古诗词

奕之什十二章

王世贞

奕奕昌运,炎炎元后。yì yì chāng yùn,yán yán yuán hòu。
尚郁蒸哉,应龙斯奏。shàng yù zhēng zāi,yīng lóng sī zòu。
猗我琅琊,寔克英胄。yī wǒ láng yá,shí kè yīng zhòu。
显祖之假,以锡我父。xiǎn zǔ zhī jiǎ,yǐ xī wǒ fù。
是孽是苞,是颖是茂。shì niè shì bāo,shì yǐng shì mào。
猃狁孔炽,蚕我冀方。xiǎn yǔn kǒng chì,cán wǒ jì fāng。
我父捍之,爰城大邦。wǒ fù hàn zhī,yuán chéng dà bāng。
大邦维城,千雉不崩。dà bāng wéi chéng,qiān zhì bù bēng。
四牡其?,爰锡爰旌。sì mǔ qí,yuán xī yuán jīng。
爰作卿士,朱绂皇皇。yuán zuò qīng shì,zhū fú huáng huáng。
王曰仲氏,岛夷为雠。wáng yuē zhòng shì,dǎo yí wèi chóu。
匪夷匪犹,女往作辟。fěi yí fěi yóu,nǚ wǎng zuò pì。
鋈軜乔矛,铺敦旋抽。wù nà qiáo máo,pù dūn xuán chōu。
剪棘筚路,以遏衡流。jiǎn jí bì lù,yǐ è héng liú。
槜李之师,执讯获丑。zuì lǐ zhī shī,zhí xùn huò chǒu。
狡狡岛夷,思复其痏。jiǎo jiǎo dǎo yí,sī fù qí wěi。
番番馀皇,剽我井里。fān fān yú huáng,piāo wǒ jǐng lǐ。
逝梁发笱,敝庐如燬。shì liáng fā gǒu,bì lú rú huǐ。
曾是我人,不恤其梓。céng shì wǒ rén,bù xù qí zǐ。
方舟厉兵,用濯厥耻。fāng zhōu lì bīng,yòng zhuó jué chǐ。
帝曰嘉哉,女镇于辅。dì yuē jiā zāi,nǚ zhèn yú fǔ。
作朕股肱,奔走御侮。zuò zhèn gǔ gōng,bēn zǒu yù wǔ。
何以申之,镠荡袅蹄。hé yǐ shēn zhī,liú dàng niǎo tí。
何以重之,织文檿丝。hé yǐ zhòng zhī,zhī wén yǎn sī。
召伯之禄,逮尔孙枝。zhào bó zhī lù,dǎi ěr sūn zhī。
父拜稽首,孙肤殷锡。fù bài jī shǒu,sūn fū yīn xī。
谆谆嗣人,匪树莫克。zhūn zhūn sì rén,fěi shù mò kè。
昼尔戎行,宵于筹画。zhòu ěr róng xíng,xiāo yú chóu huà。
亦既丝鬒,亦既骈足。yì jì sī zhěn,yì jì pián zú。
刷克厥私,以播休德。shuā kè jué sī,yǐ bō xiū dé。
曰余冲人,选于誉髦。yuē yú chōng rén,xuǎn yú yù máo。
甫刑既攻,乃佐爽鸠。fǔ xíng jì gōng,nǎi zuǒ shuǎng jiū。
躁辞好佻,弗剪其骄。zào cí hǎo tiāo,fú jiǎn qí jiāo。
再沐恩纶,出藩齐郊。zài mù ēn lún,chū fān qí jiāo。
钩膺乔乔,露冕逍遥。gōu yīng qiáo qiáo,lù miǎn xiāo yáo。
曰有介弟,初辞于稚。yuē yǒu jiè dì,chū cí yú zhì。
岂弟干禄,超彼素士。qǐ dì gàn lù,chāo bǐ sù shì。
维日而中,维月而望。wéi rì ér zhōng,wéi yuè ér wàng。
曷怙不颠,于柏峣冈。hé hù bù diān,yú bǎi yáo gāng。
寤寐有摽,食居不遑。wù mèi yǒu biāo,shí jū bù huáng。
飘风自南,翳眯黄道。piāo fēng zì nán,yì mī huáng dào。
有晤静女,思媚思好。yǒu wù jìng nǚ,sī mèi sī hǎo。
静女之来,于色于笑。jìng nǚ zhī lái,yú sè yú xiào。
曷慎修哉,载咷载噭。hé shèn xiū zāi,zài táo zài jiào。
长舌忮哉,我修则悼。zhǎng shé zhì zāi,wǒ xiū zé dào。
飘风自南,煽我天威。piāo fēng zì nán,shān wǒ tiān wēi。
司寇民之瞻,匪善骫韦。sī kòu mín zhī zhān,fěi shàn wěi wéi。
天威赫曦,在迩蔑遗。tiān wēi hè xī,zài ěr miè yí。
我父岂不勤,小子是离。wǒ fù qǐ bù qín,xiǎo zi shì lí。
静言思之,痗矣莫追。jìng yán sī zhī,mèi yǐ mò zhuī。
言裂其裳,言絓其冠。yán liè qí shang,yán guà qí guān。
薪我乘车,纵牡淄湍。xīn wǒ chéng chē,zòng mǔ zī tuān。
奏鼓大廷,割析肾肝。zòu gǔ dà tíng,gē xī shèn gān。
人亦有云,处死实难。rén yì yǒu yún,chù sǐ shí nán。
匪已之难,虞彼狴犴。fěi yǐ zhī nán,yú bǐ bì àn。
有斐君子,德音昭融。yǒu fěi jūn zi,dé yīn zhāo róng。
肃如清飔,释我蕴隆。sù rú qīng sī,shì wǒ yùn lóng。
于爚大明,既西则东。yú yuè dà míng,jì xī zé dōng。
霈泽霈沾,庶逮父以躬。pèi zé pèi zhān,shù dǎi fù yǐ gōng。
甫耒于耜,君子之从。fǔ lěi yú sì,jūn zi zhī cóng。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

艳歌何常行

王世贞

生男不为贵,都尉执金吾。shēng nán bù wèi guì,dōu wèi zhí jīn wú。
生女不为贵,小者号婕妤。shēng nǚ bù wèi guì,xiǎo zhě hào jié yú。
不为家人产,鄠杜千顷馀。bù wèi jiā rén chǎn,hù dù qiān qǐng yú。
不为富第宅,宝玉厕门枢。bù wèi fù dì zhái,bǎo yù cè mén shū。
鸣钟会子姓,列鼎荐膏腴。míng zhōng huì zi xìng,liè dǐng jiàn gāo yú。
温爽易炎寒,欢宴乱昏晡。wēn shuǎng yì yán hán,huān yàn luàn hūn bū。
醉履不及尘,妖姬递来扶。zuì lǚ bù jí chén,yāo jī dì lái fú。
妖姬十四五,颜色胜罗敷。yāo jī shí sì wǔ,yán sè shèng luó fū。
但愿长如是,不愿更何如。dàn yuàn zhǎng rú shì,bù yuàn gèng hé rú。

折杨柳行

王世贞

曷不为男子,不睹苎罗村。hé bù wèi nán zi,bù dǔ zhù luó cūn。
种蠡两谋臣,不能胜妇人。zhǒng lí liǎng móu chén,bù néng shèng fù rén。
齐讴走仲尼,秦乐逐由余。qí ōu zǒu zhòng ní,qín lè zhú yóu yú。
但施妇人巧,贤圣亦不如。dàn shī fù rén qiǎo,xián shèng yì bù rú。
绛灌及樊郦,手扶汉天子。jiàng guàn jí fán lì,shǒu fú hàn tiān zi。
匈奴北方来,不如一公主。xiōng nú běi fāng lái,bù rú yī gōng zhǔ。
东家有匹雏,牝者亦司晨。dōng jiā yǒu pǐ chú,pìn zhě yì sī chén。
西家妇女坐床上,男子拜伏堂下尘。xī jiā fù nǚ zuò chuáng shàng,nán zi bài fú táng xià chén。

淮南王

王世贞

淮南王,习长生,金匕玉鼎琉璃瓶。huái nán wáng,xí zhǎng shēng,jīn bǐ yù dǐng liú lí píng。
珊瑚抄药飞雪轻,役属草木尽成兵。shān hú chāo yào fēi xuě qīng,yì shǔ cǎo mù jǐn chéng bīng。
前殿赤节,后园辎軿。qián diàn chì jié,hòu yuán zī píng。
八公先导之,锵球瑟琴相谐鸣。bā gōng xiān dǎo zhī,qiāng qiú sè qín xiāng xié míng。
青鸾白鹿,杂沓迎生。qīng luán bái lù,zá dá yíng shēng。
汉藩不为臣,见上帝,称寡人。hàn fān bù wèi chén,jiàn shàng dì,chēng guǎ rén。
守厕三载多苦辛,曷不忠孝位天真。shǒu cè sān zài duō kǔ xīn,hé bù zhōng xiào wèi tiān zhēn。

陇上壮士歌

王世贞

陇上壮士南安陈,便便腹干藏千人。lǒng shàng zhuàng shì nán ān chén,biàn biàn fù gàn cáng qiān rén。
绣袍窄袖黄金鳞,双虹熻㸌盘秋旻。xiù páo zhǎi xiù huáng jīn lín,shuāng hóng xī huò pán qiū mín。
大刀蛇矛近辄嗔,何来一校交逡巡。dà dāo shé máo jìn zhé chēn,hé lái yī xiào jiāo qūn xún。
蛇矛去腕刀不神,雠尔䯀骢迹何新。shé máo qù wàn dāo bù shén,chóu ěr niè cōng jì hé xīn。
可怜养士同心肝,死者陇上生长安。kě lián yǎng shì tóng xīn gān,sǐ zhě lǒng shàng shēng zhǎng ān。
西吹晨风东逝澜,为尔抵节歌盘桓。xī chuī chén fēng dōng shì lán,wèi ěr dǐ jié gē pán huán。

行路难三首

王世贞

寒不入阿房中,春不出轮台东。hán bù rù ā fáng zhōng,chūn bù chū lún tái dōng。
轮台岂无春,层冰?砢焉能通。lún tái qǐ wú chūn,céng bīng kē yān néng tōng。
策驽马,上剑阁,悬度絙索贯复穷。cè nú mǎ,shàng jiàn gé,xuán dù huán suǒ guàn fù qióng。
发白帝,下峡江以风。fā bái dì,xià xiá jiāng yǐ fēng。
目不得瞬,飞不得同。mù bù dé shùn,fēi bù dé tóng。
人生本末竟焉岐,积贱累荣各因之。rén shēng běn mò jìng yān qí,jī jiàn lèi róng gè yīn zhī。
南山有鸟易凤皇,毛羽剥落便摧藏。nán shān yǒu niǎo yì fèng huáng,máo yǔ bō luò biàn cuī cáng。
行路难,君自伤。xíng lù nán,jūn zì shāng。

行路难三首

王世贞

虎肉同类,更向驺虞骄。hǔ ròu tóng lèi,gèng xiàng zōu yú jiāo。
鸿飞大冥鹡鸰招,神龟刺促化阳鱎。hóng fēi dà míng jí líng zhāo,shén guī cì cù huà yáng jiǎo。
销冶干将成铅刀,黄金山重义秋毫。xiāo yě gàn jiāng chéng qiān dāo,huáng jīn shān zhòng yì qiū háo。
坦坦天衢趋侠邪,前车轴折后争夸,不臣县官臣私家。tǎn tǎn tiān qú qū xiá xié,qián chē zhóu zhé hòu zhēng kuā,bù chén xiàn guān chén sī jiā。
珠琲络钩于阗珂,意气悦怿若春花。zhū bèi luò gōu yú tián kē,yì qì yuè yì ruò chūn huā。
月请十百恒苦饥,名刺漫灭竟安之。yuè qǐng shí bǎi héng kǔ jī,míng cì màn miè jìng ān zhī。
后衣露胫冠达剃,蒯缑一弹幡哉归。hòu yī lù jìng guān dá tì,kuǎi gōu yī dàn fān zāi guī。
行路难,君自悲。xíng lù nán,jūn zì bēi。

行路难三首

王世贞

陆不必车昆仑,水不必航扶桑。lù bù bì chē kūn lún,shuǐ bù bì háng fú sāng。
恩爱苟一亏,咫尺天茫茫,三飧诣莽苍。ēn ài gǒu yī kuī,zhǐ chǐ tiān máng máng,sān sūn yì mǎng cāng。
其腹犹果然,安能飧风吸露穷岁年。qí fù yóu guǒ rán,ān néng sūn fēng xī lù qióng suì nián。
纵有王子晋,安得日日好容颜。zòng yǒu wáng zi jìn,ān dé rì rì hǎo róng yán。
出门各自顾,他人肯容恤。chū mén gè zì gù,tā rén kěn róng xù。
千言成桃李,一言变荆棘。qiān yán chéng táo lǐ,yī yán biàn jīng jí。
白刃如雪金如丘,侠客报恩行报雠。bái rèn rú xuě jīn rú qiū,xiá kè bào ēn xíng bào chóu。
不在里巷间,多在长安之道周。bù zài lǐ xiàng jiān,duō zài zhǎng ān zhī dào zhōu。
行路难,君自愁。xíng lù nán,jūn zì chóu。

秋闺曲二首

王世贞

药房秋深兽金环,美人参差语霜寒。yào fáng qiū shēn shòu jīn huán,měi rén cān chà yǔ shuāng hán。
深浅自当竟何言,戚戚准君道途间。shēn qiǎn zì dāng jìng hé yán,qī qī zhǔn jūn dào tú jiān。
江有鲤鱼峨哉山,虽欲裁信逝无还。jiāng yǒu lǐ yú é zāi shān,suī yù cái xìn shì wú hái。
鸣蜩肃然损朱颜,蕙草三枯折复捐,安得明镜长少年。míng tiáo sù rán sǔn zhū yán,huì cǎo sān kū zhé fù juān,ān dé míng jìng zhǎng shǎo nián。

秋闺曲二首

王世贞

三星灼灼照鸣机,素腕盈盈出绛帷。sān xīng zhuó zhuó zhào míng jī,sù wàn yíng yíng chū jiàng wéi。
夫君何在在辽西,夏裁霜衣冬裁絺。fū jūn hé zài zài liáo xī,xià cái shuāng yī dōng cái chī。
以此及君犹后时,惟昔罗縠迫参差。yǐ cǐ jí jūn yóu hòu shí,wéi xī luó hú pò cān chà。
忽来酒间山岳移,怆若庭前丹桂枝,难何荣茂易何衰。hū lái jiǔ jiān shān yuè yí,chuàng ruò tíng qián dān guì zhī,nán hé róng mào yì hé shuāi。

斗鸡篇

王世贞

雄吹间清鼍,列彩冠长筵。xióng chuī jiān qīng tuó,liè cǎi guān zhǎng yán。
上客不言快,主请更乐端。shàng kè bù yán kuài,zhǔ qǐng gèng lè duān。
金骹抗高尾,介距何轩轩。jīn qiāo kàng gāo wěi,jiè jù hé xuān xuān。
虚憍争恃气,竦立怒仍专。xū jiāo zhēng shì qì,sǒng lì nù réng zhuān。
星炬闪朱眸,飙轮搏双拳。xīng jù shǎn zhū móu,biāo lún bó shuāng quán。
嗉血何漓漇,峨冠坼如莲。sù xuè hé lí xǐ,é guān chè rú lián。
为君效一决,微命安足言。wèi jūn xiào yī jué,wēi mìng ān zú yán。
宁如东郊雉,伏窜受人怜。níng rú dōng jiāo zhì,fú cuàn shòu rén lián。

白苎词二首

王世贞

美人含娇出中堂,鸣环饬步齐宫商。měi rén hán jiāo chū zhōng táng,míng huán chì bù qí gōng shāng。
流目一盼自馀光,恍若轻云扶太阳。liú mù yī pàn zì yú guāng,huǎng ruò qīng yún fú tài yáng。
娱君青春志意荒,白日易短夜难长。yú jūn qīng chūn zhì yì huāng,bái rì yì duǎn yè nán zhǎng。
弦迫柱促乐渐终,鞶鉴掩收意烦忡,安能双驻酡颜红。xián pò zhù cù lè jiàn zhōng,pán jiàn yǎn shōu yì fán chōng,ān néng shuāng zhù tuó yán hóng。

白苎词二首

王世贞

美人列行烛明辉,丝扬肉奋技争驰。měi rén liè xíng zhú míng huī,sī yáng ròu fèn jì zhēng chí。
中有纤娃字夷施,蕴香含粉天然眉。zhōng yǒu xiān wá zì yí shī,yùn xiāng hán fěn tiān rán méi。
流星迥月秋山低,轻弦手语私念之。liú xīng jiǒng yuè qiū shān dī,qīng xián shǒu yǔ sī niàn zhī。
令君抵节复沉吟,愲结心志内不禁,安能双飞度遥岑。lìng jūn dǐ jié fù chén yín,gǔ jié xīn zhì nèi bù jìn,ān néng shuāng fēi dù yáo cén。

箕山行

王世贞

唐尧厌九有,授舜中复疑。táng yáo yàn jiǔ yǒu,shòu shùn zhōng fù yí。
顾谓许武仲,为我一代治。gù wèi xǔ wǔ zhòng,wèi wǒ yī dài zhì。
对坐平阳宫,北风吹茅茨。duì zuò píng yáng gōng,běi fēng chuī máo cí。
武仲仰天笑,咄嗟长眉儿。wǔ zhòng yǎng tiān xiào,duō jiē zhǎng méi ér。
吾宁箕山饿,如此天下安用之。wú níng jī shān è,rú cǐ tiān xià ān yòng zhī。
富贵日以浓,志意日以移。fù guì rì yǐ nóng,zhì yì rì yǐ yí。
老聃长守藏,仲尼但栖栖。lǎo dān zhǎng shǒu cáng,zhòng ní dàn qī qī。
前人自尊,后人愈卑。qián rén zì zūn,hòu rén yù bēi。
大鹏横空,鹪鹩一枝。dà péng héng kōng,jiāo liáo yī zhī。
鹓雏徘徊,误吓老鸱。yuān chú pái huái,wù xià lǎo chī。
所怜寂寂挂瓢意,犹有千秋清颍知。suǒ lián jì jì guà piáo yì,yóu yǒu qiān qiū qīng yǐng zhī。

隔谷歌二首

王世贞

兄在城中弟在野,饥食水,寒衣火。xiōng zài chéng zhōng dì zài yě,jī shí shuǐ,hán yī huǒ。
昼行罗飞夜掘鼠,救我来,救我来。zhòu xíng luó fēi yè jué shǔ,jiù wǒ lái,jiù wǒ lái。

隔谷歌二首

王世贞

弟为官人兄束缚,鹡鸰双飞何刺促。dì wèi guān rén xiōng shù fù,jí líng shuāng fēi hé cì cù。
一遘罗网一饮啄,安用生死长相逐。yī gòu luó wǎng yī yǐn zhuó,ān yòng shēng sǐ zhǎng xiāng zhú。