān。
倚玉怜余弟,投珠念汝贤。yǐ yù lián yú dì,tóu zhū niàn rǔ xián。
春卿古芳署,应许和歌传。chūn qīng gǔ fāng shǔ,yīng xǔ hé gē chuán。

璩敏仲见访作

王世贞

词客不寂寞,到来令坐惊。cí kè bù jì mò,dào lái lìng zuò jīng。
今朝下悬榻,强半为璩生。jīn cháo xià xuán tà,qiáng bàn wèi qú shēng。
笑语纵横进,图书次第评。xiào yǔ zòng héng jìn,tú shū cì dì píng。
此中殊有味,何必傍时名。cǐ zhōng shū yǒu wèi,hé bì bàng shí míng。

即事呈邢邵二医

王世贞

春朝视膳罢,次第检方书。chūn cháo shì shàn bà,cì dì jiǎn fāng shū。
薄宦人皆有,穷愁老自如。báo huàn rén jiē yǒu,qióng chóu lǎo zì rú。
枕移啼鸟后,杯到落花初。zhěn yí tí niǎo hòu,bēi dào luò huā chū。
况是谈诗懒,无劳客起予。kuàng shì tán shī lǎn,wú láo kè qǐ yǔ。

即事呈邢邵二医

王世贞

麦雨冷将热,庭花朝自昏。mài yǔ lěng jiāng rè,tíng huā cháo zì hūn。
渔樵初入耳,鸟雀已窥门。yú qiáo chū rù ěr,niǎo què yǐ kuī mén。
不论宦情薄,只言医道尊。bù lùn huàn qíng báo,zhǐ yán yī dào zūn。
年来秫田歉,为尔罄芳樽。nián lái shú tián qiàn,wèi ěr qìng fāng zūn。