古诗词

放歌赠子相考功出参闽省

王世贞

自从上帝与富媪不相得,展鳌一足摧一极。zì cóng shàng dì yǔ fù ǎo bù xiāng dé,zhǎn áo yī zú cuī yī jí。
黄河漰■向西北,赤水妖株扫奎壁,天下文章夺颜色。huáng hé pēng xiàng xī běi,chì shuǐ yāo zhū sǎo kuí bì,tiān xià wén zhāng duó yán sè。
君不见历下生尔时,脱屣辞承明。jūn bù jiàn lì xià shēng ěr shí,tuō xǐ cí chéng míng。
道傍黄绶不肯跪,刺史刺促惭颜赪。dào bàng huáng shòu bù kěn guì,cì shǐ cì cù cán yán chēng。
吴郎楚狂人,凤歌往往嘲公卿。wú láng chǔ kuáng rén,fèng gē wǎng wǎng cháo gōng qīng。
朝来襆被门下省,交游顷刻藏其名。cháo lái fú bèi mén xià shěng,jiāo yóu qǐng kè cáng qí míng。
丈夫得失为龙蛇,精灵变化空咨嗟。zhàng fū dé shī wèi lóng shé,jīng líng biàn huà kōng zī jiē。
君不见王世贞,其人口吻俱烟霞。jūn bù jiàn wáng shì zhēn,qí rén kǒu wěn jù yān xiá。
令裤铁裲裆守东海,探丸杀吏纷如麻,绿沈枪头雪生花。lìng kù tiě liǎng dāng shǒu dōng hǎi,tàn wán shā lì fēn rú má,lǜ shěn qiāng tóu xuě shēng huā。
腰间有骨不自保,屈曲脂韦竟谁道。yāo jiān yǒu gǔ bù zì bǎo,qū qū zhī wéi jìng shuí dào。
欲诣扶桑数红日,可向中原照颠倒。yù yì fú sāng shù hóng rì,kě xiàng zhōng yuán zhào diān dào。
数子岂不甘沉沦,长安城中一宗臣。shù zi qǐ bù gān chén lún,zhǎng ān chéng zhōng yī zōng chén。
酒酣击筑气益振,高歌四座空无人。jiǔ hān jī zhù qì yì zhèn,gāo gē sì zuò kōng wú rén。
恍如玉山映秋旻,句成不知有鬼神。huǎng rú yù shān yìng qiū mín,jù chéng bù zhī yǒu guǐ shén。
翩然黄鹄离天津,要驱娲石绣七闽。piān rán huáng gǔ lí tiān jīn,yào qū wā shí xiù qī mǐn。
霓为车,风为马,张石帆,槌河鼓。ní wèi chē,fēng wèi mǎ,zhāng shí fān,chuí hé gǔ。
叱来武夷君,余与汝细数。chì lái wǔ yí jūn,yú yǔ rǔ xì shù。
崇峰三十六,一一峰尖凤凰舞。chóng fēng sān shí liù,yī yī fēng jiān fèng huáng wǔ。
只今西太华、东岱宗,两山壁立峙太古。zhǐ jīn xī tài huá dōng dài zōng,liǎng shān bì lì zhì tài gǔ。
不知南天竟何力,谁撑柱。bù zhī nán tiān jìng hé lì,shuí chēng zhù。
乃今知有武夷之颠高巉岩,使君为益千仞岩,不忧岳神上相谗。nǎi jīn zhī yǒu wǔ yí zhī diān gāo chán yán,shǐ jūn wèi yì qiān rèn yán,bù yōu yuè shén shàng xiāng chán。
世贞昔东迁,宗也遗之宝剑篇。shì zhēn xī dōng qiān,zōng yě yí zhī bǎo jiàn piān。
试弹蒯缑歌,歌曲未竟风冷然。shì dàn kuǎi gōu gē,gē qū wèi jìng fēng lěng rán。
玄商起眦眦尽裂,回光滔荡难识察。xuán shāng qǐ zì zì jǐn liè,huí guāng tāo dàng nán shí chá。
遂令人间三尺铁,夜夜星辰莽回列。suì lìng rén jiān sān chǐ tiě,yè yè xīng chén mǎng huí liè。
我欲还君剑、报君诗。wǒ yù hái jūn jiàn bào jūn shī。
恐君试过延津道,化作双龙乘雨飞。kǒng jūn shì guò yán jīn dào,huà zuò shuāng lóng chéng yǔ fēi。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

凤笙曲

王世贞

瑞垆兽焙蜀锦床。ruì lú shòu bèi shǔ jǐn chuáng。
要眇倡凤复和皇。yào miǎo chàng fèng fù hé huáng。
馀音弥弥郁金梁。yú yīn mí mí yù jīn liáng。
郁金梁,宿流烟。yù jīn liáng,sù liú yān。
与女偕,逝缑山。yǔ nǚ xié,shì gōu shān。

后采莲曲

王世贞

密叶藏艇花迷妆。mì yè cáng tǐng huā mí zhuāng。
中有清歌逐芬芳。zhōng yǒu qīng gē zhú fēn fāng。
随风去来咽复扬。suí fēng qù lái yàn fù yáng。
咽复扬,雨缭起。yàn fù yáng,yǔ liáo qǐ。
摘叶归,忘收子。zhāi yè guī,wàng shōu zi。

采菱曲

王世贞

下裙鹅黄衫藕丝。xià qún é huáng shān ǒu sī。
拨蔓纤指玉参差。bō màn xiān zhǐ yù cān chà。
采菱倾筐露未晞。cǎi líng qīng kuāng lù wèi xī。
露未晞,甘且芳。lù wèi xī,gān qiě fāng。
折腰红,持赠郎。zhé yāo hóng,chí zèng láng。

朝云曲

王世贞

巫云欲阑接朝日。wū yún yù lán jiē cháo rì。
流辉斗艳无定质。liú huī dòu yàn wú dìng zhì。
若恋如惊态非一。ruò liàn rú jīng tài fēi yī。
态非一,境将残。tài fēi yī,jìng jiāng cán。
拟追寻,渺无端。nǐ zhuī xún,miǎo wú duān。

秦筝曲

王世贞

咸阳少娃十三馀。xián yáng shǎo wá shí sān yú。
十三新弦莺不如。shí sān xīn xián yīng bù rú。
商偏羽弱调乌乌。shāng piān yǔ ruò diào wū wū。
调乌乌,和纂纂。diào wū wū,hé zuǎn zuǎn。
新欢长,旧欢短。xīn huān zhǎng,jiù huān duǎn。

赵瑟曲

王世贞

素女留弦清且悲。sù nǚ liú xián qīng qiě bēi。
谁其工者邯郸姬。shuí qí gōng zhě hán dān jī。
玫瑰贴柱黄金徽。méi guī tiē zhù huáng jīn huī。
黄金徽,白玉管。huáng jīn huī,bái yù guǎn。
侬意长,欢意短。nóng yì zhǎng,huān yì duǎn。

游女曲

王世贞

双蛾作眉鸦作髻。shuāng é zuò méi yā zuò jì。
睩波芙蓉近相媚。lù bō fú róng jìn xiāng mèi。
不买新丰意先醉。bù mǎi xīn fēng yì xiān zuì。
意先醉,可奈何。yì xiān zuì,kě nài hé。
千金舞,百金歌。qiān jīn wǔ,bǎi jīn gē。

阳春曲

王世贞

杨柳窣地万千丝。yáng liǔ sū dì wàn qiān sī。
金堤碧桃花吐荑。jīn dī bì táo huā tǔ tí。
攀条折花将遗谁。pān tiáo zhé huā jiāng yí shuí。
将遗谁,心自了。jiāng yí shuí,xīn zì le。
人耳多,黄耳少。rén ěr duō,huáng ěr shǎo。

莫愁乐

王世贞

绕渡碧桃花,停鞭白鼻騧。rào dù bì táo huā,tíng biān bái bí guā。
客程无暇问,先访莫愁家。kè chéng wú xiá wèn,xiān fǎng mò chóu jiā。

短歌行二章送江少卿冕之长沙

王世贞

土伯九约嶷其角,陆海峥嵘咨吞啄。tǔ bó jiǔ yuē yí qí jiǎo,lù hǎi zhēng róng zī tūn zhuó。
方壶之仙诉天帝,欲扫么么还碧落。fāng hú zhī xiān sù tiān dì,yù sǎo me me hái bì luò。
霹雳衡驱白日变,此辈精灵坐销铄。pī lì héng qū bái rì biàn,cǐ bèi jīng líng zuò xiāo shuò。
帝关虎豹羞其群,仙人去逐三湘云。dì guān hǔ bào xiū qí qún,xiān rén qù zhú sān xiāng yún。
仰天大笑跨黄鹤,九辨清商如不闻。yǎng tiān dà xiào kuà huáng hè,jiǔ biàn qīng shāng rú bù wén。

短歌行二章送江少卿冕之长沙

王世贞

忆昨天子明光宫,谁其荚者字文通。yì zuó tiān zi míng guāng gōng,shuí qí jiá zhě zì wén tōng。
黄金骨起骏马色,白羽手却妖狐风。huáng jīn gǔ qǐ jùn mǎ sè,bái yǔ shǒu què yāo hú fēng。
往日百身不相借,此时尺地难为容。wǎng rì bǎi shēn bù xiāng jiè,cǐ shí chǐ dì nán wèi róng。
洛阳少年汉廷客,一忤绛灌虚前席。luò yáng shǎo nián hàn tíng kè,yī wǔ jiàng guàn xū qián xí。
宣室虽多问鬼神,愿君莫忘长太息。xuān shì suī duō wèn guǐ shén,yuàn jūn mò wàng zhǎng tài xī。

五杂俎三首

王世贞

五杂俎,车中缨。wǔ zá zǔ,chē zhōng yīng。
往复还,辙不停。wǎng fù hái,zhé bù tíng。
不获已,删六经。bù huò yǐ,shān liù jīng。

白云谣

王世贞

白云西来,弥漫四垂。bái yún xī lái,mí màn sì chuí。
虽有赤骥,畴能不迷。suī yǒu chì jì,chóu néng bù mí。
将子暂留,有桃如饴。jiāng zi zàn liú,yǒu táo rú yí。

穆天子谣

王世贞

予洽东夏,偕化人居。yǔ qià dōng xià,xié huà rén jū。
岂无群后,唯子是仪。qǐ wú qún hòu,wéi zi shì yí。
执袪而腾,不以胫驰。zhí qū ér téng,bù yǐ jìng chí。

易水歌

王世贞

易水立兮,虹缭天。yì shuǐ lì xī,hóng liáo tiān。
壮士一出兮,秦为燕。zhuàng shì yī chū xī,qín wèi yàn。