古诗词

吴长君七十长歌君大参明卿兄也

王世贞

昔日杜甫成狂歌,自言四兄巢许伦。xī rì dù fǔ chéng kuáng gē,zì yán sì xiōng cháo xǔ lún。
虽然龌龊家人语,能使千载传其真。suī rán wò chuò jiā rén yǔ,néng shǐ qiān zài chuán qí zhēn。
吴卿今年六十五,汝兄七十貌更古。wú qīng jīn nián liù shí wǔ,rǔ xiōng qī shí mào gèng gǔ。
纵令湖海无拘束,稍袭衣冠傍规矩。zòng lìng hú hǎi wú jū shù,shāo xí yī guān bàng guī jǔ。
朅来种秫兼种粳,手抄鱼经复酒经。qiè lái zhǒng shú jiān zhǒng jīng,shǒu chāo yú jīng fù jiǔ jīng。
有酒直寻长乐塸,得鱼且泊沧浪亭。yǒu jiǔ zhí xún zhǎng lè ōu,dé yú qiě pō cāng làng tíng。
闻道甔甀洞中石,移来半是愚公力。wén dào dān zhuì dòng zhōng shí,yí lái bàn shì yú gōng lì。
县官第不横索钱,野老何妨且争席。xiàn guān dì bù héng suǒ qián,yě lǎo hé fáng qiě zhēng xí。
红颜宣发青方瞳,绿衫朱黻斑斓中。hóng yán xuān fā qīng fāng tóng,lǜ shān zhū fú bān lán zhōng。
庭前参差几玉树,云表偃蹇双冥鸿。tíng qián cān chà jǐ yù shù,yún biǎo yǎn jiǎn shuāng míng hóng。
丈人得之必辞避,愚者是兄贤者弟。zhàng rén dé zhī bì cí bì,yú zhě shì xiōng xián zhě dì。
但呼尧世洗耳翁,何必要第五之名强骠骑。dàn hū yáo shì xǐ ěr wēng,hé bì yào dì wǔ zhī míng qiáng biāo qí。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

戏呈王佥宪入贺

王世贞

故人相见时相及,但道嵇生懒自如。gù rén xiāng jiàn shí xiāng jí,dàn dào jī shēng lǎn zì rú。
囊里俸钱沽酒尽,不须重草绝交书。náng lǐ fèng qián gū jiǔ jǐn,bù xū zhòng cǎo jué jiāo shū。

于鳞慰余哭子有答

王世贞

读罢新诗涕暗垂,朱帘愁对月如圭。dú bà xīn shī tì àn chuí,zhū lián chóu duì yuè rú guī。
自来天上无知已,虚怨庭前玉树枝。zì lái tiān shàng wú zhī yǐ,xū yuàn tíng qián yù shù zhī。

于鳞慰余哭子有答

王世贞

十年空抱两麒麟,依旧天涯一病身。shí nián kōng bào liǎng qí lín,yī jiù tiān yá yī bìng shēn。
欲付五车王粲去,蓟门犹有受书人。yù fù wǔ chē wáng càn qù,jì mén yóu yǒu shòu shū rén。

过靳八公题壁

王世贞

纵横风雨尚如新,下马摩挲读未真。zòng héng fēng yǔ shàng rú xīn,xià mǎ mó sā dú wèi zhēn。
此际靳公应大笑,笑余虚是谪仙人。cǐ jì jìn gōng yīng dà xiào,xiào yú xū shì zhé xiān rén。

过靳八公题壁

王世贞

虬书昼隐薜萝寒,石髓如粳绝可餐。qiú shū zhòu yǐn bì luó hán,shí suǐ rú jīng jué kě cān。
但得长生似王烈,不须重索秘文看。dàn dé zhǎng shēng shì wáng liè,bù xū zhòng suǒ mì wén kàn。

李宪使示蜀中诸诗率尔酬答

王世贞

芙蓉万仞插天寒,乐府新传蜀道难。fú róng wàn rèn chā tiān hán,lè fǔ xīn chuán shǔ dào nán。
把向风流贺宾客,不知还拟谪仙看。bǎ xiàng fēng liú hè bīn kè,bù zhī hái nǐ zhé xiān kàn。

答吴峻伯

王世贞

李生华岳吾岱岳,各有新诗在上头。lǐ shēng huá yuè wú dài yuè,gè yǒu xīn shī zài shàng tóu。
不散星辰南北极,未交风雨占中州。bù sàn xīng chén nán běi jí,wèi jiāo fēng yǔ zhàn zhōng zhōu。

答吴峻伯

王世贞

才看鸣镝破垂杨,又报金城一叶霜。cái kàn míng dī pò chuí yáng,yòu bào jīn chéng yī yè shuāng。
为问佽飞诸恶少,何人先缚左贤王。wèi wèn cì fēi zhū è shǎo,hé rén xiān fù zuǒ xián wáng。

答吴峻伯

王世贞

峰回天目柱天南,千尺飞流百尺潭。fēng huí tiān mù zhù tiān nán,qiān chǐ fēi liú bǎi chǐ tán。
奉使相如曾不到,却教秋兴属卢楠。fèng shǐ xiāng rú céng bù dào,què jiào qiū xīng shǔ lú nán。

道得蓟门书舍弟生一子口号

王世贞

银箭初调玉露零,乍啼开府试来听。yín jiàn chū diào yù lù líng,zhà tí kāi fǔ shì lái tīng。
不知奎壁光多少,添得荀家最小星。bù zhī kuí bì guāng duō shǎo,tiān dé xún jiā zuì xiǎo xīng。

雪后有怀数君子率尔相问李太守

王世贞

听罢塞鸿愁更少,梦回池草思偏多。tīng bà sāi hóng chóu gèng shǎo,mèng huí chí cǎo sī piān duō。
疏笼雪堕惊鹦鹉,误报风流刺史过。shū lóng xuě duò jīng yīng wǔ,wù bào fēng liú cì shǐ guò。

雪后有怀数君子率尔相问李太守

王世贞

小径端为二仲开,至今篮舆不曾来。xiǎo jìng duān wèi èr zhòng kāi,zhì jīn lán yú bù céng lái。
山阴最好乘舟夜,怕遣王猷兴尽回。shān yīn zuì hǎo chéng zhōu yè,pà qiǎn wáng yóu xīng jǐn huí。

雪后有怀数君子率尔相问李太守

王世贞

为问萋迷金谷地,可能推倒玉山无。wèi wèn qī mí jīn gǔ dì,kě néng tuī dào yù shān wú。
轻弦莫度思归引,自写新词付绿珠。qīng xián mò dù sī guī yǐn,zì xiě xīn cí fù lǜ zhū。

雪后有怀数君子率尔相问李太守

王世贞

虚劳从事青州暖,任遣梁园白雪寒。xū láo cóng shì qīng zhōu nuǎn,rèn qiǎn liáng yuán bái xuě hán。
一自主人莲社后,冷家庭馆胜袁安。yī zì zhǔ rén lián shè hòu,lěng jiā tíng guǎn shèng yuán ān。

十五夜梦中作

王世贞

落日长穿虎豹群,鸊鹈初淬五星文。luò rì zhǎng chuān hǔ bào qún,pì tí chū cuì wǔ xīng wén。
羞言尺八专诸铁,不挂徐卿墓上云。xiū yán chǐ bā zhuān zhū tiě,bù guà xú qīng mù shàng yún。