古诗词

龙伯篇赠徐子与守汀州

王世贞

我驰轺车去京国,君拥楼船下震泽。wǒ chí yáo chē qù jīng guó,jūn yōng lóu chuán xià zhèn zé。
风尘片语成古今,星斗垂天各南北。fēng chén piàn yǔ chéng gǔ jīn,xīng dòu chuí tiān gè nán běi。
云扶恒顶大陆青,海擘鲸鬐九江黑。yún fú héng dǐng dà lù qīng,hǎi bāi jīng qí jiǔ jiāng hēi。
贵人刺促虚见雠,处处江山真宰愁。guì rén cì cù xū jiàn chóu,chù chù jiāng shān zhēn zǎi chóu。
华阳洞中按谪籍,此曹落魄未可收。huá yáng dòng zhōng àn zhé jí,cǐ cáo luò pò wèi kě shōu。
不然簿牍纷相樛,混沌少足延春秋。bù rán bù dú fēn xiāng jiū,hùn dùn shǎo zú yán chūn qiū。
我今蹭蹬之青州,君亦五马东南游。wǒ jīn cèng dēng zhī qīng zhōu,jūn yì wǔ mǎ dōng nán yóu。
五马翩翩五赤龙,玉华天开玉芙蓉。wǔ mǎ piān piān wǔ chì lóng,yù huá tiān kāi yù fú róng。
汀溪溪发桃花红,落花徐飞讼庭空。tīng xī xī fā táo huā hóng,luò huā xú fēi sòng tíng kōng。
讼庭往往烟霞色,案头一峰青欲滴。sòng tíng wǎng wǎng yān xiá sè,àn tóu yī fēng qīng yù dī。
醉后频呼白接䍦,兴来且着临川屐。zuì hòu pín hū bái jiē lí,xīng lái qiě zhe lín chuān jī。
莫论名世五百年,例是词人二千石。mò lùn míng shì wǔ bǎi nián,lì shì cí rén èr qiān shí。
飞章报君还自言,道傍青绶何便便。fēi zhāng bào jūn hái zì yán,dào bàng qīng shòu hé biàn biàn。
男儿身在无不可,即使折腰那足怜。nán ér shēn zài wú bù kě,jí shǐ zhé yāo nà zú lián。
君不见龙伯灼鳌鳌极转,帝罚龙伯令之短。jūn bù jiàn lóng bó zhuó áo áo jí zhuǎn,dì fá lóng bó lìng zhī duǎn。
犹能蚁观尘世人,仰摘匏瓜未为晚。yóu néng yǐ guān chén shì rén,yǎng zhāi páo guā wèi wèi wǎn。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

幽州马行客歌

王世贞

女郎初嫁时,日日称阿母。nǚ láng chū jià shí,rì rì chēng ā mǔ。
女郎抱儿归,日日称儿父。nǚ láng bào ér guī,rì rì chēng ér fù。

幽州马行客歌

王世贞

郎赠倭堕髻,妾报倭堕髻。láng zèng wō duò jì,qiè bào wō duò jì。
知郎非女娘,郎无男儿气。zhī láng fēi nǚ niáng,láng wú nán ér qì。

幽州马行客歌

王世贞

阿母不嫁女,阿母故相恼。ā mǔ bù jià nǚ,ā mǔ gù xiāng nǎo。
教作绣鸳鸯,鸳鸯是何鸟。jiào zuò xiù yuān yāng,yuān yāng shì hé niǎo。

捉搦歌

王世贞

阿母三十育五女,长作南邻北邻妇。ā mǔ sān shí yù wǔ nǚ,zhǎng zuò nán lín běi lín fù。
野雌遗壳伏雌乳,总为他人劳阿母。yě cí yí ké fú cí rǔ,zǒng wèi tā rén láo ā mǔ。

捉搦歌

王世贞

黄絺作衫绣作里,贫家驱犊当驹使。huáng chī zuò shān xiù zuò lǐ,pín jiā qū dú dāng jū shǐ。
儿郎饱饭坐屋底,万事不理问女子。ér láng bǎo fàn zuò wū dǐ,wàn shì bù lǐ wèn nǚ zi。

捉搦歌

王世贞

当门种葵棘盖井,卷毛生睫项垂瘿。dāng mén zhǒng kuí jí gài jǐng,juǎn máo shēng jié xiàng chuí yǐng。
成长二十不得逞,招将倩郎生作梗。chéng zhǎng èr shí bù dé chěng,zhāo jiāng qiàn láng shēng zuò gěng。

捉搦歌

王世贞

销金中裙翡翠鬌,千钱衬僧结因果。xiāo jīn zhōng qún fěi cuì tuǒ,qiān qián chèn sēng jié yīn guǒ。
愿奴生身勿再堕,负心儿郎行作我。yuàn nú shēng shēn wù zài duò,fù xīn ér láng xíng zuò wǒ。

折杨柳歌

王世贞

懊恼杨柳枝,窣地黄金丝。ào nǎo yáng liǔ zhī,sū dì huáng jīn sī。
门前不种尔,那得管别离。mén qián bù zhǒng ěr,nà dé guǎn bié lí。

折杨柳歌

王世贞

妾肠如车轮,日日千万转。qiè cháng rú chē lún,rì rì qiān wàn zhuǎn。
闻郎发咸阳,妾已在沙苑。wén láng fā xián yáng,qiè yǐ zài shā yuàn。

折杨柳歌

王世贞

可怜孟诸岸,春草绿芊芊。kě lián mèng zhū àn,chūn cǎo lǜ qiān qiān。
羌儿骑汉马,牵著上床眠。qiāng ér qí hàn mǎ,qiān zhù shàng chuáng mián。

折杨柳歌

王世贞

莫作中女郎,懊憹不可言。mò zuò zhōng nǚ láng,ào náo bù kě yán。
大姊得蚤嫁,小妹得娘怜。dà zǐ dé zǎo jià,xiǎo mèi dé niáng lián。

折杨柳歌

王世贞

下马绣盘龙,上马金裲裆。xià mǎ xiù pán lóng,shàng mǎ jīn liǎng dāng。
男儿好光彩,只是耀他乡。nán ér hǎo guāng cǎi,zhǐ shì yào tā xiāng。

折杨柳歌

王世贞

牝马接神龙,生儿尚为驹。pìn mǎ jiē shén lóng,shēng ér shàng wèi jū。
娇女嫁仆夫,生儿唤作奴。jiāo nǚ jià pū fū,shēng ér huàn zuò nú。

折杨柳歌

王世贞

桃花二三月,故爱东风吹。táo huā èr sān yuè,gù ài dōng fēng chuī。
阿母不嫁女,忘取少年时。ā mǔ bù jià nǚ,wàng qǔ shǎo nián shí。

折杨柳歌

王世贞

桃花八九月,树头无一枝。táo huā bā jiǔ yuè,shù tóu wú yī zhī。
女儿作阿母,不作阿母痴。nǚ ér zuò ā mǔ,bù zuò ā mǔ chī。