古诗词

题画海棠双白头为王大参旸德七十寿

王世贞

召伯蔽芾余甘棠,咏歌千载流芬芳。zhào bó bì fèi yú gān táng,yǒng gē qiān zài liú fēn fāng。
今之王翁古召伯,三吴有棠仅十霜,其荫已足笼丘冈。jīn zhī wáng wēng gǔ zhào bó,sān wú yǒu táng jǐn shí shuāng,qí yīn yǐ zú lóng qiū gāng。
上有一双白头鸟,相与宛转啼春阳。shàng yǒu yī shuāng bái tóu niǎo,xiāng yǔ wǎn zhuǎn tí chūn yáng。
问谁者图吴周昉,拟借诗史献寿昌。wèn shuí zhě tú wú zhōu fǎng,nǐ jiè shī shǐ xiàn shòu chāng。
此物虽微感星气,不与凡鸟同摧藏。cǐ wù suī wēi gǎn xīng qì,bù yǔ fán niǎo tóng cuī cáng。
百舌能见谗,要自非我匹。bǎi shé néng jiàn chán,yào zì fēi wǒ pǐ。
凤皇故自尊,竹实非我食。fèng huáng gù zì zūn,zhú shí fēi wǒ shí。
安期东海枣已丹,王母西池桃更碧。ān qī dōng hǎi zǎo yǐ dān,wáng mǔ xī chí táo gèng bì。
白头鸟,不足招,召伯之棠,不足栽。bái tóu niǎo,bù zú zhāo,zhào bó zhī táng,bù zú zāi。
王翁兮王翁,且偕樊夫人,共登旸湖之上,超然拍手呼鸾叩月窟,是时金粟丛丛开。wáng wēng xī wáng wēng,qiě xié fán fū rén,gòng dēng yáng hú zhī shàng,chāo rán pāi shǒu hū luán kòu yuè kū,shì shí jīn sù cóng cóng kāi。
桂浆吸罢不饥渴,揽辔下仪娄江隈。guì jiāng xī bà bù jī kě,lǎn pèi xià yí lóu jiāng wēi。
娄江父老俱白头,依依棠树傍,跪称万年杯。lóu jiāng fù lǎo jù bái tóu,yī yī táng shù bàng,guì chēng wàn nián bēi。
王翁不乐胡为哉。wáng wēng bù lè hú wèi zāi。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

正德宫词二十首

王世贞

绨案东头有皂囊,不知畴日进封章。tí àn dōng tóu yǒu zào náng,bù zhī chóu rì jìn fēng zhāng。
付教河下金珰手,莫遣君王甲夜忙。fù jiào hé xià jīn dāng shǒu,mò qiǎn jūn wáng jiǎ yè máng。

正德宫词二十首

王世贞

淡黄初缬草屠苏,侧坐萧家老秃驹。dàn huáng chū xié cǎo tú sū,cè zuò xiāo jiā lǎo tū jū。
薄暮西风吹袂起,小龙团底露真珠。báo mù xī fēng chuī mèi qǐ,xiǎo lóng tuán dǐ lù zhēn zhū。

正德宫词二十首

王世贞

西师入座讲莲经,敕许娙娥取次听。xī shī rù zuò jiǎng lián jīng,chì xǔ xíng é qǔ cì tīng。
缨络宝珠从密施,莫留馀障在宫庭。yīng luò bǎo zhū cóng mì shī,mò liú yú zhàng zài gōng tíng。

正德宫词二十首

王世贞

平明东阁下恩纶,兽铠鸾翿色色新。píng míng dōng gé xià ēn lún,shòu kǎi luán dào sè sè xīn。
大内别开元帅府,传声侍女莫称臣。dà nèi bié kāi yuán shuài fǔ,chuán shēng shì nǚ mò chēng chén。

正德宫词二十首

王世贞

上阳宫里进葡萄,争道沾恩色自骄。shàng yáng gōng lǐ jìn pú táo,zhēng dào zhān ēn sè zì jiāo。
小合黄封双御押,大官将赐霍嫖姚。xiǎo hé huáng fēng shuāng yù yā,dà guān jiāng cì huò piáo yáo。

正德宫词二十首

王世贞

六军容卫自星罗,熊馆鹰房处处过。liù jūn róng wèi zì xīng luó,xióng guǎn yīng fáng chù chù guò。
此日灵台颛候望,不知龙虎气谁多。cǐ rì líng tái zhuān hòu wàng,bù zhī lóng hǔ qì shuí duō。

正德宫词二十首

王世贞

帐殿春眠日色饶,掖垣簪珥自群僚。zhàng diàn chūn mián rì sè ráo,yē yuán zān ěr zì qún liáo。
中官又启排当就,亭午传宣且放朝。zhōng guān yòu qǐ pái dāng jiù,tíng wǔ chuán xuān qiě fàng cháo。

正德宫词二十首

王世贞

纯银八宝白如霜,金豆离离出尚方。chún yín bā bǎo bái rú shuāng,jīn dòu lí lí chū shàng fāng。
撒放御阶凭拾取,内人男子拜君王。sā fàng yù jiē píng shí qǔ,nèi rén nán zi bài jūn wáng。

正德宫词二十首

王世贞

百子池头九子祠,太皇恩许进香时。bǎi zi chí tóu jiǔ zi cí,tài huáng ēn xǔ jìn xiāng shí。
深宫岂少宜男草,何地曾沾雨露私。shēn gōng qǐ shǎo yí nán cǎo,hé dì céng zhān yǔ lù sī。

正德宫词二十首

王世贞

传呼京兆进春牛,百戏鱼龙曼衍游。chuán hū jīng zhào jìn chūn niú,bǎi xì yú lóng màn yǎn yóu。
杂遝香车看不见,好登辽后洗妆楼。zá tà xiāng chē kàn bù jiàn,hǎo dēng liáo hòu xǐ zhuāng lóu。

正德宫词二十首

王世贞

敕扫椒风第二房,俱传倩女出平康。chì sǎo jiāo fēng dì èr fáng,jù chuán qiàn nǚ chū píng kāng。
天宫欲晓人间事,约伴相过话夕阳。tiān gōng yù xiǎo rén jiān shì,yuē bàn xiāng guò huà xī yáng。

西城宫词十二首

王世贞

芙蓉新样紫霞冠,细拥珠琲小凤团。fú róng xīn yàng zǐ xiá guān,xì yōng zhū bèi xiǎo fèng tuán。
一片香烟丛里出,玉真朝罢簇回銮。yī piàn xiāng yān cóng lǐ chū,yù zhēn cháo bà cù huí luán。

西城宫词十二首

王世贞

新传牌子赐昭容,第一仙班雨露浓。xīn chuán pái zi cì zhāo róng,dì yī xiān bān yǔ lù nóng。
袋里相公书疏在,莫教香汗湿泥封。dài lǐ xiāng gōng shū shū zài,mò jiào xiāng hàn shī ní fēng。

西城宫词十二首

王世贞

五雷坛上雷一声,海子闸口雨纵横。wǔ léi tán shàng léi yī shēng,hǎi zi zhá kǒu yǔ zòng héng。
祈灵验后催传赏,马上朱提玉手擎。qí líng yàn hòu cuī chuán shǎng,mǎ shàng zhū tí yù shǒu qíng。

西城宫词十二首

王世贞

色色罗衫称体裁,铺宫新例一齐开。sè sè luó shān chēng tǐ cái,pù gōng xīn lì yī qí kāi。
菱花小样黄金合,昨夜真人进药来。líng huā xiǎo yàng huáng jīn hé,zuó yè zhēn rén jìn yào lái。