古诗词

从弟瞻美保氏五十以诗代觞得古体四百二十字

王世贞

睢陵肇京洛,始兴振江介。suī líng zhào jīng luò,shǐ xīng zhèn jiāng jiè。
宏誉笼一时,休风润遥裔。hóng yù lóng yī shí,xiū fēng rùn yáo yì。
至今青箱学,犹擅乌衣最。zhì jīn qīng xiāng xué,yóu shàn wū yī zuì。
王父雅树滋,敡历遍中外。wáng fù yǎ shù zī,yì lì biàn zhōng wài。
肯构得若翁,工冶差有赖。kěn gòu dé ruò wēng,gōng yě chà yǒu lài。
惜哉君子泽,往往食之既。xī zāi jūn zi zé,wǎng wǎng shí zhī jì。
丹穴终自深,苞彩未云坠。dān xué zhōng zì shēn,bāo cǎi wèi yún zhuì。
跌宕纨裤间,潇洒见吾弟。diē dàng wán kù jiān,xiāo sǎ jiàn wú dì。
颀然一野鹤,忽凌鸡群至。qí rán yī yě hè,hū líng jī qún zhì。
十五二十时,三日两日醉。shí wǔ èr shí shí,sān rì liǎng rì zuì。
百万盘龙掷,二八桃花伎。bǎi wàn pán lóng zhì,èr bā táo huā jì。
歌翻阿鹊盐,舞按回鹘队。gē fān ā què yán,wǔ àn huí gǔ duì。
胡笳作人语,羯鼓解琴秽。hú jiā zuò rén yǔ,jié gǔ jiě qín huì。
时时沈冥中,往往露狡狯。shí shí shěn míng zhōng,wǎng wǎng lù jiǎo kuài。
中岁稍折节,读书猎大意。zhōng suì shāo zhé jié,dú shū liè dà yì。
晋谈自风格,吴妆出姿制。jìn tán zì fēng gé,wú zhuāng chū zī zhì。
姓名借客重,裘马从友敝。xìng míng jiè kè zhòng,qiú mǎ cóng yǒu bì。
虽靡公业田,而耽文举会。suī mí gōng yè tián,ér dān wén jǔ huì。
手折冯驩券,身避周赧债。shǒu zhé féng huān quàn,shēn bì zhōu nǎn zhài。
任侠鲜倦时,问产无完岁。rèn xiá xiān juàn shí,wèn chǎn wú wán suì。
偶沾一命荣,肯作五斗计。ǒu zhān yī mìng róng,kěn zuò wǔ dòu jì。
温凊幸无缺,甘旨巧自致。wēn qìng xìng wú quē,gān zhǐ qiǎo zì zhì。
何必欣捧檄,然后成毛义。hé bì xīn pěng xí,rán hòu chéng máo yì。
伯仲不待年,遗孤我衣食。bó zhòng bù dài nián,yí gū wǒ yī shí。
余泽沾闾左,英声啧朋辈。yú zé zhān lǘ zuǒ,yīng shēng zé péng bèi。
余解山南节,颇谐道州契。yú jiě shān nán jié,pǒ xié dào zhōu qì。
花发不孤赏,玉颓或先睡。huā fā bù gū shǎng,yù tuí huò xiān shuì。
醒让白眉良,醉思火攻利。xǐng ràng bái méi liáng,zuì sī huǒ gōng lì。
汝帙俄开五,发宣面犹晬。rǔ zhì é kāi wǔ,fā xuān miàn yóu zuì。
相与追曩者,彼此如梦寐。xiāng yǔ zhuī nǎng zhě,bǐ cǐ rú mèng mèi。
悬弧嘉平末,荏冉见春事。xuán hú jiā píng mò,rěn rǎn jiàn chūn shì。
璚树十万枝,枝枝吐新媚。qióng shù shí wàn zhī,zhī zhī tǔ xīn mèi。
北堂胜事饶,南荣赏心萃。běi táng shèng shì ráo,nán róng shǎng xīn cuì。
芳压珊瑚滴,寒凝水晶脍。fāng yā shān hú dī,hán níng shuǐ jīng kuài。
燕寝瑞龙涎,中宵凤凰泪。yàn qǐn ruì lóng xián,zhōng xiāo fèng huáng lèi。
是时月过午,长庚蚌珠配。shì shí yuè guò wǔ,zhǎng gēng bàng zhū pèi。
老余慕独醒,对汝谢尊觯。lǎo yú mù dú xǐng,duì rǔ xiè zūn zhì。
却听万年酬,问解罗衿未。què tīng wàn nián chóu,wèn jiě luó jīn wèi。
毋论尔知非,亦不解我是。wú lùn ěr zhī fēi,yì bù jiě wǒ shì。
醉者与醒者,各各葆真气。zuì zhě yǔ xǐng zhě,gè gè bǎo zhēn qì。
竞挥鲁阳戈,顿挽羲和辔。jìng huī lǔ yáng gē,dùn wǎn xī hé pèi。
从此无累身,相将共天地。cóng cǐ wú lèi shēn,xiāng jiāng gòng tiān dì。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

贻吴舍人

王世贞

日出群动发,大小各有营。rì chū qún dòng fā,dà xiǎo gè yǒu yíng。
之子何所为,泊然坐沈冥。zhī zi hé suǒ wèi,pō rán zuò shěn míng。
抽翰掞华辞,踯躅畏时英。chōu hàn shàn huá cí,zhí zhú wèi shí yīng。
累却不遽前,一出万象惊。lèi què bù jù qián,yī chū wàn xiàng jīng。
衔杯藉高咏,指顾浮云凝。xián bēi jí gāo yǒng,zhǐ gù fú yún níng。
勖哉深沉思,此物未可轻。xù zāi shēn chén sī,cǐ wù wèi kě qīng。
奚必公与卿,然后展高名。xī bì gōng yǔ qīng,rán hòu zhǎn gāo míng。
不见扬马辈,为郎动西京。bù jiàn yáng mǎ bèi,wèi láng dòng xī jīng。

古意再贻于鳞

王世贞

飘风起何因,吹氛荡华月。piāo fēng qǐ hé yīn,chuī fēn dàng huá yuè。
为照虽未周,畴能讥其缺。wèi zhào suī wèi zhōu,chóu néng jī qí quē。
众草媚春晖,亭亭违阳柏。zhòng cǎo mèi chūn huī,tíng tíng wéi yáng bǎi。
雪霜心已知,侵凌表孤直。xuě shuāng xīn yǐ zhī,qīn líng biǎo gū zhí。
秉道不见明,愚者嗤无益。bǐng dào bù jiàn míng,yú zhě chī wú yì。
覼缕类谗词,要子在深择。luó lǚ lèi chán cí,yào zi zài shēn zé。
子其宁尔怀,齐轨之中陌。zi qí níng ěr huái,qí guǐ zhī zhōng mò。

古意再贻于鳞

王世贞

结发奉君子,明誓要不薄。jié fā fèng jūn zi,míng shì yào bù báo。
山岳起苍黄,欢途为悲别。shān yuè qǐ cāng huáng,huān tú wèi bēi bié。
思喻随形影,昏旦无期辍。sī yù suí xíng yǐng,hūn dàn wú qī chuò。
上堂顾宗祀,下堂顾身托。shàng táng gù zōng sì,xià táng gù shēn tuō。
驱车周道中,足若罗荆棘。qū chē zhōu dào zhōng,zú ruò luó jīng jí。
松秀太华颠,虞同稂莠植。sōng xiù tài huá diān,yú tóng láng yǒu zhí。
岂不亮子心,爱深生虑博。qǐ bù liàng zi xīn,ài shēn shēng lǜ bó。

高邮别子相

王世贞

回轸出君方,修途意弥恻。huí zhěn chū jūn fāng,xiū tú yì mí cè。
浮云莽互驰,奄然羲轮匿。fú yún mǎng hù chí,yǎn rán xī lún nì。
中夜理夙炊,惋恋不能食。zhōng yè lǐ sù chuī,wǎn liàn bù néng shí。
往遘岂乏欢,念若遗行迹。wǎng gòu qǐ fá huān,niàn ruò yí xíng jì。
姣服谐奇慕,安能顾掩抑。jiāo fú xié qí mù,ān néng gù yǎn yì。
举世各自矜,娟情无终极。jǔ shì gè zì jīn,juān qíng wú zhōng jí。
脉脉睹何言,察此眉间色。mài mài dǔ hé yán,chá cǐ méi jiān sè。

寄俞仲蔚

王世贞

维昔休明代,委运忘悦康。wéi xī xiū míng dài,wěi yùn wàng yuè kāng。
山泽饶栖遁,霄汉富翱翔。shān zé ráo qī dùn,xiāo hàn fù áo xiáng。
穷显无鳏职,操志略相当。qióng xiǎn wú guān zhí,cāo zhì lüè xiāng dāng。
念余与之子,揽佩撷奇章。niàn yú yǔ zhī zi,lǎn pèi xié qí zhāng。
弱植不固含,明廷幸见扬。ruò zhí bù gù hán,míng tíng xìng jiàn yáng。
恒恐摧剥候,玄露负微芳。héng kǒng cuī bō hòu,xuán lù fù wēi fāng。
四兵东南来,杀气被乾纲。sì bīng dōng nán lái,shā qì bèi qián gāng。
湖海波荡潏,一苇安得航。hú hǎi bō dàng yù,yī wěi ān dé háng。
桃李植通衢,搴摘固其常。táo lǐ zhí tōng qú,qiān zhāi gù qí cháng。
幽兰秀深谷,樵采虞见伤。yōu lán xiù shēn gǔ,qiáo cǎi yú jiàn shāng。
我生非磐石,焉睹鬒不霜。wǒ shēng fēi pán shí,yān dǔ zhěn bù shuāng。
奚必婴祸罗,百年等归藏。xī bì yīng huò luó,bǎi nián děng guī cáng。
许子以不刊,勖哉爱景光。xǔ zi yǐ bù kān,xù zāi ài jǐng guāng。

赠吴给事明卿

王世贞

汉宫郁崔嵬,层霄缭阿阁。hàn gōng yù cuī wéi,céng xiāo liáo ā gé。
维昔先后谟,三灵奠鼎卜。wéi xī xiān hòu mó,sān líng diàn dǐng bo。
国是岂不显,往往沦华毂。guó shì qǐ bù xiǎn,wǎng wǎng lún huá gǔ。
仰睹双飞龙,夭矫盘丹艧。yǎng dǔ shuāng fēi lóng,yāo jiǎo pán dān huò。
畴为翼其尊,高言赞宵服。chóu wèi yì qí zūn,gāo yán zàn xiāo fú。
乔木抗衡飙,卑枝欣有托。qiáo mù kàng héng biāo,bēi zhī xīn yǒu tuō。
翳子翔天步,栖栖安余乐。yì zi xiáng tiān bù,qī qī ān yú lè。

赠吴给事明卿

王世贞

岱宗何油油,触石起层阴。dài zōng hé yóu yóu,chù shí qǐ céng yīn。
夭乔希生态,色飞讵能禁。yāo qiáo xī shēng tài,sè fēi jù néng jìn。
为施苟失时,被物故不任。wèi shī gǒu shī shí,bèi wù gù bù rèn。
良苗杀其根,百草蔓相侵。liáng miáo shā qí gēn,bǎi cǎo màn xiāng qīn。
远轨牵流潦,归翰泥故林。yuǎn guǐ qiān liú lǎo,guī hàn ní gù lín。
委弃衢道间,谁能明嘉霖。wěi qì qú dào jiān,shuí néng míng jiā lín。
天泽岂不甘,怨者谥为淫。tiān zé qǐ bù gān,yuàn zhě shì wèi yín。
毋以贤达资,中彼谗夫心。wú yǐ xián dá zī,zhōng bǐ chán fū xīn。

再赠谢榛

王世贞

浮云四何之,高天莽回互。fú yún sì hé zhī,gāo tiān mǎng huí hù。
空谷非所依,畴能测衷慕。kōng gǔ fēi suǒ yī,chóu néng cè zhōng mù。
念我平生欢,挥手不反顾。niàn wǒ píng shēng huān,huī shǒu bù fǎn gù。
朔气日夜侵,霜霰浩无度。shuò qì rì yè qīn,shuāng xiàn hào wú dù。
洪流飒然交,万木倏改素。hóng liú sà rán jiāo,wàn mù shū gǎi sù。
庐巷墐户炊,停车饭中路。lú xiàng jìn hù chuī,tíng chē fàn zhōng lù。
吐沫鲜馀润,裁襦狭广步。tǔ mò xiān yú rùn,cái rú xiá guǎng bù。
隐士代失职,达者惭其故。yǐn shì dài shī zhí,dá zhě cán qí gù。
欲以俭世工,御风而飧露。yù yǐ jiǎn shì gōng,yù fēng ér sūn lù。

赠子相考功

王世贞

猗猗孤生蕙,托根泰山崖。yī yī gū shēng huì,tuō gēn tài shān yá。
上蒙千寻干,下临百仞溪。shàng méng qiān xún gàn,xià lín bǎi rèn xī。
雨露既无当,地势使人疑。yǔ lù jì wú dāng,dì shì shǐ rén yí。
阳春自何来,为我发光辉。yáng chūn zì hé lái,wèi wǒ fā guāng huī。
馨香中思奋,不能自致之。xīn xiāng zhōng sī fèn,bù néng zì zhì zhī。
绿叶缛紫茎,令其媚庭阶。lǜ yè rù zǐ jīng,lìng qí mèi tíng jiē。
物性虽无适,贵在得所施。wù xìng suī wú shì,guì zài dé suǒ shī。

赠子相考功

王世贞

飞来孤白鸐,皑若流云色。fēi lái gū bái dí,ái ruò liú yún sè。
秋冥发扶摇,直上万里息。qiū míng fā fú yáo,zhí shàng wàn lǐ xī。
朝饴芝田实,夕揽方壶碧。cháo yí zhī tián shí,xī lǎn fāng hú bì。
苍鹰摩天来,虽峻非我匹。cāng yīng mó tiān lái,suī jùn fēi wǒ pǐ。
彷徨思俦侣,踯躅不能食。páng huáng sī chóu lǚ,zhí zhú bù néng shí。
俯见荒丘莽,下有华池翼。fǔ jiàn huāng qiū mǎng,xià yǒu huá chí yì。
鸣皋一唱和,鸿蒙听为坼。míng gāo yī chàng hé,hóng méng tīng wèi chè。
所希在同声,宁论奋栖迹。suǒ xī zài tóng shēng,níng lùn fèn qī jì。

赠彭年黄姬水

王世贞

日余雠夷峤,委迹窜吴中。rì yú chóu yí jiào,wěi jì cuàn wú zhōng。
虽无兰椒臭,托佩君子躬。suī wú lán jiāo chòu,tuō pèi jūn zi gōng。
彭生掞秋实,黄友撷春荣。péng shēng shàn qiū shí,huáng yǒu xié chūn róng。
参差申微尚,婉娈未逮终。cān chà shēn wēi shàng,wǎn luán wèi dǎi zhōng。
凯风从南来,吹我向幽邦。kǎi fēng cóng nán lái,chuī wǒ xiàng yōu bāng。
亲故感仳离,遵渚饯宾鸿。qīn gù gǎn pǐ lí,zūn zhǔ jiàn bīn hóng。
妙辞将柔翰,煜若双琮璜。miào cí jiāng róu hàn,yù ruò shuāng cóng huáng。
挥手鹜声途,湛心耽患丛。huī shǒu wù shēng tú,zhàn xīn dān huàn cóng。
咫尺平生好,惝恍恨河嵩。zhǐ chǐ píng shēng hǎo,chǎng huǎng hèn hé sōng。
众耳迫相求,显者代称工。zhòng ěr pò xiāng qiú,xiǎn zhě dài chēng gōng。
慨此蓬蒿士,永谢轮鞅踪。kǎi cǐ péng hāo shì,yǒng xiè lún yāng zōng。
抚壮岂需偕,蒙汜恐未容。fǔ zhuàng qǐ xū xié,méng sì kǒng wèi róng。
何以表殷勤,江介凋芙蓉。hé yǐ biǎo yīn qín,jiāng jiè diāo fú róng。
矢言要齐轨,庶其慰忧悰。shǐ yán yào qí guǐ,shù qí wèi yōu cóng。

答仲蔚

王世贞

当春弥不怿,委薄日纷樛。dāng chūn mí bù yì,wěi báo rì fēn jiū。
捐脰延远怀,密阴覆曾丘。juān dòu yán yuǎn huái,mì yīn fù céng qiū。
忽枉故人书,言短旨何修。hū wǎng gù rén shū,yán duǎn zhǐ hé xiū。
苍苍眉间宇,尽入云霞流。cāng cāng méi jiān yǔ,jǐn rù yún xiá liú。
婉娈若崇朝,何云隔三秋。wǎn luán ruò chóng cháo,hé yún gé sān qiū。
黄鹄啄玄浆,稻粱宁见谋。huáng gǔ zhuó xuán jiāng,dào liáng níng jiàn móu。
虽蒙天池泳,不忘故匹俦。suī méng tiān chí yǒng,bù wàng gù pǐ chóu。
颐辂生食醯,愧以嗜相投。yí lù shēng shí xī,kuì yǐ shì xiāng tóu。
将为同枝誓,良辰去我遒。jiāng wèi tóng zhī shì,liáng chén qù wǒ qiú。
庭卉未扬芬,欲报不能酬。tíng huì wèi yáng fēn,yù bào bù néng chóu。

贻梁伯龙

王世贞

乔木竦崩崖,下临千仞溪。qiáo mù sǒng bēng yá,xià lín qiān rèn xī。
岂不虞倾折,根株讵能移。qǐ bù yú qīng zhé,gēn zhū jù néng yí。
回风吹转蓬,飘飖穷天垂。huí fēng chuī zhuǎn péng,piāo yáo qióng tiān chuí。
念此岁云晏,廓落竟焉归。niàn cǐ suì yún yàn,kuò luò jìng yān guī。
两慕中未宣,安睹已所悲。liǎng mù zhōng wèi xuān,ān dǔ yǐ suǒ bēi。
周道横豺虎,饬步讵成规。zhōu dào héng chái hǔ,chì bù jù chéng guī。
君子忧世患,小人偷自怡。jūn zi yōu shì huàn,xiǎo rén tōu zì yí。
恒恐羲轮逝,为谋不毕时。héng kǒng xī lún shì,wèi móu bù bì shí。
唯有贻竹素,可以惬衷期。wéi yǒu yí zhú sù,kě yǐ qiè zhōng qī。

贻梁公实

王世贞

箕斗亘穹霄,万古各相望。jī dòu gèn qióng xiāo,wàn gǔ gè xiāng wàng。
精光无初合,虽暌固其常。jīng guāng wú chū hé,suī kuí gù qí cháng。
自予与之子,明誓结肝肠。zì yǔ yǔ zhī zi,míng shì jié gān cháng。
孔雀畏北风,徘徊竟南翔。kǒng què wèi běi fēng,pái huái jìng nán xiáng。
离思生欢洽,往遘积苍茫。lí sī shēng huān qià,wǎng gòu jī cāng máng。
茹藘洵绛哉,茱萸发微芳。rú lǘ xún jiàng zāi,zhū yú fā wēi fāng。
寓目恐见移,于衷固无当。yù mù kǒng jiàn yí,yú zhōng gù wú dāng。
采彼蕙兰花,衡湘邈以长。cǎi bǐ huì lán huā,héng xiāng miǎo yǐ zhǎng。
白露虽天物,玄飙荡为霜。bái lù suī tiān wù,xuán biāo dàng wèi shuāng。
盛时不见佩,枯槁空自伤。shèng shí bù jiàn pèi,kū gǎo kōng zì shāng。

答陆鸣羽秀才

王世贞

晨翮慕劲飙,夕羽眷乔林。chén hé mù jìn biāo,xī yǔ juàn qiáo lín。
子称烂白石,予游倦黄金。zi chēng làn bái shí,yǔ yóu juàn huáng jīn。
箕踞灌木阴,四野助悲吟。jī jù guàn mù yīn,sì yě zhù bēi yín。
世才总津要,吾道甘陆沉。shì cái zǒng jīn yào,wú dào gān lù chén。
出处毋论迹,所希在知音。chū chù wú lùn jì,suǒ xī zài zhī yīn。