古诗词

上帝之什十四章

王世贞

上帝曰咨,爰揽宏纲。shàng dì yuē zī,yuán lǎn hóng gāng。
海内宴然,日月重光。hǎi nèi yàn rán,rì yuè zhòng guāng。
泗流汤汤,厥源清明,遹发我高皇。sì liú tāng tāng,jué yuán qīng míng,yù fā wǒ gāo huáng。
上帝曰咨,祖仁玄德惟身,湛泽惟民。shàng dì yuē zī,zǔ rén xuán dé wéi shēn,zhàn zé wéi mín。
天之既厌元,则莫我屯。tiān zhī jì yàn yuán,zé mò wǒ tún。
云龙骧骧,艮索乃降。yún lóng xiāng xiāng,gěn suǒ nǎi jiàng。
笃高皇帝,锡之益益。dǔ gāo huáng dì,xī zhī yì yì。
用凶德,蚤罹于厄。yòng xiōng dé,zǎo lí yú è。
亦勤于穑,亦逃于释。yì qín yú sè,yì táo yú shì。
是省是即,靡务不绎。shì shěng shì jí,mí wù bù yì。
笃高皇,有晦含章。dǔ gāo huáng,yǒu huì hán zhāng。
迫发厥庆,烈烈元戎。pò fā jué qìng,liè liè yuán róng。
在濠之阳,骏拔于行。zài háo zhī yáng,jùn bá yú xíng。
谋夫孔臧,遂纂大邦。móu fū kǒng zāng,suì zuǎn dà bāng。
天之辟隘,维江若带。tiān zhī pì ài,wéi jiāng ruò dài。
惟钟若砺,楼船叇叇。wéi zhōng ruò lì,lóu chuán dài dài。
旭日在铠,抚有江介。xù rì zài kǎi,fǔ yǒu jiāng jiè。
以刘蟊虿,是蒂是刈。yǐ liú máo chài,shì dì shì yì。
彭蠡浑浑,火波掣云。péng lí hún hún,huǒ bō chè yún。
旦师陈军,立扫厥氛。dàn shī chén jūn,lì sǎo jué fēn。
震泽之濆,踯躅惟羵。zhèn zé zhī fén,zhí zhú wéi fén。
王旅于勤,袒缚以奔。wáng lǚ yú qín,tǎn fù yǐ bēn。
帝省其配,淑人后氏。dì shěng qí pèi,shū rén hòu shì。
夙夜在公,言御言剂。sù yè zài gōng,yán yù yán jì。
帝省其辅,曰善长基,如心如股。dì shěng qí fǔ,yuē shàn zhǎng jī,rú xīn rú gǔ。
曰达遇春,如髀如膂。yuē dá yù chūn,rú bì rú lǚ。
达往徂征,驷车彭彭。dá wǎng cú zhēng,sì chē péng péng。
庵庐冥冥,如岳不惊。ān lú míng míng,rú yuè bù jīng。
春也辅行,喑乌迅霆。chūn yě fǔ xíng,yīn wū xùn tíng。
飘摇旆旌,目靡衡兵。piāo yáo pèi jīng,mù mí héng bīng。
玄黄在筐,浆食攸同。xuán huáng zài kuāng,jiāng shí yōu tóng。
九衢若夷,市不改容。jiǔ qú ruò yí,shì bù gǎi róng。
胡遁于荒,民即其宫。hú dùn yú huāng,mín jí qí gōng。
谁其将者,太傅魏公。shuí qí jiāng zhě,tài fù wèi gōng。
乃下闽粤,乃徂岭服。nǎi xià mǐn yuè,nǎi cú lǐng fú。
田秦巴蜀,滇池羌笮。tián qín bā shǔ,diān chí qiāng zé。
庸麇百濮,不宁方来,悉臣悉仆。yōng jūn bǎi pú,bù níng fāng lái,xī chén xī pū。
元之孙子,厥丽靡纪。yuán zhī sūn zi,jué lì mí jì。
改辫承冠,盘躄其趾。gǎi biàn chéng guān,pán bì qí zhǐ。
诗书九有,曷不汪濊。shī shū jiǔ yǒu,hé bù wāng huì。
载俶昆弟,载俶父子。zài chù kūn dì,zài chù fù zi。
明明日月,阖辟更始。míng míng rì yuè,hé pì gèng shǐ。
于戏高皇,焕肃其制。yú xì gāo huáng,huàn sù qí zhì。
济济列辟,大夫三事。jì jì liè pì,dà fū sān shì。
亦既精白,亦既凛畏。yì jì jīng bái,yì jì lǐn wèi。
无谪于室,动言及累。wú zhé yú shì,dòng yán jí lèi。
于戏高皇,圣躬聿修。yú xì gāo huáng,shèng gōng yù xiū。
翼翼小心,以敬迓休。yì yì xiǎo xīn,yǐ jìng yà xiū。
声色无荒,无畋于游。shēng sè wú huāng,wú tián yú yóu。
无好是卮言,无忽是远犹。wú hǎo shì zhī yán,wú hū shì yuǎn yóu。
莫崇匪乾,峻功符之。mò chóng fěi qián,jùn gōng fú zhī。
莫丽匪阳,昭明仪之。mò lì fěi yáng,zhāo míng yí zhī。
式廓版图,寓宇其家。shì kuò bǎn tú,yù yǔ qí jiā。
光彼黄虞,曷厉是涤除。guāng bǐ huáng yú,hé lì shì dí chú。
唯俭唯恭,皇贲厥谟。wéi jiǎn wéi gōng,huáng bēn jué mó。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

咏物体六十六首梅花

王世贞

窈窕娉婷白玉肤,立残清照角声孤。yǎo tiǎo pīng tíng bái yù fū,lì cán qīng zhào jiǎo shēng gū。
陇头风起家家雪,庾岭人归字字珠。lǒng tóu fēng qǐ jiā jiā xuě,yǔ lǐng rén guī zì zì zhū。
南国容华愁易老,中原消息梦还徂。nán guó róng huá chóu yì lǎo,zhōng yuán xiāo xī mèng hái cú。
东君大许群芳在,次第冰霜问有无。dōng jūn dà xǔ qún fāng zài,cì dì bīng shuāng wèn yǒu wú。

咏物体六十六首梅花

王世贞

琼姿元自傲冰霜,不作东风桃李肠。qióng zī yuán zì ào bīng shuāng,bù zuò dōng fēng táo lǐ cháng。
舞罢转怜如意点,歌残别拟寿阳妆。wǔ bà zhuǎn lián rú yì diǎn,gē cán bié nǐ shòu yáng zhuāng。
瑶池月上仙人醉,洛浦霞生帝子狂。yáo chí yuè shàng xiān rén zuì,luò pǔ xiá shēng dì zi kuáng。
为问胭脂山下雪,可翻新谱到西羌。wèi wèn yān zhī shān xià xuě,kě fān xīn pǔ dào xī qiāng。

咏物体六十六首梅花

王世贞

度索山头春正奢,安期玉枣并如瓜。dù suǒ shān tóu chūn zhèng shē,ān qī yù zǎo bìng rú guā。
谁留汉殿千秋核,瞥见秦人万树花。shuí liú hàn diàn qiān qiū hé,piē jiàn qín rén wàn shù huā。
枝动乍沾眉际月,蕊残微破脸中霞。zhī dòng zhà zhān méi jì yuè,ruǐ cán wēi pò liǎn zhōng xiá。
莫嫌蜂蝶无才思,闻道东邻有宋家。mò xián fēng dié wú cái sī,wén dào dōng lín yǒu sòng jiā。

咏物体六十六首梅花

王世贞

鄠曲千林花事新,一枝娇婉出风尘。hù qū qiān lín huā shì xīn,yī zhī jiāo wǎn chū fēng chén。
歌秾处处停游妓,报玖时时忆故人。gē nóng chù chù tíng yóu jì,bào jiǔ shí shí yì gù rén。
露井谩为桃怅恨,烟江未损玉精神。lù jǐng mán wèi táo chàng hèn,yān jiāng wèi sǔn yù jīng shén。
君听大业歌中语,只有杨花泣暮春。jūn tīng dà yè gē zhōng yǔ,zhǐ yǒu yáng huā qì mù chūn。

咏物体六十六首梅花

王世贞

暖雪柔芳出锦除,怪来蜂蝶尽揶揄。nuǎn xuě róu fāng chū jǐn chú,guài lái fēng dié jǐn yé yú。
晨妆未散垂垂粉,晚泪初匀簌簌珠。chén zhuāng wèi sàn chuí chuí fěn,wǎn lèi chū yún sù sù zhū。
愁对峭风时欲语,梦回残月意同孤。chóu duì qiào fēng shí yù yǔ,mèng huí cán yuè yì tóng gū。
莫言零落无人问,自有冰心在玉壶。mò yán líng luò wú rén wèn,zì yǒu bīng xīn zài yù hú。

咏物体六十六首梅花

王世贞

结绮张星曲未阑,开帘一笑万花看。jié qǐ zhāng xīng qū wèi lán,kāi lián yī xiào wàn huā kàn。
霓裳夜色团瑶殿,露掌清辉散玉盘。ní shang yè sè tuán yáo diàn,lù zhǎng qīng huī sàn yù pán。
自是蓝田通别种,不同湘浦怨春寒。zì shì lán tián tōng bié zhǒng,bù tóng xiāng pǔ yuàn chūn hán。
扬州观里空如雪,争似侬家几树残。yáng zhōu guān lǐ kōng rú xuě,zhēng shì nóng jiā jǐ shù cán。

咏物体六十六首梅花

王世贞

谁剪仙人六出花,从教春色倍妍华。shuí jiǎn xiān rén liù chū huā,cóng jiào chūn sè bèi yán huá。
移来上苑霞千树,种就河阳锦万家。yí lái shàng yuàn xiá qiān shù,zhǒng jiù hé yáng jǐn wàn jiā。
破萼东风青旆晓,亚枝残照玉鞭斜。pò è dōng fēng qīng pèi xiǎo,yà zhī cán zhào yù biān xié。
曲江旧是题名侣,零落孤村谩自嗟。qū jiāng jiù shì tí míng lǚ,líng luò gū cūn mán zì jiē。

咏物体六十六首梅花

王世贞

雕栏曲曲宝妆成,步障春风十里轻。diāo lán qū qū bǎo zhuāng chéng,bù zhàng chūn fēng shí lǐ qīng。
陈氏君臣争结绮,杨家姊妹总倾城。chén shì jūn chén zhēng jié qǐ,yáng jiā zǐ mèi zǒng qīng chéng。
千花夺笑俱回脸,片蕊迎酣别系情。qiān huā duó xiào jù huí liǎn,piàn ruǐ yíng hān bié xì qíng。
最是洛阳新上已,谁能不唱丽人行。zuì shì luò yáng xīn shàng yǐ,shuí néng bù chàng lì rén xíng。

咏物体六十六首梅花

王世贞

洛阳名园十万家,天香国艳自争夸。luò yáng míng yuán shí wàn jiā,tiān xiāng guó yàn zì zhēng kuā。
何如王子缑山岭,别有仙人萼绿华。hé rú wáng zi gōu shān lǐng,bié yǒu xiān rén è lǜ huá。
秦女晓妆将掩鬓,曲江春宴剪为纱。qín nǚ xiǎo zhuāng jiāng yǎn bìn,qū jiāng chūn yàn jiǎn wèi shā。
姚黄魏紫应无限,并作山城五色霞。yáo huáng wèi zǐ yīng wú xiàn,bìng zuò shān chéng wǔ sè xiá。

咏物体六十六首梅花

王世贞

百宝台前百艳明,虢家眉淡转轻盈。bǎi bǎo tái qián bǎi yàn míng,guó jiā méi dàn zhuǎn qīng yíng。
狂蜂采去初疑叶,么凤藏来祇辨声。kuáng fēng cǎi qù chū yí yè,me fèng cáng lái qí biàn shēng。
自是色香堪绝世,不烦红粉也倾城。zì shì sè xiāng kān jué shì,bù fán hóng fěn yě qīng chéng。
江南新样夸天水,调笑春风倍有情。jiāng nán xīn yàng kuā tiān shuǐ,diào xiào chūn fēng bèi yǒu qíng。

咏物体六十六首梅花

王世贞

帘幕沈深白日长,一枝娇艳占流光。lián mù shěn shēn bái rì zhǎng,yī zhī jiāo yàn zhàn liú guāng。
轻盈着雨难禁态,缥缈萦烟欲断肠。qīng yíng zhe yǔ nán jìn tài,piāo miǎo yíng yān yù duàn cháng。
全似太真初起睡,微输合德有生香。quán shì tài zhēn chū qǐ shuì,wēi shū hé dé yǒu shēng xiāng。
昌州应是施龙脑,莫怪当年刺史狂。chāng zhōu yīng shì shī lóng nǎo,mò guài dāng nián cì shǐ kuáng。

咏物体六十六首梅花

王世贞

露浥风翻茜欲流,盈盈溱洧布芳洲。lù yì fēng fān qiàn yù liú,yíng yíng qín wěi bù fāng zhōu。
谁家士女来相谑,何处王孙不少留。shuí jiā shì nǚ lái xiāng xuè,hé chù wáng sūn bù shǎo liú。
娇似芙蓉还怯水,弱于丛菊未经秋。jiāo shì fú róng hái qiè shuǐ,ruò yú cóng jú wèi jīng qiū。
惟应摘取玄晖句,消破春风烂漫愁。wéi yīng zhāi qǔ xuán huī jù,xiāo pò chūn fēng làn màn chóu。

咏物体六十六首梅花

王世贞

蜀魄何年别锦城,洛阳春事剧纵横。shǔ pò hé nián bié jǐn chéng,luò yáng chūn shì jù zòng héng。
扶枝细碧娟娟静,坼蕊妖红的的明。fú zhī xì bì juān juān jìng,chè ruǐ yāo hóng de de míng。
啼血自疑新染袂,阳台无复旧归声。tí xuè zì yí xīn rǎn mèi,yáng tái wú fù jiù guī shēng。
如何百羽称尊后,不向烟花暂主盟。rú hé bǎi yǔ chēng zūn hòu,bù xiàng yān huā zàn zhǔ méng。

咏物体六十六首梅花

王世贞

浅白微青艳更柔,淡烟轻雨施仍收。qiǎn bái wēi qīng yàn gèng róu,dàn yān qīng yǔ shī réng shōu。
流苏带缓初成结,翡翠帘垂半压钩。liú sū dài huǎn chū chéng jié,fěi cuì lián chuí bàn yā gōu。
误马软尘香自滚,窥枝团月璧俱浮。wù mǎ ruǎn chén xiāng zì gǔn,kuī zhī tuán yuè bì jù fú。
兰台任更吹多少,不结丁香一段愁。lán tái rèn gèng chuī duō shǎo,bù jié dīng xiāng yī duàn chóu。

咏物体六十六首梅花

王世贞

蒙茸一架自成林,窈窕繁葩灼暮阴。méng rōng yī jià zì chéng lín,yǎo tiǎo fán pā zhuó mù yīn。
南国红蕉将比貌,西陵青柏结同心。nán guó hóng jiāo jiāng bǐ mào,xī líng qīng bǎi jié tóng xīn。
裁霞缀绮光相乱,蔓雨萦烟态转深。cái xiá zhuì qǐ guāng xiāng luàn,màn yǔ yíng yān tài zhuǎn shēn。
最是缠绵长到老,羞听泽畔女贞吟。zuì shì chán mián zhǎng dào lǎo,xiū tīng zé pàn nǚ zhēn yín。