古诗词

楚游歌赠顾季狂

王世贞

季狂两脚健于鹘,踏遍中原头未雪。jì kuáng liǎng jiǎo jiàn yú gǔ,tà biàn zhōng yuán tóu wèi xuě。
归来细君席尚冷,揖予又作青山别。guī lái xì jūn xí shàng lěng,yī yǔ yòu zuò qīng shān bié。
人生好游可柰何,洞庭潇湘秋欲波。rén shēng hǎo yóu kě nài hé,dòng tíng xiāo xiāng qiū yù bō。
秋风萧萧楚游子,若为楚舞吾楚歌。qiū fēng xiāo xiāo chǔ yóu zi,ruò wèi chǔ wǔ wú chǔ gē。
峨舸大艑向荆州,铜鞮女儿踏不休。é gě dà biàn xiàng jīng zhōu,tóng dī nǚ ér tà bù xiū。
宜城酒满三百斛,烂醉来登黄鹤楼。yí chéng jiǔ mǎn sān bǎi hú,làn zuì lái dēng huáng hè lóu。
君莫问鹦鹉洲,滔天白浪谁能识。jūn mò wèn yīng wǔ zhōu,tāo tiān bái làng shuí néng shí。
君莫问太傅宅,过头青草无遗迹。jūn mò wèn tài fù zhái,guò tóu qīng cǎo wú yí jì。
武陵桃花纵自春,其人往往多沈沦。wǔ líng táo huā zòng zì chūn,qí rén wǎng wǎng duō shěn lún。
羊家开府汝府主,有足那令驱避秦。yáng jiā kāi fǔ rǔ fǔ zhǔ,yǒu zú nà lìng qū bì qín。
兰台大王风,倏忽无定向。lán tái dà wáng fēng,shū hū wú dìng xiàng。
巫峡神女云,却堕沧波上。wū xiá shén nǚ yún,què duò cāng bō shàng。
唯有衡岳赤,帝主祝融峰,太岳黑,帝主真武宫。wéi yǒu héng yuè chì,dì zhǔ zhù róng fēng,tài yuè hēi,dì zhǔ zhēn wǔ gōng。
呼吸神爽与天通,頫视尘世如蠛蠓。hū xī shén shuǎng yǔ tiān tōng,fǔ shì chén shì rú miè měng。
季狂子,遨游二帝间,其乐不可言。jì kuáng zi,áo yóu èr dì jiān,qí lè bù kě yán。
手持绿玉杖,夜叩黄金门。shǒu chí lǜ yù zhàng,yè kòu huáng jīn mén。
称渴求沆瀣,跪翻洗头盆。chēng kě qiú hàng xiè,guì fān xǐ tóu pén。
顾扫石壁,淋漓墨汁。gù sǎo shí bì,lín lí mò zhī。
搏弄元化,真宰为泣。bó nòng yuán huà,zhēn zǎi wèi qì。
季狂子,闻汝昔时游武夷,青鞋皂帽浓髭眉。jì kuáng zi,wén rǔ xī shí yóu wǔ yí,qīng xié zào mào nóng zī méi。
醉骂紫阳师,尽挥橐中赀。zuì mà zǐ yáng shī,jǐn huī tuó zhōng zī。
众谓鹤背公,或云狐父儿。zhòng wèi hè bèi gōng,huò yún hú fù ér。
季狂子,丈夫踪迹毋太奇,太奇往往来人疑。jì kuáng zi,zhàng fū zōng jì wú tài qí,tài qí wǎng wǎng lái rén yí。
何如还家共父老,看放黄犊春郊耔。hé rú hái jiā gòng fù lǎo,kàn fàng huáng dú chūn jiāo zǐ。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

企喻歌

王世贞

饥拔两刃刀,割肉行自吞。jī bá liǎng rèn dāo,gē ròu xíng zì tūn。
情知饥难忍,不拟受人恩。qíng zhī jī nán rěn,bù nǐ shòu rén ēn。

慕容家自鲁企由谷歌

王世贞

人言慕容恶,慕容剧不恶。rén yán mù róng è,mù róng jù bù è。
凤皇化鸱枭,生缘好逐雀。fèng huáng huà chī xiāo,shēng yuán hǎo zhú què。

黄淡思歌

王世贞

归归黄淡思,百结系郎衣。guī guī huáng dàn sī,bǎi jié xì láng yī。
归归黄淡思,千结系郎足。guī guī huáng dàn sī,qiān jié xì láng zú。

黄淡思歌

王世贞

与郎指刀头,明镜中天流。yǔ láng zhǐ dāo tóu,míng jìng zhōng tiān liú。
一夕深一夕,明镜化为钩。yī xī shēn yī xī,míng jìng huà wèi gōu。

黄淡思歌

王世贞

黄金将作碗,独饮不得满。huáng jīn jiāng zuò wǎn,dú yǐn bù dé mǎn。
白玉将作床,独眠不得长。bái yù jiāng zuò chuáng,dú mián bù dé zhǎng。

黄淡思歌

王世贞

床碗忽光辉,报郎骑马归。chuáng wǎn hū guāng huī,bào láng qí mǎ guī。

地驱乐歌

王世贞

穹沙大潴,天公模糊。qióng shā dà zhū,tiān gōng mó hú。
逐得一羊,走死一驹。zhú dé yī yáng,zǒu sǐ yī jū。

地驱乐歌

王世贞

媪爱小女,不愿女苦。ǎo ài xiǎo nǚ,bù yuàn nǚ kǔ。
愿女成长,多得夫婿。yuàn nǚ chéng zhǎng,duō dé fū xù。

地驱乐歌

王世贞

头上倭髻,珍珠累垂。tóu shàng wō jì,zhēn zhū lèi chuí。
要郎解髻,妾自解衣。yào láng jiě jì,qiè zì jiě yī。

地驱乐歌

王世贞

愿为郎席,不愿为被。yuàn wèi láng xí,bù yuàn wèi bèi。
得郎在身,胜郎下睡。dé láng zài shēn,shèng láng xià shuì。

地驱乐歌

王世贞

郎骑白马妾坐车,偷眼少年郎不如。láng qí bái mǎ qiè zuò chē,tōu yǎn shǎo nián láng bù rú。

陇头歌

王世贞

陇水霏微,望如一丝。lǒng shuǐ fēi wēi,wàng rú yī sī。
中有百调,令人伤悲。zhōng yǒu bǎi diào,lìng rén shāng bēi。

陇头歌

王世贞

将刀画水,水断不流。jiāng dāo huà shuǐ,shuǐ duàn bù liú。
男儿心肠,不在眉头。nán ér xīn cháng,bù zài méi tóu。

幽州马行客歌

王世贞

为郎闺中妇,不若辕下驹。wèi láng guī zhōng fù,bù ruò yuán xià jū。
百金买鞍鞯,十金买辔头。bǎi jīn mǎi ān jiān,shí jīn mǎi pèi tóu。

幽州马行客歌

王世贞

爱马有何好,马走千里道。ài mǎ yǒu hé hǎo,mǎ zǒu qiān lǐ dào。
郎但不出门,那得颜色老。láng dàn bù chū mén,nà dé yán sè lǎo。