古诗词

楚游歌赠顾季狂

王世贞

季狂两脚健于鹘,踏遍中原头未雪。jì kuáng liǎng jiǎo jiàn yú gǔ,tà biàn zhōng yuán tóu wèi xuě。
归来细君席尚冷,揖予又作青山别。guī lái xì jūn xí shàng lěng,yī yǔ yòu zuò qīng shān bié。
人生好游可柰何,洞庭潇湘秋欲波。rén shēng hǎo yóu kě nài hé,dòng tíng xiāo xiāng qiū yù bō。
秋风萧萧楚游子,若为楚舞吾楚歌。qiū fēng xiāo xiāo chǔ yóu zi,ruò wèi chǔ wǔ wú chǔ gē。
峨舸大艑向荆州,铜鞮女儿踏不休。é gě dà biàn xiàng jīng zhōu,tóng dī nǚ ér tà bù xiū。
宜城酒满三百斛,烂醉来登黄鹤楼。yí chéng jiǔ mǎn sān bǎi hú,làn zuì lái dēng huáng hè lóu。
君莫问鹦鹉洲,滔天白浪谁能识。jūn mò wèn yīng wǔ zhōu,tāo tiān bái làng shuí néng shí。
君莫问太傅宅,过头青草无遗迹。jūn mò wèn tài fù zhái,guò tóu qīng cǎo wú yí jì。
武陵桃花纵自春,其人往往多沈沦。wǔ líng táo huā zòng zì chūn,qí rén wǎng wǎng duō shěn lún。
羊家开府汝府主,有足那令驱避秦。yáng jiā kāi fǔ rǔ fǔ zhǔ,yǒu zú nà lìng qū bì qín。
兰台大王风,倏忽无定向。lán tái dà wáng fēng,shū hū wú dìng xiàng。
巫峡神女云,却堕沧波上。wū xiá shén nǚ yún,què duò cāng bō shàng。
唯有衡岳赤,帝主祝融峰,太岳黑,帝主真武宫。wéi yǒu héng yuè chì,dì zhǔ zhù róng fēng,tài yuè hēi,dì zhǔ zhēn wǔ gōng。
呼吸神爽与天通,頫视尘世如蠛蠓。hū xī shén shuǎng yǔ tiān tōng,fǔ shì chén shì rú miè měng。
季狂子,遨游二帝间,其乐不可言。jì kuáng zi,áo yóu èr dì jiān,qí lè bù kě yán。
手持绿玉杖,夜叩黄金门。shǒu chí lǜ yù zhàng,yè kòu huáng jīn mén。
称渴求沆瀣,跪翻洗头盆。chēng kě qiú hàng xiè,guì fān xǐ tóu pén。
顾扫石壁,淋漓墨汁。gù sǎo shí bì,lín lí mò zhī。
搏弄元化,真宰为泣。bó nòng yuán huà,zhēn zǎi wèi qì。
季狂子,闻汝昔时游武夷,青鞋皂帽浓髭眉。jì kuáng zi,wén rǔ xī shí yóu wǔ yí,qīng xié zào mào nóng zī méi。
醉骂紫阳师,尽挥橐中赀。zuì mà zǐ yáng shī,jǐn huī tuó zhōng zī。
众谓鹤背公,或云狐父儿。zhòng wèi hè bèi gōng,huò yún hú fù ér。
季狂子,丈夫踪迹毋太奇,太奇往往来人疑。jì kuáng zi,zhàng fū zōng jì wú tài qí,tài qí wǎng wǎng lái rén yí。
何如还家共父老,看放黄犊春郊耔。hé rú hái jiā gòng fù lǎo,kàn fàng huáng dú chūn jiāo zǐ。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

初春屏居讯问芜废有怀故人

王世贞

卧病衡门径转深,抱寒春日易成阴。wò bìng héng mén jìng zhuǎn shēn,bào hán chūn rì yì chéng yīn。
江天阳雁空双度,水国潜龙自一吟。jiāng tiān yáng yàn kōng shuāng dù,shuǐ guó qián lóng zì yī yín。
欲往交游羞挂齿,渐来名姓失关心。yù wǎng jiāo yóu xiū guà chǐ,jiàn lái míng xìng shī guān xīn。
芝苓犯雪垂垂长,短屐长镵取次寻。zhī líng fàn xuě chuí chuí zhǎng,duǎn jī zhǎng chán qǔ cì xún。

得徐汝宁子与书云刻余拟古诗因答

王世贞

怃悴悲吟大泽边,双鸿忽下破春烟。wǔ cuì bēi yín dà zé biān,shuāng hóng hū xià pò chūn yān。
青山欲老潜夫论,白雪虚传和郢篇。qīng shān yù lǎo qián fū lùn,bái xuě xū chuán hé yǐng piān。
万里故人殊健在,中原风色尚苍然。wàn lǐ gù rén shū jiàn zài,zhōng yuán fēng sè shàng cāng rán。
相逢倘问行藏事,自种要离墓畔田。xiāng féng tǎng wèn xíng cáng shì,zì zhǒng yào lí mù pàn tián。

春日同尤子求张幼于史叔载王复元舍弟敬美过黄淳父分韵得花字

王世贞

麈尾玄言日未斜,隐囊匡坐自煎茶。zhǔ wěi xuán yán rì wèi xié,yǐn náng kuāng zuò zì jiān chá。
尊前白雪中郎调,屋里青山处士家。zūn qián bái xuě zhōng láng diào,wū lǐ qīng shān chù shì jiā。
千里骥心降付酒,十年蓬鬓怯看花。qiān lǐ jì xīn jiàng fù jiǔ,shí nián péng bìn qiè kàn huā。
浮生幸有江湖在,莫遣风尘负岁华。fú shēng xìng yǒu jiāng hú zài,mò qiǎn fēng chén fù suì huá。

又代子求赋得春字

王世贞

柳色吴阊处处春,徵君门馆独松筠。liǔ sè wú chāng chù chù chūn,zhēng jūn mén guǎn dú sōng yún。
别来彩笔堪谁健,书就玄经且未贫。bié lái cǎi bǐ kān shuí jiàn,shū jiù xuán jīng qiě wèi pín。
煮茗江风回石鼎,扫藤花雨映纶巾。zhǔ míng jiāng fēng huí shí dǐng,sǎo téng huā yǔ yìng lún jīn。
绿醽最是能娱客,可厌朝来问字频。lǜ líng zuì shì néng yú kè,kě yàn cháo lái wèn zì pín。

答寄徐以言

王世贞

忆昔公车乱后开,当时谏草压霜台。yì xī gōng chē luàn hòu kāi,dāng shí jiàn cǎo yā shuāng tái。
金鸡北极惊孤下,威凤中原好再来。jīn jī běi jí jīng gū xià,wēi fèng zhōng yuán hǎo zài lái。
我自江湖甘落魄,君知天地尚怜才。wǒ zì jiāng hú gān luò pò,jūn zhī tiān dì shàng lián cái。
山阴蚤拟乘舟约,莫遣王猷兴尽回。shān yīn zǎo nǐ chéng zhōu yuē,mò qiǎn wáng yóu xīng jǐn huí。

答寄徐以言

王世贞

折槛封章动九重,匣中双锷锁芙蓉。zhé kǎn fēng zhāng dòng jiǔ zhòng,xiá zhōng shuāng è suǒ fú róng。
归舟剡曲家家雪,采药天台处处峰。guī zhōu shàn qū jiā jiā xuě,cǎi yào tiān tái chù chù fēng。
岁色平林空虎豹,春声大海起鱼龙。suì sè píng lín kōng hǔ bào,chūn shēng dà hǎi qǐ yú lóng。
向来雷雨皆天泽,未许逢干地下从。xiàng lái léi yǔ jiē tiān zé,wèi xǔ féng gàn dì xià cóng。

答寄徐以言

王世贞

十载容城涕泪残,京山宰木梦仍寒。shí zài róng chéng tì lèi cán,jīng shān zǎi mù mèng réng hán。
批鳞北阙狂谁在,息翼南溟老自宽。pī lín běi quē kuáng shuí zài,xī yì nán míng lǎo zì kuān。
何地可偿明月璧,故人还拟切云冠。hé dì kě cháng míng yuè bì,gù rén hái nǐ qiè yún guān。
风江大有波涛思,舟楫毋歌行路难。fēng jiāng dà yǒu bō tāo sī,zhōu jí wú gē xíng lù nán。

寄李于鳞

王世贞

卜筑新开济水浔,当门草色著书深。bo zhù xīn kāi jì shuǐ xún,dāng mén cǎo sè zhù shū shēn。
歌成明月难酬璧,买罢青山有赐金。gē chéng míng yuè nán chóu bì,mǎi bà qīng shān yǒu cì jīn。
海内交游虚屈指,天涯书素好论心。hǎi nèi jiāo yóu xū qū zhǐ,tiān yá shū sù hǎo lùn xīn。
丰城纵许干将在,斗气苍茫不可寻。fēng chéng zòng xǔ gàn jiāng zài,dòu qì cāng máng bù kě xún。

送杨都督之定海

王世贞

开府兵符出帝州,即看鱼丽拥春流。kāi fǔ bīng fú chū dì zhōu,jí kàn yú lì yōng chūn liú。
越裳使者初□□,□□□□□拜侯。yuè shang shǐ zhě chū,bài hóu。
画海鲸波回汉节,垂天虹色吐吴钩。huà hǎi jīng bō huí hàn jié,chuí tiān hóng sè tǔ wú gōu。
麒麟倘有丹青事,莫放书生在上头。qí lín tǎng yǒu dān qīng shì,mò fàng shū shēng zài shàng tóu。

寄张幼于庐居

王世贞

吴阊春望欲何如,张仲蓬蒿故有馀。wú chāng chūn wàng yù hé rú,zhāng zhòng péng hāo gù yǒu yú。
青史未荒游侠传,白云长卧孝廉庐。qīng shǐ wèi huāng yóu xiá chuán,bái yún zhǎng wò xiào lián lú。
隔林幽鸟工催泪,拥榻寒山好著书。gé lín yōu niǎo gōng cuī lèi,yōng tà hán shān hǎo zhù shū。
解道王筠能辨霓,可无双鲤示郊居。jiě dào wáng yún néng biàn ní,kě wú shuāng lǐ shì jiāo jū。

华存叔暨犹子幼圜数有慰和之咏聊此志答

王世贞

华发萧萧卧涧阿,洛阳芳草自铜驼。huá fā xiāo xiāo wò jiàn ā,luò yáng fāng cǎo zì tóng tuó。
穷来白璧甘萋菲,病起青灯废蓼莪。qióng lái bái bì gān qī fēi,bìng qǐ qīng dēng fèi liǎo é。
秋色尽饶归计早,阳春翻觉和人多。qiū sè jǐn ráo guī jì zǎo,yáng chūn fān jué hé rén duō。
浚冲豪兴真垂尽,奈汝风流二阮何。jùn chōng háo xīng zhēn chuí jǐn,nài rǔ fēng liú èr ruǎn hé。

辱存叔幼圜和过黄淳父诗再叠奉答

王世贞

论文握手夕阳斜,罢酒还呼顾渚茶。lùn wén wò shǒu xī yáng xié,bà jiǔ hái hū gù zhǔ chá。
久自中原无后进,渐来江表见名家。jiǔ zì zhōng yuán wú hòu jìn,jiàn lái jiāng biǎo jiàn míng jiā。
荆山月上人人玉,大庾春生树树花。jīng shān yuè shàng rén rén yù,dà yǔ chūn shēng shù shù huā。
莫以机云夸伯仲,至今千载恨才华。mò yǐ jī yún kuā bó zhòng,zhì jīn qiān zài hèn cái huá。

吴江别子与先归迟仲蔚未至辱见贻有答

王世贞

长桥握手惜分离,兴尽东风独解维。zhǎng qiáo wò shǒu xī fēn lí,xīng jǐn dōng fēng dú jiě wéi。
落日汝耽元礼棹,碧云吾拟惠休诗。luò rì rǔ dān yuán lǐ zhào,bì yún wú nǐ huì xiū shī。
江天柳暝行人小,泽国波宽度鸟迟。jiāng tiān liǔ míng xíng rén xiǎo,zé guó bō kuān dù niǎo chí。
可向吴阊访踪迹,旗亭酩酊已多时。kě xiàng wú chāng fǎng zōng jì,qí tíng mǐng dīng yǐ duō shí。

过叶子寅作

王世贞

此日因君驻笋舆,即看骚雅未全疏。cǐ rì yīn jūn zhù sǔn yú,jí kàn sāo yǎ wèi quán shū。
剑题吴里鱼肠字,帖辨征西䘍尾书。jiàn tí wú lǐ yú cháng zì,tiē biàn zhēng xī chài wěi shū。
斗茗涛声生几席,移床山色在庭除。dòu míng tāo shēng shēng jǐ xí,yí chuáng shān sè zài tíng chú。
幽兰薜荔真成隐,尚有长杨问子虚。yōu lán bì lì zhēn chéng yǐn,shàng yǒu zhǎng yáng wèn zi xū。

寄嘉定杨司训

王世贞

谈诗匡鼎旧名家,且为诸生拥绛纱。tán shī kuāng dǐng jiù míng jiā,qiě wèi zhū shēng yōng jiàng shā。
吏部名仍悬日月,广文官欲带烟霞。lì bù míng réng xuán rì yuè,guǎng wén guān yù dài yān xiá。
春风暂假专城绶,秋水犹疑上汉槎。chūn fēng zàn jiǎ zhuān chéng shòu,qiū shuǐ yóu yí shàng hàn chá。
为问高斋今夜色,可无清梦到京华。wèi wèn gāo zhāi jīn yè sè,kě wú qīng mèng dào jīng huá。