古诗词

送大司寇顾公还山歌

王世贞

孝皇宾天五十载,海内喁喁想颜色。xiào huáng bīn tiān wǔ shí zài,hǎi nèi yóng yóng xiǎng yán sè。
曾传策士吁真才,往往睹接夔龙席。céng chuán cè shì xū zhēn cái,wǎng wǎng dǔ jiē kuí lóng xí。
呜呼此意苍茫竟谁答,一老岿然峙南极。wū hū cǐ yì cāng máng jìng shuí dá,yī lǎo kuī rán zhì nán jí。
日月长悬魏阙心,波涛竟展渑池翼。rì yuè zhǎng xuán wèi quē xīn,bō tāo jìng zhǎn miǎn chí yì。
自从拂袖离夫椒,安石强折苍生腰。zì cóng fú xiù lí fū jiāo,ān shí qiáng zhé cāng shēng yāo。
十年再压铜柱碛,两都重肃金天飙。shí nián zài yā tóng zhù qì,liǎng dōu zhòng sù jīn tiān biāo。
巍如大衡悬东序,耸若乔木干层霄。wēi rú dà héng xuán dōng xù,sǒng ruò qiáo mù gàn céng xiāo。
珊瑚欲枯沧海钓,云母隔坐天门朝。shān hú yù kū cāng hǎi diào,yún mǔ gé zuò tiān mén cháo。
谁其青骢绣为袍,望公崔嵬不得骄。shuí qí qīng cōng xiù wèi páo,wàng gōng cuī wéi bù dé jiāo。
片言出口捩眼鼻,一疏脱屣甘渔樵。piàn yán chū kǒu liè yǎn bí,yī shū tuō xǐ gān yú qiáo。
菰城社者刘司空,啸作鼓吹惊鸿蒙。gū chéng shè zhě liú sī kōng,xiào zuò gǔ chuī jīng hóng méng。
轻舟握手慰劳苦,苕水尽发桃花红,青山无言忽两翁。qīng zhōu wò shǒu wèi láo kǔ,sháo shuǐ jǐn fā táo huā hóng,qīng shān wú yán hū liǎng wēng。
为公萋菲意良厚,时有时才任奔走。wèi gōng qī fēi yì liáng hòu,shí yǒu shí cái rèn bēn zǒu。
阴森狐狸固城社,潦落麟凤沈郊薮。yīn sēn hú lí gù chéng shè,lǎo luò lín fèng shěn jiāo sǒu。
不堪屈指孝皇年,试论更得如公否。bù kān qū zhǐ xiào huáng nián,shì lùn gèng dé rú gōng fǒu。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

垓下歌

王世贞

群雄伏兮,婴授首。qún xióng fú xī,yīng shòu shǒu。
纵孤豚兮,啮人肘。zòng gū tún xī,niè rén zhǒu。
虞兮骓兮,弃若遗。yú xī zhuī xī,qì ruò yí。
天亡我兮,将告谁。tiān wáng wǒ xī,jiāng gào shuí。

大风歌

王世贞

大风发兮,扬天威。dà fēng fā xī,yáng tiān wēi。
一剑游兮,万乘归。yī jiàn yóu xī,wàn chéng guī。
愿得五臣兮,赞无为。yuàn dé wǔ chén xī,zàn wú wèi。

秋风辞

王世贞

秋风谡谡兮,霜未飞。qiū fēng sù sù xī,shuāng wèi fēi。
草木忍雕兮,待恩晖。cǎo mù rěn diāo xī,dài ēn huī。
晋有璧兮,汾有珠。jìn yǒu bì xī,fén yǒu zhū。
君心怿兮,自敷腴。jūn xīn yì xī,zì fū yú。
鏦金钲兮,雷大鼓。cōng jīn zhēng xī,léi dà gǔ。
神鱼跃兮,黄鹄舞。shén yú yuè xī,huáng gǔ wǔ。
志谈荡兮,媒慨慷。zhì tán dàng xī,méi kǎi kāng。
来日短兮,去日长。lái rì duǎn xī,qù rì zhǎng。
望岧峣兮,耸双龙。wàng tiáo yáo xī,sǒng shuāng lóng。
恭已无为兮,垂舜裳。gōng yǐ wú wèi xī,chuí shùn shang。
后天地兮,凋三光。hòu tiān dì xī,diāo sān guāng。

李夫人歌

王世贞

人耶仙耶,宛然而来者,畴为汝之权耶。rén yé xiān yé,wǎn rán ér lái zhě,chóu wèi rǔ zhī quán yé。
仙耶人耶,翩然而去者,畴为汝之身耶。xiān yé rén yé,piān rán ér qù zhě,chóu wèi rǔ zhī shēn yé。

平城歌

王世贞

汉使来,胡马死。hàn shǐ lái,hú mǎ sǐ。
汉使归,死马起。hàn shǐ guī,sǐ mǎ qǐ。
生何致致汉天子。shēng hé zhì zhì hàn tiān zi。

平城歌

王世贞

曲逆腹,如腲膇。qū nì fù,rú wěi zhuì。
不能出,一奇彼。bù néng chū,yī qí bǐ。
有阏氏此有戚姬。yǒu è shì cǐ yǒu qī jī。

平城歌

王世贞

开一角,纵汉兵。kāi yī jiǎo,zòng hàn bīng。
汉天子,有神灵。hàn tiān zi,yǒu shén líng。

平城歌

王世贞

汉天子,何神灵。hàn tiān zi,hé shén líng。
韩彭死,冒顿生。hán péng sǐ,mào dùn shēng。

平城歌

王世贞

阏氏妒,妒汉女。è shì dù,dù hàn nǚ。
单于乐,乐翁主。dān yú lè,lè wēng zhǔ。
金珠纨縠压驼马。jīn zhū wán hú yā tuó mǎ。

乌孙公主歌

王世贞

妾人自惭兮,诸侯女。qiè rén zì cán xī,zhū hóu nǚ。
谬托嘉名兮,汉翁主。miù tuō jiā míng xī,hàn wēng zhǔ。
宠我饵我兮,作远婚。chǒng wǒ ěr wǒ xī,zuò yuǎn hūn。
匈奴贱种兮,号乌孙。xiōng nú jiàn zhǒng xī,hào wū sūn。
昆弥老兮,非我偶。kūn mí lǎo xī,fēi wǒ ǒu。
少王壮兮,实余后。shǎo wáng zhuàng xī,shí yú hòu。
念欲一死兮,为国忧。niàn yù yī sǐ xī,wèi guó yōu。
失身苟活兮,贻国羞。shī shēn gǒu huó xī,yí guó xiū。
丞相何人兮,爵通侯。chéng xiāng hé rén xī,jué tōng hóu。

蹛林歌

王世贞

六骡马,白羽笴,嫖姚物故天助我。liù luó mǎ,bái yǔ gǎn,piáo yáo wù gù tiān zhù wǒ。
单于自将会蹛林,左贤一矢贯两禽。dān yú zì jiāng huì dài lín,zuǒ xián yī shǐ guàn liǎng qín。

敕勒歌

王世贞

银服匿,紫酡酪,宁胡阏氏奏汉乐。yín fú nì,zǐ tuó lào,níng hú è shì zòu hàn lè。
北风摄羊一万角,十道壮马不得索。běi fēng shè yáng yī wàn jiǎo,shí dào zhuàng mǎ bù dé suǒ。

娇女诗

王世贞

娇女好姿首,不为他人媚。jiāo nǚ hǎo zī shǒu,bù wèi tā rén mèi。
阿母手簪花,花掷弃之地。ā mǔ shǒu zān huā,huā zhì qì zhī dì。
作女任汝骄,作妇恐不易。zuò nǚ rèn rǔ jiāo,zuò fù kǒng bù yì。

三洲歌

王世贞

阿母见钱喜,女今见钱悲。ā mǔ jiàn qián xǐ,nǚ jīn jiàn qián bēi。
金铸估客身,不得好心期。jīn zhù gū kè shēn,bù dé hǎo xīn qī。

三洲歌

王世贞

万斛峨珂舟,人道是珍贿。wàn hú é kē zhōu,rén dào shì zhēn huì。
一头载红妆,一头载绿蚁。yī tóu zài hóng zhuāng,yī tóu zài lǜ yǐ。