古诗词

中丞行当雁门太守

王世贞

陆行疲车马,水行费舟航。lù xíng pí chē mǎ,shuǐ xíng fèi zhōu háng。
壮男罢耕耒,小妇抛蚕筐。zhuàng nán bà gēng lěi,xiǎo fù pāo cán kuāng。
商贾为废市,担者弛其装。shāng jiǎ wèi fèi shì,dān zhě chí qí zhuāng。
老父携弱儿,踉跄趋且僵。lǎo fù xié ruò ér,liáng qiāng qū qiě jiāng。
一州十七邑,倾都以彷徨。yī zhōu shí qī yì,qīng dōu yǐ páng huáng。
借问何所之,云送我郭公。jiè wèn hé suǒ zhī,yún sòng wǒ guō gōng。
郭公未下车,十室九尚空。guō gōng wèi xià chē,shí shì jiǔ shàng kōng。
郭公下车后,流徙即其宫。guō gōng xià chē hòu,liú xǐ jí qí gōng。
朝下赈粟书,夕上蠲租章。cháo xià zhèn sù shū,xī shàng juān zū zhāng。
去彼蟊与螟,树我稻与桑。qù bǐ máo yǔ míng,shù wǒ dào yǔ sāng。
一檄饱我饥,再檄起痍伤。yī xí bǎo wǒ jī,zài xí qǐ yí shāng。
三檄潢池内,帖帖波不扬。sān xí huáng chí nèi,tiē tiē bō bù yáng。
连城千万家,家家有郭公。lián chéng qiān wàn jiā,jiā jiā yǒu guō gōng。
百吏当谳案,案案有郭公。bǎi lì dāng yàn àn,àn àn yǒu guō gōng。
原田锄春雨,公若亲劝农。yuán tián chú chūn yǔ,gōng ruò qīn quàn nóng。
横海出楼船,公若亲在行。héng hǎi chū lóu chuán,gōng ruò qīn zài xíng。
弱者忘其弱,强者讳其强。ruò zhě wàng qí ruò,qiáng zhě huì qí qiáng。
日为郭公日,霜者郭公霜。rì wèi guō gōng rì,shuāng zhě guō gōng shuāng。
初旭映东嵎,郭公坐堂皇。chū xù yìng dōng yú,guō gōng zuò táng huáng。
出则剖盈庭,入则理堆床。chū zé pōu yíng tíng,rù zé lǐ duī chuáng。
退食无三簋,解劳仅三觞。tuì shí wú sān guǐ,jiě láo jǐn sān shāng。
目不睹优施,耳不听清商。mù bù dǔ yōu shī,ěr bù tīng qīng shāng。
席客唯笾豆,实篚鲜玄黄。xí kè wéi biān dòu,shí fěi xiān xuán huáng。
不发居间书,不畏黄门郎。bù fā jū jiān shū,bù wèi huáng mén láng。
谁妒我郭公,嗟嗟彼狡童。shuí dù wǒ guō gōng,jiē jiē bǐ jiǎo tóng。
彼狡亦何知,畴能掩帝聪。bǐ jiǎo yì hé zhī,chóu néng yǎn dì cōng。
臣某诚无状,臣斥分固当。chén mǒu chéng wú zhuàng,chén chì fēn gù dāng。
贝锦亦有丝,薏苡亦有囊。bèi jǐn yì yǒu sī,yì yǐ yì yǒu náng。
浮尘翳明镜,磨之当益光。fú chén yì míng jìng,mó zhī dāng yì guāng。
重袖襺都梁,发之当益芳。zhòng xiù jiǎn dōu liáng,fā zhī dāng yì fāng。
德星在女牛,一夜徙他方。dé xīng zài nǚ niú,yī yè xǐ tā fāng。
甘霖正霢霂,改润隔塍秧。gān lín zhèng mài mù,gǎi rùn gé chéng yāng。
蹇驴困康庄,骐骥眼大荒。jiǎn lǘ kùn kāng zhuāng,qí jì yǎn dà huāng。
伯乐一相顾,天路遂腾骧。bó lè yī xiāng gù,tiān lù suì téng xiāng。
愿公健匕箸,愿公寿无疆。yuàn gōng jiàn bǐ zhù,yuàn gōng shòu wú jiāng。
公以衮衣来,竹马满道傍。gōng yǐ gǔn yī lái,zhú mǎ mǎn dào bàng。
今日悲相别,别后莫相忘。jīn rì bēi xiāng bié,bié hòu mò xiāng wàng。
王世贞

王世贞

王世贞(1526年-1590年)字元美,号凤洲,又号弇州山人,汉族,太仓(今江苏太仓)人,明代文学家、史学家。“后七子”领袖之一。官刑部主事,累官刑部尚书,移疾归,卒赠太子少保。好为古诗文,始于李攀龙主文盟,攀龙死,独主文坛二十年。有《弇山堂别集》、《嘉靖以来首辅传》、《觚不觚录》、《弇州山人四部稿》等。 王世贞的作品>>

猜您喜欢

离合承乏淄青将发有怀故人寓郡望姓字

王世贞

唱郢同声人,昌辞忽中咽。chàng yǐng tóng shēng rén,chāng cí hū zhōng yàn。
昃影薄下舂,日垂虞渊辙。zè yǐng báo xià chōng,rì chuí yú yuān zhé。

离合承乏淄青将发有怀故人寓郡望姓字

王世贞

群苕忌孤秀,亡羊境纷列。qún sháo jì gū xiù,wáng yáng jìng fēn liè。
郎秩今再满,良友将乖别。láng zhì jīn zài mǎn,liáng yǒu jiāng guāi bié。

离合承乏淄青将发有怀故人寓郡望姓字

王世贞

金绯虽被躬,余怀日飘瞥。jīn fēi suī bèi gōng,yú huái rì piāo piē。
诗韵成孤赏,讨论谁为竭。shī yùn chéng gū shǎng,tǎo lùn shuí wèi jié。

离合承乏淄青将发有怀故人寓郡望姓字

王世贞

天垂碣石雨,人隔燕然雪。tiān chuí jié shí yǔ,rén gé yàn rán xuě。
竟尔驱车行,音容自兹绝。jìng ěr qū chē xíng,yīn róng zì zī jué。

离合承乏淄青将发有怀故人寓郡望姓字

王世贞

漾漾黄河流,水声驰天末。yàng yàng huáng hé liú,shuǐ shēng chí tiān mò。
秋风吹高原,禾黍夕烟灭。qiū fēng chuī gāo yuán,hé shǔ xī yān miè。

五行十支即事有感

王世贞

银河乙夜凉无声,此时缺月摧长庚。yín hé yǐ yè liáng wú shēng,cǐ shí quē yuè cuī zhǎng gēng。
江南愁霖水渺弥,蓟北落日金纵横。jiāng nán chóu lín shuǐ miǎo mí,jì běi luò rì jīn zòng héng。
是处乾坤淹汉甲,何方戊巳却羌兵。shì chù qián kūn yān hàn jiǎ,hé fāng wù sì què qiāng bīng。
辛壬未见玄圭锡,庚癸空劳素书忆。xīn rén wèi jiàn xuán guī xī,gēng guǐ kōng láo sù shū yì。
长安丙相虚问喘,丁傅门前马如织。zhǎng ān bǐng xiāng xū wèn chuǎn,dīng fù mén qián mǎ rú zhī。
君不见柏梁既火复建章,土木之使春相望。jūn bù jiàn bǎi liáng jì huǒ fù jiàn zhāng,tǔ mù zhī shǐ chūn xiāng wàng。

州名散步郊野间即事有感

王世贞

索处寡合并,三益不我迟。suǒ chù guǎ hé bìng,sān yì bù wǒ chí。
散步遵广隰,江干饶奇致。sàn bù zūn guǎng xí,jiāng gàn ráo qí zhì。
流水青宛转,垂杨绿遥裔。liú shuǐ qīng wǎn zhuǎn,chuí yáng lǜ yáo yì。
波风徐自发,翛翛微凉至。bō fēng xú zì fā,xiāo xiāo wēi liáng zhì。
古墓交长衢,深楸起幽意。gǔ mù jiāo zhǎng qú,shēn qiū qǐ yōu yì。
荆棘日夜生,能无雍门泪。jīng jí rì yè shēng,néng wú yōng mén lèi。
兖客奏钟鼓,爰居终不豫。yǎn kè zòu zhōng gǔ,yuán jū zhōng bù yù。
稻粱苟足谋,缨弁非所冀。dào liáng gǒu zú móu,yīng biàn fēi suǒ jì。

鸟名闺怨

王世贞

羁栖雌鹄妒鸳鸯,卧壁悬鹑损鹔鹴。jī qī cí gǔ dù yuān yāng,wò bì xuán chún sǔn sù shuāng。
借问碧鸡天外影,还入丹凤梦中乡。jiè wèn bì jī tiān wài yǐng,hái rù dān fèng mèng zhōng xiāng。
乌头自白君自客,雁足空素妾空房。wū tóu zì bái jūn zì kè,yàn zú kōng sù qiè kōng fáng。
妾边比翼偏相恼,君处催归可自伤。qiè biān bǐ yì piān xiāng nǎo,jūn chù cuī guī kě zì shāng。
轻鹣玉剪初分匹,啼鹃银箸暗成行。qīng jiān yù jiǎn chū fēn pǐ,tí juān yín zhù àn chéng xíng。
十二鸾钗容续股,三五莺闺枉断肠。shí èr luán chāi róng xù gǔ,sān wǔ yīng guī wǎng duàn cháng。
颔燕峥嵘依汉日,鬓鸦萧飒欲秋霜。hàn yàn zhēng róng yī hàn rì,bìn yā xiāo sà yù qiū shuāng。
愁似三山鹏海阔,精卫丸泥正渺茫。chóu shì sān shān péng hǎi kuò,jīng wèi wán ní zhèng miǎo máng。

五平体岁暮有感

王世贞

江城饶奇寒,畸生微欢悰。jiāng chéng ráo qí hán,jī shēng wēi huān cóng。
丹青辞柯条,昆虫司其宫。dān qīng cí kē tiáo,kūn chóng sī qí gōng。
幽崖栖玄霜,枯杨号天风。yōu yá qī xuán shuāng,kū yáng hào tiān fēng。
沈沈冰房鱼,茕茕川途鸿。shěn shěn bīng fáng yú,qióng qióng chuān tú hóng。
年龄时推移,乾坤吾何终。nián líng shí tuī yí,qián kūn wú hé zhōng。
衰岐殊千端,茫然趋余躬。shuāi qí shū qiān duān,máng rán qū yú gōng。
温篘为酡颜,嗟哉须臾红。wēn chōu wèi tuó yán,jiē zāi xū yú hóng。
宁如皈无生,群忧由来空。níng rú guī wú shēng,qún yōu yóu lái kōng。

五仄体晚步偶述

王世贞

海国岁倏晚,索处意不怿。hǎi guó suì shū wǎn,suǒ chù yì bù yì。
饭罢一鼓腹,偶往若有得。fàn bà yī gǔ fù,ǒu wǎng ruò yǒu dé。
积雪酿野态,古桧媚石色。jī xuě niàng yě tài,gǔ guì mèi shí sè。
稍稍究僻径,忽忽任短屐。shāo shāo jiū pì jìng,hū hū rèn duǎn jī。
落日堕鸟背,一抹太宇碧。luò rì duò niǎo bèi,yī mǒ tài yǔ bì。
未许大阮恸,且共赐也息。wèi xǔ dà ruǎn tòng,qiě gòng cì yě xī。
列烛映散帙,嗒尔更阒寂。liè zhú yìng sàn zhì,dā ěr gèng qù jì。
曷不但饮酒,短发日可摘。hé bù dàn yǐn jiǔ,duǎn fā rì kě zhāi。

数名感怀在青州作

王世贞

一壑违遂初,谬干有司试。yī hè wéi suì chū,miù gàn yǒu sī shì。
二帙通闺籍,执戟聊需次。èr zhì tōng guī jí,zhí jǐ liáo xū cì。
三守尚书郎,屏营虞吏议。sān shǒu shàng shū láng,píng yíng yú lì yì。
四迁剖符竹,遂领东方骑。sì qiān pōu fú zhú,suì lǐng dōng fāng qí。
五子散中原,幽怀谁予寄。wǔ zi sàn zhōng yuán,yōu huái shuí yǔ jì。
六奇内惭寡,儋圭焉所觊。liù qí nèi cán guǎ,dān guī yān suǒ jì。
七发既未工,安能令纸贵。qī fā jì wèi gōng,ān néng lìng zhǐ guì。
八翼衡天门,畴为折其翅。bā yì héng tiān mén,chóu wèi zhé qí chì。
九辨哀屈生,独洒咸阳泪。jiǔ biàn āi qū shēng,dú sǎ xián yáng lèi。
十载冠惠文,徘徊能无愧。shí zài guān huì wén,pái huái néng wú kuì。
百折冲波间,锋锷尽排坠。bǎi zhé chōng bō jiān,fēng è jǐn pái zhuì。
千石俄已逾,秋风发归计。qiān shí é yǐ yú,qiū fēng fā guī jì。
万分竟何补,寥落身后事。wàn fēn jìng hé bǔ,liáo luò shēn hòu shì。

将军名即事

王世贞

楼船出下濑,车骑屯新平。lóu chuán chū xià lài,chē qí tún xīn píng。
坠鸢伏波道,埋雪度辽营。zhuì yuān fú bō dào,mái xuě dù liáo yíng。
祁连饶战马,蒲类恣长鲸。qí lián ráo zhàn mǎ,pú lèi zì zhǎng jīng。
俯仰宇宙间,飞檄正纵横。fǔ yǎng yǔ zhòu jiān,fēi xí zhèng zòng héng。
空怀决胜筴,前辙有馀惊。kōng huái jué shèng cè,qián zhé yǒu yú jīng。

宫殿名拟古

王世贞

昭昭阳春色,桃李吐华光。zhāo zhāo yáng chūn sè,táo lǐ tǔ huá guāng。
流年若飞雪,曷不日鼓簧。liú nián ruò fēi xuě,hé bù rì gǔ huáng。
美人绝代姿,行步兰椒芳。měi rén jué dài zī,xíng bù lán jiāo fāng。
赠我合欢歌,报以万年觞。zèng wǒ hé huān gē,bào yǐ wàn nián shāng。
物候诚骀荡,为乐殊未央。wù hòu chéng dài dàng,wèi lè shū wèi yāng。

宫殿名拟古

王世贞

四候无长春,七情无长乐。sì hòu wú zhǎng chūn,qī qíng wú zhǎng lè。
零露及朝阳,浮彩须臾铄。líng lù jí cháo yáng,fú cǎi xū yú shuò。
方欣朱明晷,阊阖风间作。fāng xīn zhū míng guǐ,chāng hé fēng jiān zuò。
恋恋千金躯,畴施万年药。liàn liàn qiān jīn qū,chóu shī wàn nián yào。
含德以自滋,逍遥于林薄。hán dé yǐ zì zī,xiāo yáo yú lín báo。

舍弟有投赠之作叙致酸楚余不能复续漫集杜句酬之凡十韵

王世贞

春色生烽燧,关山信月轮。chūn sè shēng fēng suì,guān shān xìn yuè lún。
帝乡愁绪外,梁狱上书辰。dì xiāng chóu xù wài,liáng yù shàng shū chén。
社稷缠妖气,生涯脱要津。shè jì chán yāo qì,shēng yá tuō yào jīn。
艰难随老母,寂寞向时人。jiān nán suí lǎo mǔ,jì mò xiàng shí rén。
年事推兄忝,门庭畏客频。nián shì tuī xiōng tiǎn,mén tíng wèi kè pín。
要闻除䝟貐,独泣向麒麟。yào wén chú yà yǔ,dú qì xiàng qí lín。
磨灭馀篇翰,飘零且钓缗。mó miè yú piān hàn,piāo líng qiě diào mín。
百年歌自苦,一字买堪贫。bǎi nián gē zì kǔ,yī zì mǎi kān pín。
耕凿安时论,泥涂任此身。gēng záo ān shí lùn,ní tú rèn cǐ shēn。
今秋天地在,怀旧益沾巾。jīn qiū tiān dì zài,huái jiù yì zhān jīn。