古诗词

与高大夫游盘山歌

王世贞

高侯挟我游盘山,下盘已见凌大荒。gāo hóu xié wǒ yóu pán shān,xià pán yǐ jiàn líng dà huāng。
一峰长悬辽海色,千涧暗发松花香。yī fēng zhǎng xuán liáo hǎi sè,qiān jiàn àn fā sōng huā xiāng。
寒流触磴挂玉乳,老桧破石垂青裳。hán liú chù dèng guà yù rǔ,lǎo guì pò shí chuí qīng shang。
虎豹盘挐斗屈强,虬龙甲鬣森开张。hǔ bào pán ná dòu qū qiáng,qiú lóng jiǎ liè sēn kāi zhāng。
芒鞋恍蹑元气度,竹榼欲借春云装。máng xié huǎng niè yuán qì dù,zhú kē yù jiè chūn yún zhuāng。
行穷杳霭径将绝,忽有钟声来上方。xíng qióng yǎo ǎi jìng jiāng jué,hū yǒu zhōng shēng lái shàng fāng。
排空独创舍利塔,凿壁更筑支公房。pái kōng dú chuàng shě lì tǎ,záo bì gèng zhù zhī gōng fáng。
我疲足力欲就枕,高侯贾勇不可当。wǒ pí zú lì yù jiù zhěn,gāo hóu jiǎ yǒng bù kě dāng。
俯看群山一培塿,榆关铁岭横苍茫。fǔ kàn qún shān yī péi lǒu,yú guān tiě lǐng héng cāng máng。
建牙吹角浩无际,飞刍转饷遥相望。jiàn yá chuī jiǎo hào wú jì,fēi chú zhuǎn xiǎng yáo xiāng wàng。
天门绝顶仅咫尺,安得送侯北斗傍。tiān mén jué dǐng jǐn zhǐ chǐ,ān dé sòng hóu běi dòu bàng。
坐挥如意夺敌胆,万马不敢骄秋霜。zuò huī rú yì duó dí dǎn,wàn mǎ bù gǎn jiāo qiū shuāng。
野夫饱弄兹山色,何似日作尚书郎。yě fū bǎo nòng zī shān sè,hé shì rì zuò shàng shū láng。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

竺上人六月闭关禅诵精进书此勉之

王世贞

闻师初解夏,一钵与绳床。wén shī chū jiě xià,yī bō yǔ shéng chuáng。
幡影白云静,钟声清昼长。fān yǐng bái yún jìng,zhōng shēng qīng zhòu zhǎng。
霞餐有禅悦,水观生微凉。xiá cān yǒu chán yuè,shuǐ guān shēng wēi liáng。
请看降心后,依然花草香。qǐng kàn jiàng xīn hòu,yī rán huā cǎo xiāng。

竺上人六月闭关禅诵精进书此勉之

王世贞

维摩丈室外,苔藓自经旬。wéi mó zhàng shì wài,tái xiǎn zì jīng xún。
岂以薰修业,能坚忍辱身。qǐ yǐ xūn xiū yè,néng jiān rěn rǔ shēn。
觅心不可得,缚汝竟何人。mì xīn bù kě dé,fù rǔ jìng hé rén。
好去门前路,清溪涨色新。hǎo qù mén qián lù,qīng xī zhǎng sè xīn。

初夏游张氏山亭

王世贞

岂必在丘壑,居然无俗尘。qǐ bì zài qiū hè,jū rán wú sú chén。
曲肱乌皮几,垫角白纶巾。qū gōng wū pí jǐ,diàn jiǎo bái lún jīn。
万象各有媚,孤云愈见亲。wàn xiàng gè yǒu mèi,gū yún yù jiàn qīn。
野人骤得此,野性讵能驯。yě rén zhòu dé cǐ,yě xìng jù néng xùn。

初夏游张氏山亭

王世贞

丛林鸟雀傲,委巷渔樵通。cóng lín niǎo què ào,wěi xiàng yú qiáo tōng。
回看一卷石,坐失千华嵩。huí kàn yī juǎn shí,zuò shī qiān huá sōng。
藤萝行秋色,桧柏宿天风。téng luó xíng qiū sè,guì bǎi sù tiān fēng。
投足岂在广,会心浩无穷。tóu zú qǐ zài guǎng,huì xīn hào wú qióng。

初夏游张氏山亭

王世贞

微微动幽籁,簌簌涤广除。wēi wēi dòng yōu lài,sù sù dí guǎng chú。
石梁属䆗窱,磴道藏威纡。shí liáng shǔ yǎo tiǎo,dèng dào cáng wēi yū。
觞飞竞谋速,饮至不愿馀。shāng fēi jìng móu sù,yǐn zhì bù yuàn yú。
无烦具主礼,已自称吾庐。wú fán jù zhǔ lǐ,yǐ zì chēng wú lú。

初夏游张氏山亭

王世贞

改席临幽壑,披襟当绝颠。gǎi xí lín yōu hè,pī jīn dāng jué diān。
苔钱乳窦嵌,云叶金波穿。tái qián rǔ dòu qiàn,yún yè jīn bō chuān。
伏虎蕴盘攫,修鳞坼蜿蜒。fú hǔ yùn pán jué,xiū lín chè wān yán。
箕踞一长啸,寒声千树传。jī jù yī zhǎng xiào,hán shēng qiān shù chuán。

初夏游张氏山亭

王世贞

宴坐盘石上,澹然忘所归。yàn zuò pán shí shàng,dàn rán wàng suǒ guī。
片云逗松顶,隙月沾人衣。piàn yún dòu sōng dǐng,xì yuè zhān rén yī。
蠕蠕宿羽动,稍稍澄露微。rú rú sù yǔ dòng,shāo shāo chéng lù wēi。
尊酒欣有托,尘言晤来稀。zūn jiǔ xīn yǒu tuō,chén yán wù lái xī。

寄曹云南

王世贞

封事人堪老,长沙席未前。fēng shì rén kān lǎo,zhǎng shā xí wèi qián。
试论骢马客,谁更碧鸡天。shì lùn cōng mǎ kè,shuí gèng bì jī tiān。
放逐君恩并,淹留国士偏。fàng zhú jūn ēn bìng,yān liú guó shì piān。
南滇六月息,待汝击风烟。nán diān liù yuè xī,dài rǔ jī fēng yān。

复与诸君游张氏园

王世贞

休沐时相过,犹言惜未频。xiū mù shí xiāng guò,yóu yán xī wèi pín。
风尘馀此地,山水更何人。fēng chén yú cǐ dì,shān shuǐ gèng hé rén。
高咏销兰烬,清辉掩桂轮。gāo yǒng xiāo lán jìn,qīng huī yǎn guì lún。
冰盘荐沈绿,不道故侯贫。bīng pán jiàn shěn lǜ,bù dào gù hóu pín。

复与诸君游张氏园

王世贞

散地容疏放,微名罢讨论。sàn dì róng shū fàng,wēi míng bà tǎo lùn。
酒徒余渐老,诗道尔谁尊。jiǔ tú yú jiàn lǎo,shī dào ěr shuí zūn。
抵掌回高睨,披襟就大言。dǐ zhǎng huí gāo nì,pī jīn jiù dà yán。
狂来据盘石,星斗乱堪扪。kuáng lái jù pán shí,xīng dòu luàn kān mén。

复与诸君游张氏园

王世贞

不必夸幽胜,唯应事事宜。bù bì kuā yōu shèng,wéi yīng shì shì yí。
秋阴生桧早,暝色赴花迟。qiū yīn shēng guì zǎo,míng sè fù huā chí。
侍立颜如玉,争论肉胜丝。shì lì yán rú yù,zhēng lùn ròu shèng sī。
君看广陵散,何异郢中词。jūn kàn guǎng líng sàn,hé yì yǐng zhōng cí。

复与诸君游张氏园

王世贞

洗却侯家态,胡床仅薜萝。xǐ què hóu jiā tài,hú chuáng jǐn bì luó。
莺花吾暂主,鸡黍客贪过。yīng huā wú zàn zhǔ,jī shǔ kè tān guò。
雌霓飞梁挂,雄风岸帻多。cí ní fēi liáng guà,xióng fēng àn zé duō。
寻幽更移席,兴到即为歌。xún yōu gèng yí xí,xīng dào jí wèi gē。

复与诸君游张氏园

王世贞

烦暑辞高栋,严更起丽谯。fán shǔ cí gāo dòng,yán gèng qǐ lì qiáo。
坐寒云母障,词艳雪儿调。zuò hán yún mǔ zhàng,cí yàn xuě ér diào。
物性幽堪狎,时情短易消。wù xìng yōu kān xiá,shí qíng duǎn yì xiāo。
只言乘月散,策马曙光摇。zhǐ yán chéng yuè sàn,cè mǎ shǔ guāng yáo。

兴至

王世贞

兴至时拈句,狂吟意颇安。xīng zhì shí niān jù,kuáng yín yì pǒ ān。
纵稀吾辈赏,不藉众人看。zòng xī wú bèi shǎng,bù jí zhòng rén kàn。
卷席千山暮,垂天列宿寒。juǎn xí qiān shān mù,chuí tiān liè sù hán。
茫茫远道思,徙倚坐凭阑。máng máng yuǎn dào sī,xǐ yǐ zuò píng lán。

大雨

王世贞

曜灵避晴汉,丰隆鞭疾雷。yào líng bì qíng hàn,fēng lóng biān jí léi。
鳌驱海水立,鹏击天风来。áo qū hǎi shuǐ lì,péng jī tiān fēng lái。
百卉竞含态,孤根虞见摧。bǎi huì jìng hán tài,gū gēn yú jiàn cuī。
为霖空自许,板荡世堪哀。wèi lín kōng zì xǔ,bǎn dàng shì kān āi。