古诗词

从弟瞻美保氏五十以诗代觞得古体四百二十字

王世贞

睢陵肇京洛,始兴振江介。suī líng zhào jīng luò,shǐ xīng zhèn jiāng jiè。
宏誉笼一时,休风润遥裔。hóng yù lóng yī shí,xiū fēng rùn yáo yì。
至今青箱学,犹擅乌衣最。zhì jīn qīng xiāng xué,yóu shàn wū yī zuì。
王父雅树滋,敡历遍中外。wáng fù yǎ shù zī,yì lì biàn zhōng wài。
肯构得若翁,工冶差有赖。kěn gòu dé ruò wēng,gōng yě chà yǒu lài。
惜哉君子泽,往往食之既。xī zāi jūn zi zé,wǎng wǎng shí zhī jì。
丹穴终自深,苞彩未云坠。dān xué zhōng zì shēn,bāo cǎi wèi yún zhuì。
跌宕纨裤间,潇洒见吾弟。diē dàng wán kù jiān,xiāo sǎ jiàn wú dì。
颀然一野鹤,忽凌鸡群至。qí rán yī yě hè,hū líng jī qún zhì。
十五二十时,三日两日醉。shí wǔ èr shí shí,sān rì liǎng rì zuì。
百万盘龙掷,二八桃花伎。bǎi wàn pán lóng zhì,èr bā táo huā jì。
歌翻阿鹊盐,舞按回鹘队。gē fān ā què yán,wǔ àn huí gǔ duì。
胡笳作人语,羯鼓解琴秽。hú jiā zuò rén yǔ,jié gǔ jiě qín huì。
时时沈冥中,往往露狡狯。shí shí shěn míng zhōng,wǎng wǎng lù jiǎo kuài。
中岁稍折节,读书猎大意。zhōng suì shāo zhé jié,dú shū liè dà yì。
晋谈自风格,吴妆出姿制。jìn tán zì fēng gé,wú zhuāng chū zī zhì。
姓名借客重,裘马从友敝。xìng míng jiè kè zhòng,qiú mǎ cóng yǒu bì。
虽靡公业田,而耽文举会。suī mí gōng yè tián,ér dān wén jǔ huì。
手折冯驩券,身避周赧债。shǒu zhé féng huān quàn,shēn bì zhōu nǎn zhài。
任侠鲜倦时,问产无完岁。rèn xiá xiān juàn shí,wèn chǎn wú wán suì。
偶沾一命荣,肯作五斗计。ǒu zhān yī mìng róng,kěn zuò wǔ dòu jì。
温凊幸无缺,甘旨巧自致。wēn qìng xìng wú quē,gān zhǐ qiǎo zì zhì。
何必欣捧檄,然后成毛义。hé bì xīn pěng xí,rán hòu chéng máo yì。
伯仲不待年,遗孤我衣食。bó zhòng bù dài nián,yí gū wǒ yī shí。
余泽沾闾左,英声啧朋辈。yú zé zhān lǘ zuǒ,yīng shēng zé péng bèi。
余解山南节,颇谐道州契。yú jiě shān nán jié,pǒ xié dào zhōu qì。
花发不孤赏,玉颓或先睡。huā fā bù gū shǎng,yù tuí huò xiān shuì。
醒让白眉良,醉思火攻利。xǐng ràng bái méi liáng,zuì sī huǒ gōng lì。
汝帙俄开五,发宣面犹晬。rǔ zhì é kāi wǔ,fā xuān miàn yóu zuì。
相与追曩者,彼此如梦寐。xiāng yǔ zhuī nǎng zhě,bǐ cǐ rú mèng mèi。
悬弧嘉平末,荏冉见春事。xuán hú jiā píng mò,rěn rǎn jiàn chūn shì。
璚树十万枝,枝枝吐新媚。qióng shù shí wàn zhī,zhī zhī tǔ xīn mèi。
北堂胜事饶,南荣赏心萃。běi táng shèng shì ráo,nán róng shǎng xīn cuì。
芳压珊瑚滴,寒凝水晶脍。fāng yā shān hú dī,hán níng shuǐ jīng kuài。
燕寝瑞龙涎,中宵凤凰泪。yàn qǐn ruì lóng xián,zhōng xiāo fèng huáng lèi。
是时月过午,长庚蚌珠配。shì shí yuè guò wǔ,zhǎng gēng bàng zhū pèi。
老余慕独醒,对汝谢尊觯。lǎo yú mù dú xǐng,duì rǔ xiè zūn zhì。
却听万年酬,问解罗衿未。què tīng wàn nián chóu,wèn jiě luó jīn wèi。
毋论尔知非,亦不解我是。wú lùn ěr zhī fēi,yì bù jiě wǒ shì。
醉者与醒者,各各葆真气。zuì zhě yǔ xǐng zhě,gè gè bǎo zhēn qì。
竞挥鲁阳戈,顿挽羲和辔。jìng huī lǔ yáng gē,dùn wǎn xī hé pèi。
从此无累身,相将共天地。cóng cǐ wú lèi shēn,xiāng jiāng gòng tiān dì。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

金焦饯戚都督作

王世贞

大江耸金焦,兹实界宇甸。dà jiāng sǒng jīn jiāo,zī shí jiè yǔ diān。
圣灵深推毂,懿好将离燕。shèng líng shēn tuī gǔ,yì hǎo jiāng lí yàn。
春酒挹千流,崇肴指双巘。chūn jiǔ yì qiān liú,chóng yáo zhǐ shuāng yǎn。
柘鼓?晴雷,绮帆衡惊电。zhè gǔ qíng léi,qǐ fān héng jīng diàn。
回睇铜柱标,苍然天一线。huí dì tóng zhù biāo,cāng rán tiān yī xiàn。
极目龙沙南,紫气出葱茜。jí mù lóng shā nán,zǐ qì chū cōng qiàn。
慷慨豫州楫,飒爽褒公箭。kāng kǎi yù zhōu jí,sà shuǎng bāo gōng jiàn。
分躯应北扫,馀烈留南填。fēn qū yīng běi sǎo,yú liè liú nán tián。
宾僚富词俊,文酒要酣战。bīn liáo fù cí jùn,wén jiǔ yào hān zhàn。
燕石尚可铭,畴当为君先。yàn shí shàng kě míng,chóu dāng wèi jūn xiān。

初至杭左史郭公右史莫公邀宴西湖大风雨归作

王世贞

钱塘帝都会,西湖地灵杰。qián táng dì dōu huì,xī hú dì líng jié。
天目日夜翰,神瀵汇兹穴。tiān mù rì yè hàn,shén fèn huì zī xué。
山拥三面螺,城弯半弓霓。shān yōng sān miàn luó,chéng wān bàn gōng ní。
谬余长五湖,斯往信所阙。miù yú zhǎng wǔ hú,sī wǎng xìn suǒ quē。
左相咏紫微,右枢和白雪。zuǒ xiāng yǒng zǐ wēi,yòu shū hé bái xuě。
银榼渟宫醪,湘縢载珍飶。yín kē tíng gōng láo,xiāng téng zài zhēn bì。
篮舆日骀荡,皂盖风飘瞥。lán yú rì dài dàng,zào gài fēng piāo piē。
稍出清波门,驺声狎啼鴂。shāo chū qīng bō mén,zōu shēng xiá tí jué。
色界纷送奇,目疲不得说。sè jiè fēn sòng qí,mù pí bù dé shuō。
舟子方进篙,黄衫浪花撇。zhōu zi fāng jìn gāo,huáng shān làng huā piē。
俄然两高墨,顿使万象涅。é rán liǎng gāo mò,dùn shǐ wàn xiàng niè。
天笑眵不收,块噫鼓中裂。tiān xiào chī bù shōu,kuài yī gǔ zhōng liè。
縠纹剪破碎,铁冠冒巀嵲。hú wén jiǎn pò suì,tiě guān mào jié niè。
罗刹怒欲翻,鹫头奋仍掣。luó shā nù yù fān,jiù tóu fèn réng chè。
此辈逞狂怪,西子頩不悦。cǐ bèi chěng kuáng guài,xī zi pīng bù yuè。
骤雨面面来,蓬窗时时揭。zhòu yǔ miàn miàn lái,péng chuāng shí shí jiē。
莫君如谢安,麈尾手徐挈。mò jūn rú xiè ān,zhǔ wěi shǒu xú qiè。
微谓郭长公,虽奇泛宜辍。wēi wèi guō zhǎng gōng,suī qí fàn yí chuò。
仙舟固所慕,角巾毋乃折。xiān zhōu gù suǒ mù,jiǎo jīn wú nǎi zhé。
郭公笑王生,此变为畴设。guō gōng xiào wáng shēng,cǐ biàn wèi chóu shè。
昨夜真宰过,颇畏灵秘泄。zuó yè zhēn zǎi guò,pǒ wèi líng mì xiè。
袖君斫轮手,更卷雕龙舌。xiù jūn zhuó lún shǒu,gèng juǎn diāo lóng shé。
不见渼陂行,雷雨亦愁绝。bù jiàn měi bēi xíng,léi yǔ yì chóu jué。
玉立山未颓,鲸吞海仍竭。yù lì shān wèi tuí,jīng tūn hǎi réng jié。
携兴逼暮归,万燎吐明灭。xié xīng bī mù guī,wàn liáo tǔ míng miè。

薄暮赴臬中诸公期未归出憩湖上旋得新月湛然独胜因成此篇

王世贞

整策嚣中要,改憩湖上宫。zhěng cè xiāo zhōng yào,gǎi qì hú shàng gōng。
东霞尚冠渚,西魄已收蒙。dōng xiá shàng guān zhǔ,xī pò yǐ shōu méng。
弥弥烟幂地,澹澹月弦空。mí mí yān mì dì,dàn dàn yuè xián kōng。
俄顷吐清照,万碧开朦胧。é qǐng tǔ qīng zhào,wàn bì kāi méng lóng。
潜虬饮遥沚,栖鹘磔幽业。qián qiú yǐn yáo zhǐ,qī gǔ zhé yōu yè。
戢驺延远音,偃盖恣归艨。jí zōu yán yuǎn yīn,yǎn gài zì guī méng。
净色坐相媚,灵景伫莫从。jìng sè zuò xiāng mèi,líng jǐng zhù mò cóng。
酬赏诚少阙,会心何必同。chóu shǎng chéng shǎo quē,huì xīn hé bì tóng。

与黎职方吕光禄共赋岘山石尊

王世贞

李相昔鲸饮,颜公复鸿鶱。lǐ xiāng xī jīng yǐn,yán gōng fù hóng xiān。
遂令兹山名,远并太傅尊。suì lìng zī shān míng,yuǎn bìng tài fù zūn。
闰季大火流,清阴犹未髡。rùn jì dà huǒ liú,qīng yīn yóu wèi kūn。
选胜仍选良,避蒸因避喧。xuǎn shèng réng xuǎn liáng,bì zhēng yīn bì xuān。
稍惊蒙茸豁,遂辞䆗窱扪。shāo jīng méng rōng huō,suì cí yǎo tiǎo mén。
俨然见中洼,宛尔发清源。yǎn rán jiàn zhōng wā,wǎn ěr fā qīng yuán。
北斗与南箕,不挹名空存。běi dòu yǔ nán jī,bù yì míng kōng cún。
安得泻天瓢,下注此石樽。ān dé xiè tiān piáo,xià zhù cǐ shí zūn。
左揽仙人箸,右洗玉女盆。zuǒ lǎn xiān rén zhù,yòu xǐ yù nǚ pén。
夕旭代为薪,青山借作飧。xī xù dài wèi xīn,qīng shān jiè zuò sūn。
遥吹从东来,密箐轻飙翻。yáo chuī cóng dōng lái,mì qìng qīng biāo fān。
一酌浇磊磈,再举超笼樊。yī zhuó jiāo lěi wěi,zài jǔ chāo lóng fán。
首骖华胥路,息驾众妙门。shǒu cān huá xū lù,xī jià zhòng miào mén。
始知泛三雅,有待犹为烦。shǐ zhī fàn sān yǎ,yǒu dài yóu wèi fán。

石屋洞

王世贞

招隐岂必深,幽绝在康庄。zhāo yǐn qǐ bì shēn,yōu jué zài kāng zhuāng。
天开一层轩,群秀纳青苍。tiān kāi yī céng xuān,qún xiù nà qīng cāng。
其阳类江瑶,云足钟离房。qí yáng lèi jiāng yáo,yún zú zhōng lí fáng。
右凹若旋螺,中栖太乙粮。yòu āo ruò xuán luó,zhōng qī tài yǐ liáng。
游履迥失疲,归悰澹将忘。yóu lǚ jiǒng shī pí,guī cóng dàn jiāng wàng。
零雨滃四垂,飞润沾衣裳。líng yǔ wēng sì chuí,fēi rùn zhān yī shang。
山僧供茗罢,欲出仍彷徨。shān sēng gōng míng bà,yù chū réng páng huáng。

吴比部范太史邀游岘山二章

王世贞

吴兴岘山色,不减襄阳紫。wú xīng xiàn shān sè,bù jiǎn xiāng yáng zǐ。
气馀清和候,人是东南美。qì yú qīng hé hòu,rén shì dōng nán měi。
亦有艖头鳊,佐之若下醴。yì yǒu chā tóu biān,zuǒ zhī ruò xià lǐ。
炊烟隔岭出,渔唱菰芦起。chuī yān gé lǐng chū,yú chàng gū lú qǐ。
醉谓故所知,何必羊叔子。zuì wèi gù suǒ zhī,hé bì yáng shū zi。

吴比部范太史邀游岘山二章

王世贞

改席延绪飔,披襟向晴昊。gǎi xí yán xù sī,pī jīn xiàng qíng hào。
日染馀不水,烟平浮玉岛。rì rǎn yú bù shuǐ,yān píng fú yù dǎo。
顾见青芙蓉,了了透蘋藻。gù jiàn qīng fú róng,le le tòu píng zǎo。
季重追旧欢,巨卿吐新好。jì zhòng zhuī jiù huān,jù qīng tǔ xīn hǎo。
勿云兴易尽,新月在前道。wù yún xīng yì jǐn,xīn yuè zài qián dào。

病后初行园有述

王世贞

幽忧屏时累,况乃寝瘵馀。yōu yōu píng shí lèi,kuàng nǎi qǐn zhài yú。
行散得中林,聊以境自舒。xíng sàn dé zhōng lín,liáo yǐ jìng zì shū。
初阳破晨冰,流波跳伏鱼。chū yáng pò chén bīng,liú bō tiào fú yú。
松声坐来语,竹色窗中书。sōng shēng zuò lái yǔ,zhú sè chuāng zhōng shū。
外喧稍不接,内寂恒湛如。wài xuān shāo bù jiē,nèi jì héng zhàn rú。
安知浮荣在,且当谈遂初。ān zhī fú róng zài,qiě dāng tán suì chū。

焦山访郭道人次父不值用陶韵

王世贞

爱彼江上山,息此尘中鞅。ài bǐ jiāng shàng shān,xī cǐ chén zhōng yāng。
故人今何许,令我发遐想。gù rén jīn hé xǔ,lìng wǒ fā xiá xiǎng。
云胡焦居士,亦复舍山往。yún hú jiāo jū shì,yì fù shě shān wǎng。
鸟雀渐以骄,菉葹渐以长。niǎo què jiàn yǐ jiāo,lù shī jiàn yǐ zhǎng。
人生贵适我,所向何必广。rén shēng guì shì wǒ,suǒ xiàng hé bì guǎng。
慨焉发长谣,兹意存草莽。kǎi yān fā zhǎng yáo,zī yì cún cǎo mǎng。

小祗园小憩用陶韵

王世贞

昔有蹈海言,兹意惜未践。xī yǒu dǎo hǎi yán,zī yì xī wèi jiàn。
踯躅孟门道,一官岂待免。zhí zhú mèng mén dào,yī guān qǐ dài miǎn。
忧来日苦短,数往情屡缅。yōu lái rì kǔ duǎn,shù wǎng qíng lǚ miǎn。
春至不自知,稍闻鸟声善。chūn zhì bù zì zhī,shāo wén niǎo shēng shàn。
市穷中林出,境迩意乃远。shì qióng zhōng lín chū,jìng ěr yì nǎi yuǎn。
挟册水竹间,悠然忘其返。xié cè shuǐ zhú jiān,yōu rán wàng qí fǎn。
顾景忽自哂,吾何待吾浅。gù jǐng hū zì shěn,wú hé dài wú qiǎn。

小祗园小憩用陶韵

王世贞

群荣秀春气,天地遂不贫。qún róng xiù chūn qì,tiān dì suì bù pín。
敢以百慵故,废我杯酒勤。gǎn yǐ bǎi yōng gù,fèi wǒ bēi jiǔ qín。
修竹临绿波,清辉来媚人。xiū zhú lín lǜ bō,qīng huī lái mèi rén。
迹从逝晷旧,情与来景新。jì cóng shì guǐ jiù,qíng yǔ lái jǐng xīn。
游鱼故泼泼,时鸟亦欣欣。yóu yú gù pō pō,shí niǎo yì xīn xīn。
南征稍知吝,西往尚迷津。nán zhēng shāo zhī lìn,xī wǎng shàng mí jīn。
偶从静者说,获与兰若邻。ǒu cóng jìng zhě shuō,huò yǔ lán ruò lín。
世累从此祛,犹足称逸民。shì lèi cóng cǐ qū,yóu zú chēng yì mín。

赠王复入山读书

王世贞

挟册厌时嚣,蹑屩辞故林。xié cè yàn shí xiāo,niè juē cí gù lín。
岩栖延孙啸,壤室鸣卜琴。yán qī yán sūn xiào,rǎng shì míng bo qín。
流霞润清缃,飞溜助高吟。liú xiá rùn qīng xiāng,fēi liū zhù gāo yín。
兰衷托隆古,萝尚谢兹今。lán zhōng tuō lóng gǔ,luó shàng xiè zī jīn。
頫仰千秋士,庶协丘中心。fǔ yǎng qiān qiū shì,shù xié qiū zhōng xīn。
芊眠屯崖雾,幂历出岫霖。qiān mián tún yá wù,mì lì chū xiù lín。
窃用返招隐,冀子惠好音。qiè yòng fǎn zhāo yǐn,jì zi huì hǎo yīn。
毋令三径合,言乖二仲寻。wú lìng sān jìng hé,yán guāi èr zhòng xún。

送吴士游郧阳用贫士韵

王世贞

高树带微阳,倦鸟相与依。gāo shù dài wēi yáng,juàn niǎo xiāng yǔ yī。
本为聊托息,非用借光辉。běn wèi liáo tuō xī,fēi yòng jiè guāng huī。
南亩有栖粮,矫翮且一飞。nán mǔ yǒu qī liáng,jiǎo hé qiě yī fēi。
晨当暂相辞,夕当复来归。chén dāng zàn xiāng cí,xī dāng fù lái guī。
躄足未朝餐,原尝代其饥。bì zú wèi cháo cān,yuán cháng dài qí jī。
千载士失职,鼎鼎私所悲。qiān zài shì shī zhí,dǐng dǐng sī suǒ bēi。

送吴士游郧阳用贫士韵

王世贞

行游向郧楚,急憩鲜华轩。xíng yóu xiàng yún chǔ,jí qì xiān huá xuān。
路若经商山,为我吊绮园。lù ruò jīng shāng shān,wèi wǒ diào qǐ yuán。
芝歌停遗响,麇迹但苍烟。zhī gē tíng yí xiǎng,jūn jì dàn cāng yān。
隐见无专是,出处人自研。yǐn jiàn wú zhuān shì,chū chù rén zì yán。
达为向平叹,倦为宗炳言。dá wèi xiàng píng tàn,juàn wèi zōng bǐng yán。
要子以异时,庶几于二贤。yào zi yǐ yì shí,shù jǐ yú èr xián。

程君将北游谒余诗为赠君精易数独谓余尚当出余不许也

王世贞

客有手一编,自云古周易。kè yǒu shǒu yī biān,zì yún gǔ zhōu yì。
纷然后人造,不出先天画。fēn rán hòu rén zào,bù chū xiān tiān huà。
西笑入长安,列肆坐秋色。xī xiào rù zhǎng ān,liè sì zuò qiū sè。
倘遇宋大夫,相与谈昕夕。tǎng yù sòng dà fū,xiāng yǔ tán xīn xī。
为言向子平,今已悟损益。wèi yán xiàng zi píng,jīn yǐ wù sǔn yì。
未便五岳游,且蜡几两屐。wèi biàn wǔ yuè yóu,qiě là jǐ liǎng jī。
去去勿复陈,遁爻许贞吉。qù qù wù fù chén,dùn yáo xǔ zhēn jí。